Bối cảnh lại quay về thuần trắng.
Nó đứng ngây người thật lâu rồi mới một lần nữa mở miệng nói:
- Những cảnh tượng này không phải ở trong kho ký ức – lúc đó ta đã đóng cửa tất cả hệ thống cảm giác, không có khả năng còn lưu lại ghi chép hình ảnh bên ngoài.
- Đúng vậy.
Roland thản nhiên nói, những điều này là những đoạn ngắn không trọn vẹn mà hắn đã nhìn thấy trước khi kết thúc – mâm sao cuối cùng hiện ra không chỉ thuộc về chính Epsilon, còn có một phần đến từ chính Lam. Đại khái vì nhận lấy ảnh hưởng do ma lực đánh sâu vào, chúng nó vốn chỉ là “Đèn kéo quân” chợt lóe lên, còn Roland lại lợi dụng đặc tính của chiến trường linh hồn hư cấu thành những khoảng trống này, ghép tất cả các cảnh rải rác thành một bức tranh hoàn chỉnh:
- Nhưng ngươi thật sự thiếu một câu nói kia sao?
Chỗ độc đáo nhất của chiến trường linh hồn chính ở chỗ hư cấu. Nhưng mà hư cấu hoàn toàn không có khả năng lừa gạt được một thể trí tuệ cao cấp chú ý logic, câu nói này thay vì nói là căn cứ, còn không bằng nói càng giống vẽ rồng điểm mắt.
Bởi vì cho dù trong quá trình chế tạo hay trong thời gian tiếp tục cánh cửa kế hoạch dài dòng, đấng sáng tạo bóng xám đều rõ ràng không coi nó là một công cụ thuần túy, mà đã giao cho càng nhiều chờ mong.
Có thể nói, chính là vì dư thừa này mới tạo nên “Người giám hộ” hiện giờ.
Chỉ cần nó vẫn ưu tiên lý trí, sẽ không có khả năng lừa gạt mình.
Đối phương nhìn chăm chú vào Roland hồi lâu, sau đó giơ tay phải lên – một sáng rọi màu đỏ tươi đột nhiên hiện ra trong lòng bàn tay, sau đó phịch một tiếng vỡ vụn!
Trái tim của Roland trong phút chốc nhảy lên tận cổ họng.
Tư thế này quả thật giống với khởi động lại thế giới trước đó như đúc!
Chẳng lẽ hắn vật thật sự không thể xoay chuyển tất cả sao.
Roland không nhịn được đưa mắt nhìn xuyên qua màn hình sau lưng “Lam”, chỉ thấy một đường sóng gợn phun trào ra từ chính giữa khu vực không đáy, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tản ra xung quanh –
…
- Phòng tuyến số ba bị đột phá, những quái vật đã đến
- Mặt trận trung tâm cần sự giúp đỡ của kỵ sĩ bầu trời!
- Rút quân vẫn chưa hoàn thành sao?
- Lại kiên trì thêm mười phút, để quân đội thiết giáp rút sau cùng, cho dù như thế nào đều phải ngăn chặn lại chỗ hổng này!
Sky-sea Realm không ngừng xuất hiện trong biển rộng, giống như nổi điên xông lên hải đảo, cho dù kỵ sĩ bầu trời liên tục ném đạn lửa chế tạo bức tường lửa cũng không cách nào áp chế được bước tiến lên của chúng nó. Kể cả quái vật lưỡi đao hay mẹ tổ, vào giờ phút này đều giống như đã vứt đi bản năng của sinh vật – sợ hãi, giẫm xuống thi thể của đồng loại nhằm về cứ điểm của Đệ Nhất Quân.
Trong lòng Hackzord khổ mà không nói ra được.
Dựa theo tư thế như vậy, nó nên sớm rút lui rồi mới đúng, dù sao chuyện tràn ngập nguy hiểm không thích hợp để nó đến làm. Nhưng vấn đề ở chỗ, hiện giờ một đống nhân loại và phù thủy còn đang ở trên đảo đều là kiểu mạo hiểm, lỡ như Anna thành công, nó thành người bội tín bỏ hẹn ước, tình cảnh cũng không khá hơn chút nào.
Sớm biết vậy đã không đáp ứng hỗ trợ đám người này rồi!
Theo sự rút lui của quân đội chủ lực, kẻ địch vẫn còn đang không ngừng gia tăng, dưới sự đánh đổi này, hỏa lực của Đệ Nhất Quân đã không cách nào duy trì được nguyên vẹn phòng tuyến. Hackzord đã nhìn thấy có quái vật lưỡi dao lẻ tẻ tiến vào chỗ cách mình không đến năm trăm mét, vậy có ý nghĩa rằng không bao lâu nữa kẻ địch sẽ bao phủ nơi này.
Nó quyết định, một khi Sky-sea Realm tiến vào phạm vi trăm mét, cho dù tình huống như thế nào nó đều sẽ phải rời đi.
Mà đúng lúc này, số lượng xe tăng cánh phải bị dịch a xít của mẹ tổ phun vào đã lập tức mất đi năng lực tác chiến, quái vật lưỡi dao thu được khe hở nhân cơ hội theo chỗ thủng dũng mãnh vào. Cho dù phù thủy thần phạt tiếp viện ngay lập tức, nhưng vẫn có mấy quái vật lưỡi dao vượt qua vòng hỏa tuyến, mở cánh ra ở khoảng cách trên hai trăm mét!
Trải qua chuyến bay nhanh chóng, chúng nó cuối cùng đã tiến mạnh vào vòng trung tâm của phòng ngự.
Cần phải đi!
Lúc Hackzord đang chuẩn bị xoay người rút lui, một bóng dáng màu vàng nâu quét qua tầm nhìn của nó.
Đó là một con sói sa mạc hình thể to lớn.
Nó nhớ được hình như đối phương tên là Lorgar.
Một quái vật lưỡi dao trực tiếp bị nhấn ngã xuống đất, cũng bỏ mạng dưới cái miệng to như bồn máu của sói sa mạc.
Còn một con khác đã giơ chân trước giống như lưỡi liềm chém thẳng về phía Hackzord.
Vào một khắc này phù thủy làm ra phản ứng khiến chúa tể bầu trời không thể tưởng tượng nổi.
Nàng thế mà lại liều lĩnh lao đến trước một bước, dùng thân thể chắn đường tiến công của kẻ địch. Dao bén chặt đứt một chân trước của nàng, rồi lại thuận thế đâm vào bụng nàng. Máu tươi lập tức văng ra, nhưng nàng lại cắn chặt lấy chỗ hàm đối phương, chết đều không nhả ra.
Mãi cho đến khi Macy từ trên trời giáng xuống, xé nó thành mảnh nhỏ.
- Ngươi có sao không! Nhịn một chút gù!
Tiểu cô nương hóa thành hình người không để ý đến vết máu trên người, cuống quít lấy băng vải cứu thương từ trong ba lô ra nhét vào miệng vết thương của Lorgar.
Lỗ tai của Lorgar run lên, yếu ớt cười nói:
- Yên tâm, tạm thời không chết được…
Nhìn thấy một màn này, bước chân đã bước ra được một nửa của Hackzord lại thu về.
Nó cũng không nói rõ được là vì sao.
Trong tâm tư muốn rút lui khỏi lúc trước, giờ phút này giống như nhiều thêm một cảm xúc khác.
Năm phút đồng hồ… Nó nghĩ, nhiều nhất lại chờ năm phút đồng hồ.
Đột nhiên, một trận dao động ma lực cực kỳ mãnh liệt trào ra từ trong hố sâu, như gió bão quét qua thân hình của chúa tể bầu trời. Đường sóng gợn này mãnh liệt như thế, nên kể cả phù thủy đều nhận ra khác thường. Các nàng ngạc nhiên sững sờ ở đó, hoàn toàn không biết đó ra rít gào phát ra từ cõi tâm trí.
Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?
Hackzord cảnh giác nhìn bốn phía.
Nhưng mà một màn tiếp theo khiến nó trợn mắt há hốc mồm.
Chỉ thấy quái vật lưỡi dao và mẹ tổ ào ào ngã xuống, giống như đột nhiên mất đi linh hồn. Theo dao động khuếch tán, Sky-sea Realm ngã xuống đất càng ngày càng nhiều, thậm chí có thể dùng cắt lúa mạch để hình dung.
Quân đội Đệ Nhất Quân đoạn hậu cũng sững sờ tại chỗ.
Kẻ địch một giây trước còn lấy thế tấn công như tre già măng mọc, một giây sau đã yên lặng ngã xuống cả đám, quỷ biển này không ngã xuống, nhưng bản thân chúng nó không phải là chủ lực tiến công, khi một đám mẹ tổ tê liệt ngã xuống, quỷ biển cũng rút lui giống như thủy triều, giống như lúc chúng nó đến.
Chiến trường vốn gay cấn cấp tốc yên tĩnh lại.
Binh lính gan lớn thậm chí còn nhảy ra khỏi chiến hào giản dị, dùng họng súng chọc vào kẻ địch Sky-sea Realm nằm rạp trên mặt đất, nhưng kẻ địch không hề phản ứng lại, nghiễm nhiên là vật chết.
Sau khi áp lực cực lớn biến mất, tất cả mọi người lộ ra may mắn sống sót sau tai nạn, việc bọn họ làm sau đó không phải là hoan hô chúc mừng thắng lợi, mà là chống vũ khí chậm rãi ngồi xuống, nhìn bầu trời thở phào một hơi.
- Hả?
Macy tỏ vẻ không dám tin nhìn xung quanh nói:
- Đây là có chuyện gì gù?
Hackzord lại liếc nhìn về phía khu vực không đáy.
Trong lòng nó dâng lên một ý nghĩ, nhưng lại không quá xác định suy đoán của mình có chính xác hay không.
Trận chiến Thần Ý… có lẽ thật sự kết thúc.
Hơn nữa vĩnh viễn đều sẽ không phát sinh nữa.
…
- Ngươi đoán không sai, Sky-sea Realm đúng là do ta đưa ra.
Người giám hộ buông cánh tay xuống nói:
- Ban đầu nó coi là một bổ sung cho sàng lọc sinh mệnh, dùng để tiến hành đối chiếu với “Tổ tiến hóa tự nhiên”, đồng thời cũng có thể gia tăng áp lực sinh tồn bên ngoài lên các giống loài. Trong mấy vạn năm đầu, cạnh tranh sinh mệnh vẫn còn ở giai đoạn cực kỳ nguyên thủy, kế hoạch coi như thuận lợi. Nhưng mà đến về sau ma lực mà giống loài có thể điều khiển càng ngày càng cao, ta phát hiện chúng nó đã có thể tạo thành uy hiếp cho cái nôi, nên vì vậy đã sắp xếp càng nhiều chức năng cho thể cải tạo này.
- Ta cũng từng ôm kỳ vọng, nếu Sky-sea Realm có thể tiến hóa đến trình độ thừa nhận hoàn cảnh ma lực cao, hai vấn đề mà ngươi đưa ra đều giải quyết dễ dàng.
Nói đến đây nó thở dài một hơi:
- Đáng tiếc ảnh hưởng của ma lực đối với ý thức lại từ hai phía, ma lực mà Sky-sea Realm nhận lấy khống chế cho đến nay có thể vận dụng đều cực kỳ có hạn, nó lại còn ỷ lại vào chất lượng gen tốt với kỹ thuật sinh vật nhiều hơn, nhưng trong giống loài bị tiêu diệt, có lẽ cuối cùng có thể tiến hóa thành nền văn minh đột phá vách chắn cũng chưa biết chừng.
Roland chú ý tới giọng nói của nó đã không còn bình thản như trước nữa, mà đã nhiều thêm một chút biến hóa rất nhỏ.
- Có lẽ chính như lời ngươi nói, trận chiến Thần Ý để bảo vệ cái nôi làm ưu tiên không có khả năng xuất hiện trong sinh mệnh hoàn mỹ trong tưởng tượng.
Tuy rằng giọng điệu của người giám hộ hơi sa sút, nhưng mà giống như mang theo giải thoát:
- Từ vừa mới bắt đầu kế hoạch này đã nhất định không có kết quả.