Kabala tỉnh lại, trên cánh tay đã được bọc kín băng gạc thật dày. Cảm giác đau đớn vẫn mơ hồ truyền đến, nhưng mà có thể nói nó chỉ bé nhỏ không đáng kể đến nếu như so với ban đầu lúc bị Red Mist phun đến.
Điều này khiến cho nàng không khỏi cảm thấy ngoài ý muốn.
Miệng vết thương trên cánh tay không được coi là trí mạng, về lý luận sẽ không thể được điều trị trước, đặt ở sau cùng hoặc rõ ràng chờ đợi tự lành đều không hề kỳ quái. Dù sao đặc điểm năng lực của tiểu thiên sứ và tầm quan trọng của nó là nội dung mà bất cứ một người mới nhập ngũ nào đều sẽ được báo cho biết liên tục, nàng không biết rằng người Sand sẽ được đối xử đặc thù – nếu như nghiêng về phương diện tồi tệ kia, ngược lại còn có một chút khả năng như vậy.
Nhưng nếu như không phải do năng lực gây ra, sao miệng vết thương lại sẽ khôi phục được nhanh như vậy chứ?
Chẳng lẽ…
Nơi đáy lòng nàng đột nhiên sinh ra một chút bất an.
Có lẽ nên rời khỏi nơi đây nhanh một chút, trở lại doanh trại mới được.
- Farry đúng không?
Một tên hộ sĩ chú ý đến hành động của nàng, đi tới đứng trước bảng tên treo trên đầu giường nàng:
- Bây giờ ngươi cảm thấy như thế nào rồi?
- Cũng không có gì trở ngại cả, bất cứ lúc nào đều có thể trở về đơn vị.
Nàng xoay người xuống giường, giả bộ không cam lòng:
- Rất nhiều đồng đội của ta đã chết trên tay ma quỷ, ta muốn khiến chúng nó phải trả giá thật nhiều!
- Xin nén bi thương.
Hộ sĩ gật đầu:
- Nhưng mà trước đó ngươi phải đi đến lều lớn trong doanh trại trước đã, tiểu thư Nanawa Pine muốn gặp ngươi một lần.
Kabala hơi kinh hãi:
- Nàng… muốn gặp ta? Nhưng mà vết thương của ta đã gần như –
- Ta cũng không rõ nguyên nhân, nhưng mà đây là do nàng cố ý dặn dò.
Đối phương cố ý dặn dò:
- Những binh lính khác muốn gặp còn không được gặp đâu đấy. Đi theo ta.
Kabala nhìn bóng lưng hộ sĩ không hề đề phòng gì, do dự một chút sau đó vẫn đi theo.
Xuyên qua từng trạm kiểm soát, nàng đã nhìn thấy được thiên sứ trong truyền thuyết kia ở trong một lều trại.
Chỉ nhìn từ vẻ ngoài, đối phương quả thật phù hợp với hình tượng trong lời truyền miệng của Đệ Nhất Quân, vừa bé bỏng lại đáng yêu, làn da trong trắng lộ hồng, đôi mắt giống như còn chưa hoàn toàn thoát khỏi vẻ trẻ con, mới đầu chính là đại tiểu thư từ trong thế gia quý tộc ra, dùng chưa từng trải sương gió để hình dung là thích hợp hơn hết. Trong lòng Kabala không khỏi nhiều thêm một phần may mắn, có lẽ mọi chuyện vẫn còn chưa đến mức độ hỏng bét như nàng đã dự đoán đâu.
- Cái kia… ngươi tìm ta có chuyện gì vậy?
Đáng tiếc thay câu nói đầu tiên của đối phương đã phá nát tất cả ảo tưởng của nàng.
- Ta rất hiếu kỳ, ngươi rõ ràng là một phù thủy, vì sao lại định che giấu thân phận của mình, giống như người bình thường gia nhập Đệ Nhất Quân vậy?
- Ta… ta không hiểu…
Kabala cố chấp trả lời, Jodel quả nhiên đã báo cáo điểm này lên cấp trên rồi sao…
- Vết thương của ngươi.
Nanawa chỉ lên trên cánh tay của nàng:
- Tuy rằng miệng vết thương bị vỡ rất nhiều, nhưng phần lớn là do vũ khí sắc bén tạo thành, móng vuốt của ma quỷ không làm được đến như vậy, ta nghĩ chắc là vũ khí như dao găm hoặc lưỡi lê. Mặt khác khi ta xử lý miệng vết thương đã phát hiện ra dấu vết từng bị Red Mist ăn mòn – nó sẽ xâm nhập vào cơ bắp ở dưới làn da, thậm chí sâu đến tận xương, chỉ có phù thủy mới có thể bị thương như vậy. Cho dù ngươi cố ý phá vỡ miệng vết thương, nhưng việc này lại không cách nào làm giả được.
Kabala ngậm miệng lại
Đối phương không hề nghe được tin tức từ chỗ Jodel, thêm với lý do nói ra cũng rất rõ ràng, có thể nói không hề lưu lại cho nàng con đường nào để lừa dối cả. lúc trước còn tưởng rằng đối phương hồn nhiên đơn thuần, có lẽ có thể dùng lời nói hoặc giả bộ mơ hồ để đánh lừa qua cửa, nhưng bây giờ xem ra đó chẳng qua chỉ là một tính toán nực cười mà thôi.
Qua một hồi lâu, nàng mới thấp giọng nói:
- Ngươi đã từng gặp phù thủy bị Red Mist ăn mòn rồi sao?
Nanawa bĩu môi:
- Bản thân ta đó.
Kabala ngớ ra.
- Đều nói Red Mist sẽ tạo thành thương tổn cực kỳ nghiêm trọng cho phù thủy, nhưng không có ai biết rõ được phương pháp cứu chữa cụ thể, cho nên ta chỉ đành phải tự mình thử nghiệm một phen thôi.
Cô bé tỏ vẻ thản nhiên nói:
- Lỡ như chị em ta thật sự bị Red Mist gây thương tích, ta lại bó tay không có cách nào, chẳng phải sẽ hối hận cả đời sao.
Nàng dừng lại một chút:
- Còn may chỉ cần không phải hút vào lượng lớn Red Mist, hoặc không bị phun vào trong đầu bộ phận quan trọng này, trong khoảng thời gian ngắn đều có thể được cứu về. Cho nên ngươi nhớ kỹ, lần sau nếu như gặp phải tình huống như vậy, phương thức bảo đảm nhất chính là lập tức cắt đứt cánh tay.
Kabala há hốc mồm, cho đến bây giờ nàng vẫn không thể nào quên được thống khổ khi bị Red Mist xâm thực đã mãnh liệt đến cỡ nào, một trải nghiệm mà khi đã bị một lần rồi thì đều không định thử thêm lần thứ hai nữa, nhưng mà nghe giọng điệu của đối phương lại hình như đã thử nhiều lần rồi vậy. Cố tình khi nói đến chuyện này, vẻ mặt của Nanawa không hề thay đổi gì nhiều, hoàn toàn không có cách nào liên kết nó với vẻ ngoài hơi non nớt của nàng.
Đóa hoa nhà ấm từ trong thế gia quý tộc ra ấy hả?
Đừng nói giỡn chứ!
Nàng thở dài một hơi, bây giờ hồi tưởng lại, tuy rằng bản thân đã từng là thần nữ có địa vị cao quý, nhưng ở trong đàm phán lại dường như chưa hề chiếm được thế thượng phong lần nào, cho dù đối diện chính là nữ vương Greenwater hay là một cô bé đến từ nước phía Bắc.
-… Tên của ta là Kabala, đến từ thị tộc Sandstone, Farry chính là tên giả.
Đến nước này rồi Kabala bỏ qua tất cả vùng vẫy, nói toàn bộ quá khứ của mình ra. Đã đến bước này rồi, Đệ Nhất Quân đã không thể để cho nàng ở lại được, mà bởi vì nàng đã từng phục vụ kẻ thù không đội trời chung của đại tù trưởng, Garcia tam nữ vương của Greyfort, bị áp tải về thành Neverwinter để nhận phán xét đều không hề ngoài ý muốn.
Roland Wimbledon tự nhiên sẽ luôn đối xử tử tế với phù thủy, nhưng không có nghĩa rằng hắn sẽ đối xử tử tế với thuộc hạ của kẻ địch.
- Ta rất hiếu kỳ, trong cuộc chiến đấu ở Wolfheart kia, ngươi đã lừa gạt được người thuần khiết của Giáo hội như thế nào vậy?
Nanawa hỏi.
- Thuật điều khiển trừ bỏ có thể ra lệnh cho người khác ra còn có thể dùng để ra lệnh cho bản thân – nếu như chỉ có một người, nó thậm chí có thể làm ra một vài chuyện vượt qua cả cực hạn của bản thân, tử vong chỉ là một trong số đó mà thôi.
Kabala chậm rãi nói:
- Sau khi thu được mệnh lệnh, hô hấp và nhịp tim đều sẽ tạm thời dừng lại, mà lúc đó người thuần khiết và quân thẩm phán còn đang đuổi giết Lang Vương, nên không lãng phí quá nhiều thời gian ở trên người ta.
- Thì ra là thế, vết sẹo trên mặt ngươi đã được lưu lại khi đó à?
Tiểu thư Pine trầm ngâm nói:
- Ta không hiểu lắm, ngươi nói bản thân gia nhập Đệ Nhất Quân là vì tộc nhân còn sót lại, nhưng vì sao lại còn định mai danh ẩn tích, kể cả tin tức còn sống sót đều không hề nói cho thị tộc vậy?
- Ta có thể nói cái gì chứ? Mang theo mọi người đi tranh đoạt ốc đảo vĩnh cửu, cuối cùng chỉ còn lại có một mình ta sống sót sao?
Kabala lộ ra một chút chua xót khó có thể dùng lời để hình dung được:
- Bọn họ phó thác tín nhiệm và hy vọng cho ta, nhưng ta lại biến bọn họ thành quái vật không hề có lý trí. Hơn một ngàn tộc nhân còn trẻ khỏe chết nơi đất khách, thị tộc Sandstone cũng thiếu chút nữa bị thôn tính, ta còn có mặt mũi nào để trở về thị tộc chứ?
- Đệ Nhất Quân chiêu mộ lực lượng ở trong người Sand để cho ta ý thức được, bồi thường duy nhất mà ta có thể làm ra được chính là gia nhập quân đội, sau đó dùng công huân đạt được để đổi lấy vùng đất xanh có thể cung cấp cho tộc nhân sinh tồn. Người Sand xét duyệt không chặt chẽ như các ngươi, ta hư cấu ra một thân phận cũng trong trận vây diệt thị tộc Wildwave và Cut Bone đã thu được tín nhiệm của Brian.
Nàng cúi đầu nói:
- Về phần các ngươi định xử trí ta như thế nào đều được, nhưng mà… xin đừng giận chó đánh mèo lên trên đầu thị tộc Sandstone – còn thừa lại trong tộc đều chỉ có trẻ em và phụ nữ thôi, các nàng chưa hề phục vụ cho Garcia Wimbledon đâu.
- Ta hiểu rồi.
Nanawa gật đầu:
- Ngươi trở về đi.
- Cái…gì?
Kabala nhất thời không phản ứng kịp.
- Ta tìm ngươi đến chỉ vì muốn hỏi ngươi có muốn loại bỏ vết sẹo trên mặt ngươi hay không.
Cô gái dang tay ra:
- Nhưng hiện giờ xem ra, đáp án của ngươi là không. Một khi đã như vậy, ta đây không còn gì để nói cả.
Nàng há miệng thở dốc, nhưng không biết nên tiếp lời như thế nào mới được.
Không sai, ở trong đàm phán nàng chưa từng chiếm được thượng phong một lần nào cả, trước kia khi giao thiệp với nữ vương Greenwater cũng thường bị nói đến á khẩu không trả lời được, giống như hiện giờ…
Nhưng sao cảm nhận do hai người mang đến lại hoàn toàn khác biệt như vậy chứ.
- Đúng rồi, đêm nay đoàn Star Flower có một màn biểu diễn ngay trong doanh trại đèo phía Tây.
Nanawa cười nói:
- Nếu bây giờ ngươi trở về đơn vị, nói không chừng còn có thể xem kết thúc đấy.
Kabala cắn cắn môi, dùng lễ của người Sand khom lưng chào nàng rồi sau đó xoay người rời khỏi lều lớn.