Roland đi qua mấy cánh cửa lớn trông coi nghiêm ngặt để đi vào trong kho bạc của khu thành bảo.
Khi còn ở Biên Thùy Trấn, tất cả kim long cộng lại không chất đầy được mấy cái thùng, trong tầng hầm ngầm ở thành bảo đã đủ để cất giữ tài chính duy trì hoạt động của toàn bộ trấn nhỏ rồi. Từ sau khi bán máy hơi nước và đồ vật khác do ma lực tạo ra, nguồn thu vào liên tiếp tăng lên, đã nhanh chóng đạt đến một mức độ kinh người, dùng ngày thu được đấu vàng để hình dung đều không hề quá đáng.
Địa bàn lớn thì chi tiêu cũng tăng trưởng theo, để tiện cho phòng hành chính lấy dùng, hắn sai người xây dựng một kho bạc dành riêng ở vị trí chính giữa phòng hành chính. Tuy rằng canh phòng nghiêm ngặt, nhưng chỉ cần thủ tục hợp quy tắc, nhân viên phụ trách các ban ngành đều có thể vào trong kho bạc lấy tiền bạc ra, khi đó chuyện này còn dẫn tới một trận thảo luận nóng bỏng. Dù sao không hề có bất cứ một quý tộc nào lấy hết “Gia tài của mình” ra để xây dựng lãnh địa cả, huống chi còn cho phép cả người ngoài ra vào nữa.
Nhưng mà vào thời điểm đó trừ bỏ Barov biết được đại khái ra, những người còn lại đều không biết rằng Roland vốn không hề coi những đồng tiền rắn chắc này là quan trọng, nhiều hay ít đều không hề gì, chỉ cần theo kịp với sự phát triển cần thiết của thành thị là được. Trong một khoảng thời gian rất dài, thu vào của thành Neverwinter đã lớn hơn chi ra, từ rất lâu rồi hắn chưa nghe được báo cáo dự trữ khẩn cấp.
- Bệ hạ.
Barov chờ đợi ở trong kho bạc tiến lên hành lễ nói:
- Người xem… kim long hiện giờ của chúng ta chỉ còn lại có mười hai rương cuối cùng này thôi.
Nói như vậy, ở trong một cái rương có chừng hai ngàn kim long, tổng cộng chính là hai vạn, so với kho bạc trước kia chất đống đến tràn đầy thì thoáng nhìn chỗ này quả thật có vẻ hơi trống rỗng.
Về phần ngân lang và đồng ưng chất thành như núi nhỏ vốn không có bao nhiêu tác dụng cả.
- Còn có thể dùng được trong bao lâu?
Roland hỏi.
- Dựa theo xu thế trước mắt… nhiều nhất trong hai tháng.
- Còn nhanh hơn tưởng tượng của ta.
Hắn nhíu mày:
- Chủ yếu đều dùng trên phát tiền lương sao?
- Vâng, phần này chiếm đến trên năm phần, dân cư tăng trưởng quá nhanh, biên độ tăng trưởng chi tiêu của đội xây dựng và đội tinh luyện kim loại rõ ràng nhất. Mặt khác, số lượng lớn thuyền biển mà người thuê từ chỗ thương hội Fiordland, ước chừng phải trả mỗi tháng bốn, năm ngàn kim long, nếu như dừng khoản này, phòng hành chính có thể kiên trì đến khi phân chia lợi nhuận của Thương Hội Liên Hợp lần tới.
- Dừng cái gì cũng được chứ không thể dừng vận chuyển người.
Roland ngắt lời lão tổng quản.
- Vậy…
Barov xoa tay:
- Ta nhớ được lần trước người đã từng nhắc đến có một biện pháp giải quyết một lần vất vả để suốt đời nhàn nhã… Có thật không vậy?
- Hóa ra ngươi vẫn chưa hề quên.
Roland cười nói, hắn đánh giá toàn bộ kho bạc. Đại khái vì đã sớm dự đoán được ngày này sẽ đến, bậc thềm kho bạc xây khá rộng, thêm với sáng sủa sạch sẽ, sau khi dọn hàng rào sắt và giá hàng trống rỗng đi thì cơ bản không khác gì một căn phòng bình thường cả, ở đây trong thời gian dài đều không hề cảm thấy đè nén, dùng làm in tiền không tệ.
- Lần phát lương tiếp theo là khi nào?
- Một tuần sau.
- Tích giữ lại số kim long này, tạm thời không nên động.
Hắn gật đầu nói:
- Ngươi đi theo ta đến phòng làm việc một chuyến, ta có một bộ ngành mới cần thành lập, chương trình cụ thể đến phòng làm việc rồi nói.
Cho dù chuyện này tới sớm hơn dự đoán, nhưng từ hơn nửa năm trước hắn đã bắt đầu chuẩn bị cho công việc này rồi. Phát hành mã thông báo cho Liên minh Phù Thủy và Maleficent chính là thí nghiệm, nếu như ngay cả phù thủy đều không thể tìm được lỗ hổng, trộm tiền giấy giả, như vậy nền móng dùng tiền giấy để thay thế cho tiền bằng kim loại đã hoàn thiện, bất cứ lúc nào đều có thể đưa vào chính thức sử dụng.
- Vâng, bệ hạ.
Barov như nhẹ nhàng thở ra, nhìn ra được hắn vẫn còn tràn đầy sợ hãi với cuộc sống không có tiền như ở trong quá khứ, hiện giờ nhận được sự chấp thuận của Roland, nếp nhăn nơi khóe mắt hắn đều đã thả lỏng vài phần:
- Đúng rồi bệ hạ, bộ ngành mới tên là gì vậy?
- Ngân hàng.
Roland trả lời.
…
Năm ngày sau, cột thông báo ở trung tâm quảng trường thành Neverwinter đã đổi một bản bố cáo mới, cũng gây nên sóng to gió lớn trong cư dân. Phòng hành chính lại phái người chuyên môn đi tuyên truyền giảng giải, từ sau khi giáo dục được phổ cập thì đây chính là cảnh tượng khó gặp.
Ở trên trang đầu bắt mắt nhất của tuần san Greyfort đã đăng nội dung kỹ càng của bố cáo lần này, bệ hạ muốn phát hành đồng tiền mới, để thay thế cho kim long, ngân lang và đồng ưng.
Trong lúc nhất thời, phố lớn ngõ nhỏ đầy rẫy tiếng thảo luận về việc cải cách tiền tệ.
Khách sạn nơi Victor ở lại đều không ngoại lệ.
Kế hoạch ban đầu của hắn là xem xong bộ phim ma thuật rồi quay trở về cảng Greenwater, không nghĩ tới sự xuất hiện bất ngờ của Hồng Nguyệt đã làm rối loạn tất cả kế hoạch đã định trước. Khủng hoảng khiến trật tự trở nên rối ren bất an, hắn lập tức sửa lại kế hoạch, quyết định ở lại đây chờ đợi thêm một khoảng thời gian, cũng không phải vì trung thành với vua của Greyfort, mà hắn tin tưởng nếu như Hồng Nguyệt thật sự là đại biểu cho tận thế thì ở chỗ khác sẽ chỉ tệ hơn mà thôi. Khi tai họa giáng xuống, chỉ sợ chỗ an toàn nhất trên đại lục này chính là thành Neverwinter.
Theo quốc vương và vương hậu lộ diện ổn định lòng người, cảnh sát cùng với quân đội đóng giữ trấn áp tội phạm, trật tự đã nhanh chóng ổn định xuống. Bởi vì Victor là người chứng kiến của “Sự cố phim ma thuật” nên đã bị gọi đi điều tra nhiều lần, cũng coi như là có kinh sợ nhưng không có nguy hiểm. Ngay khi hắn định thoát thân ra khỏi vòng tay dịu dàng của thị nữ, khởi hành đi phía nam thì lại nghênh đón tin tức cải cách.
Mà ban bố chính sách mới này đã gây nên rung động cho hắn thậm chí còn lớn hơn cả Hồng Nguyệt mang đến.
Thành Neverwinter định xóa bỏ tiền vàng loại tiền tệ đã sinh ra cùng vương quốc nhân loại, vẫn được sử dụng cho đến nay!
Là thương nhân, phản ứng đầu tiên khi Victor nghe được tin tức này đó là tuyệt đối không hề tin tưởng, hắn còn tưởng rằng là lời nói điên khùng nào đó của gã bợm nhậu nào uống say, bốn vương quốc, thậm chí nơi hải ngoại, hễ là nơi có người đều coi vàng là vật có giá trị, nào dễ dàng bãi bỏ như vậy?
Nhưng mà báo chí do thị nữ mua về cùng với đối phương đã nghe thấy nhìn thấy ở bên ngoài đều xác nhận tính chính xác của tin tức.
Điều đầu tiên của hạng mục cần cải cách, đó là “Thành Neverwinter dùng tiền giấy mới phát hành để thay thế cho đồng tiền hiện có. Nó có tính chất lưu thông bắt buộc, khi dựa theo mệnh giá này để sử dụng, bất cứ kẻ nào đều không được từ chối thu.”
Vậy có ý nghĩa rằng quốc vương có thể dựa vào một tờ giấy mua tất cả hàng hóa của thương nhân bước vào khu vực Neverwinter, từ trên ý nghĩa nói thành cướp bóc đều không có vấn đề gì cả.
- Lúc ta trở lại, nhìn thấy có một số người đang mang theo hàng hóa của mình rời khỏi nội thành.
Tinkle nằm trên giường êm thấp giọng nói, trong giọng nói mang theo một chút lo lắng, cũng không biết đang lo lắng cho quần áo của Rainbow Store bị ép mua hay lo lắng hắn sẽ cao chạy xa bay giống như những người còn lại.
Victor cười khổ, thị nữ không hề rõ ràng rằng trên thực tế mình đã bị cột chặt vào với vua của Greyfort rồi, không có mầm mống do tiểu thư Foliage cung cấp thì không có Rainbow Stone hiện giờ.
Cho dù phát sinh chuyện gì, hắn đều khó có thể tùy tiện vứt bỏ sản nghiệp ở thành Neverwinter.
Thêm với lấy hiểu biết của hắn về Roland Wimbledon, sớm hay muộn gì thì những chính sách này sẽ lan đến các nơi trên vương quốc thôi.
Thêm với đầu óc buôn bán của đối phương không hề thua kém gì thương nhân lớn cả, tình huống hiện giờ còn chưa ác liệt đến mức cần dựa vào cướp đoạt mới có thể duy trì được cục diện, không nên đột ngột phát sinh ra ý niệm này mới đúng. Nghĩ đến đây, tâm tư của Victor trầm xuống, nhìn xem nội dung tiếp theo –
Điều thứ hai và điều thứ ba có liên quan đến dân sinh.
“Tiền lương công việc của thành Neverwinter dùng hình thức tiền giấy để phát ra.”
“Vật tư được bán ở phòng hành chính và chợ tiện lợi, bao gồm lại không giới hạn trong lương thực, nơi ở vân vân, chỉ tiếp nhận giao dịch bằng tiền giấy.”
Mà điều thứ tư hiển nhiên cân nhắc đến vấn đề số lượng tiền mới.
“Phòng hành chính cung cấp phục vụ đổi tiền cũ và tiền mới cùng mệnh giá trong thời gian dài, bất cứ lúc nào cư dân đều có thể lấy kim long, ngân lang và đồng ưng trong tay đổi thành tiền giấy có giá trị tương đương, cũng có thể dùng tiền giấy đổi ngược lại. Khi dùng tiền mới đổi lấy tiền cũ, phòng hành chính sẽ thu 5% làm phí thủ tục.”
Victor mơ hồ ý thức được, bên trong này dường như đang cất giấu thứ gì đó càng sâu…
Một điều cuối cùng dường như đặc biệt thiết lập ra để nhằm vào thương nhân từ bên ngoài đến.
“Mặt khác, nhận được sự cho phép của phòng hành chính, thương nhân kinh doanh hợp pháp có thể thông qua trình báo thân phận để được miễn trừ phí thủ tục khi đổi tiền.”