Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 235

Chương 235
Chương 235

Roland mở tờ giấy viết thư và đưa cho Macy một miếng thịt bò khô.

“Ực ực!” Nàng há miệng ngậm lấy thịt khô, nhai hia ba cái rồi nuost vào trong bụng, ngoan ngoãn dựa lên trên bàn, vùi đầu vào đám lông vũ.

"Đọc thư đi, ca ca thân ái, hoặc phải nói là Roland Wimbledon điện hạ.”

"Ta đã nhận được thư của ngươi, và ta vô cùng đồng ý với ý kiến ​​của ngươi. Mặc dù không rõ tại sao ngươi đột nhiên thay đổi tính tình, thay đổi phong cách công tử trước đây và sẵn sàng giúp đỡ phù thủy, nhưng nếu ngươi đã làm như vậy thì giáo hội sẽ trở thành kẻ địch chung của chúng ta.”

"Có lẽ ngươi đã biết chuyện ta đã trở thành một phù thủy, đó là lý do tại sao tất cả mọi người đều sẵn sàng tin tưởng ta. Nhưng ngươi là một vương tử, một quý tộc điển hình, có thể đạt được sự tín nhiệm của số đông phù thủy, thật sự không thể tưởng tượng nổi. Sau khi biết tin tức của ngươi, ta thường tự hỏi, rốt cuộc ngươi đã làm được như thế nào? Nếu ngươi sử dụng phù thủy làm công cụ như những nhà quý tộc khác thì không thể được Ashes tán đồng, và nàng cũng sẽ không để cho Macy ở lại Biên Thùy Trấn.”

"Ngoài ra, ta cũng rất quan tâm đến động cơ hơi nước mà Macy nhắc tới, còn có chuyện dùng tri thức để xúc tác năng lực tiến hóa. Đặc biệt là cái sau, ta hi vọng sẽ có cơ hội thảo luận chi tiết về vấn đề này với ngươi."

"Đối với lời mời của ngươi, ta đã suy nghĩ kỹ và bây giờ ta không có lý do gì để từ chối. Việc thành lập liên minh đòi hỏi sự tin tưởng và cống hiến. Nếu tất cả chúng ta đều do dự và rụt rè sợ hãi, cuối cùng sẽ chỉ làm cho giáo hội được lợi. Vì vậy, ta sẽ liệt kê lại năng lực của đa số phù thủy phụ trợ ở Đảo Trầm Thụy dưới dạng danh sách phía sau thư cho ngươi. Ngươi có thể thông qua nó để chọn ra những năng lực mà ngươi cần nhất, sau đó để Macy báo lại cho ta. Nếu mọi việc suôn sẻ, tháng sau họ sẽ lên đường đi tới lãnh địa của ngươi. Do cân nhắc về an toàn, tốt nhất là một lần không nên đi quá năm người.”

"Ngoài ra, vui lòng chỉ định một kế hoạch đưa đón đáng tin cậy và cử người bảo vệ họ. Mất đi một phù thủy thì cũng là một tổn thất với Biên Thùy Trấn và Đảo Trầm Thụy, và nó cũng là một bất lợi cho sự hợp tác của hai chúng ta. Hi vọng ngươi có thể quan tâm chăm sóc họ như các phù thủy thủ hạ của ngươi. Nếu có thể, hãy cho họ tham gia vào buổi dạy kiến ​​thức cơ bản vào buổi tối. Ta tin rằng nếu như năng lực của bất kỳ một phù thủy nào trở nên mạnh hơn thì đều là tốt cho chúng ta hết.”

"Đúng như ngươi nói, giáo hội đã cùng đường mạt lộ rồi, sớm muộn gì cũng sẽ thôn tính tứ vương quốc. Ta hi vọng khi ngày đó đến thì ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng đối phó. Nếu có không thể chống đỡ được thì Đảo Trầm Thụy sẽ là nơi tị nạn của ngươi. Tất nhiên, khi chống lại sự xâm lấn của giáo hội thì ta cũng sẽ cố hết sức giúp đỡ ngươi.”

"Cuối cùng, ta hi vọng chúng ta có thể chấm dứt sự áp bức của giáo hội và cùng nhau xây dựng một trật tự mới - một vương quốc mới, nơi không chỉ phù thủy mà không ai bị bức hại."

"Muội muội của ngươi, Tilly Wimbledon."

Roland đặt thư xuống, trong lòng sung sướng không nói nên lời, hắn mỉm cười cất thư đi, lấy một miếng thịt bò khô để xuống trước mặt Macy.

Nàng lập tức vươn đầu mổ thức ăn: “Cô cô cô!”

Hắn sờ đám lông vũ mềm mượt trên gáy của đối phương, đối phương thoải mái híp mắt lại.

"Cảm ơn, nhưng Lightning đã theo hạm đội đến vương đô. Phải vài ngày nữa mới có thể trở về." Roland mỉm cười, nói: "Ngươi có thể tìm Nanawa hoặc Foliage chơi, hoặc vào phòng tắm để tắm và ngủ trước."

“Cô… cô!” Macy vung cánh, sau đó nhảy lên khỏi bàn, bay ra cửa sổ, nhanh chóng biến mất.

Câu nàng vừa nói hẳn là ta không mệt, ta muốn đi tìm các nàng chơi. Roland phát hiện, cho dù đối phương dùng trạng thái bồ câu nói chuyện thì mình vẫn có thể hiểu sơ được.

... Đây có phải là sức mạnh của thói quen?

Phải nói rằng, hắn không bao giờ ngờ rằng Tilly lại đồng ý với lời mời của hắn, nàng còn đính kèm một danh sách các năng lực của phù thủy, đúng là một kho báo lớn. Mặc dù trong thư không nói rõ họ có thể ở lại bao lâu nhưng sẽ phải mất nửa năm đầu để học hết một khóa giáo dục sơ cấp. Nếu như mình làm thêm mười vạn câu hỏi vì sao gì gì đó bù thêm vào, khóa học sẽ kéo dài đến một năm, lúc đó những phù thủy này sẽ mang đến bao nhiêu thay đổi cho Biên Thùy Trấn?

Hơn nữa, sau khi tiến hóa, lợi ích mang tới cho bọn họ lớn hơn là chỗ xấu, ở lại trấn nhỏ thì có thể xúc tiến phát triển với hiệu suất cao, và ngay cả khi họ được đưa trở lại Đảo Trầm Thụy thì bọn họ cũng sẽ trở thành tài liệu tuyên truyền sống. Với sự truyền miệng của những người này, càng ngày sẽ càng có nhiều phù thủy đến Biên Thùy Trấn, và Tilly không thể ngăn chặn xu hướng này. Roland tin rằng chân thành là giải pháp lâu dài thực sự chứ không phải là cám dỗ hay ép buộc.

Nhìn chung, sự ngạc nhiên mà câu trả lời này mang lại cho hắn lớn hơn nhiều so với mong đợi, đối phương cởi mở và tích cực khiến cho hắn cảm nhận như gặp được thần đồng đội, kể từ đó, trong cuộc chiến chống lại giáo hội, mình không còn đơn độc chiến đấu nữa. Đối với tuyến đường đưa đón an toàn, hắn đã suy tính trước rồi, tránh cảng Greenwater hoặc quận Hải Phong, đi thẳng đến khu vực không người ở phía nam Biên Thùy Trấn. Sau khi đến khu vực miền núi thì đi khinh khí cầu để băng qua núi và đến vùng nội địa của trấn nhỏ, toàn bộ hành trình không cần quan tâm tới thế lực của giáo hội, Deflick hay Garcia.

Càng nghĩ về điều đó, Roland càng thấy hứng thú. Hắn cố nén ham muốn lập tức xem danh sách chọn lựa phù thủy, chuyển sự chú ý sang chuyện phải làm bây giờ. Dù sao cho dù Đảo Trầm Thụy phái phù thủy có nhanh thì cũng phải là chuyện của tháng sau, vấn đề quan trọng nhất bây giờ mà Biên Thùy Trấn phải đối mặt là xây dựng nhà ở.

Kể từ khi Đệ Nhất Quân đến vương đô, đào dân được vận chuyển đến trấn nhỏ cuồn cuộn không dứt. Để ngăn chặn tà dịch tái phát, Roland đã bố trí cho bọn họ ở trong dãy lán gỗ nhở bên ngoài tường thành Tây cảnh. Cộng với nông nô trồng trọt bên bên cạnh sông Xích Thủy, tổng số của hai nhóm này đã vượt quá tám ngàn ngươi. Nếu đào dận lại được vận chuyển đến thêm mấy ngày nữa thì tổng số này rất có thể sẽ đột phá mười ngàn ngươi.

Cung cấp thức ăn cho những người này cũng không có vấn đề gì, dù sao thì bắt đầu từ Ta Ma Chi Nguyệt, Biên Thùy Trấn không hề gián đoạn việc nhập khẩu lương thực, nhưng vấn đề chỗ ở lại là một vấn đề lớn. Đang là mùa hè, có thể ở trong một cái lán gỗ đơn sơ, ngoài che nắng che mưa còn rất thông thoáng, khó ở chỗ có nhiều muỗi thôi. Nhưng khi đông đến, lán gỗ gần như giống như ngoài trời, nhiệt độ bên ngoài như thế nào thì nhiệt độ bên trong lán gỗ cũng y như thế. Nếu họ không được dời vào phòng gạch ở thì e rằng hầu hết mọi người đều sẽ không thể sống sót qua mùa đông dài. Nói cách khác, Biên Thùy Trấn phải xây dựng ra nhà ở và ký túc cho hơn mười ngàn người ở trong vòng sáu tháng.

Roland mở một tờ giấy ra và bắt đầu cầm bút viết nhanh.

Hắn định huy động một bộ phân công nhân đang xây dựng đường lớn cho vương quốc qua xây dựng nhà ở. Dù sao, đường lớn cũng không thể hoàn thành trong mười ngày nửa tháng, nếu như có người trong lãnh địa chết vì rét thì nó sẽ trở thành một vết nhơ trong chiến tích của hắn. Từ khi mới xuyên tới, hắn đã phải đối mặt với cảnh muốn tiền không có tiền, muốn người không có người, những dù như vậy thì trải qua Tà Ma Chi Nguyệt lần đầu tiên cũng không có ai bị chết cóng hay chết đói, giờ có Liên Minh Phù Thủy và động cơ chạy bằng hơi nước, cũng như thu nhập và nhân lực dồi dào. Đương nhiên hắn không thể để cho tình huống như vậy xảy ra được.

Đúng lúc này, Carter đột nhiên bước vào văn phòng.

“Thưa điện hạ, có một tin xấu.” Vẻ mặt hắn rất nghiêm túc: “Phòng thí nghiệm hóa học của ngài mới xảy ra một vụ nổ lớn.”

Bình Luận (0)
Comment