Thân là đại quân ma quỷ, năng lực của chúa tể bầu trời thực sự phải nói là kinh người, lợi dụng ma lực mở ra thông đạo không gian vừa có thể tiến hành nhanh chóng cơ động, cũng có thể dùng làm bia chắn hoặc vũ khí để sử dụng, có điều chỉ cần phân tích tỉ mỉ, lập tức sẽ phát hiện nó vốn không phải hoàn mỹ không chút sơ hở.
- Đầu tiên có thể xác nhận là, tên ma quỷ cấp cao này mỗi một lần chỉ có thể mở ra một thông đạo, hơn nữa cửa vào bên này sẽ nằm trong phạm vi hắn duỗi tay có thể chạm đến.
Edith nói.
- Khoảng cách cực hạn của bên còn lại không dễ đoán chắc, nhưng ít nhất có thể đạt đến trên hai ki lô mét.
- Nghe giống như là phiên bản cường hoá của năng lực Orbit.
Sống chung với Roland lâu ngày, Akesha dần học được không ít từ ngữ quái dị ít khi được nhắc đến từ đối phương, ví dụ như ‘phiên bản cường hoá’, ‘phiên bản cường hoá đặc biệt’, ‘phiên bản cường hoá pro’ vân vân…
- Chỉ xét khoảng cách thì quả thực là như vậy.
Trân châu của Bắc Địa gật đầu.
- Có điều số lượng thông đạo do Orbit sáng tạo ra được quyết định bởi độ nhiều ít của ma lực, còn chúa tể bầu trời thì cần phải đóng xong một thông đạo rồi mới có thể mở ra một thông đạo mới. Tình hình lúc đó đối với hắn mà nói là vô cùng cấp bác, không thể nào còn che giấu thực lực đằng sau. Điểm này vô cùng quan trọng, nó quyết định phương án ứng đối căn bản của chúng ta—nếu đối phương có thể sử dụng nhiều thông đạo một lúc, vậy thì thế cục sẽ phức tạp hơn gấp trăm lần.
Đợi hai người kia tiêu hoá xong xuôi, nàng bèn nói tiếp.
- Một điểm mấu chốt khác chính là, cho dù cổng ra vào của thông đạo có thể tự do phóng to thu nhỏ, nhưng Hackzork cần phải đứng gần cánh cổng thì mới có thể duy trì sự tồn tại của nó. Dựa theo quan sát của tiểu thư Sylvia, vào thời điểm đảo Dagong phát sinh vụ nổ, nó phải tốn mất mấy giây đóng cổng trước, mới lên đường bay về phía nam hòn đảo.
- Điều này chứng minh... cổng mở ra càng lớn, thì đóng lại càng chậm?
Iron Axe như có điều bâng khuâng.
- Rất có thể là như vậy.
Edith giơ tay nhún vai nói.
- Còn điểm cuối cùng chính là vết thương chí mạng của hắn—Hackzork vốn không phải là kẻ trảm ma, nên không thể hạn chế hành động của phù thuỷ, cũng khó có thể tạo ra uy hiếp đủ lớn đối với con người có đeo đá thần phạt. Cho dù bản thể của nó không kém gì người siêu phàm, nhưng chém giết sáp lá cà cũng sẽ khiến cho bản thân nó bị chìm sâu vào trong lĩnh vực cấm ma pháp. Ta nghĩ nó chắc chắn sẽ không nguyện ý dùng tính mạng bản thân, trao đổi với vẻn vẹn hai ba con người.
Nói đến đây nàng dừng lại một chút.
- Tổng kết lại, năng lực chủ yếu của chúa tể bầu trời chính là triển khai một thông đạo hai chiều lấy nó làm trung tâm, có bán kính mấy ki lô mét, nhưng mà một lần chỉ cho phép tồn tại một thông đạo. bất kể là đầu hay đuôi, chỉ cần cửa ở hai bên chịu ảnh hưởng của thần thạch, lối đi sẽ lập tức tan rã.
- Cho nên nếu nó xuất hiện lần nữa, phương án ứng đối của chúng ta là...
- Nếu rơi vào tình huống nó đứng ngoài rìa trận địa, bên phía cửa ra cũng không hướng về phía trận địa, thì trực tiếp để tiểu thư Sylvia dẫn theo pháo binh đánh phủ xuống là được.
Edith nói đâu vào đấy.
- Nếu bên cửa ra nằm trong trận địa, hoặc là nó trực tiếp lợi dụng cửa nhỏ nhanh chóng xông vào trận địa của Đệ Nhất Quân, vậy thì binh sĩ không cần phải gì hết, giao cho binh sĩ chuyên nghiệp xử lý là được rồi.
- Không cần làm gì hết?
Iron Axe trước là sửng sốt, sau đó tỉnh ngộ nói.
-...Hoá ra là vậy.
- Không sai.
Edith lộ ra ý cười.
- Trên thực tế thì phương thức tiến công hữu hiệu nhất của chúa tể bầu trời, chính là dịch chuyển qua lại lợi dụng súng ống của chúng ta sát thương chính chúng ta. Một khi chúng binh sĩ có thể thu tay án binh bất động, uy hiếp của nó với trận địa ngược lại sẽ có hạn—như lúc trước ta đã nói, năng lực này dùng trên phương diện điều khiển chiến lược cơ hồ không thể thay thế, nhưng dùng cho tiến công thì lại không phải là một lựa chọn tốt.
Đối mặt với sự cố ý phớt lờ của mặt trận Đệ Nhất Quân, đại quân ma quỷ cũng không thể xông vào chiến hào đánh sáp lá cà với binh sĩ, như vậy đợi đến lúc binh sĩ chuyên nghiệp—Phù thuỷ thần phạt khoác trọng giáp đến nơi, nó chỉ có con đường chết.
- Nếu như đối phương lợi dụng sơ hở của pháo kích để phản công thì sao?
Akesha trầm ngâm chốc lát rồi nói.
- Tỷ như trước tiên nó mở ra một đường liên kết với bên ngoài, khiến chúng ta ngộ nhận là dịch chuyển binh lực, sau khi khai pháo lại mở ra một cánh cổng mới, nhắm chuẩn cổng ra vào trong trận địa, như vậy chúng ta rất có thể sẽ gánh chịu công kích pháo binh từ chính bên mình.
Có thể nghĩ đến điểm này, đã đủ để chứng minh phù thuỷ băng đã bỏ ra không ít công phu lên trên vũ khí mới của Greyford.
- Trên lý thuyết thì đây quả thực là một cách khả thi, nhưng ta cảm thấy chúa tể bầu trời sẽ không làm như vậy.
Edith giải thích.
- Cổng dành cho một người thông hành thì chỉ cần chớp mắt là có thể hoàn thành, nhưng muốn khuếch đại cổng lớn đến mức có thể hoàn toàn bảo vệ mình trong đó lại cần có thời gian. Khoảng cách thời gian giữa hai lần này cực kỳ hạn chế, mà một khi thất bại, kết cục chính là bị đạn pháo rơi lên phía sau người nổ tan thành trăm mảnh, đối với Đại Quân mà nói, hành động này thực sự quá mạo hiểm.
- Nói tóm lại, ta có thể hiểu là uy hiếp của chúa tể bầu trời đối với mặt trận tiền tuyến vốn không lớn như dự đoán trước đó, đúng không?
Iron Axe sờ cằm nói.
- Kết luận trước mắt của Bộ tham mưu là như thế.
Edith cho một câu trả lời khẳng định.
- Đương nhiên, đây chỉ là kết luận dưới tình hình Hackzord một mình lãnh quân tác chiến. nếu như có Đại Quân khác phối hợp, vậy thì trong chớp mắt mức độ nguy hiểm của nó sẽ tăng lên gấp mấy lần.
Ví như dẫn theo Ursook đột nhập thẳng vào trung ương trận địa.
Iron Axe và Akesha bất giác thở phào nhẹ nhõm, cũng may là kẻ ở vế sau đã chết trên bình nguyên màu mỡ.
- Nhưng không loại trừ khả năng có sự xuất hiện của kẻ trảm ma mới, cho nên nếu như có thể, tốt nhất vẫn nên tìm một cơ hội giải quyết triệt để phiền toái này.
Trong ngữ khí của Trân Châu Bắc Địa mang theo một tia sát khí.
- Chỉ khi biến mất triệt để, mới có thể thật sư coi như là không còn uy hiếp.
Nghe đến đây, Akesha không khỏi có hơi cảm khái, một “người phàm” không chỉ không chút mảy may sợ hãi ma quỷ, ngược lại còn đang hoạch định mưu lược làm thế nào diệt trừ một vị đại quân ma quỷ, đặt vào quá khứ nghe qua tuyệt đối là chuyện điên cuồng vọng tưởng, bây giờ lại không ai cảm thấy kỳ quái, tựa hồ đây là chuyện đương nhiên.
Bốn trăm năm nay, nhân loại quả thực đã thay đổi rất nhiều.
Bất kể là người hay là vật.
Có lẽ sự trầm tĩnh của hội Liên Hợp cũng không hoàn toàn là xấu.
Chí ít bọn họ không lan tràn sự sợ hãi đối với cường địch từ thời đại đó đến thời đại này.
Bây giờ nghĩ lại, vào thời kỳ của hội Liên Hợp nói không chừng cũng có không ít người bình thường có được tiềm lực giống như Edith Kant, chỉ là sự bị quan và sợ hãi lan tràn trong dân tộc đã bó buộc ý chí và tư tưởng của bọn họ, cộng thêm ngăn cách do thượng tầng cố ý tạo ra, khiến toàn bộ thời đại đó toát lên sự ảm đạm u ám.
Mà lần này trước khi nhân loại nếm trải tuyệt vọng chân chính, Roland Winbledon đã ngăn chặn sự lan tràn của nó.
Tâm trạng rung động mãnh liệt, nàng lại hồi tưởng về khung cảnh lúc bản thân tỉnh lại sau giấc ngủ dài trong quan tài băng, lần đầu tiên gặp gỡ Roland.
Tất cả mọi thứ, chính là bắt đầu từ câu nói đó…
- Cùng một cái bẫy chắc chắn Hackzord sẽ không giẫm vào hai lần, ngươi có cách nào tốt không?
Iron Axe hỏi.
- Chỉ cần hành động của Đệ Nhất Quân đủ linh hoạt, cho dù không dùng đến bẫy rập, cũng có thể tìm được cơ hội giết chết đối phương—ví dụ trên chiếc Fire of Heaven trang bị thêm vũ khí đường kính lớn có thể bắn ra thần thạch.
- Cũng đúng.
Tổng chỉ huy trầm ngâm nói.
- Nhưng như vậy cần có không ít đầu đạn thần thạch, lẽ nào ngươi đã nghĩ ra phương pháp gia công thần thạch rồi hả?
- Làm sao có thể.
- Hả?
Edith nhún nhún vai.
- Ta chỉ là bộ trưởng Bộ tham mưu, không phải Thần Minh. Đề ra ý kiến còn được, còn về việc thực hiện thế nào, đương nhiên là ném cho Roland bệ hạ đi làm tới làm lui rồi. Yên tâm, mấy thứ này ta đều viết trong báo cáo chiến tranh rồi, vì để tiền tuyến có thể lấy được thắng lợi, hắn cũng nên dốc hết toàn bộ sức lực mới đúng chứ.
Khoé miệng của hai người còn lại không khỏi giật giật.
Xem ra tóc bạc trên đầu bệ hạ... lại nhiều thêm mấy cọng rồi.