Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 234

Chương 234
Chương 234

“Đây là … sao lại làm được?” Thunder không dám tin, há to miệng.

Trên tường có hàng chục cái lỗ nhỏ, trong mỗi lỗ được đặt một viên đá có ánh sáng trắng tinh khiết, không chỉ vậy, trên mép trần nhà cũng được trang trí những viên đá phát ra ánh sáng kỳ dị này theo vòng tròn, dưới ánh sáng dịu nhẹ, từng chi tiết trong đại sảnh điều hiện lên không sót gì.

Đây là lần đầu tiên Ashes nhìn thấy nhà thám hiểm biểu hiện như vậy, trong lòng không khỏi cảm thấy vui sướng: "Ngươi không biết sao? Sau khi phù thủy rót sức mạnh vào ma thạch, nó có thể kích phát năng lực.”

"Còn những thứ này thì sao? Chúng cũng là ma thạch?"

Thunder cẩn thận lấy một viên đá sáng ra và cầm trong tay, sau khi rời khỏi lỗ nhỏ, ánh sáng của nó không hề giảm đi một chút nào.

“Tôi không biết.” Tilly lắc đầu: “Có thể những phiến đá này đã ở đây hàng trăm năm, nếu khu di tích thực sự có lịch sử lâu đời như vậy. Trước đó, tất cả đều được giấu sau phiến đá nên chúng không có bị phát hiện ra, mà muốn mở cơ quan đặc biệt này ra thì chỉ có phù thủy mới có thể làm được."

"Không phải ngươi làm cho chúng sáng lên?”

"Cũng không phải, chúng nó có thể tự sáng lên.” Tilly nắm lấy một viên đá ma thuật và đặt nó trước mắt. Ánh sáng trắng phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp của nàng. "Nếu đây là một thiết bị cần ma lực để duy trì thì nó không thể được lấy xuống dễ dàng như vậy, giống như ánh nến không thể rời khỏi ngọn nến. Bây giờ cái lỗ trên tường cũng không có gì đặc biệt ngoại trừ việc dùng để đặt viên đá phát”sáng."

“Nếu đúng như ngươi đã nói, nó có thể tự phát sáng, và có thể tiếp tục sáng trong hàng trăm năm thì giá trị của nó hoàn toàn không thể tính toán được.” Thunder nói ngạc nhiên nói: “Phải biết, đá tuyết tinh do vương quốc Everwinter sản xuất, một viên lớn bằng nắm tay trẻ con thì có thể bán đến mấy trăm miếng kim long, nhưng độ sáng còn không bằng được một nữa của nó.”

Khi các thủy thủ nghe được mức giá kinh khủng như vậy, ánh mắt nhìn những viên đá đó đột nhiên thay đổi.

“Theo những gì chúng ta đã thỏa thuận trước đây, ngươi có thể lấy một nửa số đó.” Tilly thờ ơ nói, hoặc rằng nàng không hề chú ý tới mấy thứ này. Có đủ ánh sáng, nàng có thể cẩn thận khám phá đại sảnh này. Ashes không nhịn được khi thấy nàng xé từng mảng rong biển, dứt khoát cầm đạin kiếm lên, quét sạch đám rong biển trên tường như là cắt cỏ. Chẳng bao lâu, viên ma thạch thứ hai ẩn trong bức tường cũng được phát hiện.

Tilly dựa theo phương pháp tương tự, rót ma lực vào trong đó. Kèm theo tiếng va chạm kim loại giòn tan, mọi người kinh ngạc khi thấy một phiến đá khổng lồ trên đầu Tilly bị nghiêng xuống, hai bên có mấy sợi dây đồng buộc chặt, bên trong là một cầu tháng. Cuối cùng, phiến đá từ từ rơi xuống đất, đầu kia dẫn lên đỉnh trần, Ashes nhìn lên, chỉ thấy một cái cửa kim loại chắn ở cuối đường.

"Tilly." Thấy ngũ vương nữ một mình đi lên thang đá mà không chút do dự, Ashes không nhịn được nói: “Để cho ta đi trước.”

“Không sao, đây không phải là nơi chứa… bảo vật.” Nàng leo lên đỉnh thang đá, cầm lấy viên ma thạch nhô ra bên cạnh, cánh cửa kim loại nhanh chóng mở ra.

Nhìn thấy Tilly đã vào cửa và biến mất trên trần nhà, Ashes không còn lựa chọn nào khác ngoài việc theo sát, đồng thời cũng nắm đại kiếm trong tay.

Đi qua nóc hầm, Ashes không thể không mở to mắt, phía trên trần nhà là một căn phòng nhỏ hơn nhiều so với đại sảnh, các bức tường cũng được khảm đá phát sáng, khiến cho nàng ngạc nhiên là nơi này hầu như không có dấu vết bị ngâm trong nước.

Bàn ghế, giá sách, tủ bằng gỗ đều nguyên vẹn, phủ một lớp bụi dày, thậm chí có thể nhìn thấy cả mạng nhện bị đứt. Một dãy sách được xếp ngay ngắn trên giá sách, tất cả đều ố màu xám xịt vì bụi. Ngoài sách vở bày ra trên bàn, còn có chén, ấm, ống đựng bút, bút lông ngỗng chỉ còn lại một cây, mà mực thì đã khô từ lâu. So với đại sảnh đầy tảo và vỏ sò bên ngoài, phải nói là như hai thế giới.

Thunder là người thứ ba leo lên, hít một hơi khí lạnh sau khi nhìn xung quanh: "Đây là ..."

"Một chỗ ở đã bị vứt bỏ." Tilly cầm cuốn sách mở trên bàn lên, khẽ vỗ nhẹ cho lớp bụi bay đi, lật từng trang: "Có người từng sống ở đây trong một thời gian dài."

"Có gì viết trên đó?"

"Ta đọc không hiểu." Nàng lắc đầu, đưa cuốn sách cho hai người họ: "Đều là những chữ viết ta chưa từng nhìn thấy."

“Trên giá sách có vẻ như cũng như vậy.” Ashes lấy ngón tay lau sạch bụi trên gáy sách, những chữ viết đó như là gợn sóng quái dị, hoàn toàn không đọc được.

“Chúng ta có thể lấy về và từ từ nghiên cứu nó.” Tilly mỉm cười: “Như đã thỏa thuận, sách vở và ma thạch đều thuộc về ta.”

"Tất nhiên." Thunder sờ râu: "Nhưng nếu như ngươi phát hiện ra điều gì đó thì ta hi vọng ngươi có thể chia sẻ câu chuyện cổ này với ta."

"Không thành vấn đề."

...

Ba người cẩn thận tìm kiếm trong căn phòng trên lầu hai, đại khái hiểu rõ được tình huống.

Họ cũng không tìm được ma thạch mới, thay vào đó, họ phát hiện một hình thù kỳ lạ ở phía bên kia của căn phòng, nó trông giống như một ống kim loại dày, một đầu chui vào trong bức tường đá, đầu kia được thu nhỏ lại chỉ bằng độ dày của cổ tay, cuối cùng có khảm một thấu kính pha lê.

“Đây là cái gì?” Ashes gõ vào thân ống, một loạt tiếng vang giòn giã phát ra từ bên trong, rõ ràng là cái ống này rỗng ruột.

"Nó giống như một chiếc ống nhòm dùng trong hàng hải. Có lẽ những người sống ở đây sử dụng nó để quan sát thế giới bên ngoài." Thunder đưa mắt vào ống kính và nhìn nó một lúc. “Đen sì, không thấy gì cả, hẳn là hỏng rồi…”

"Chưa chắc.” Tilly chỉ vào bức tường phía sau ống kim loại. "Nhìn chỗ này."

Ashes nhìn theo hướng ngón tay của nàng và thấy một tấm đồng có tay cầm được gắn trên tường, và có một lỗ nhỏ dưới tay cầm, dường như là nơi để tra chìa khóa vào. Ngũ vương nữ bước tới định kéo tay cầm, nhưng tấm đồng vẫn không nhúc nhích: "Nó bị khóa rồi."

“Để cho tôi.” Ashes nắm lấy tay cầm và kéo mạnh, cả tấm đồng đột nhiên rơi khỏi tường.

"Ha, xem ra ngươi đã đoán đúng." Thunder vỗ tay tán thưởng: "Là một cơ quan ma thạch khác."

Một viên ma thạch khổng lồ bị mắc kẹt trong rãnh phía sau tấm đồng, không giống như hai viên đầu tiên, thể tích của nó trông lớn hơn nhiều và màu sắc của nó cũng thiên về màu tím.

“Phải kích hoạt nó?” Ashes hỏi.

“Ừm.” Tilly không chút do dự gật đầu, hai tay nắm tảng đá, nhưng lần này thật lâu không có động tĩnh.

"Chuyện gì xảy ra?"

"Nó... quá lớn." Từng hạt mồ hôi lấm tấm xuất hiện trên trán nàng: "Ta cảm thấy nó đang không ngừng hấp thụ ma lực, xem ra cơ quan sau nó cực kỳ lớn.”

“Nếu không được thì thôi đi.” Ashes cau mày. Nàng biết một khi ma lực cạn kiệt thì rất có thể phù thủy sẽ rơi vào trạng thái hôn mê, và rõ ràng sử dụng hết toàn bộ ma lực ở một nơi nguy hiểm như vậy không phải là một lựa chọn tốt.

“Không, nó sắp được rồi, ta có thể cảm nhận được.” Tilly còn chưa nói xong, một tiếng vang cực lớn phát ra từ bức tường, giống như tiếng sấm liên miên không dứt, và sau đó cả căn phòng rung lên.

“Đây là… động đất?” Thunder nắm chặt ống kim loại để ngừa mình bị ngã, Ashes thì đỡ lấy Tilly và ôm nàng vào lòng. Tro bụi đổ ập xuống, ba người không khỏi ho khan.

Loại rung động này kéo dài gần một khắc mới dịu dần.

Moriel ló đầu ra khỏi cầu thang: "Chuyện gì vừa mới xảy ra?"

"Một cơ quan mới." Ashes cong môi: "Bên dưới đều ổn chứ?"

"Mọi người đều kinh hãi, có mấy chỗ nóc hầm rớt xuống. May mắn thay ta đã dùng người hầu ma thuật chắn lại." Cô gái nhỏ bước đến bên cạnh nàng: "Tilly đại nhân, ngài đang nhìn cái gì vậy?"

Ngạc nhiên là Tilly không có trả lời nàng, ánh mắt vẫn dán chặt vào đầu ống kim loại, thật lâu sau mới thở ra một hơi: "Thật không thể tin được..."

Ashes tò mò đưa mắt nhìn qua, sau đó cũng bị cảnh tượng trước mắt làm cho bàng hoàng không thốt nên lời.

Một vùng đất rộng lớn bên kia của ống kính. Mà trong vách núi, một cái cổng vòm bằng đá khổng lồ được dựng ở đó, phía sau cổng là một vùng đen nhánh như là một cái miệng rộng có thể nuốt người bất cứ lúc nào.

Bình Luận (0)
Comment