Vào ngày thứ ba, bên ngoài cửa đông của vương đô.
Ẩn mình trong màn sương, Nightingale lặng lẽ quan sát những người tị nạn quần áo lam lũ. Họ được từng đợt truyền âm của Echo triệu hồi đến, chia làm từng nhóm đi theo hiệp sĩ Brian từ từ di chuyển về phía bến tàu.
Giờ đây, họ không còn phải đi bộ dọc theo rìa trại tị nạn như hai ngày trước, từng đám người chia nhau đi. Việc di chuyển một số lượng lớn người tị nạn khiến những người còn lại chú ý đến chuyện này, chỉ cần lôi kéo được một đợt người từ rìa đi thì những người khác sẽ không ngừng đi theo. Ngay cả những vệ binh trên tường thành cũng chú ý tới những gì đang xảy ra dưới chân bức tường, nhưng đối với họ, họ ước rằng những dân tị nạn đang bốc ra mùi thối này hãy nhanh chóng xéo đi.
Toàn bộ kế hoạch hiện đang tiến triển rất thuận lợi, khu thành Đông không còn bao nhiêu đào dân, mà người bên cửa Bắc đang tích cực chạy đến bên này, khoảng trước khi mặt trời lặn thì mọi người có thể thuận lợi rời đi bằng thuyền.
Khi tất cả mọi người đều bận rộn, nàng là người duy nhất tương đối nhàn rỗi, Echo được ‘lính đánh thuê’ phụ trách đón tiếp vây quanh, Lily thì chế tạo nước tinh lọc dưới sự bảo vệ của Đệ Nhất Quân, công tác hộ vệ của mình có vẻ hơi dư thừa.
Chỉ khi “lính đánh thuê” tản ra để khiêng những bệnh nhân nặng không thể cử động thì nàng mới phải nâng cao cảnh giác. Lúc này, Nightingale khẽ thở dài khi thấy Echo đang ngước nhìn cổng thành tráng lệ phía Đông.
“Có chuyện gì vậy?” Nàng đi lên và hỏi.
"Không có gì đâu, ta chỉ có chút xúc động." Nét mặt của Echo trông hơi buồn bã: "Trước khi bị bán vào vương đô, ta đã phải chịu đựng rất nhiều đau khổ trên đường đi, ta nghĩ rằng những người Greyfort đối xử tàn nhẫn với ta như vậy là vì ta là tộc người Cát, bây giờ mới biết, họ cũng tàn nhẫn không kém đối với người dân của mình, cũng không khác gì những người ở Sand City.”
Nhớ tới Echo đã từng bị bán làm nô lệ, Nightingale không biết làm sao để an ủi nàng, cuối cùng đành phải vỗ vai nàng: "Nhưng không phải ai cũng như thế này, có rất nhiều người có tình có nghĩa, ví dụ như là các tỷ muội trong Hội Cộng Trợ, ví dụ như là ... Roland điện hạ. "
“Ngươi nói… điện hạ có thể chấm dứt tranh chấp không thật không?” Echo thì thầm: “Cho dù là đại lục vương quốc, người Cát, vịnh hẹp hay người thường và phù thủy, đều có thể sống với nhau tự do và hòa bình mà không cần phải tranh đấu sao?"
“Nếu đó là điện hạ thì ta nghĩ hắn có thể.” Nightingale trả lời với giọng khẳng định: “Không phải nhggg máy móc kỳ quái và những hỏa pháo uy lực kinh người đó mang tới cảm giác như vậy cho ta mà là bản thân hắn… ta luôn cảm thấy, chúng ta và điện hạ không phải là cùng một loại người.”
"Đương nhiên hắn không giống với chúng ta, hắn là vương tử của Greyfort."
"Không, không liên quan gì đến thân phận." Nàng lắc đầu: "Ta không thể nói cảm giác khác biệt này đến từ đâu, đó chỉ là trực giác thôi. Có lẽ chỉ những người như điện hạ mới có thể tạo ra nhiều lý luận kỳ quặc như vậy .. . ngay cả năng lực của phù thủy mà hắn cũng muốn lặp đi lặp lại nghiên cứu cho tinh tường, từ tư duy thì đã không giống như những người khác rồi. Dù sao, cho dù hắn có tạo ra những điều kỳ diệu gì đi chăng nữa thì ta cũng sẽ không ngạc nhiên.”
"Ngươi rất có lòng tin với hắn." Echo cười tủm tỉm, vẻ buồn bực trên mặt đột nhiên nhạt đi rất nhiều: "Ta hi vọng ngày đó đến, ta cũng có thể trở về cực nam xem thử."
Lòng tin? Từ một phương diện nào đó thì đúng, nhưng từ phương diện nào đó... nàng hoàn toàn không chắc chắn. Nightingale không khỏi nhìn về Tây cảnh, không biết khi mình không có ở đó thì hắn đang làm gì? Có phải là bận bịu với những bức vẽ và máy móc kỳ lạ, hay với Anna ... nàng lắc đầu nguầy nguậy để xua tan những suy nghĩ hỗn tạp này.
Dù sao thì sau khi kết thúc ngày hôm nay, bọn họ có thể lên đường trở về Biên Thùy Trấn, Nightingale nghĩ, đến lúc đó hỏi thẳng hắn là được, dù sao hắn cũng không thể nói dối trước mặt mình.
...
Giữa trưa, khi trở về doanh trại nghỉ ngơi, Lightning cũng từ từ đáp xuống.
Mấy ngày nay, nàng đội nắng lớn tuần tra trên không trung, đúng là người cực khổ nhất trong đội. Đặc biệt để che lấp thân hình, Lightning còn phải khoác lên mình một chiếc áo khoác đặc biệt "Thiên Không Mê Thải” do Soroya làm ra, quấn kín cơ thể, thậm chí còn trùm kín đầu. Bộ quần áo được Roland điện hạ giao cho một cái tên kỳ lạ này rõ ràng không được thiết kế vì đẹp, bề ngoài của nó là những hình thù màu làm và xám trắng hòa vào nhau, khi bay trên không trung thì gần như là hòa làm một thể với cảnh sắc xung quanh, không nhìn kỹ thì khó mà phát hiện ra sự tồn tại của nàng được.
Chuyện đầu tiên cô gái nhỏ làm sau khi tiếp đất là cởi áo khoác ra, lấy túi nước uống ừng ực. Nightingale nhìn thấy bên trong quần áo của nàng ướt đẫm mồ hôi, trán và chóp mũi lấm tấm mồ hôi, trên gò má trắng nõn của nàng có dấu vết của kính chống gió để lại.
“Cảm ơn.” Nightingale ngồi xổm xuống lau mồ hồi giúp nàng.
"May mà những người này không phải ko bờ bến mà là từ Đông cảnh đến." Lightning lè lưỡi: "Nếu không thì ta sợ là ta sẽ bị mặt trời nóng tới ngất đi.”
“Ngày mai là có thể về nhà rồi chứ?” Lily bơ phờ bước tới chỗ Lightning: “Mấy ngày nay ta không tắm vòi sen, toàn thân đều không thoải mái.”
Nightingale không nhịn được cười, rõ ràng khi ở Hội Cộng Trợ thì hơn nửa tháng mọi người không có thời gian tắm rửa, cũng không có ai than thở, bây giờ mới hơn một tuần. Nàng chợt nhận ra rằng nói không chừng phòng tắm và xà phòng thơm có thể là "âm mưu" của Roland điện hạ. Từ khi hắn đưa ra những thứ kỳ quái nhưng dùng rất tốt đó thì sợ là các phù thủy sẽ khó mà hạ quyết tâm rời khỏi Biên Thùy Trấn.
Tuy nhiên, sự bình tĩnh không kéo dài cho đến khi kết thúc vận chuyển, sau bữa ăn trưa, Tassa đi tới vương đồ tìm hiểu tình báo mang một tin tức xấu về.
“Ý ngươi là… Dreamland Water đang triệu tập người của mình và định bao vây bến tàu?” Iron Axe cau mày.
"Có thể có ý định bao vây bến tàu." Tasa đính chính: "Bộ phận trước có thể xác nhận là sự thật, mà bộ phận sau vì quá ly kỳ cho nên người cung cấp thông tin cho ta không dám chắc chắn. Hiện các tổ chức phố đen khác ở vương đô đã hành động để đề phòng Dreamland Water bất ngờ tấn công lãnh thổ của họ. Tuy nhiên, so với nói “vây quanh bến” là do bên kia cố tình thả ra, ta tin rằng chính họ đã làm rò rỉ tin tức giữa chừng, điều này rất bình thường đối với lũ ‘chuột’. Xét cho cùng thì hầu hết các thành viên của tổ chức phố đen đều là lưu manh hoặc những kẻ cặn bã, hoàn toàn không được tính là một tổ chức chặt chẽ. Nếu thông tin chính xác thì chắc chắn Dreamland Water đã được chỉ dẫn bởi một thế lực nào đó, nếu không thì muốn chúng rời khỏi lãnh thổ của mình sẽ là một chuyện rất khó khăn. "
"Một lũ chuột nhắt thôi." Iron Axe hoàn toàn thất vọng: "Liệu những người náy tản ra thì có ảnh hưởng tới kế hoạch bán thuốc của ngươi không?”
“Có lẽ là không.” Tassa nói: “Họ không thể nhúng tay vào trong đội tuần tra, cũng sẽ không thể cản trở tôi ra vào cửa hông. Còn khi vào thành, Skull Finger sẽ bảo vệ cho đội xe vận chuyển nước thuốc. Ta chỉ lo lắng cho ngươi, bởi vì tối nay ta nhất định phải ở lại trong thành và giám sát việc bán nước tinh lọc, sợ là sáng sớm ngày mai cũng không thể đến tiễn các ngươi.”
"Không sao." Iron Axe vỗ vỗ cánh tay của hắn: "Chờ sau này điện hạ đích thân đến vương đô, chúng ta sẽ gặp lại."
Như Nightingale dự đoán, khi hoàng hôn buông xuống, đoàn thuyền buồm cuối cùng chở những người tị nạn từ từ rời bến và chạy đến Silver City. Hơn ba trăm người còn lại không muốn rời vương đô đã bị Iron Axe trục xuất.
Sau đó mọi người di tản sang bên bờ kênh đào, chờ màn đêm buông xuống.