Nơi hẹn vẫn như lần trước.
Ngay cả những chỗ ngồi cũng không có nhiều thay đổi.
Valkries bước vào nhà hàng, nhìn thoáng qua Roland đang ngồi cạnh cửa sổ sát đất. Đô thị phồn hoa của con người trải rộng dưới chân hắn, giống như tiếp nối bóng dáng của hắn, sự khác biệt thị giác này thực sự khiến nàng ảo tưởng rằng đối phương là thần thánh bất khả xâm phạm.
Nàng lắc đầu, buông bỏ những tạp niệm.
- Ta đến rồi.
Nàng ngồi xuống đối diện với Roland.
- Có muốn ăn cái gì không?
Thấy nàng lắc đầu, Roland vẫy tay với người phục vụ, nếu vậy thì lấy mỗi thứ một phần, chúng ta vừa ăn vừa nói.
Cà phê và bánh ngọt nhanh chóng được dọn ra, Valkries cũng không từ chối, tự nhiên gắp một miếng bánh mềm của bán đảo đưa vào miệng, cẩn thận thưởng thức độ mềm mại và hương vị ngọt ngào của nó, như thể đây không phải là một lần thương lượng với kẻ địch, mà là một buổi tiệc trà đặc biệt để thưởng thức món ngon.
- Nàng khác trước một chút.
Roland nhìn Nàng chằm chằm.
- Ta nghĩ qua rồi, vừa ăn vừa nói cũng không phải là một thói quen xấu.
Valkries không nhanh không chậm trả lời. Lần gặp đầu tiên quá bị động, nàng gần như luôn bị đối phương dắt mũi, nhưng lần này sẽ không vậy nữa, nàng có thể tưởng tượng ra khuôn mặt đắc ý của đối phương khi gửi tin nhắn, nhưng không ai có thể đắc ý mãi được, vì điều này nàng đã chịu đựng đủ lâu.
- Được rồi.
Roland bĩu môi, lần này nàng trả lời ta là vì đã suy nghĩ kỹ?
Valkries gật đầu.
- Vậy câu trả lời là gì?
- Ta từ chối.
Sau đó, nàng bắt gặp khuôn mặt sững sờ và bối rối của Roland có lẽ vì hắn không ngờ rằng nàng sẽ từ chối dứt khoát như vậy, ngay cả vẻ mặt luôn bình tĩnh của hắn cũng lộ ra một ít sơ hở nhỏ. Bầu không khí giữa hai người như đông cứng lại, Roland vẫn luôn giữ tư thế cầm cốc, một lúc lâu sau mới đưa lên miệng, cau mày nhấp một ngụm.
-… Lý do là gì?
- Lựa chọn giữa không phần trăm và nửa phần trăm nghe có vẻ hợp lý. So với việc kéo dài chủng tộc, một nhán quân tiên phong chẳng là gì cả, nếu muốn ngăn chặn sự hủy diệt của thế giới, không thể tránh khỏi việc phải trả một cái giá nào đó, thành thật mà nói, ta gần như đã bị ngươi thuyết phục.
Valkries thêm một miếng bánh ngọt vào miệng
- Thật không may… tất cả những điều này phải được thành lập trên cơ sở thực tế mới có ý nghĩa.
- Những gì ta nói là sự thật!
Roland nghiêm nghị nói, giọng điệu của hắn lần đầu tiên phát sinh thay đổi.
- Nhưng ta không chứng minh được.
... Roland đột nhiên im lặng.
- Ngươi cũng phát hiện ra, đúng không?
Ta bị mắc kẹt trong lĩnh vực này, tất cả thông tin về thế giới bên ngoài ta nhận được là từ ngươi. Cho dù đó là cuộc rút lui của đội quân tiên phong ở Vương quốc Wolfheart, hay cái gọi là ánh sáng mặt trời, ngay cả nghiệm chứng ta cũng chẳng làm được, chứ chưa nói đến việc đưa ra quyết định dựa trên thông tin này .
- Ta đã nghĩ rằng nàng sẽ thông minh hơn. Đến thế giới trong mơ lâu như vậy rồi, dựa trên các tài liệu lịch sử phán đoán tiềm lực chiến tranh của nhân loại, kết quả như vậy không phải rất rõ ràng sao
- Tiềm lực không phải thực lực.
Valkries ăn miếng trả miếng nói,
- Đúng vậy, sức mạnh hiện tại của con người quả thực rất mạnh, nếu không thì Ursrook sẽ không xem các ngươi là đối thủ ngang hàng! Nhưng tương tự, chủng tộc đã bị Sky-sea Realm kéo gần hết toàn bộ tinh lực, nếu có ai đó nhận ra rằng không thể lo cho cả hai bên, bắt buộc phải buông bỏ một bên, loài người chưa chắc có thể chịu được một kích toàn lực của tộc chúng ta!
Nàng dừng lại một chút,
- Xét đến cùng, sự nâng cao mà các người có được vốn không phải đến từ sự nâng cao về nền văn minh. Hàng trăm năm sau, có lẽ nó cũng không khác gì với hiệu quả mà những mảnh vỡ mang lại, nhưng thế cục bây giờ sẽ nghiêng về bên nào, ta hoàn toàn không cách nào kết luận. Vì vậy sau này, những tin tức kia của người, không cần gửi cho ta nữa.
Roland dường như còn muốn nói thêm điều gì đó, nhưng cuối cùng cũng không thể tiếp lời.
Valkries nhìn ra cửa sổ, cảm nhận vẻ đẹp huy hoàng của thành phố loài người. Lần gặp mặt này có thể nói là xả được cơn giận, vẻ ung dung không vội vốn có trên người đối phương cuối cùng cũng tiêu tan, thay vào đó là sự thất vọng rõ ràng.
Chỉ là nàng không cảm nhận được sự thoải mái như mong đợi. Sự uy hiếp của Thần Minh vẫn còn đó, lời cảnh báo “Thiên Hình” của Cistalis vẫn chưa được giải trừ, nếu những gì đối phương nói là sự thật, thì việc từ chối chắc chắn là lựa chọn câu trả lời vô vọng giữa một 0.5% và 0%.
Tuy nhiên, nếu chỉ dựa vào lời nói một mặt của loài người, bắt nàng làm những chuyện bất lợi cho tộc nhân, là một lựa chọn qua loa vô cùng. So sánh hai cái, nàng thà rằng chọn vế trước.
Cho dù quyết định đó kéo theo nguy hiểm cực lớn.
Sau khi Valkries nuốt miếng bánh cuối cùng, nàng giả vờ thoải mái,
- Cảm ơn sự tiếp đãi của ngươi, sau này ta sẽ nhớ hương vị này.
Roland lắc đầu nói:
- Nếu nàng muốn ăn thì hẹn lần sau là được. Đừng nói như thể đây là bữa tối cuối cùng.
-… Valkries không khỏi sửng sốt. Trong hàng trăm phản ứng mà nàng tưởng tượng sau khi đối phương thất vọng, có giận dữ trở mặt, có khinh miệt cười lạnh, có nghiêm khắc cảnh cáo, nhưng không bao gồm điều này – Nếu như nàng đã từ chối lời đề nghị này, cho dù Roland tìm cơ hội ra tay đối phó nàng cũng không có gì ngạc nhiên khi. Dù sao đi nữa, nàng vẫn là một Quốc Vương, mà tộc nhân nàng lại là kẻ địch lớn nhất của loài người hiện nay.
Roland thở ra một hơi dài, đứng dậy đi ra khỏi nhà hàng,
- Ta về trước.Ta sẽ tiếp tục gửi tin tức, cho dù nàng có muốn tránh chúng đi chăng nữa, đó cũng là sự thật.
Cái tên này - rốt cục có đàng hoàng nghe mình nói chưa!
Valkries nhịn không được hỏi thăm,
- Tiếp theo đây ngươi định làm gì?
Hắn nói mà không quay đầu lại:
- Ta nên làm gì đây? Suy nghĩ của ta chưa bao giờ thay đổi, vén màn bí mật về nguồn gốc ma lực, triệt để kết thúc Trận Chiến Thần Ý, cho dù nàng có đưa ra lựa chọn nào đi chăng nữa.
Rốt cuộc đây là sự ngụy trang, hay là suy nghĩ thực sự của hắn?
Valkries không thể không nghĩ đến câu hỏi cuối cùng mà Roland đã hỏi trong cuộc họp lần trước.
- Nàng có cảm thấy Cistalis đã làm sai “Thiên Hình” một nghìn năm trước?
...
- Ngươi cảm thấy Hiệp hội Võ Đạo gia như thế nào?
Phỉ Ngữ Hàn vừa cầm lái vừa hỏi. Sau khi chiếc xe rẽ vào đoạn đường dốc, nó lao vào cầu cao tốc Greenfield. Trên cầu không có nhiều xe cộ qua lại, tầm nhìn vô cùng thông suốt, dòng sông rộng rãi sóng gợn lấp lánh cùng những tòa nhà cao tầng dày đặc ở bờ đối diện trải dọc đường chân trời, tựa như không có điểm cuối.
Cây cầu này cũng là ranh giới phân chia giữa khu đô thị và ngoại ô, từ bệnh viện điều dưỡng Rhine Greenfield tiến về khu nhà chung cư hình ống, về cơ bản đều phải đi qua nó.
- Chà… nó hơi khác so với những gì ta tưởng tượng.
So với cảnh sắc trước mắt, Angela có vẻ thích thú với nội thất của chiếc xe hơn, nàng chốc chốc vân vê da thật mềm mại trên cửa sổ, chốc chốc lại sờ nút âm thanh lên xuống của bảng điều khiển trung tâm, đôi mắt như viên hồng ngọc xoay tròn không ngừng kể từ khi bước lên xe.
- Ồ? Vậy Hiệp hội mà ngươi tưởng tượng sẽ trông như thế nào?
Angela bĩu môi:
- Nó nên… bí ẩn hơn, thay vì được đặt bên đường như một khách sạn.
- Đúng là thành Prism trước kia đúng là như vậy, nhưng gần đây đang gặp chút rắc rối, nên chúng ta tạm thời chỉ có thể chuyển đến đây.
Phỉ Ngữ Hàn cười nhẹ. Trước mặt cô gái nhỏ, nàng không cần ra vẻ lạnh lùng để duy trì khoảng cách.
- Ngoài ra, ta không hỏi điều này, mà là cảm xúc cá nhân của ngươi về việc đến thăm khuôn viên trước đây - dù sao nếu như sau này phải học hỏi nắm bắt sức mạnh tự nhiên, ngươsẽ phải sống lâu dài trong một bệnh viện điêu dưỡng. Nếu có nhu cầu gì trong cuộc sống, đều có thể nói với sư phụ.
Cô gái nhỏ không trả lời ngay mà quay đầu lại hỏi:
- Chú Roland cũng làm việc ở đây à?
- Đúng vậy. Nhưng hắn không nhất định có thời gian với ngươi mỗi ngày.
- Ta biết,
Angela cong môi,
- Hắn có rất nhiều chị em cần phải chăm sóc, thường bận đến nửa đêm cũng không nghỉ.
Chiếc xe bất ngờ lao về phía trước.
Phỉ Ngữ Hàn thu lại chân phải đã đạp nhầm chân ga, giả vờ như không biết gì ho hai tiếng, đây thực sự là một tin tình báo bùng nổ! Mặc dù nàng đã biết rằng những người phụ nữ với vẻ ngoài tuyệt vời đó có thể đến từ một thế giới khác, nhưng nàng đã bỏ qua một yếu tố quan trọng, đó là các nàng ấy gọi hắn là Quốc Vương Bệ hạ!
Đúng vậy, đã là Quốc Vương, thê thiếp thành đàn cũng không có gì khó hiểu. Nàng còn có thể suy đoán thêm, liệu họ có phải có mối quan hệ mật thiết với Roland - người sáng tạo ra thế giới, nên mới có khả năng đi vào thế giới này?
Chủ động nhận Angela làm đồ đệ quả thực là một lựa chọn đúng đắn. Thông qua Valkries và Angela, nàng tin rằng sẽ không lâu nữa, nàng có thể từng chút từng chút một khám phá bí mật của thế giới đó.
Khoan đã… Khi nghĩ như vậy, nếu nàng muốn tự mình đi “Thực tế” nhìn một chút, cũng phải…
- Sư phụ, sư phụ… Ngươi không sao chứ?
Angela kêu lên vài lần, mới kéo nàng đang thất thần trở lại
- Không, không có gì, ngươi nói tiếp đi.
Angela kết luận:
- Vì vậy, chỉ khi trở thành một Võ Đạo gia, ta mới có thể có nhiều thời gian gặp chú ấy hơn. Vậy thì dù Hiệp hội Võ Đạo có như thế nào, ta vẫn sẽ tiếp tục ở lại!
Phỉ Ngữ Hàn bật cười khanh khách, ừm, thật đúng là một lý do đơn giản.
Đơn giản nhưng kiên định.
Nàng cứ tưởng cô gái nhỏ sắp rời xa nơi quen thuộc sẽ rất lâu mới quen nhưng lúc này nàng mới nhận ra mình đã suy nghĩ quá nhiều.
Đối phương trưởng thành hơn rất nhiều so với tưởng tượng của nàng.
- Đừng lo lắng, phải mất ít nhất một tuần mới hoàn thành thủ tục chuyển học và nhận kí túc, hơn nữa trong Hiệp Hội còn có kỳ nghỉ, cũng đừng suy nghĩ quá gian nan về con đường Võ Đạo giag tung. Lần này trở về, hãy nói lời tạm biệt với các ngươi cùng lớp trước…”
Phỉ Ngữ Hàn đang nói được một nửa đột nhiên nhận thấy điều gì đó kỳ lạ.
Một chiếc xe tải chở hàng ở làn đường đối diện chuyển sang hai làn bên trái, tông vào dải phân cách rồi lật nhào.
Nàng đạp phanh ngay lập tức đồng thời đánh mạnh tay lái về bên phải.
Sau đó trong một giây tiếp theo, thùng hàng khổng lồ đã đè lên dải phân cách như một bức tường cao nằm ngang mà quét qua. Con đường bị phong tỏa hoàn toàn, xe cộ phía trước bị đè trúng tan tành như những mảnh giấy vụn, căn bản không có có khả năng may mắn thoát khỏi.
Mọi thứ đến quá nhanh, hầu như không có thời gian để phản ứng—
Với một tiếng nổ thật lớn, vị trí xe của hai nàng cũng va chạm thật mạnh với chiếc xe tải!
Do rẽ nhanh sang bên phải, thân xe cơ hồ bị bắn bay ngang, va chạm dữ dội bất ngờ xé toạc khung xe, vị trí buồng lái bị xẹp xuống hoàn toàn.