Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 230

Chương 230
Chương 230

Vô Diện đã lặng lẽ băng qua kênh trước khi mặt trời lặn hẳn, đi bọc hậu doanh trại của lính đánh thuê.

Tên thật của nàng không phải là Vô Diện mà là Afrah, là tên do chủ giáo Heather ở Thánh Thành Hermes đặt cho nàng, có nghĩa là cát bụi. Nàng rất thích cái tên này, bởi vì cát bụi đơn giản không phô trương, chỉ cần rơi xuống mặt đất là không còn phân biệt được, giống như bản thân nàng vậy.

Chỉ trước mặt Heather, Afrah mới khôi phục lại hình dáng ban đầu của mình.

Là một thành viên của Hội Đồng Trọng Tài, nàng đã hỗ trợ chủ giáo đối phó với nhiều người sa đọa, bao gồm các phù thủy đã nổi dậy chống lại giáo hội và những tín đồ đã bị thế tục làm cho băng hoại. Được cử đến vương đô để hoàn thành một nhiệm vụ quan trọng: biến một vị chánh án ngoan đạo thành vua của Greyfort. Còn bắt phù thủy sa đọa chỉ là hành động khi rảnh rỗi, nàng rất thích bắt chước nhưng phù thủy bị trừng phạt, tra tấn, sau đó trải nghiệm một lần từ đầu đến cuối, chia sẻ sự đau khổ của kẻ sa đọa mới khiến cho cho nàng cảm nhận sâu sắc được tất cả những chuyện mình làm có ý nghĩa, cũng là một sự tha thứ khi có được lực lượng ma quỷ.

Doanh địa của đối phương được bố trí rất khéo léo, tình cờ nằm ​​trên cánh đồng nhô cao bên cạnh bờ, nơi thấp khó quan sát được tung tích của bọn họ, lại thêm phù thủy bay lượn trên trời khiến nàng sợ hãi không dám đến quá gần. Afrah không còn cách nào khác là phải trốn trong nhà kho của một nông trại và đợi cho đến khi trời tối rồi mới hành động tiếp.

Khi màn đêm bao trùm mặt đất, nàng bất ngờ phát hiện ra tình huống đã thay đổi.

Lính đánh thuê đã ra khỏi khu vực bến tàu và tất cả đều rút vào trại, còn bọn ngu xuẩn của Dreamland Water lại cầm đuốc tụ tập ở bờ sông, giống như là đang muốn nói cho đối phương biết có người muốn tập kích doanh trại. Ngay cả khi không có phù thủy bay, chỉ cần đám lính đánh thuê này đều không mù hết thì nhìn một cái là có thể nhận ra có gì đó không ổn.

Không xong, trả lời nàng thầm nghĩ không ổn, nếu đối phương phán đoán ‘chuột’ người đồng thế mạnh và không có cơ hội chiến thắng thì chắc chắn họ sẽ rút lui về phía đông. Tuy rằng hành quân vào ban đêm là điều rất kiêng kỵ nhưng hiển nhiên khi đã trốn thì không thể quan tâm nhiều như vậy, đường ai nấy đi là tốt rồi, lúc này vòng vây không có bóng người, bọn Dreamland Water mới chiếm được bến tàu, còn đang thong thả qua sông nhờ những chiếc bè bên bờ. Đợi đến khi bọn chúng bao vây thì e rằng đối phương đã bỏ chạy từ lâu rồi. Muốn cho lũ ‘chuột’ truy đuổi kẻ địch vào ban đêm là chuyện không thể, đến lúc đó mình đi đâu tìm lũ phù thủy chết tiệt đó?

Afrah vội vã đi đến gần trại, hi vọng lẫn vào trong đội ngũ được trước khi họ rút lui.

Nhưng khi nàng đến gần khu vực lính đánh thuê tụ tập thì cảnh tượng trước mắt hoàn toàn ngoài ý muốn.

Xung quanh trại vẫn có người đi tuần, lửa trại đang cháy rất mạnh, bóng người qua lại có vẻ trật tự, không hề hỗn loạn.

Thậm chí họ còn không chọn rút lui?

Sau khi cẩn thận quan sát một lúc, Afrah xác nhận phán đoán của mình, đồng thời nàng cũng mừng thầm trong lòng. Dù không biết đối phương đang nghĩ gì mà quyết định ở lại đây thay vì bỏ trốn càng sớm càng tốt, nhưng một khi đã như vậy thì kết cục cũng đã được định trước. Nàng lấy một con dao găm từ thắt lưng của mình ra, quan sát hành động của lính canh, tìm một chỗ yếu kém nhất.

Ngoài việc mang lại ý nghĩa sinh tồn cho nàng, đại nhân Heather còn dạy cho nàng những kỹ năng chiến đấu và ám sát. Đối thủ không phải là lính đánh thuê tinh nhuệ từng trải qua nhiều trận chiến, từ cách sắp xếp lính canh thì có thể thấy được. Nàng thừa dịp một lính đánh thuê nhìn qua nơi khác, cúi xuống, từ điểm mù vọt tới, nhanh chóng vòng ra sau hắn, một tay che miệng, tay còn lại ghim dao găm vào giữa cổ hắn.

Sau khi âm thầm giết chết một tên lính đánh thuê, Afrah một tay giữ đối thủ, tay còn lại đặt lên ngực, thi triển năng lực biến hình của mình. Đây là một quá trình ngắn: khi giả dạng quốc vương, để đảm bảo hiệu quả lâu dài, nàng gần như đã dùng cạn kiệt toàn bộ ma lực trong cơ thể, thời gian biến đổi kéo dài gần nửa giờ. Nhưng lúc này nàng cũng không cần vất vả như vậy, trong nháy mắt biến thành dáng vẻ của lính đánh thuê, tuy rằng hiệu quả chỉ có thể kéo dài nửa ngày, nhưng cũng đủ để ám sát.

Trước khi đội tuần tra quay lại, nàng nhanh chóng cởi quần áo của đối phương mặc vào người, đồng thời phi tang xác xuống ruộng lúa mì. Chỉ là khi đối mặt với vũ khí của lính đánh thuê thì nàng có chút bối rối, đó là một ngọn giáo có cán bằng sắt nhưng lại không có mũi giáo, thay vào đó là một cái lỗ nhỏ đen nhánh.

Đây là loại vũ khí gì?

Nàng suy nghĩ hồi lâu nhưng không có câu trả lời, thấy đội tuần tra sắp đi ngang qua đây, Afrah đành phải làm theo trí nhớ, vác nó sau lưng, giả vờ chăm chú canh gác.

Cũng giống như vô số lần ám sát trước, đội tuần tra đi ngang qua nàng, không phát hiện ra điều gì bất thường.

Afrah cũng không vội trở về trại tìm tung tích của phù thủy, dù sao năng lực thay thế cũng chỉ có thể mô phỏng bề ngoài chứ không thể đọc được suy nghĩ, trong trường hợp gặp được người quen thì sẽ rất dễ bị phát hiện. Đợi những người này hỗn loạn, thì sẽ có vô số cơ hội hạ thủ cho nàng lựa chọn.

Khi mặt trăng treo cao trên bầu trời đêm, rốt cuộc đám ngu ngốc của Dreamland Water cũng băng qua kênh đào và tiến lại gần bên này. Mà sau lưng nàng cũng có tiếng còi vang lên, những người lính đánh thuê tuần tra và lính canh bắt đầu rút lui về trại, cơ hội của nàng tới rồi.

Theo chân mọi người vào trại, Afrah ngạc nhiên khi thấy đối phương không chỉ một trăm người, bọn họ quấn quanh một vòng, bao vây gọn một cái đỉnh đồi, hoặc núp hoặc đứng thẳng, nâng vũ khí kỳ quái trong tay, hướng mặt có lỗ về phía kẻ địch.

Nàng không kịp nhìn kĩ, thừa dịp xung quanh không có người chú ý, nàng xoay người chui vào trong một căn lều gần nhất.

Trong một khoảng thời gian ngắn, tiếng hét vang lên bên ngoài, sau đó nó bị gián đoạn bởi một tiếng nổ dữ dội hơn. Afrah sửng sốt, tiếng vang dày đặc đến mức gần như không có điểm dừng.

Chuyện gì đã xảy ra thế? Nàng cố nén ý muốn nhìn kỹ hơn, yên lặng chờ đợi.

Theo thời gian, khu trại trở nên bận rộn, tiếng bước chân và tiếng ra lệnh vang lên khắp mọi nơi, có thể là điều chỉnh lực lượng phòng thủ theo số lượng kẻ địch tấn công. Điều khiến Afrah cảm thấy lo lắng là tại sao lâu như vậy mà bọn chúng vẫn chưa lên được đỉnh đồi!?

Một lúc sau, tiếng nổ dần dần nhỏ đi, nàng không còn nghe thấy tiếng giết chóc của lũ ‘chuột’ nữa, điều này làm cho tâm trạng của Afrah trầm xuống, chẳng lẽ đám cặn bã Dreamland Water đã rút đi rồi sao? Ngay cả khi số lượng lính đánh thuê tăng gấp đôi thì cũng chỉ có hai ba trăm người, mà hơn ngàn ‘con chuột’ vây quanh bốn phương tám hướng lại không thể bước lên đỉnh đồi?

Cơ hội dường như đang rời xa nàng.

Afrah ngay lập tức ra khỏi lều và đi về phía trung tâm của trại, đợi đến khi trận chiến kết thúc và họ bắt đầu kiểm kê nhân sự thì nàng khó mà che giấu ánh mắt của mọi người được. Đây không phải là một cuộc xâm nhập được chuẩn bị kỹ lưỡng, nàng không hề quen thuộc với nhân sự và khẩu lệnh của đoàn lính đánh thuê này, vì vậy, nàng phải tốc chiến tốc thắng.

Đi qua hai chiếc lều, Afrah từ từ ló đầu ra và nhìn về phía trong trại. Chỉ thấy bốn người phụ nữ đang ngồi quanh đống lửa, có lẽ là những phù thủy được nhắc đến trong thông tin tình báo. Mặc dù con số không chính xác nhưng thông tin tình báo đó ngay từ đầu đã không đúng rồi, giết hai và giết bốn cũng không có gì khác nhau, bất kỳ một người nào bị nghi ngờ là kẻ sa đọa thì đều phải bị tra tấn. Khi không kịp tra tấn thì nên giết hết bọn chúng, cho dù là sai thì cũng là hy sinh cần thiết.

Nàng nhìn xung quanh, sau khi vạch ra đường rút lui, đứng dậy từ phía sau lều đi tới chỗ đống lửa, giả vờ bình tĩnh.

Ngay khi nàng bước vào chính giữa đất trống thì Afrah cảm thấy có một vật cứng lạnh lẽo chạm vào sau đầu nàng.

"Đừng cử động." Giọng một người phụ nữ vang lên: "Rốt cuộc ngươi là ai?”

Bình Luận (0)
Comment