Charm nhất thời chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, bên tai tràn đầy tiếng kim loại vặn vẹo, hơi nước phun trào cùng với tiếng thét của Hank.
Giờ khắc này tựa như dài dằng dặc không gì sánh được, khi thùng xe rốt cuộc bình tĩnh lại lúc, thân thể hắn đã nằm ngang ở bên cạnh cửa sổ xe.
May mắn là, tứ chi vẫn nghe theo chỉ huy của hắn, xoay người, thăm dò, bò lên, toàn bộ quá trình cũng không có đụng đến bất kỳ trở ngại nào, có nghĩa hắn cơ bản hoàn hảo -- tin tức không thể tốt hơn khi tránh được một hồi sự cố chệch đường ray, dù cho đây chỉ là tạm thời.
- Này, đồng nghiệp, ngươi vẫn ổn chứ?
Hắn tìm kiếm đến bên cạnh Hank với khuôn mặt đầy tro bụi và hơi nước.
- Ặc... hẳn là không sao…
Hank rên rỉ một tiếng:
- Thần Minh ở trên, đây rốt cuộc là chuyện gì?
- Tà thú phá hủy đường ray, chúng ta phải mau rời đi nơi đây.
Charm vỗ vai hắn.
- Ta không biết ngươi tới từ nào tòa thành thị nào, nhưng nhớ kỹ ở Neverwinter Thần Minh sẽ không phù hộ ngươi, có thể bảo vệ ngươi chỉ có quốc vương bệ hạ và khẩu súng này. Hiện tại theo ta đi.
Từ đỉnh cửa sổ bò ra ngoài đầu xe, hắn chứng kiến toàn bộ đoàn tàu đã bại liệt, thùng xe ngổn ngang ngã xuống nền đường, tạo thành một đường gấp khúc uốn lượn. Chẳng qua chắc là do đã giảm tốc trước khi chệch đường ray, thùng xe cũng chưa từng xuất hiện tổn hại nhiều, cơ bản đều bảo trì nguyên dạng, rất nhiều người đang tự phát đẩy cửa xe và cùng cửa sổ ra, cố gắng bò ra ngoài thùng xe từ những cửa động này.
Cũng vào thời khắc này, Charm nghe được phát súng vang.
Trong lòng hắn hơi hồi hộp một chút, quay đầu lớn tiếng nói với Hank:
- Nghe kỹ, bây giờ ngươi đi trợ giúp mọi người thoát khốn, sau đó mang của bọn họ lùi về phía Tây!
Đã không có xe lửa, tiếp tục di chuyển hướng trạm điểm số Một quá mạo hiểm, mà ở trong đó đã có thể chứng kiến đường nét của rừng rậm Dodge -- chỉ cần chạy vào lãnh địa của đại nhân Foliage, thì có thể thoát khỏi sự truy kích của tà thú.
- Ta, ta biết rồi...
Thấy đối phương gật đầu, Charm sải bước chạy như bay ở trên thùng xe.
Hắn phải nhanh chóng tìm Haze mới được.
Chạy tới một đoạn thùng xe cuối cùng, Charm phát hiện đội dân binh đang giao thủ với mấy con chủng lang đuổi theo tới, chúng nó đã để lại mấy thi thể, nhưng vẫn không từ bỏ nghĩ muốn bò lên trên trần xe.
Hắn mở chốt bảo hiểm, nổ súng với tụi chủng lang với khoảng cách không đến mười mét -- mặc dù đây coi như là lần đầu tiên hắn bóp cò với kẻ địch, nhưng huấn luyện trước kia khiến hắn rất nhanh đã tìm được cảm giác, chỉ trong chốc lát đã trợ giúp dân binh đánh gục hết thảy.
Nhưng mà còn chưa chờ hắn thở phào, họi mọi người phù thủy ở nơi nào, mặt đất bỗng nhiên rung động! Vỏ đạn rơi vào thân xe nhao nhao trượt xuống dưới, phát ra tiếng đinh đinh.
Khi sự chấn động đó đạt đến đỉnh điểm, thổ địa phía trước đột nhiên hở ra, một con trùng thân mềm to lớn chui lên từ dưới đất, giương miệng to như chậu máu ngã xuống ở trước mặt mọi người!
- Gặp quỷ, đây là cái thứ gì thế?
Các dân binh kinh hô bóp cò, trên người quái vật lập tức bị đánh cho máu bắn tung tóe, nhưng thân thể nó quá khổng lồ, thương tổn do viên đạn tạo thành không đủ để trí mạng.
Tiếp đó lớp da của nó bành trướng, Charm thậm chí có thể thấy rõ huyết quản xanh xanh phía dưới mạch động -- kèm theo một hồi tiếng lúc nhúc buồn nôn, một đám tà thú toàn thân dính đầy dịch nhờn lại bị nó sống sờ sờ phun ra.
Charm hầu như không dám tin vào hai mắt của mình, trong tà thú lại còn có quái vật quỷ dị như vậy?
Nhưng loại thời điểm này hắn đã không thể để ý tới chuyện sợ hãi, phần lớn trong số tà thú mới xuất hiện đều là thể hỗn hợp, đến khi chúng nó tản ra, xui xẻo nhất định là mình.
- Nổ súng, nổ súng!
Hắn vừa bắn kẻ địch vừa rống to nhắc nhở.
Những lời này cũng nhắc tỉnh đội dân binh, bọn họ đem xe lửa trở thành vật che chắn, từ khe hở trút xuống hỏa lực với tà thú.
Trong nháy mắt, không ít chủng hỗn hợp còn chưa đứng thẳng người đã bị lưới lửa thắt cổ, thế nhưng con trùng thân mềm khổng lồ kia phun ra tà thú xong cũng không có thu nhỏ lại, mà là càng bành trướng hơn, cho đến khi một đôi răng nanh chọc ra từ bên trong, xé rách toàn bộ miệng rộng cỉa trùng thân mềm, cuối cùng một con chủng hỗn hợp mới tắm máu ra!
Nhìn thấy nó lần đầu, lòng Charm đã lạnh hơn nửa.
Đó là một con quái vật hắn chỉ được nghe nói từ miệng của phụ thân -- răng nanh cường tráng cùng bốn chân hai tay không chỗ nào không tỏ rõ nó là Địa Ngục Khủng Thú trong lời đồn, cũng là kẻ địch khó đối phó nhất trong chủng hỗn hợp, không chỉ xuất hiện ở biên giới Neverwinter với số lần có thể đếm được trên đầu ngón tay, mà hỏa khí bình thường căn bản là không thể làm nó đình chỉ công kích!
Sau khi Khủng Thú xé mở miệng của trùng thân mềm, nó dựng răng nanh lên xông về phía đoàn tàu!
Charm theo bản năng nhảy xuống mặt đất, gần như là đồng thời, kẻ địch đánh mạnh lên trên thùng xe, lại khiến thân xe nặng nề chợt động -- hai đội viên dân binh không kịp tách ra bị thùng xe đẩy ngã xuống đất, cũng bị thân trực tiếp nghiền qua, còn chưa kịp kêu thảm thì đã trở thành một bãi huyết nhục mơ hồ.
Mà Khủng Thú cũng bởi vì răng nanh hãm sâu vào trong lá sắt nên nhất thời khó có thể nhúc nhích, những người khác nhao nhao nổ súng với mục tiêu, chẳng qua ngoại trừ khiến nó càng thêm táo bạo ra thì không làm được gì.
Bỗng nhiên, một bóng dáng mảnh khảnh xông vào trong chiến trường -- rõ ràng là một nữ tử nhân loại, cảnh này cũng khiến mọi người không tự chủ được nâng cao nòng súng.
- Nguy hiểm, mau tránh ra!
Charm thì liếc mắt đã nhận ra đối phương, không khỏi bật thốt lên:
- Poshan!
Chỉ thấy Poshan không để ý đến cảnh cáo của mọi người, nhảy một phát vọt thẳng vào bụng của Khủng Thú. Điều này làm cho trái tim Charm lập tức treo đến cổ họng, chỉ cần sơ ý một chút, nàng cũng sẽ bị quái vật giẫm ở dưới chân thành thịt vụn.
Poshan đại khái cũng biết điểm ấy, nàng vừa theo sát bước chân quái vật giãy giụa, vừa duỗi tay bắt lại đối phương -- da lông vừa dầy vừa nặng bắt đầu lấy tốc độ mà mắt thường cũng có thể thấy được héo rũ, Địa Ngục Khủng Thú cũng phát ra tiếng gầm rú kinh tâm động phách!
Như là nhận được mệnh lệnh, tà thú còn lại quay đầu nhằm phía con quái vật to lớn, mục tiêu của nó hiển nhiên là phù thủy phía dưới. Tình huống lập tức trở nên nguy cấp không gì sánh được, một khi khiến chủng lang linh hoạt hoặc chủng ác điểu tiếp cận Poshan, nàng nhất định không còn sức chống đỡ. Mà nổ súng với khoảng cách này lại rất có thể sẽ ngộ thương đến nàng, mọi người lập tức lâm vào thế lưỡng nan.
Chết tiệt, không có biện pháp khác!
Charm cắn chặt răng, hét lớn một tiếng lao ra từ sau thùng xe, chạy thẳng hướng Khủng Thú còn đang giãy dụa.
Cục diện đã xảy ra biến hóa kỳ quái. Vừa rồi song phương vẫn còn đang trong trạng thái truy kích và bị truy kích, hiện tại lại thành xem ai có thể chạy tới bên cạnh Khủng Thú nhanh hơn.
Một con tà thú chủng gấu quay đầu cắn về phía hắn, hắn thì không né tránh, đưa súng về phía trước --
- Cút ngay!
Trong nháy mắt nổ súng, nòng súng gần như đâm vào đầu mục tiêu.
Phịch một tiếng sau đó, đầu chủng gấu tứ phân ngũ liệt, ầm ầm ngã xuống, Charm nhìn cũng không nhìn, trực tiếp lướt qua thân mình của nó tiếp tục chạy như điên!
Muốn giảm bớt tỷ lệ ngộ thương, ngoại trừ rút ngắn khoảng cách ra thì không còn cách nào!
- A --
Lúc này đã có chim diều biến dị và heo rừng đánh tới bên cạnh Khủng Thú, chúng nó mạo hiểm bị đồng loại giẫm thành bánh thịt, mở miệng cắn về phía Poshan, cố gắng ép nàng vào góc chết. Mà Poshan cũng biết ai mới là mục tiêu uy hiếp lớn nhất, gắt gao bắt lấy phần bụng Khủng Thú không buông tay, tùy ý thân thể bại lộ để tà thú cắn xé.
Diện tích khô héo nhanh chóng lan tràn quá nửa, Charm cũng vọt tớ trước ngườii Poshan, chém giết cận thân với tà thủ. Không dùng tay lên đạn, súng trường kiểu Vannah với băng đạn dung lượng lớn vào giờ khắc này hiện ra hết ưu thế không thể nghi ngờ, bất kể là heo rừng da dày thịt béo hay là chủng hỗn hợp lang sư tử, chỉ cần đầu ăn một phát cơ bản đều là chết ngay lập tức, chủng ác điểu thì trực tiếp dựa vào báng súng giải quyết. Đương nhiên, hắn cũng không thiếu bị cắn đến -- vì bảo vệ Poshan, có đôi khi hắn chỉ sử dụng thân thể đi ngăn cản kẻ địch tấn công.
Khủng Thú rốt cuộc rút ra răng nanh thật dài của nó, nhưng khí lực cũng còn dư lại không có mấy. Sức yếu đã trải rộng toàn thân, da lông vốn nhìn như bền chắc không thể gãy giờ lại giòn như giấy mỏng, thậm chí không cách nào thừa nhận trọng lượng của cơ quan nội tạng.
Nó tập tễnh hai cái, ầm ầm ngã xuống một bên, lượng lớn nội tạng và ruột chảy ra ngoài từ bộ phận khô héo trước, đồng thời còn tản ra mùi hôi thối cực kỳ gay mũi.
Charm thấy được, cơ quan nội tạng đó giống như là bị ngâm trong nước đường cống hàng tháng trời, đã sớm trương lên trắng bệch.
Tà thú còn sống thấy thế giải tán lập tức, hình như hoàn toàn bị sợ vỡ mật.
Hắn chịu đựng cơn đau nhức, ôm Poshan mất đi chống đỡ, ngã về phía sau vào trong ngực.
Lúc này trên người phù thủy vô cùng thê thảm, khắp nơi đều là vết thương máu chảy đầm đìa, mà hai chân bị heo rừng gặm cắn càng là máu thịt be bét, dưới da thịt tách ra sâu đủ thấy xương.