Lão bà cất đoản kiếm, thả Rokin xuống đất, cầm lọ thuốc lau vào người rồi mới đưa lại cho Tế Tự.
“Làm tốt lắm.” Feli gật đầu: “Ném hắn đi.”
“Vâng.” Nàng trả lời bằng giọng khàn khàn, kéo thi thể đi, không hề tốn sức một chút nào, hoàn toàn không giống như một lão nhân gần đất xa trời.
“Đại nhân, ngài tin những gì hắn nói sao?” Sau khi người quản lý rời đi, thần quan Shattrath hỏi: “Thương đội và phù thủy bắt tay với nhau, còn là do lãnh chúa của Biên Thùy Trấn sai khiến. Nếu ta nhớ không lầm thì vị lãnh chúa đó không phải là tư vương tử Roland Wimbledon sao?"
"Có phải thật hay không thì phái người tra mới biết được." Feli nghiêm mặt nói: "Nhưng ta không nghĩ rằng hắn sẽ nói dối, chỉ cần đứng trên tường thành nhìn xuống thì có thể nhìn thấy hướng đi của những đào dân đó. . . nếu hắn muốn bịa đặt để đổi lấy thánh dược, ít nhất hắn phải bịa ra một tình huống càng khó xác minh hơn mới được."
"Ta sẽ cử người đến xem xét ngay." Thần quan khom người nói.
"Đi, nếu phát hiện có tin tức thì báo ngay cho ta."
Feli chậm rãi đi tới bàn ngồi xuống, nghịch dược thánh dược trong tay. Những người tị nạn này đã là đồ ở trong túi của hắn, vì khống chế hướng đi của họ và ngăn họ tự bỏ trốn, sau khi tà dịch lan rộng, hắn đã chỉ thị cho Dreamland Water phái ‘chuột’ đến trà trộn vào trong những người tị nạn và loan tin rằng giáo hội sắp sửa giải cứu họ. Chỉ cần họ chịu đựng thêm vài ngày nữa, họ không chỉ nhận được sự cứu rỗi của các vị thần mà còn có thể được giáo hội chấp nhận và trở thành một thành viên của vương đô Greyfort. Về phần lũ ‘chuột’ ẩn núp, đa số đều là bệnh nhân bị nhiễm tà dịch, để đổi lấy thánh linh dược, chúng nhất định sẽ cố hết sức làm việc cho mình.
Nếu tình báo của ‘chuột’ chính xác, nhóm người này đã vận chuyển những đào dân này ít nhất từ là hôm qua, và theo điệu bộ này, có vẻ như không chở hết tất cả thì sẽ không thôi, điều này tương đương với việc cản trở nghiêm trọng kế hoạch của mình. Điều nghiêm trọng hơn là họ còn thông đồng làm bậy với các phù thủy, Feli tin rằng người có thể trị được tà dịch, chỉ có phù thủy.
“Thưa đại nhân, xác chết đã được xử lý xong.” Lão bà bà khẽ bước vào mật thất: “Có kẻ sa đọa xuất hiện nữa sao?”
"Tám chín phần mười." Feli nghiêm nghị nói: "Hơn nữa, có thể là còn không chỉ một người." Hắn dừng lại: "Không có người ngoài ở đây, vì vậy ngươi không cần phải giả trang thành xấu xí như vậy, rất gớm ghiếc.”
"Vâng."
Nàng khom người, sau đó toàn thân phát ra tiếng kêu răng rắc, xương cốt khắp người như cọ xát, dáng người lớn nhanh, trong nháy mắt tóc bạc biến thành tóc đen, làn da nhăn nheo và lỏng lẻo dần dần căng lên, thời gian giống như đang chảy ngược trên người nàng, và khi nàng đứng thẳng dậy thì đã là một nữ tử với vẻ đẹp động lòng người.
"Bây giờ xinh đẹp hơn nhiều rồi." Feli mỉm cười hài lòng: "Ta nhớ người này là... người bị treo cổ ở cổng thành?"
"Vâng, thưa đại nhân." Nàng gật đầu, nói: “Trong số bốn người, lúc ấy ngài tốn thời gian cho nàng nhiều nhất.”
“Ngươi thực sự… rất biết cách làm hài lòng ta.” Tế Tự hít một hơi khí lạnh, nhưng ước tính Shattrath sẽ trở lại sớm, thời gian không đủ, hắn dằn cơn ham muốn xuống: “Những kẻ sa đọa đó cần ngươi tới đối phó, giống như trước đây.”
"Để đó cho tôi, thưa đại nhân." Đối phương cúi đầu nói: "Ta sẽ không để cho bất kỳ phù thủy sa đọa nào chạy thoát."
Ước chừng một phút đồng hồ sau, Shattrath trở lại mật thất. Đầu tiên là nhìn phù thủy, sau đó báo cáo với Feli: "Thưa đại nhân, quả thật thiếu đi rất nhiều người trong doanh địa đào dân ở cổng thành phía tây. Ta sợ trời tối không thấy được rõ nên ta cho cấp dưới cầm đuốc đi vòng quanh, nhiều lều đã trống trơn, khu vực bến tàu không có một ánh lửa, không rõ thương đội đó có còn đóng tại chỗ đó hay không, về phần phù thủy ... "
"Không cần kiểm tra." Feli ngắt lời: "Đối phương đã dám chở đào dân nhiễm bệnh đi, tình báo của ‘chuột’ hẳn cũng không sai được. Như vậy, nhóm này có ít nhất hai phù thủy, một trong số họ đang theo dõi tình hình từ trên không trung, một người có thể loại bỏ tà dịch. Đặc biệt là người thứ hai là mối đe dọa rất lớn đối với kế hoạch của ta, nhất định phải năng bọn họ lại." Bây giờ đối phương vẫn đang kéo người ở ngoài thành, lỡ như bọn họ đưa phù thủy vào thành, công khai chữa trị cho những người dân bị nhiễm bệnh trong thành, như vậy thì thánh linh dược mà chúng ta tuyên truyền sẽ trở thành trò cười.”
“Vậy thì chúng ta phải làm gì?” Thần quan hỏi: “Cử quân thẩm phán đi bắt phù thủy?”
Hắn lắc đầu: "Đây là vương đô, không phải thánh thành Hermes. Giáo đường chỉ có hơn hai mươi quân thẩm phán, cử họ đi thì ai sẽ duy trì trật tự khi thuốc được phát vào ngày mai? Hơn nữa, người quá ít thì ngoại trừ đánh cỏ động rắn ra cũng không làm gì được, cho dù có thể đánh bại bọn lính đánh thuê đó thì sợ là phù thủy cũng sẽ trốn mất dạng.” Bởi vì đang ở vương đô, quân thẩm phán chịu trách nhiệm bảo vệ giáo đường chỉ được duy trì ở quy mô mười người, nếu không, có một chi quân đội vài trăm người thường trú thì sợ là vương quốc cũng không ngủ yên nổi.
"Vậy thì ... viết thư về thánh thành và xin chủ giáo phái quân tiếp viện tới, sau đó mới hành động?"
“Đợi đến khi quân thẩm phán đến thì sợ rằng tất cả những đào dân đã đi hết.” Tế Tự Feli chế nhạo: “Đối phó một đám lính đánh thuê thì không cần tinh nhuệ của giáo hội ra tay. Hãy để Dreamland Water xử lý vấn đề này. "
“Giao cho ‘chuột’?” Shattrath giật mình.
"Ít nhất bọn họ có nhân số đông, có thể bao vây bến tàu trước, sau đó tràn lên. Ngươi cảm thấy lính đánh thuê không có áo giáp và dùng giáo gỗ thì có thể đối phó với bao nhiêu ‘chuột’?"
"Khoảng hai đến ba người."
"Vậy nên bọn họ tối đa chỉ có thể đối phó với hai trăm người, mà thủ hạ của Dreamland Water có tới hơn ngàn tên côn đồ. Tất nhiên, những tên cặn bã rất thích tranh đấu tàn nhẫn này có thể không chống lại được một tiểu đội quân thẩm phán kết thành trận hình, nhưng giết một nhóm lính đánh thuê không có áo giáp là quá đủ rồi.” Feli đứng lên: “Truyền lời của ta cho Tanis, cho hắn một ngày để triệu tập nhân lực, càng nhiều càng tốt, tối mai sẽ ra tay. Đừng để lộ tin tức còn có cách khác để chữa trị tà dịch, cũng đừng nói là đối phó phù thủy, dặn dò hắn đừng để cho bất cứ người nào chạy đi là được. Thù lao là một rương thành linh dược, nếu như hắn muốn từ chối hoặc là qua loa tắc trách thì nói cho hắn biết, từ này về sau hắn đừng hòng lấy được hoa anh túc và dương xỉ từ ta."
"Nhưng phù thủy ... thì làm sao? Đặc biệt là người có thể bay trên không."
"Nàng sẽ không bay liên tục, mà những ‘con chuột’ cũng không thể kết thúc chiến đấu trong một thời gian ngắn, hoặc có thể nói... vai trò của chúng là thu hút sự chú ý của đối phương." Feli bước tới chỗ phù thủy và đưa tay vuốt ve mặt của nàng: "Chỉ cần Vô Diện có thể bắt được kẽ hở lẻn vào trại, kết quả cũng đã định trước.”
Bằng cách chạm vào, nàng hoàn toàn có thể cải trang thành người khác, không chỉ ngoại hình, mà cả hình dáng cơ thể và giọng nói đều có thể thay đổi hoàn hảo, hơn nữa, khi có hiệu lực thì Thần Phạt Chi Thạch cũng không thể tiêu trừ, loại năng lực này phải nói là không chê vào đâu được. Chính vì điều này mà nàng đã trở thành một trong số ít các phù thủy được giáo hội giữ lại và đào tạo đặc biệt.
"Khi đối thủ nhận ra rằng họ không thể thủ thắng, chắc chắn sẽ xảy ra sự hỗn loạn trong trại. Lúc này, Vô Diện có thể đảm bảo rằng sẽ không có bất cứ một phù thủy nào sống sót." Tế Tự cười nói.