Rõ ràng chỉ là một quảng trường tụ tập hơn hai nghìn người nhưng thanh thế của nó cũng không kém hơn hội nghị mấy chục nghìn người của đời sau bao nhiêu, Roland thầm thở dài, năng lực của Echo quá tiện lợi.
Mục đích chọn những người này chủ yếu là để làm gương cho dân chúng, trong ba người họ không ai là quý tộc, còn Iron Axe thì là tộc người Cát ở Nam cảnh, Kaymer tuy là một nhà giả kim nhưng xuất thân của hắn cũng không nổi bật, cũng là từng bước đi lên từ học đồ, còn Nanawa thì là một phù thủy.
Có những dị tộc, có thường dân và phù thủy. Nếu đổi thành cách nói của đời sau thì nó chính là một phương pháp chính trị chính xác.
Roland hi vọng rằng thông qua một buổi lễ như vậy, hắn có thể truyền tải ý tưởng của mình đến tất cả các lĩnh dân – Biên Thùy Trấn chỉ luận công tích, không bàn xuất thân.
Người đầu tiên được vinh danh là Iron Axe, Roland đích thân trao huân chương kim loại có biểu tượng tháp của Greyfort, bánh răng và vòng lúa mì cho hắn. Các binh sĩ của Đệ Nhất Quân dưới đài đều giơ tay tán thưởng, không ít người còn huýt sáo.
“Hẳn là các ngươi đều biết tên của hắn, chỉ huy của đội hỏa thương của Đệ Nhất Quân, Iron Axe!” Roland xoay người, đối mặt với tất cả mọi người: “Trước khi Tà Ma Chi Nguyệt đến, hắn chỉ là một thợ săn bình thường ở trấn nhỏ. . . Trong những trận chiến bùng nổ ở Biên Thùy Trấn trước giờ, Iron Axe chưa từng vắng mặt, mà chỉ mới một tháng trước, hắn còn dẫn binh Đệ Nhất Quân đến vuong đô để giải cứu những người tị nạn từ Đông cảnh đang bị bao vây bởi tà dịch! Tám ngàn lĩnh dân đang tạm sống ở ngoài tường thành chính là do hắn đưa về!"
Hầu hết những người trong quảng trường đều là thổ dân và binh lính của Đệ Nhất Quân, nông nô và đào dân chỉ chiếm vài trăm người, nhưng dưới sự huy động của Echo, bầu không khí hoàn toàn không có chút tẻ nhạt nào. Roland hơi ngừng một chút, hiện trường lập tức vang lên tiếng hoan hô của đào dân, cường độ không kém tiếng vỗ tay của Đệ Nhất Quân bao nhiêu.
Iron Axe cũng tỏ ra rất hào hứng, có lẽ chưa bao giờ hắn nghĩ với thân phận là người của tộc Cát như mình mà cũng được vương tử ưu ái. Đầu tiên, hắn chào Roland theo nghi thức quân đội, sau đó quỳ một chân xuống để chào theo lễ kỵ sĩ của vương quốc, nếu như Roland không vịnh hắn lại thì sợ là hắn còn dùng lễ dập đầu của tộc Cát.
“Đứng dậy, là một quân nhân, ngươi chỉ cần dùng quân lễ là được rồi.” Roland mỉm cười nói.
"Cảm ơn... điện hạ." giọng hắn hơi run, như thể đang cố gắng kiềm chế cảm xúc của mình.
Vương tử vỗ nhẹ vào vai Iron Axe như một cách an ủi, trao một trăm miếng kim long cho hắn, sau đó gọi Kaymer Schuider lên đài.
"Người này, có lẽ đây là lần đầu tiên các ngươi nhìn thấy hắn. Hắn đến từ vương quốc, nhà giả kim của xưởng giả kim của Redwater City, ngài Kaymer Schuider!"
Hắn vừa dứt lời, các lĩnh dân đều hít một hơi khí lạnh.
"Nhà giả kim? Đó không phải là một hiền giả, đứng trước mặt quốc vương vũng sẽ được tôn trọng và lễ ngộ hay sao?”
"Giống như nhà chiêm tinh hoàng gia?"
"Không, địa vị của nhà giả kim cao hơn nhà chiêm tinh. Rốt cuộc, không ai có thể nói liệu dự đoán của nhà chiêm tinh có thành hiện thực hay không, nhưng những gì mà nhà giả kim làm ra thì lại là sự thật.”
"Hơn nữa, hắn cũng đến từ xưởng giả kim của Redwater City, nghe nói chỗ đó chỉ có Hiệp hội Giả kim thuật Hoàng gia mới có thể so sánh được!"
"..."
Trong bốn vương quốc lớn, nhà giả kim và nhà chiêm tinh có địa vị siêu nhiên, đối với người bình thường, nhà giả kim được mệnh danh là nhà hiền triết đáng được truyền tụng hơn các đại quý tộc và lãnh chúa. Roland rất hài lòng với phản ứng của mọi người, hắn giơ tay ra hiệu cho mọi người im lặng, nói tiếp: “Mặc dù ngài Schuider không có tự mình tham gia chiến đấu nhưng mấy lần thay đổi súng kíp, từ một phát đến liên phát đều không thoát khỏi quan hệ với phòng thí nghiệm hóa học của hắn được, đây cũng là nguyên nhân quan trọng bảo đảm cho Đệ Nhất Quân lấy được thắng lợi. Nếu không có những sản phẩm giả kim – hóa học này thì Biên Thùy Trấn không thể lấy được hòa bình và an bình." Vương tử dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Thuận tiện nhắc mọi người một phen, phòng thí nghiệm hóa học hiện đang tuyển dụng thực tập giả kim, lĩnh dân đã được đào tạo cấp tiểu học toàn trấn và vượt qua được kỳ thi thì có thể tham gia, đồng thời người thông qua còn có thể lấy được mức lương rất lý tưởng, còn có cơ hội trở thành một nhà giả kim xuất sắc như ngài Schuider! "
Đám người lại ồn ào lên, bản thân Kaymer thì mất kiên nhẫn, hắn cầm lấy huân chương và tức giận nói: "Ngài gọi ta đến đây là vì chuyện này? Thật lãng phí thời gian, còn không bằng để ta làm thêm vài thí nghiệm.”
"Đây là một cơ hội tuyệt vời để tuyên truyền, không phải ngươi thường phàn nàn về việc thiếu nhân lực hay sao?" Roland nhún vai: "Khi phòng thí nghiệm được mở rộng gấp đôi, ta dự định viết "Hóa học trung cấp" và giao nó cho ngươi giảng dạy."
“Hóa học… trung cấp?” Kaymer lập tức khom người nói: “Đa tạ điện hạ!
Mặc dù tập trung là rất quan trọng nhưng việc ươm mầm người kế thừa cũng rất cấp thiết, cơ sở của quần chúng càng lớn thì dự án càng dễ thu được thành tích, nghiên cứu khoa học cũng vậy. Roland không định bỏ tất cả trứng vào một giỏ, tất nhiên, hắn cũng sẽ không bỏ qua một cơ hội quảng cáo tốt như vậy.
Người cuối cùng là Nanawa.
Nhìn thấy cô gái nhỏ bước đến bên hắn với vẻ mặt lo lắng, Roland không khỏi cảm khái.
So với trốn trốn tránh tránh trong lúc Tà Nguyệt tới, bây giờ, rốt cuộc hắn cũng quyết tâm đưa phù thủy xuất hiện ở trước mặt mọi người, sau gần nửa năm chuẩn bị, bây giờ trấn nhỏ đã phát triển đến tình huống tốt nhất, việc chọn Nanawa làm người đại diện cũng là quyết định sau khi hắn đã suy nghĩ kĩ: Ở trong Đệ Nhất Quân, nàng được binh lính gọi là thiên sứ, danh tiếng của nàng còn cao hơn cả Iron Axe, chỉ đứng sau mình. Nhiều người dân trong trấn cũng được nàng điều trị, dù là tai nạn mỏ hay chấn thương do máy móc, mọi người đều theo thói quen mà đến tìm thiên sứ nhỏ chữa trị.
Sau khi xem đi xem lại vở kịch Chuyện Phù Thủy, thái độ của những người nông nô với phù thủy không còn là kháng cự như trước nữa, hình ảnh một người phụ nữ có số phận đau khổ nhưng đã dũng cảm chống trả đã giành được sự yêu mến và đồng cảm của nhiều người.
Những đào dân cũng sống sót nhờ năng lực của Lily. Ngay cả khi một số người ghét phù thủy thì họ cũng sẽ không nói lời cay độc sau khi được giải cứu. Huống hồ gì các nàng cũng không phải là những người dễ bị tổn thương bị nhà thờ truy đuổi phải trốn đông trốn tây - ít nhất trong Biên Thùy Trấn thì những người phụ nữ có được năng lực bất phàm này được lãnh chúa che chở.
Và điểm quan trọng nhất là cho dù có tín đồ của giáo hội muốn bóc trần thì cũng khó mà lật lên sóng gió gì ở Tây cảnh. Dù sao bây giờ trấn nhỏ đã hoàn toàn nằm dưới quyền cai trị của mình, giáo đường ở cứ điểm Epic đã bị Deflick san bằng và giáo hội cũng mất đi cứ điểm giám sát phía Tây. Trừ khi họ đi đếnFellendragon Ridge và Redwater City, nếu không thì ngay cả một vị thần quan tiếp nhận tố giác bọn họ cũng không tìm được.
"Vị này chính là…" Roland còn chưa kịp giới thiệu thì quảng trường đã bộc phát ra tiếng hoan hô vang đội.
"Tiểu thư Nanawa! Tiểu thư Nanawa đến rồi!"
"Tiểu thư Angel, cảm ơn ngươi đã chữa khỏi bệnh cho chồng ta!"
"Cô gái nhỏ, có thời gian thì phải đến nhà ta ăn cơm. Ta nuôi hai con gà, cho dù là làm bánh savory egg custard hay là hầm cũng ngon lắm!”
"Nanawa đang nhìn ta!"
"Không phải, nàng đang nhìn ta mới đúng!”
Nanawa nhìn không được che miệng, ánh mắt trở nên ướt át. Roland tin rằng vào lúc này, những phù thủy khác cũng cảm nhận giống như nàng – rốt cuộc họ đã thoát khỏi thân phận người tà ác mà giáo hội áp đặt cho họ, sau này có thể đi lại dưới ánh mặt trời như người bình thường. Roland mỉm cười xoa đầu nàng: "Đừng sợ, chỉ cần đáp lại sự nhiệt tình của mọi người là được rồi. Đừng quên, bây giờ ngươi chính là đại biểu của Liên Minh Phù Thủy.”
"Hừm ..." Nàng sụt sịt, lau đi nước mắt chực trào ra, xoay người hành lễ, nói: "Cảm ơn ... Cảm ơn mọi người!”