Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 1352

Chương 1352
Chương 1352

Khi Angela trèo ra khỏi ô cửa kính bị vỡ tan tành, trên người nàng vết thương chồng chất.

Chiếc xe trước đó vẫn còn sáng bóng như mới giờ đây không khác gì một đống giẻ rách, khung thép vặn vẹo uốn lại giống như bánh quai chèo, thân xe gần như bị thu nhỏ lại một nửa, dầu nhớt màu vàng đen rỉ ra từ mặt đất, toát ra mùi gay mũi.

Lẽ ra, đây là một vụ tai nạn xe cộ không còn cơ hội sống sót, nếu không có sự bảo vệ của sức mạnh tự nhiên, phỏng chừng nàng đã bị thùng xe biến dạng xiết thành máu thịt be bét.

Angela chịu đựng cơn đau và cố gắng đứng dậy. Trên cầu lớn vốn đã một mảnh lộn xộn, các linh kiện của những chiếc xe bị đụng phải văng tứ tung, chiếc xe tải nằm cách đó không xa chắn hết đường đi. Nàng quay đầu lại thì phát hiện phía sau cũng bị mấy xe trộn xi măng chặn lại, cho dù có thoát khỏi va chạm cũng không thể rời khỏi cầu cao tốc.

Nếu vụ tai nạn hoàn toàn là vô tình, người lái xe phía sau lẽ ra phải xuống cứu người từ lâu, nhưng cho tới giờ, nàng vẫn chưa thấy một bóng người, cả cây cầu im lặng đến đáng sợ.

Nếu là bình thường, chỉ e nàng đã khóc không thành tiếng, nhưng lúc này, mặc dù nước mắt lưng tròng và thân thể run rẩy, nàng cắng chặt răng không để nước mắt chảy ra.

Angela thường nghe từ chú nàng nói, kẻ đọa ma sẽ nhắm mực tiêu đến người thức tỉnh sức mạnh tự nhiên, và đây có thể là một cuộc phục kích được tính toán từ trước.

Đừng bao giờ tỏ ra yếu đuối trước mặt đối phương.

Điều đó không những không giúp ích được gì mà còn khiến tình hình của mình trở nên tồi tệ hơn.

Nàng không còn là một đứa trẻ nữa, mà là một võ đạo gia đã thức tỉnh!

- Kẹt.

Một âm thanh chua chát phá vỡ sự im lặng chết chóc trên cây cầu.

Phần mui của chiếc xe tải bị lật đã bị thứ gì đó xé toạc từ bên trong, và một người đeo mặt nạ bước ra từ buồng lái.

Không hề bị thương trong một vụ tai nạn xe thảm khốc như vậy, mà còn có thể tay không xé toạt chiếc xe, rõ ràng không phải là điều mà người bình thường có thể làm được.

Angela không thể không dựa sát vào chiếc xe bị báo phế phía sau.

Qua lớp mặt nạ, dường như nàng cảm thấy một cơn lạnh thấu xương từ lòng bàn chân dâng lên. Mặc dù nàng không thể nhìn thấy ánh mắt của đối phương, nhưng nàng có thể cảm thấy rằng tất cả sự chú ý của đối phương đều tập trung vào nàng, giống như một con rắn độc đang nhìn chằm chằm vào con mồi của nó.

- Đây chính là mục tiêu mà ngươi phải đối phó? Nàng trông giống như một con nhóc còn chưa mọc đủ lông tóc.

Sau đó lại có hai “quái vật” khác xuất hiện từ trên thùng xe. Một con còn có thể miễn cường nhìn ra hình người, chỉ là tay chân có chút bị biến dạng, con còn lại có cánh và răng năng, không khác gì Gargoyle trong truyền thuyết.

Tuy nhiên, kẻ đọa ma có thể bị dị biến, vì vậy có tiến hóa thành dị dạng gì cũng không có gì ngạc nhiên. Từ luồng khí xoáy màu đỏ lấp lánh trên ngực của chúng, có thể kết luận rằng cả hai chắc chắn đều là kẻ đọa ma.

- Cô gái nhỏ như này vốn không cần hưng sư động chúng, chỉ cần tìm cơ hội cắn nàng ta một miếng, đến cơ hội kêu cứu nàng ta cũng chẳng có, hãy để cho ta thay Thần sử đại nhân lấy mạng nàng.

Kẻ đọa ma giống như tượng thạch phát ra tiếng cười quái dị, vươn rông đôi cánh chuẩn bị xông vào Angela

Nhưng chính người đàn ông đeo mặt nạ đã ngăn chặn nó.

Chỉ nhìn thấy người sau giơ ngón tay lên, nhẹ nhàng chỉ xuống một cái, kẻ địch vừa nhảy lên giống như bị một lòng bàn tay vô hình ép xuống đất, lực va chạm mạnh đến mức cả mặt cầu đều xuất hiện vết nứt!

- Ngu xuẩn, ai cho phép ngươi tự ý ra tay?

Người đàn ông đeo mặt nạ lạnh lùng nói,

- Ngươi căn bản không biết mình đang đối mặt với đối thủ như thế nào.

- Thưa ngài, không phải nàng… là một Võ Đạo gia vừa mới thức tỉnh sao?

Tên tay dài ngạc nhiên hỏi.

- Đúng vậy, nhưng không phải là một Võ Đạo gia bình thường. Các ngươi chỉ có thể nhìn thấy lốc xoáy yếu ớt của nàng, nhưng ta có thể nhìn thấy ánh sáng tỏa sáng lấp lánh xung quanh nàng.

Người đàn ông đeo mặt nạ cúi người chào cô gái nhỏ,

- Ta nói không sai đúng không. người sáng tạo thế giới – tiểu thư Angela?

Nó… đang nói về cái quái gì vậy?

người sáng tạo… thế giới?

Angela nuốt nước miếng

- Có thể ngươi đã nhận nhầm người.

- Vậy là nàng không biết chuyện đó.

Người đàn ông đeo mặt nạ sững sờ một lúc rồi bật cười,

- Nhưng không sao, mọi chuyện sẽ sớm kết thúc. Trước lúc đó, cho phép ta tự giới thiệu, ta là “Delta” sứ giả của Thần Minh - đến từ nơi mà các ngươi gọi là “xâm thực” .

- Ngươi sẽ giết ta chứ?

- Giết cũng không chính xác. Ta chỉ làm theo mệnh lệnh của Thần Minh, để mọi thứ trở lại đúng hướng và đem sức mạnh bị đánh cắp trở lại cội nguồn, mà thế giới các ngươi đang ở cũng là một phần của nó.

- Thần sử đại nhân… chúng ta không thể giết nàng sao?

Gargoyle chật vật đứng dậy khỏi mặt đất, có vẻ bối rối.

- Không phải bây giờ.

Delta chậm rãi nói.

- Là một Võ Đạo gia, thực lực của nàng không đáng nhắc đến, nhưng đừng bao giờ đánh giá thấp một người sáng tạo, đặc biệt là trong lĩnh vực mà nàng sáng tạo ra. Hành động thiếu suy nghĩ của ngươi sẽ chỉ phá hỏng đại cuộc đã tính toán từ lâu trước đó. Để thích ứng với quy tắc, sức lực ta có thể phát huy không đủ một phần vạn, nhưng nàng có khả năng vô hạn. Vì vậy, trước khi bắt đầu, ngươi phải cắt đứt kết nối của nàng với thế giới, như vậy mới có thể đảm bảo mọi không có sơ hở nào. Không cần chờ lâu quá, các vết nứt chẳng mấy chốc sẽ thành hình.

Chỉ vào lúc này, Angela mới nhận ra rằng bầu trời xám xịt ban đầu được bao phủ bởi những kết cấu hình thoi bán trong suốt, không ngừng tụ lại với nhau ở giữa cây cầu. Khung cảnh bên ngoài kết cấu dần dần mờ đi, như thể nó đang rời xa thế giới này.

- Yên tâm đi, từ khi ngươi bước vào cây cầu này, đã không còn cơ hội trốn thoát - đám ý thức logic ngu ngốc đó nghĩ rằng Hội nghị Võ Đạo là mục tiêu công kích của chúng ta. Thật nực cười! Họ càng phái thêm nhiều Võ Đạo gia đi, lực lượng phòng thủ ở các địa phương khác sẽ càng trống trải.

Delta giang hai tay ra,

- Ngay bên dưới cây cầu, tổng cộng giấu hơn hàng nghìn hạch tâm, Hiệp Hội Vỡ Đạo gia không biết gì về chuyện này cả! Với ma lực chúng cung cấp, ta mới có thể kéo khu vực này vào kẽ nứt giao nhau giữa hai thế giới. Trong kẽ nứt, lĩnh vực cõi tâm trí mà ngươi dựa vào sẽ bị Thần Minh can thiệp, không thể cho ngươi bất kỳ sự giúp đỡ nào nữa. Chúng ta sẽ chiến đấu bình đẳng ở đây cho đến khi một bên quay về cội nguồn!

Khi hắn dứt lời, đường vân bầu trời vừa hòa vào nhau, vạn vật ở thế giới bên ngoài đột nhiên tối tăm hẳn đi, và cuối cùng biến thành tối đen như mực. Cây cầu mất đi nguồn sáng lẽ ra cũng chìm vào bóng tối, nhưng như thể thế giới bị cưỡng chế chia cắt, ánh sáng thuộc về nơi này vẫn cứ tồn tại, chiếu sáng mọi ngóc ngách của kẽ nứt như trước.

- Bây giờ ngươi có thể làm những gì mình muốn.

Người đàn ông đeo mặt nạ trịnh trọng nói.

Hai kẻ đọa ma nhìn nhau, đồng thời nhảy lên, và lần lượt lao về phía Angela

Angela giữ chặt khung xe không nhức nhích. Đối với người ngoài, trông nàng như thể đang sợ hãi.

Cô gái nhỏ quả thật cảm thấy vô cùng sợ hãi, đặc biệt là khi cái miệng xấu xí to như chậu máu của kẻ thù chỉ cách nàng trong gang tấc, nếu không nhờ lời căn dặn của Phỉ Ngữ Hàn, sợ là nàng đến đứng cũng không đứng vững.

Đầu óc nàng trống rỗng, nhưng nàng chỉ nhớ được hai điều.

Trong khoảnh khắc xe bị va chạm trên cầu, tài xế quay chiếc xe nằm ngang hẳn, để vị trí ghế lái đối diện với thùng hàng đang quét ngang đến. Đồng thời, đối phương còn thuận tay ôm nàng vào lòng, ánh sáng trắng dâng trào bao quanh nàng trong nháy mắt, biến động long trời lở đất sau đó dường như nhẹ nhàng hơn rất nhiều.

Điều thứ hai là một tiếng thì thầm nhẹ nhàng theo ánh sáng truyền đến.

- Đừng cách xe quá xa, đứng lên đối mặt với kẻ địch.

- Ta sẽ bảo vệ ngươi.

Nàng không lùi bước cho đến khi kẻ đọa ma Gargoyle một miếng cắn xuống Angela, nàng nửa bước cũng không lùi!

Đúng lúc này, một luồng sáng bạc chói lọi phát ta từ bên trong chiếc xe vặn vẹo cơ thể vặn vẹo cắt thẳng xuống từ đỉnh đầu kẻ địch. Ánh sáng lóe lên rồi biến mất, kẻ đọa ma lao tới trước nhất đột nhiên cứng ngắt tại chỗ, sau đó kẽ nứt nhỏ bé ở đường giữa bắt đầu mở ra, chia toàn bộ cơ thể thành hai nửa.

Bình Luận (0)
Comment