- Có gì kỳ quái chứ.
Valkries lạnh giọng nói:
- Chẳng lẽ ngươi cho rằng bất cứ ai đều có năng lực tiến vào tầng sâu hơn trong cõi tâm trí sao? Hay là nói… thật ra ngươi đang đắc ý vì mình nhốt một gã chúa tể?
Hiển nhiên cho dù đang ở trong hoàn cảnh tuyệt đối bất lợi, nhưng đối phương không hề bỏ qua kiêu ngạo của bản thân, Roland thậm chí còn có một dự cảm, nếu như hắn sỉ nhục quá mức, chỉ sợ đối phương sẽ trực tiếp lao về phía phù thủy đòi chết.
Nhưng lời đáp này thật sự khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn – hỏi danh hiệu chẳng qua vì thuận miệng nhắc đến thôi, dù sao phần lớn ma quỷ cấp cao đều có danh hiệu riêng của bản thân, mà tên ma quỷ có thể được chủ trì nghi thức thăng cấp ở thành phố ma quỷ nhất định không phải là hạng người vô danh gì cả. Nhưng hắn không thể ngờ đến lai lịch của tên ma quỷ này còn phức tạp hơn hắn tưởng tượng.
Roland vốn tưởng rằng Valkries là ý thức từ trong mảnh vỡ ký ức vô tình bỏ chạy ra, nhưng lúc này lại nhiều hơn một khả năng: Có lẽ đối phương đến từ thế giới hiện thực!
Từ ban đầu danh hiệu ác mộng này đã xuất hiện trong văn thư của Ursrook, nó giới thiệu như vậy chứng minh rằng nó không phải là một nhân vật lịch sử, mà là trong ma quỷ cao tầng hiện giờ vẫn đang còn sống sờ sờ. Thêm với mảnh vỡ ký ức kia đã được Roland quan sát liên tục nhiều lần, trong đó không hề nghe thấy xưng hô nào có thể phù hợp với chúa tể -- nếu như tiếng nói ma quỷ đã học được từ chỗ Kabradhabi không sai, vậy có ý nghĩa rằng kẻ chủ trì đương thời còn chưa thăng cấp lên làm chúa tể.
Kết hợp với cách nói chính nó “Chủ động xâm nhập cõi tâm trí” cùng với phân tích thế cục nơi tiền tuyến của trân châu của Bắc địa, Roland càng nghiêng về đáp án sau hơn!
Nói cách khác, Valkries đang ngồi đối diện hắn chí ít đã xuyên qua dòng sông lịch sử dài đến tám trăm năm rồi, vả lại về thực lực và kiến thức đều được coi là tồn tại vô cùng hiếm có trong ma quỷ. Nếu như tính cả phản ứng của nó đối với Lam có khác lạ rõ ràng, lúc này còn có thể đẩy được xa hơn! Mục tiêu trò chuyện như vậy có gia trị còn lớn hơn cả việc một linh hồn được sao chép lại từ trong mảnh vỡ ký ức, cho dù nó không nói gì cả, vậy cũng tương đương với đã diệt trừ một ma quỷ cấp bậc chúa tể cho tiền tuyến, chỉ riêng một điểm này thôi đã có ý nghĩa trọng đại rồi!
- Ta phải sửa lại lời ngươi nói, đầu tiên ta không nhốt ngươi, ít nhất hiện giờ ngươi đang tự do.
Roland giả bộ bình tĩnh hòa nhã trả lời:
- Thứ hai, xâm nhập vào thế giới trong mơ là hành vi chủ quan của ngươi, ta không biết ở đây có sai lầm của ta.
“…” Valkies nhất thời nghẹn lời, hồi lâu sau mới rầu rĩ thở ra một hơi;
- Ngươi gọi nơi này là thế giới trong mơ?
Kiêu ngạo khiến cho nó không chịu nổi sỉ nhục, nhưng tương tự cũng không cách nào khiến cho nó tiến hành tranh cãi rõ ràng không chiếm lý – không nói gì như vậy cũng đã xác nhận lai lịch của ác mộng: Nó chính là thông qua cõi tâm trí chủ động đến đây.
- Bởi vì mỗi lần sau khi ta ngủ thì sẽ tiến vào đây, từ trên ý nghĩa nào đó thì nó không khác gì nằm mơ cả.
- Vớ vẩn!
Valkries hạ giọng nói. Chuyện khai thác lĩnh vực ý thức này không chỉ cần thiên phú, còn cần tập trung tinh thần mức độ cao và ý chí cứng như sắt thép mới sẽ không bị lạc ở trong biển ma lực, kết quả giống đực không phải ma quỷ này lại chỉ cần ngủ một giấc là có thể làm được? Không khỏi quá không công bằng đi!
- Xin chào, đây là thứ quý khách đã gọi, mời thong thả dùng.
Lúc này người phục vụ bưng đồ ăn lên, nhiều loại điểm tâm và đồ uống nhanh chóng bày đầy một bàn, nhìn khá ngon.
- Sự thật chính là như thế.
Chờ sau khi người phục vụ rời đi, Roland dang tay nói:
- Chính như lời khi trước ta đã nói, thẳng thắn thành khẩn với nhau luôn có chỗ tốt, ta không đến mức phải lừa dối ngươi trên tình huống này. Huống chi những lời trên đây cũng không phải là trọng điểm, trọng điểm ở chỗ chân tướng của trận chiến Thần Ý… Cùng với tương lai của tộc đàn mỗi người.
Hắn cầm đũa, dùng tay ra hiệu mời:
- Giờ chúng ta có thể vừa ăn vừa nói chuyện.
Valkries lại xác nhận một điểm, giống đực này không hề giống tất cả những nhân loại mà nó từng gặp trong quá khứ, chuyện lớn dính dáng đến chủng tộc kéo dài nào có đạo lý vừa ăn vừa nói được. Nếu đổi lại là người bình thường khác, chỉ sợ đã sớm nghiêm túc lạ thường, như gặp kẻ địch mạnh đi. Nhưng mà hắn lại không giống như đang cố ý trêu chọc mình, giống như làm chuyện như vậy là một chuyện bình thường đến không thể bình thường hơn đối với hắn mà thôi.
Nó bưng chén cà phê bán đảo vẩn đục kia lên, đưa đến bên miệng nhấp một ngụm.
Nhất thời cảm xúc thơm nồng nàn nhẹ nhàng lướt qua cổ.
Lại… thật sự không tệ.
Không biết vì sao, nó đột nhiên có cảm giác bị thua.
Không được, nhất định phải chiếm cứ chủ động! Valkries ép buộc bản thân đặt chén cà phê xuống, trầm giọng nói:
- Ngươi nghe được từ đâu nói trận chiến Thần Ý không phải là trận chiến cuối cùng vậy?
Roland lấy ảnh chụp của Lam từ trong ví tiền đặt lên trên bàn:
- Ngươi cũng đã gặp nàng rồi, không sai chứ?
Bởi vì trong “Hình ảnh tư liệu” lưu lại trong giáo đường bóng từng xuất hiện bức họa của Lam, từ niên đại đến suy tính thì còn sớm hơn cả Hội Liên Hợp thành lập, bởi vậy hắn cố ý kêu Ling hóa trang thành dáng vẻ của Lam, muốn nhìn thử xem ma quỷ trong mảnh vỡ ký ức có phản ứng hay không. Cho dù sự thật và dự tính có sai lệch, nhưng khiếp sợ ngay lúc đó của Valkries đã cho thấy, nó thật sự đã từng gặp nữ tử này rồi.
Qua một hồi lâu, chúa tể ác mộng mới gật đầu:
- Nàng rốt cuộc là ai?
- Thần sử phản bội.
Roland chậm rãi thuật lại một lần cuộc trò chuyện bí mật trong quán cà phê Tường Vi.
Nghe xong lời nói không thể tưởng tượng nổi này, cho dù là Valkries cũng trợn mắt há hốc mồm:
- Chẳng lẽ… Thần sử mà đạo sư của ta nhắc đến là đang chỉ đến nàng sao?
- Đạo sư?
- “Thiên Hình” Cistalis, nó đã dạy ta rất nhiều tri thức…
Do dự một chút, Valkries nói chuyện trước kia của học phái Cloud ra:
- Thăng cấp thất bại của nó cũng đã khiến cho học phái bấp bênh mất đi một nơi bảo hộ cuối cùng.
- Hóa ra thật sự… có chuyện như vậy…
Roland bừng tỉnh hiểu ra, tình báo của hai tộc đàn từ trước đến nay lần đầu tiên thống nhất với nhau, hắn cảm thấy miếng ghép hình bị thiếu hụt ở trong đầu cuối cùng đã hiện ra hình dáng.
- Bệ hạ, người nghĩ đến cái gì sao?
Phyllis hỏi.
- Các ngươi có còn nhớ rõ bức tranh chân dung đã được treo trên tường trên buổi hội nghị thề ước tam vương của Hội Liên Hợp không?
Roland hít một hơi thật sâu:
- Chỉ sợ người trong tranh khi đó là ma quỷ cấp cao tên Cistalis này.
- Người nói… cái gì?
- Hội Liên Hợp sẽ cung phụng bức tranh của ma quỷ?
- Chuyện này – làm sao có thể?
Phù thủy Taquila ào ào lộ ra vẻ mặt không dám tin.
- Nếu dựa theo lực ảnh hưởng của học phái Cloud trong trận chiến Thần Ý lần thứ nhất, sẽ xuất hiện tình huống như vậy cũng không kỳ quái – nếu ma quỷ ở trong học phái có thể trở thành chúa tể, trong lãnh đạo khi đó có phù thủy hoặc người thường đến từ học phái đều là chuyện thường. Ta đoán trước khi Cistalis chết vẫn có điều hoài nghi đối với trận chiến Thần Ý đúng không?
Chủ trương này ở trong mắt ai đó tương đương với đứng về phía nhân loại.
-… Ta không cách nào phủ nhận được điểm ấy.
Valkries nhắm mắt lại:
Nó và Vương hiện giờ có tranh chấp, nhưng mà làn sóng chiến tranh đã không phải một hai người có thể ngăn cản được.
- Cũng giống như thế đối với nhân loại thôi.
Roland bình tĩnh nói:
- Một học phái Cloud đã tan rã nhiều nhất chỉ có thể khiến cho người ta nhớ lại, nhưng đợi đến khi trận chiến Thần Ý lần thứ hai bùng nổ, chút nhớ lại đó đã không còn tồn tại nữa. Đoạn lịch sử kia không có bất cứ văn thư nào lưu truyền cho đến bây giờ, tám chín phần mười là do ba ghế hủy diệt rồi ghi chép lại tất cả -- quá khứ cùng tồn tại với ma quỷ sẽ khiến trong lòng người ta còn có may mắn, đặc biệt là lúc thế cục bất lợi, nó chỉ biết làm suy yếu quyết tâm chống lại của ma quỷ, cho nên học phái Cloud phải làm vết nhơ để bị lãng quên!