Lúc này công nhân khác cũng đã nhận ra dị thường, nhao nhao dừng bước chân, nhìn bầy chim đen thùi nghị luận không thôi.
Charm lại ý thức được sự gấp gáp.
Đó cũng không phải là cảnh báo thành thị sử dụng, mà là báo động trước Đệ Nhất Quân dùng trong thời gian chiến tranh. Ý nghĩa kẻ địch đã tới gần trước mặt đội quân, chiến đấu lúc nào cũng có thể bắt đầu... Hoặc có lẽ là, khi tiếng cảnh báo truyền tới đây, bọn họ đã đang giao chiến với kẻ địch.
Lẽ nào ma quỷ lại ngóc đầu trở lại sao?
Nói vậy không khỏi cũng quá không khó tin đi!
Hắn theo phụ thân vẫn luôn chinh chiến từ rừng rậm Dodge đến tháp trạm điểm số Mười, cơ bản hiểu rõ về tình trạng phía bắc.
Sở dĩ Đệ Nhất Quân tu sửa phế tích Taquila, mục đích chủ yếu chính là dự phòng điểm này. Trên bình nguyên rộng lớn t rống trải, một tòa tháp canh cao ngất đủ để chứng kiến khu vực mười kilomet trở lên, trước không nói trạm canh Red Mist cần thời gian để thành lập, chỉ từ phế tích Thánh thành đến vùng đất Neverwinter khai thác đã cách xa ba bốn trăm kilomet, tại sao kẻ địch lại trực tiếp đột nhập tới nơi cách đế đô gần như vậy dưới tình huống không có bất kỳ dấu hiệu nào?
Nhưng bây giờ đã không phải lúc miệt mài theo đuổi vấn đề này.
Phụ trách trạm khai thác số Hai tối đa chỉ có chừng trăm người đóng quân, còn đều là tân binh thay phiên, nếu như bọn họ thực sự lọt vào tập kích, có thể thành công đẩy lùi ma quỷ, cam đoan nơi đây bình yên vô sự sao?
Trong lòng Charm hoàn toàn không có nắm chắc.
Poshan đột nhiên chậy nhanh về hướng sân ga.
- Này, ngươi muốn đi đâu?
- Haze còn đang trên xe lửa, ta muốn đi đón nàng!
Câu trả lời ấy cũng nhắc nhở Charm -- dựa theo điều lệ sơ tán, sau khi nghe được cảnh báo mọi người hẳn là rút về chỗ tránh nạn gần nhất, nhưng sân ga dỡ hàng ở ranh giới khu khai thác, hiện tại bọn họ chạy vào khu dân cư đều cần thời gian tương đối dài, huống hồ là đi đường vòng. Cùng với mang theo Haze đi chỗ tránh nạn, không bằng trực tiếp ngồi xe lửa rời đi.
- Mọi người xem nơi đây!
Charm nâng cao huy chương trong tay:
- Ta là binh lính Đệ Nhất Quân Charm, khu khai thác số Hai gặp tập kích, mọi người buông hàng đi theo ta -- nơi này cách chỗ tránh nạn quá xa, chúng ta đi xe lửa tránh nguy hiểm!
Sau khi nói xong hắn nhỏ tiếng bổ sung câu:
- Đã từng.
Nhưng không ai nghe được lời hắn nói nhỏ, nháy mắt khi cái tên Đệ Nhất Quân được nói ra khỏi miệng, các công nhân lập tức coi hắn như người cầm đầu, những người vốn đang chạy về phía nam cũng dừng bước, tụ tập đến bên cạnh hắn.
Cảnh tượng như vậy khiến Charm cũng có chút ngoài ý muốn, nhưng theo tới lại là áp lực tăng gấp bội.
Lúc hắn còn thuộc hàng Đệ Nhất Quân, cũng chỉ là một người quan sát trên số hiệu Black River, tạp binh dưới tay phụ thân, chưa từng có kinh nghiệm lãnh đạo người khác, hiện tại đột nhiên có thêm một nhóm người cần phải phụ trách, trong lòng hắn không khỏi dâng lên một luồng tâm thần bất định. Chỉ là lời đã ra khỏi miệng, hắn chỉ có thể kiên trì chống đỡ tiếp.
- Sang bên này!
Charm mang theo công nhân một đường chạy vội tới bên cạnh xe lửa, vừa lúc đụng phải Hank với vẻ mặt không biết làm sao.
- Đồng, đồng nghiệp, đến cùng đã xảy ra chuyện gì? Ta chỉ tìm nơi hẻo lánh dễ xả thôi mà…
- Trước tiên ngươi đừng quan tâm nhiều vậy/
Charm bắt lại bờ vai của hắn:
- Than đá và nước đều thêm xong chưa? Nồi hơi khí áp thế nào?
Hank bối rối gật đầu:
- Đang ở trạng thái đợi đi, lúc nào cũng có thể khởi động...
- Tốt!
Hắn lớn tiếng dặn dò:
- Bây giờ ngươi nhanh đi vặn cần chuyển hướng đi, chúng ta lái hướng trạm số Một. Trước khi mở phanh nhớ kỹ kèn nhắc nhở, hiểu chưa! Còn có, đặt sẵn súng nữa, đặt ở nơi mình có thể tiện tay lấy được!
- ...Ngươi thì sao?
- Ta an bài những người khác cái đã, lại đi đầu xe cùng ngươi hội hợp.
Nửa khắc sau, xe lửa phun ra khói trắng cuồn cuộn, chậm rãi lái ra khỏi sân ga số Hai.
Trong khoảng thời gian này, càng có nhiều công nhân sân ga chú ý tới bọn họ, cũng leo lên thùng xe trước khi đoàn tàu khởi động, trong đó thậm chí còn có một đội dân binh trông coi khu tụ tập -- tuy nói chỉ có chừng mười người, nhưng bọn họ chí ít đều trang bị súng, điều này cũng làm cho Charm an tâm hơn chút.
Mặc dù hắn rất muốn ở bên cạnh Haze, thế nhưng loại thời điểm này chuyện quan trọng nhất là vận chuyển mọi người đến khu an toàn, vì vậy sau khi xác nhận đối phương bình yên vô sự, hắn theo lối đi nhỏ trở lại đầu xe.
Cũng ngay lycs này, Charm thấy được kẻ địch tập kích khu khai thác.
Một đám tà thú chen chúc đến!
- Thần Minh ở trên, không phải nói chúng nó sẽ chỉ xuất hiện vào lúc trăng máu sao?
Hank nằm úp sấp ở trước cửa sổ lẩm bẩm nói.
- Ai biết địa phương quỷ quái này xảy ra chuyện gì.
Charm lấy ra súng trường của mình từ trong quầy trữ vật, tiếp đó thuần thục bò lên trần xe -- bởi đoàn tàu đang ở trong trạng thái đi ngược, hắn ở phần đuôi có thể tinh tường thấy mọi chuyện xảy ra ở phần cuối. Rất nhiều tà thú đấu đá lung tung giống như phát điên, trong đó có chủng phổ thông, cũng có chủng hỗn hợp rõ ràng lớn hơn một vòng. Tốc độ chúng nó đánh tới còn nhanh hơn dự tính của hắn, rời khỏi sân ga chưa được bao lâu, hắn đã thấy có bóng đen lướt qua đường ray vọt vào khu dỡ hàng.
Nếu như mọi người dựa vào hai chân để trốn thoát, vậy thì chưa chắc có thể chạy qua những con quái vật cuồng bạo hóa ấy.
-- hắn làm ra lựa chọn chính xác.
Suy nghĩ này khiến Charm thở phào một cái.
Nhưng nghi hoặc vẫn tồn tại.
Cái loại tà thú này, mấy năm trước còn thua trận dưới sự ngăn chặn của tường xi măng và súng, không cách nào xâm nhập vào bên trong Neverwinter dù chỉ một bước, bây giờ Đệ Nhất Quân đã mạnh mẽ hơn trước kia rất nhiều, tại sao có thể bị tà thú xâm nhập được?
Mấy lần nổ súng kế tiếp càng khiến hắn khó hiểu hơn -- mấy con chủng hỗn hợp chủng chú ý tới xe lửa ầm ầm vang dội, từ phía Bắc truy kích qua đây, sau đó lần lượt bị đánh gục ở trước mặt súng trường Vannah, cuối cùng chỉ lưu lại một bãi máu loãng đen thùi. Mấy năm nay cũng không khiến chúng nó có sự thay đổi ngất trời, phương thức công kích của tà thú vẫn giống như dã thú, không ngoài răng nanh và lợi trảo, uy hiếp phải thấp hơn Mad Demons có đầu mâu nhiều, hắn thực sự không nghĩ ra, kẻ địch như thế phải làm thế nào mới có thể lặng yên không tiếng động công hãm trú quân Taquila.
- Phanh!
Kèm theo một tiếng vang thật lớn, xe lửa bỗng nhiên hơi dừng lại một chút, thật giống như đụng phải cái thứ gì.
Charm suýt chút nữa thì rơi khỏi đầu xe, hắn căm tức quay đầu, toàn thân lập tức cả kinh! Chỉ thấy bên cạnh đoàn tàu chẳng biết từ lúc nào xuất hiện một con quái vật quỷ dị, nửa người của nó liền với rương vận tải, hiển nhiên bị đụng xẹp vào, dòng máu màu xanh lam phun ra ngoài, làm ướt nửa đoạn toa xe. Quái vật có rất nhiều chi phụ và vỏ như loài bò sát, đôi lợi trảo như liêm đao bên đầu càng chứng minh địa vị của nó trong những kẻ cướp mồi.
Kỳ quặc là, lúc trước hắn căn bản không phát hiện phía trước xe có bất kỳ quái vật nào, nó đến cùng đã xông tới từ đâu?
Chẳng qua Charm lập tức không rảnh để tính toán chuyện này.
Bởi vì hắn phát hiện quỹ đạo cách đó không xa gãy thành hai đoạn!
- Hank, mau phanh lại!
Hắn vừa hô to vừa tiến vào bên trong xe, lấy tốc độ nhanh nhất nắm thật chặc tay vịn. Đồng bạn tuy có vẻ mặt không hiểu, nhưng vẫn lập tức kéo xuống phanh. Tiếng rú nhọn hoắt lập tức vang vọng toàn bộ đoàn tàu, Charm thậm chí nghe thấy được mùi khét lúc thắng nóng lên.
Nhưng mà lúc này đã trễ, xe lửa ầm ầm nghiền qua đoạn gãy mất, thân tàu nặng nề trong nháy mắt khiến bánh xe rơi vào trong đá vỡ, tiếp đó một đầu lao xuống nền đường. Mất đi quỹ đạo ước thúc, thùng xe đụng vào nhau, cuối cùng lật úp trong sự chấn động kịch liệt.