- Đây cũng là... sức mạnh của ma lực?
- Đúng vậy, chỉ riêng hình thức biểu hiện của ma lực, có nói cả đời cũng không thể nói hết được. Dùng những lời mà các ngươi có thể hiểu, là nó vượt lên cả bốn loại sức mạnh lớn, cũng là giải pháp cuối cùng để thống nhất tất cả.
Lam nói với giọng điệu bình bĩnh, nghe lời giải thích có vẻ khó mà tin được,
- Nhưng cho dù như vậy, không có nghĩa là ngươi có thể tùy ý tiến vào khu vực của Thần Minh, can thiệp vào vận hành của trận chiến Thần Ý. Dù sao thì thế giới này cũng tương đối độc lập, giống như bị ngăn cách bởi một lớp màng thật dày, chính vì đặc điểm này, ta mới có cơ hội được ngồi đây với ngươi.
Hình ảnh thổi bong bóng xuất hiện trong tâm trí Roland, trong số những bọt khí đang từ từ bay lên, một trong số chúng dường như là thế giới trong mơ,
- Vậy làm cách nào để vượt qua được sự ngăn cách?
- Giống với cách mà ma lực xâm nhập vào thế giới của chúng ta,
Lam dừng lại một chút,
- Xâm thực.
- Ặc... có thể nói rõ hơn được không?
- Ngươi hẳn là đã phát hiện ra, thế giới này đã khác hoàn toàn so với khi nó mới được sinh ra.
Lời nói của người bên kia khiến trái tim Roland đập nhanh hơn hai nhịp,
- Ban đầu quả thực chỉ là sự phản chiếu từ ý thức của ngươi, nhưng bây giờ lại có thêm nhiều thứ mà ngươi chưa từng thấy qua, mà hết thảy điều này, đều bắt đầu khi ngươi thu lại sức mạnh tự nhiên.
- Chuyện này mà ngươi cũng biết luôn?
Roland hơi ngạc nhiên.
- Bởi vì kể từ khoảnh khắc ta có nhận thức của chính mình, ta vẫn luôn quanh quẩn ở cõi tâm trí, và khá nhạy cảm với loại thay đổi này.
Lam nói mà không e dè,
- Đứa nhỏ này nghe cho kỹ nè, cho dù là thế giới trong mơ hay khu vực của Thần Minh, đều dựa vào ma lực để duy trì và tồn tại, phản ánh vào thực tế, là những sức mạnh tự nhiên đó. Thông qua việc không ngừng thu chúng về, thế giới này cũng không ngừng mở rộng, mãi cho đến khi đè lên khu vực của Thần Minh, xuất hiện vết nứt xâm thực.
Lý thuyết này với những lời giảng giải trong tiệc chào mừng người mới đến không khác là bao.
- Theo ta được biết, Hiệp hội Võ Đạo gia đã thu thập một số lượng lớn hạch tâm sức mạnh tự nhiên đã biến chất. Nếu muốn nhanh chóng lấy lại chúng, chẳng phải là đứng về phía người sa ngã, mới là lựa chọn có lợi nhất sao?
Lam ngoài ý muốn không hề tỏ vẻ phản đối, mà là cười khổ nói:
- Đáng tiếc, ta chỉ là đệ tử trấn thủ, không có cách nào đưa ngươi vào kho thu nhận ở trung tâm thành Prism được.
- Dù cho có trở mặt thành thù với hiệp hội cũng không quan trọng sao?
- Nếu ngươi có thể ngăn cản trận chiến Thần Ý, thế giới trong mơ tự nhiên sẽ không bị xâm thực uy hiếp, theo lý mà nói, điều này phù hợp với mục đích của hiệp hội. Chỉ là... đứa nhỏ đó có thể cảm thấy rất đau lòng, dù sao thì nàng cũng kỳ vọng ở ngươi rất nhiều.
Nói đến đây, trên gương mặt Lam hiện lên nét mặt hiếm thấy, như có chút bất đắc dĩ xen lẫn cô đơn.
Ý nàng nhắc đến là... Garcia sao?
Roland không khỏi có chút bất ngờ, đối phương là người phụng sự của Thần Minh, thời gian tồn tại có thể tính là hàng triệu năm. Một người như vậy lẽ ra đã coi thường hết tất cả mọi thứ, tại sao lại có tình cảm mãnh liệt với một đệ tử bình thường như này?
Rốt cuộc là đối phương đã quen diễn, hay là vô tình bị ảnh hưởng bởi thân phận này rồi?
- Ta cũng không có nói là bắt buộc phải làm như vậy.
Roland định dùng cà phê để xoa dịu bầu không khí có phần căng thẳng, mới nhớ ra chiếc cốc đã bị vỡ tan nát từ lâu, chỉ có thể thu lại bàn tay đang duỗi ra,
- Với lại ngươi cũng đã nói rồi, chỉ có hiệu quả khi tiến vào cõi tâm trí cùng một lúc ở cả hai thế giới đúng không? Có lẽ đến lúc đó đã sớm thu đủ hạch tâm rồi. Vấn đề duy nhất là, làm sao ta có thể phán đoán được thế giới trong mơ và khu vực Thần Minh đè lên nhau được? Những vết xâm thực ở thành Prism không thể là lối vào được đâu ha?
- Tất nhiên, những khoảng không do xâm thực tạo ra là vùng hư vô của cõi tâm trí, có quy luật hoàn toàn khác với nơi này, và cũng không thể dùng làm thông đạo được.
Lam gật đầu nói,
- Về phần muốn hình thành xâm thực đối với thế giới nơi Thần Minh ở đến mức độ nào, đợi đến lúc đó, ngươi tự nhiên sẽ cảm nhận được điều đó. Nhưng điều này đồng thời cũng sẽ bắt đầu đếm ngược sự diệt vong của vạn vật, và trước lúc đó, ngươi bắt buộc phải mở ra con đường ở nơi không đáy.
- Sau đó?
Lam lắc lắc đầu.
Có vẻ như nội dung tiếp theo đây đều được cho là “tin tức có thể gây nguy hiểm cho Thần Minh” mà xuất hiện lệnh cấm, Roland nghĩ thầm, nhưng cũng không loại trừ khả năng đối phương cố tình che giấu. Tóm lại nói đến đây, hắn đã hiểu sơ lược về những gì mình phải làm, trên thực tế, dù là xua đuổi ma quỷ khỏi Dawning Realm, hay cướp bóc từ kẻ đọa ma để trợ cấp chi phí cho phù thủy cổ đại, đều xem như là kế hoạch ban đầu, có hay không có tin tức này cũng không ảnh hưởng gì lớn cả. Nếu cứ phải nói, thì là ưu tiên trận chiến Thần Ý, điều chỉnh thành hai tay nắm, hai tay đều phải cứng mà thôi.
Phần không thể khẳng định, là hắn sẽ gặp phải chuyện gì ở nơi không đáy, đây cũng là phần mà đối phương từ đầu đến cuối chưa từng đề cập tới. Nếu như có cạm bẫy, tám chín phần mười là ở bước thay thế Thần Minh này thôi.
Hắn không nghĩ rằng chỉ cần mở ra con đường dẫn đến cõi tâm trí, thì “Thần Minh” sẽ giơ tay chịu trói, thêm nữa là tất cả những miêu tả này đều có khả năng bị phủ lên mình lớp áo ngoài mập mờ, đến lúc đó càng nên thận trọng hơn mới được.
Ngoài ra, Roland vẫn còn một nghi vấn -- đó là tại sao lại là hắn?
Nhìn từ toàn bộ kế hoạch mà nói, không phải là không thể thay thế hắn, mặc dù Lam có ngoại hình là con người, Roland cũng sẽ không bao giờ coi nàng như một thành viên của nhân lọai bình thường mà đối đãi. Trong trường hợp hội liên hợp từng bước tan tác, những người sống sót lui về một góc lục địa, rõ ràng là ma quỷ và Sky-sea Realm phù hợp hơn để thực hiện mục tiêu này.
Theo những gì người kia nói, nơi không đáy ngay bên cạnh cực bắc của Dawning Realm, hiện tại nó hiển nhiên đã bị ma quỷ chiếm giữ. Mà Kabradhabi lại mang đến tình báo hùng hổ dọa người từ Sky-sea Realm, không nghi ngờ gì nữa ma quỷ cũng không mấy dễ chịu, có thể nắm giữ nền móng hiện có hay không vẫn còn là một vấn đề. Nhưng trong bất kỳ trường hợp nào, lợi thế của hai nhóm chủng tộc này đều lớn hơn nhiều so với con người, hai mục tiêu gần như đã đạt được một nửa.
Cho dù nơi không đáy không thể tiến vào từ bên ngoài, Roland cũng không đủ ngạo mạn đến mức nghĩ rằng việc để lại dấu vết trong cõi tâm trí là điều chỉ có hắn mới có thể làm được.
Ít nhất thì Angela cũng có khả năng như vậy -- hắn đã lờ mờ nhận ra rằng “chiến trường linh hồn” đã mượn dùng sức mạnh của cõi tâm trí.
Mà thế giới trong mơ cũng vì vậy mà được mở rộng ra.
Hắn hỏi ra nghi ngờ này,
- Ta chỉ sợ... Ta không phải là người đầu tiên ngươi cầu cứu, đúng không?
Câu trả lời của Lam không có tí ti ngắt quãng,
- Ừ, mấy ngàn năm qua cũng có vài lần.
Quả nhiên, trong lòng Roland đông cứng lại,
- Bao gồm cả ma quỷ?
- Ta không biết chuyện gì đang xảy ra ở bên đó, sau khi rời khỏi Thần Vực, ta đã mất khả năng liên lạc với những người tay sai khác -- ta chỉ có thể nói với ngươi, kẻ phản bội không chỉ có một.
- Người trước là ai? Angela sao?
- Người dẫn dắt giấc mơ Alfena, cách đây đã tám trăm sáu mươi chín năm rồi.
Roland lướt qua một lần trong đầu, phát hiện đây là một cái tên hoàn toàn xa lạ,
- Không ai trong số những người đó thành công?
Lam thở dài,
- Có lẽ ngươi cho là rất dễ dàng để nói chuyện giống như vầy, nhưng thật ra bọn họ còn chưa có làm được bước đầu tiên -- đó là mở ra một không gian ổn định trong cõi tâm trí. Nếu không, cho dù năng lực của bọn họ có kết nối đến nơi này, ta cũng chỉ có thể nói được đôi câu vài lời, rất khó để có thể giao tiếp ổn định được, ngoài ra thân phận, lời nói và việc làm của ta không thể tách rời với ý thức của họ mà tồn tại độc lập được, nói cách khác là bắt buộc phải nằm trong phạm vi hiểu biết của họ, mới được xem là truyền đi thông tin có hiệu quả. Mà mức độ hiểu biết càng cao, thì câu trả lời mới càng chính xác. Đây là quy luật không thể vượt qua, bất kể là đối với các ngươi, hay là ma quỷ đều là như vậy cả.
- Giống như côn trùng mùa hè không thể nói tiếng băng?
- Chính xác. Trên thực tế ngươi là người đầu tiên thỏa mãn những điều kiện này -- mặc dù ta không hiểu được, tại sao ngươi lại có nhiều thông tin vượt xa hơn cả thời đại này, nhưng đối với ta, đây cũng xem như là một điều may mắn.
- Vậy thì …
Roland do dự, nhưng vẫn quyết định hỏi,
- Nếu ta thất bại thì sao?
Lam im lặng một lúc rồi mới trả lời:
- Ta sẽ tiếp tục chờ đợi, đợi người thích hợp tiếp theo xuất hiện, cho đến khi ta được giải thoát... hoặc bị Thần Minh tiêu diệt.