Bức thư đó là thật!
Valkries nói không sai --
Dưới đáy hố sâu chính là nguồn gốc mà lực mà chúng nó vẫn luôn tìm kiếm!
Một luồng cảm xúc cực kỳ phức tạp dâng lên trong lòng Hackzord, thậm chí khiến nó nhất thời có hơi mờ mịt.
Nếu có một số việc trở thành sự thật, vậy thì đương nhiên có một số việc sẽ trở thành giả.
Ví dụ như tộc quần thăng cấp.
Vào ngày tận thế, nguồn gốc ma lực cao cao tại thượng, là thuộc về lĩnh vực của thần linh, cho dù nhìn từ phương diện nào, đều ám chỉ nó với Hồng Nguyệt hòa lẫn với nhau. Chủng tộc không có được truyền thừa, căn bản không có tư cách đụng vào lĩnh vực đó. Cho nên đối với tộc quần bầu trời mang một ý nghĩa thần thính, cũng vì vậy mà thành thị có thể di động được coi là Thần của Thần.
Nhưng bây giờ, nguồn gốc ma lực cũng không có không giống bình thường như vậy -- bản thân nó ở trên một hải đảo có năng lực bí mật, nằm trên cùng một độ cao với tất cả chủng tộc, thậm chí còn phải thấp hơn một ít.
Bởi thế, đạt được chỗ này cũng sẽ không mang tới chỗ tốt gì quá mức, Hackzord vừa không cảm nhận được ma lực mênh mông, cũng không nhận thức được sự biến hóa mới trong cơ thể, nếu không lấy ra ma thạch năm màu, nơi này chỉ là một cái hố sâu bình thường, chẳng dính dáng chút nào tới các từ hình dung như cường đại, thần thánh vân vân.
Ở trong hố trời nghênh đón tộc quần thăng cấp?
Cho dù chỉ là một âm mưu, tốt xấu gì cũng phải ngụy trang một chút chứ?
Nếu mọi chuyện giống như lời của Edith, vậy thì sự cố gắng hơn một nghìn năm của tộc quần chẳng phải đều là một trò cười sao…
- …Chúa tể bầu trời?
Giọng người canh giữ cắt đứt suy nghĩ của hắn.
Không sai, nơi này còn có một quái vật tự xưng đóng giữ ở nơi này hơn nghìn nằm, cũng có thể dễ dàng ngụy trang thành tộc nhân cấp cao -- nhìn từ biểu hiện của nó, rất có thể là biết chút gì đó về trận chiến Thần Ý.
Dù sao nếu chiến tranh tranh đoạt truyền thừa chỉ là một hồi luân hồi không có điểm tận cùng, rất có thể nó đã gặp được không chỉ một tộc quần nhận được “chìa khóa thăng cấp”.
Hoặc là tiến thêm một bước... Tất cả đồn đãi và manh mối về Thần Ý, đều bắt đầu từ nơi đây truyền lưu ra ngoài.
Hackzord không trông cậy vào việc đối phương sẽ thành thật khai báo.
Nó quyết định tiên phát chế nhân.
Hai Cửa Xoắn trước sau xuất hiện bên cạnh đối phương, chặt đứt hai tay vai của người canh giữ, tiếp đó là hai chân!
Nó còn chưa kịp phản ứng thì đã bị mất tứ chi. Ánh mắt của nó dừng lại ở sự kinh ngạc và khó hiểu, sau đó ngã sóng xoài xuống đất.
Trước đấy Hackzord đã lặng lẽ dùng ma thạch năm màu để xác nhận, đỉnh đầu người canh giữ không có cột sáng, có nghĩa trên ma lực nó cũng không xuất chúng, chỉ cần chém được tay chân, uy hiếp mà nó có thể tạo được hết sức có hạn.
Ngay cả như vậy, chúa tể bầu trời vẫn ở lại giữa không trung quan sát một lát, sau khi xác nhận đối phương ngoại trừ thống khổ than nhẹ thì cũng không làm được cái gì nữa hết, nó mới trở về mặt đất, nắm người canh giữ trong vũng máu lên. Lúc này áo trắng của nó đã bị máu tươi nhiễm xanh, không còn vẻ mềm nhẹ phiêu dật trước đó nữa.
- Ngươi tốt nhất là thành thật trả lời vấn đề của ta, như vậy ta còn có thể giữ lại cho ngươi một cái mạng. - Hackzord uy hiếp. - Lên cấp cuối cùng rốt cuộc có kết cục như thế nào? Thần Minh thật sự tồn tại sao? Tại sao nó phải bày ra cái âm mưu này? Lòng kiên nhẫn của ta có hạn, lập tức nói ra tất cả ngươi biết đi!
Bất ngờ là trên mặt người canh giữ cũng không toát lên vẻ sợ hãi hay căm hận, nó hơi hơi hổn hển:
- Vì sao… ngươi lại làm như vậy?
- Di tích được chôn dấu trong lòng đất đó, đều là do người cạnh tranh của một trận chiến Thần Ý nào đó trong quá khứ lưu lại phải không? Hiện tại tộc của ta cũng sắp rập khuôn theo đó, trở thành cát bụi bị hủy diệt, ngươi lại còn hỏi ta vì sao? Đấu nhau, chết đi y như đấu thú, thế giới này chẳng lẽ chỉ là vì lấy lòng Thần Minh mà tồn tại sao…
Sau khi gần lên, Hackzord bỗng nhiên ngẩn ra.
Người canh giữ ngưng mắt nhìn nó, trong mắt lại hiện ra vẻ đau thương.
- Thì ra là thế… Ngươi cũng không phải người lạc đường, mà là đến có chuẩn bị. Đáng tiếc so với biến mất mà không biết gì cả, có đôi khi biết đáp án lại càng làm người ta thấy tuyệt vọng hơn -- đặc biệt là khi ở trong tình huống không thể thay đổi được. Thế giới này quả thật có rất nhiều điều thiếu sót, nhưng đối với các ngươi mà nói, nó đã là cái nôi tốt nhất rồi.
- Cái… cái nôi?
Kiểu gì chúa tể bầu trời cũng không ngờ được, mình sẽ nghe được một từ như vậy từ trong miệng của đối phương.
Hơi thở của người canh giữ ngày càng yếu ớt, nó rướn bả vai nhuốm máu, tựa như là muốn chạm vào má Hackzord:
- Các ngươi đều là con của thần linh, sao nó có thể coi các ngươi như… đạo cụ để làm thỏa mãn bản thân? Hiện tại… Là phải lúc rời đi, đi nhanh đi… trước khi nhận được chìa khóa, nhất định đừng trở lại hoàn đảo này làm gì.
- Ngươi vẫn chưa trả lời vấn đề của ta!
Nhưng mà không chờ Hackzord nói xong, thân hình người canh giữ bỗng nhiên bắt đầu nhạt dần, bộ dạng như đã không còn sức để kiên trì đến bây giờ. Trong vòng mấy giây ngắn ngủi, nó đã biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi. Mà cùng biến mất theo nó, còn có những bia đá kia -- rất nhanh, bốn phía chỉ còn lại cỏ xanh rậm rạp và cái hố to không nhìn thấy biên giới, mọi chuyện mới xảy ra vừa rồi, đều tựa như một cơn ảo giác.
Nhưng vết máu còn dính trong tay Hackzord nói cho nó biết, tên có bộ dạng giống như “tên thăng cấp cấp cao” thực sự đã từng tồn tại.
Càng làm cho nó khó hiểu hơn là, đó rõ ràng chỉ là hình tượng đối phương ngụy trang, thế nhưng sau khi biến mất chân chính, lại khiến nó vô duyên vô cớ sinh ra cảm giác mất mát.
Hackzord lắc đầu, đè tạp niệm đang sôi trào dưới đáy lòng xuống.
Ít nhất nó xác định được một điểm, Valkries còn sống, đồng thời còn tiếp cận với chân tướng hơn bao giờ hết.
Việc phải làm tiếp theo, chính là tìm ra cách để liên lạc ổn định với Nightmare.
Nó có rất nhiều nghi vấn cần phải hỏi đối phương.
Hackzord đứng dậy, lúc đang chuẩn bị rời đi thì nơi ngực truyền tới một cơn đau đớn kịch liệt!
Rốt cuộc… đã xảy ra cái gì?
Nó cúi đầu, nhìn thấy trên áo giáp có thêm một lỗ thủng hình khối, một cây cốt trảo sắc bén dần dần hiển lộ ra.
Đây là -- lưỡi dao của Sky-sea Realm.
Lúc chúng nó hành động gần như trong suốt, sở hữu tính bí mật cực kỳ mạnh mẽ, chỉ khi dùng ma lực mới có thể nhận thấy được sự tồn tại của bọn chúng.
Chết tiệt… vào lúc mình suy nghĩ, Sky-sea Realm thế mà cũng lẻn lên hòn đảo này rồi?
Hackzord cảm thấy sức mạnh của mình đang nhanh chóng trôi qua, sơ ý quá… Nó tập trung tất cả sự chú ý lên người canh giữ, cộng thêm câu trả lời bất ngờ của hắn làm phân tán lòng cảnh giác của nó, thế cho nên nó không thể phát hiện các lưỡi dao dày đặc giấu ở trong sương mù trước tiên. Nhưng điều nó không hiểu là, trước kia kẻ địch như vậy căn bản không thể phá được màn chắn của tên thăng cấp cấp cao, càng chưa nói nó còn đâm xuyên cả lớp áo giáp trên người nữa.
“Lưỡi dao” chỉ là móng vuốt mắt tổ dùng để đi săn, trừ tính bí mật ra thì chẳng còn cái gì hết, từ lúc nào mà nó uy hiếp được cả đại quân luôn rồi vậy?
Cơn đau nơi vết thương nhanh chóng chuyển sang cảm giác nóng rực như bị lửa đốt, hiển nhiên ngoài sắc bén ra, trên móng vuốt còn dính cả độc tốt nào đó.
Hackzord chậm rãi quay đầu lại, chỉ thấy một con quái vật to lớn đang đứng sau lưng, ngoại trừ liêm đao hình cốt trảo và bộ chân phụ dùng để ôm chặt con mồi nơi phần bụng ra, thì rất khó để liên hệ với “lưỡi dao” trước đó.
Mà trong màn hơi nước xa xa, còn có rất nhiều bóng đen giống nó đang bò tới bên này.
Thì ra “thời gian không nhiều lắm” trong miệng người canh giữ, là đang chỉ cái này sao…
Tầm nhìn của Hackzord bắt đầu trở nên mờ nhạt, cũng vào lúc nào, “lưỡi dao” đâm thủng nó há to cái miệng như chậu máu, cắn về phía nó --
Bên kia, Silent Disaster chợt mở mắt.