Biểu tượng của thời đại công nghiệp là gì? Điều đầu tiên Roland nghĩ đến là đoàn tàu chạy bằng hơi nước trên đường ray.
Xi lanh gang nhờn, trục khuỷu chắc chắn và bánh xe sắt khổng lồ, tiếng ồn và độ rung nhịp nhàng, tiếng còi xuyên trời. Đối với hắn, vẻ đẹp của máy móc bắt đầu từ một đoàn tàu chạy bằng hơi nước, so với các thế hệ sau của hệ thống cơ khí ẩn cấu trúc dưới lớp vỏ, sử dụng quá trình gia công với độ chính xác cao để giảm chấn động, đồng thời chú trọng các biện pháp cách âm và hấp thụ âm thanh, nó càng là minh chứng cho thấy sức mạnh và vẻ đẹp của ngành công nghiệp một cách trực quan hơn.
Hắn cũng muốn trải đường ray xe lửa trong lãnh thổ để xe lửa có thể kéo người và hàng hóa đến và đi khắp mọi miền của Tây cảnh, nhưng mà mặc dù lý tưởng tốt đẹp nhưng thực tế thì không nói tới việc chế tạo một đoàn xe lửa, chỉ với việc trải đường ray xe lửa thì đã cần vô số vật liệu thép, số lượng này vượt qua sản lượng thép của nhóm lò gạch phía bắc sườn núi.
Vì vậy, xe đạp điều khiển bằng sức người đã trở thành sự lựa chọn tốt nhất của Roland. Những con đường bằng phẳng trong lãnh thổ càng được sửa chữa nhiều thì lợi ích của xe đạp càng lớn. Hơn nữa, so với xe lửa chạy bằng hơi nước có kết cấu phức tạp thì nó hầu như không cần bảo dưỡng, chỉ cần tra dầu mỡ vào xích là đủ.
Nếu có ý định sản xuất hàng loạt xe đạp thì không thể làm bằng tay được, vì vậy, hắn phải xây dựng một nhà máy, bồi dưỡng một nhóm công nhân chuyên nghiệp cho sản xuất và lắp ráp xe trước. Xét rằng Đại lộ Vương Quốc sẽ không sớm nhất cũng đến mùa xuân năm sau mới hoàn thành, quy mô của nhà máy lúc đầu không cần quá lớn, sau khi Anna sản xuất các máy công cụ cần thiết cho dây chuyền lắp ráp thì nó sẽ được giao cho công nhân để làm quen dần với các quy trình của từng phân đoạn, một tháng sản xuất mười chiếc là được. Trong đó, nội dung kỹ thuật nhiều nhất là dây xích, cần được đục lỗ bằng máy, sau đó đánh chốt cài thủ công và tạo hình nối liền.
Tuy nhiên, các bộ phận cao su như lốp xe, phanh xe vẫn phải dựa vào năng lực của Soroya để làm, cũng may là khối lượng công việc của việc này không lớn lắm, chỉ cần chuẩn bị sẵn khuôn đế thì Magic Pen có thể nhanh chóng vẽ ra rất nhiều. Vòng bi cũng vậy, không thể chế tạo vòng bi lăn với hiệu suất đáng tin cậy thì có thể dùng một đoạn ống nhỏ bằng thép làm ổ trượt, vòng trong được phủ một lớp tráng gương nhẵn thì hiệu quả cũng không kém hơn là bao so với cái trước.
Khi xe đạp mới ra mắt, chỉ có giới quý tộc mới mua được phương tiện đi lại đắt tiền này, để phổ biến rộng rãi trong quần chúng thì ngoài việc quảng bá rộng rãi ra thì Roland còn lên kế hoạch triển khai hình thức trả góp để giảm áp lực mua hàng nhiều nhất có thể. Tất nhiên, chỉ những người đã có thẻ căn cước mới có thể đăng ký phương thức thanh toán này với tòa thị chính.
Cả ba tung tăng trong sân suốt một buổi chiều, Carter Lannister xứng danh thủ tịch kỵ sĩ, dẫn đầu trong việc quen thuộc với kỹ năng lái xe, Iron Axe theo sát, trở thành người thứ hai thành công chạy vòng quanh sân. Chỉ có Barov đã thử hơn chục lần và không thành công. Cuối cùng, Roland phải nhờ Soroya vẽ một bức tranh tĩnh về cảnh hắn đứng cạnh chiếc xe đạp, hai tay cầm ghi đông.
“Như vậy là được rồi hả?” Phù thủy hỏi sau khi hoàn thành bốn tấm áp phích lớn.
"Ta muốn thêm hai khẩu hiệu quảng cáo.” Roland nghĩ trong giây lát rồi nói: "Phía trên ghi là: Vật cưỡi thời đại mới, ta có được nó, các ngươi cũng sẽ có được nó. Phía dưới ghi: Nhà máy xe đạp tuyển công nhân, lương cao ngất ngưởng, đãi ngộ tốt, có cơ hội nhận xe mới miễn phí, ai được giáo dục cấp tiểu học rồi thì có thể đăng ký với tòa thị chính. "
...
Sau khi xử lý xong áp phích tuyên truyền cho xe đạp, vương tử trở lại văn phòng, thừa dịp còn một khoảng thời gian nữa mới tới bữa tối, hắn kêu thân vệ gọi Kaymer Schuider tới.
Giờ đây, rốt cuộc thì việc nghiên cứu chế tạo thủy ngân(II) fulminat cũng đã có một bước đột phá, việc phát triển một thế hệ vũ khí mới cũng có thể được đưa vào chương trình nghị sự. Không nghi ngờ gì nữa, tầm cỡ của thời đại vũ khí nóng đại diện cho công lý, tốc độ bắn đại diện cho tự do, uy lực càng lớn thì càng vinh quang, tháp đại bác càng nhiều thì càng bình đẳng... nhưng có một vấn đề đáng xấu hổ là nếu tiếp tục phát triển như vậy thì Diacid mà phòng thí nghiệm chế ra sẽ sớm theo không kịp lượng tiêu thụ.
Ví dụ, muốn tăng tốc độ bắn thì phải loại bỏ thuốc súng đen nhiều cặn, đổi thành loại thuốc súng không khói là Nitrocellulose, hoặc hỗn hợp của Nitrocellulose và Nitroglycerin. Thuốc nổ sức công phá lớn cũng đúng như thế, không thể sản xuất Trinitrotoluene (TNT) cũng không sao, có thể thay thế nó bằng tinh bột nitrat hóa. Ngoài độ ổn định kém ra thì uy lực còn mạnh hơn TNT một chút.
Cho dù bất cứ loại nào thì đều cần một lượng lớn Fuming nitric acid và một lượng lớn axit sunfuric đặc để tinh chế axit nitric, đây là điều mà phòng thí nghiệm không thể đáp ứng được. Nói cách khác, không thể sản xuất Diacid bằng phương pháp thủ công, ngay cả khi vũ khí hiệu quả hơn được phát triển thì chúng cũng sẽ rơi vào tình trạng không có đạn.
Khi nhà giả kim bước vào văn phòng, Roland nói: "Ta có một nhiệm vụ mới giao cho ngươi."
"Xin ngài cứ nói." Kaymer nhún vai nói: "Miễn là nó không phải là dự họp điển lễ gì đó là được."
"Ta cần thêm axit. Bây giờ, chỉ riêng sản lượng của phòng thí nghiệm hóa học thì đã không thể đáp ứng đủ nhu cầu của ta nữa, bởi vậy nhiệm vụ mới của ngươi là thiết kế một hệ thống hóa học có thể tạo ra Diaccid hiệu suất cao và thuận tiện."
“Hóa chất... hệ thống?” Hắn bối rối.
“Không sai, nó bao gồm một hoặc một số thiết bị phản ứng hoàn chỉnh cấu thành. Chỉ cần ngươi cho nguyên liệu thô vào thì ngươi có thể liên tục tạo ra thành phẩm.” Roland giải thích ngắn gọn về bản chất của sản xuất công nghiệp: “Ta không biết nhiều về bộ phận này, chỉ có thể dựa vào mình từ từ mò mẫm.”
Mặc dù đã nói như vậy, nhưng vương tử cũng biết rằng đây là một nhiệm vụ rất khó khăn và có thể phải mất vài năm để nghiên cứu nó và còn chưa chắc sẽ có được thành quả. Dù sao những gì mà đối phương có thể dựa vào chỉ có một số nguyên tắc phản ứng cơ bản và phương trình hóa học trong "Hóa học cơ bản."
"Ta hiểu rồi." Kaymer gật đầu: "Những điều ngài nói tới khiến cho ta cảm thấy rất mới mẻ.”
“Không cần biết ngươi có thể hoàn thành nó hay không, Diacid là thứ ta cần gấp.” Roland dừng lại một chút rồi nói tiếp: “Vì vậy, tháng tới ta dự định mở rộng thêm ba phòng thí nghiệm bên sông Xích Thủy và tuyển dụng những nhân viên thí nghiệm đủ tiêu chuẩn từ các lĩnh dân. Nếu ngươi không có thời gian để dạy họ thì hãy chọn một vài học viên quản lý bọn họ. Suy cho cùng thì sản xuất axit theo hướng công nghiệp là một quá trình nghiên cứu dài dòng buồn chán.”
Có lẽ là vì "Hóa học trung cấp" cám dỗ, hắn cắn một cái đồng ý: "Vâng, thưa điện hạ."
Sau khi Kaymer Schuider rời đi, Roland khẽ thở dài.
Nếu không có hy vọng vào quá trình sản xuất axit công nghiệp thì chỉ có thể để cho Lucia ra trận chiết xuất axit, dù sao khi đại chiến ập tới, hắn cần có vũ khí mạnh mẽ hơn để giành được thắng lợi cho trấn nhỏ.
Khi Roland mở ngăn kéo và quyết định ăn một ít cá khô cho đỡ buồn chán thì hắn phát hiện đồ ăn vặt trong ngắn kéo hết sạch.
Ngẩn người, hắn ngẩng đầu lên, sau đó thấy một con cá khô đã được đưa đến bên miệng.
“Ngươi đang tìm cái này à?” Người phụ nữ tóc vàng ở phía đối diện mỉm cười, hỏi.
Roland cắn cá khô, không khỏi nhếch miệng: "Ta còn tưởng rằng ngươi sẽ núp trong sương mù cả đời."
“Như vậy cũng tốt, ít nhất người khác không nhìn thấy ta, nhưng ta vẫn có thể nhìn thấy ngươi.” Nightingale cong môi.
Tâm trạng buồn tẻ ban đầu vô tình biến mất rất nhiều, nhìn thấy dáng vẻ quen thuộc của đối phương, hắn không khỏi thở phào nhẹ nhõm: "Lúc trước ngươi nói không biết nên dùng biểu cảm như thế nào mới tốt…”
"Ừm?"
“Thực ra giống như vậy thì rất tốt rồi.”