Mắt thấy tháng năm sắp hết, và Biên Thùy Trấn sắp bắt đầu vào tháng cuối cùng và nóng nhất của mùa hè, Roland càng không muốn rời khỏi tòa thành.
Ngoài việc làm thuốc súng, quặng Kali Nitrat mua từ Margaret còn được hắn dùng để hạ nhiệt độ phòng, hiện nay hầu như trong phòng nào cũng có một xô đựng quặng Kali Nitrat trong đó, trong thùng còn có một bình nước ngâm. Cách này không chỉ có tác dụng hấp thụ nhiệt, giải nhiệt mà còn có đá để uống giải cơn khát. Chỉ khi làm như vậy thì hắn mới tránh được chuyện vừa bước vào văn phòng ngồi xuống thì đầu đã đổ đầy mồ hôi.
Ngoại trừ Anna, những phù thủy khác cũng được hắn cho tạm ngưng làm việc, ngoại trừ việc luyện tập và học tập hàng ngày, bọn họ gần như đều tụ tập ở đại sảnh lầu một, tán gẫu hoặc là đánh bài Gwent, nhìn rất vui vẻ hòa thuận. Mà Anna ... không phải Roland không muốn nàng nghỉ ngơi mà là nàng không sợ nóng chút nào. Có thể trực tiếp cầm thỏi sắt nóng đỏ trên tay, cái nóng oi bức của mùa hè hoàn toàn không là gì với nàng cả. Ngay cả khi nàng dành một buổi chiều bên lò luyện thép thì nàng cũng không đổ lấy một giọt mồ hôi nào.
Để thưởng cho Anna siêng năng và nghiêm túc, gần đây Roland đã làm một số món tráng miệng từ đá để thưởng cho nàng, chẳng hạn như món kem ly ngon kinh điển của đời sau, được làm bằng cách trộn lòng đỏ trứng, kem, sữa và nước đường rồi làm lạnh. Anna rất thích loại đồ ăn vặt lạnh lạnh, mềm mềm, ngọt mát lạ thường này, mỗi lần nhấm nháp kem mà mắt xanh híp lại thành một đường cong khiến cho hắn cảm thấy cảnh đẹp ý vui.
Ngoài ra, xem bảng tổng kết cuối tháng do Tòa thị chính gửi về cũng là một niềm vui lớn.
Cho đến nay, dân số của Biên Thùy Trấn đã tăng gấp đôi trở lại và đạt gần mười tám ngàn người. Ngoài ra, mỗi tháng cứ điểm Epic đều ‘nộp’ một đám nông nô lên, và việc bứt phá mốc hai mươi ngàn trong năm tới sẽ không thành vấn đề. Không tính số lượng thôn làng và hương trấn trên lãnh địa, quy mô này gần như tương đương với các thành phố lớn như Redwater, Goldenear và vương đô.
Đáng tiếc, dân số tăng nhiều nhưng chất lượng vẫn chưa được cải thiện bao nhiêu. Trước mắt chỉ có hơn một nghìn dân bản địa trong thị trấn tiếp nhận giáo dục, hơn nữa rất có thể phải cần một năm mới có thể tốt nghiệp. Mặc dù học viên tư nhân mà Kal mở ra trước đây đã tạo ra một nhóm nhân tài tốt nghiệp đầu tiên nhưng chỉ có không đến một trăm người. Số lượng vẫn không đáng kể so với tổng dân số.
Có lẽ nên bắt đầu giáo dục những người tị nạn ở Đông cảnh trước thay vì chờ đợi xây dựng đủ các ký túc xá cư xá rồi mới làm bước này, Roland tự nghĩ, dù gì thì giáo dục sớm cũng chỉ có lợi chứ chẳng có hại gì.
Các nhà máy của thị trấn cũng đang phát triển rất tốt.
Sau hơn nửa năm xây dựng, đến nay khu công nghiệp đã có ba nhà máy đi vào hoạt động: hai nhà máy sản xuất động cơ hơi nước và một nhà máy gia công đạn. Số lượng công nhân của Nhà máy số một đã tăng từ hàng chục thợ rèn khi mới thành lập lên hơn một trăm người như bây giờ, và hầu hết những người gia nhập sau này chủ yếu là dân bản địa — đây chính là những gì mà hắn hy vọng sẽ thấy được, những người học nghề dần dần phát triển thành thợ thủ công, và sau đó thúc đẩy lứa người học nghề tiếp theo.
Công nhân ở Nhà máy số hai thuộc thương đội Crescent Bay, chỉ trong một tháng, họ đã gần như thành thạo việc sử dụng từng loại máy công cụ. Tuy năng suất tương đối kém nhưng so với thợ rèn ở Nhà máy số một thì biểu hiện của những thợ thủ công này trong tháng đầu tiên càng xuất sắc hơn. Trước khi hết hạn hợp đồng thì tất cả động cơ hơi nước mà họ sản xuất ra đều thuộc về Roland. Bây giờ, hai nhà máy có thể sản xuất gần tám đến mười động cơ hơi nước mỗi tháng, đây cũng là thu nhập chính của Biên Thùy Trấn.
Về phần nhà máy đạn, sau khi hoàn thành thì trực tiếp giao cho Đệ Nhất Quân, không chỉ có chốt gác ở cửa ra vào mà xung quanh cũng được bố trí các đội tuần tra, ngay cả công việc sản xuất cũng do binh lính đảm trách. Sau một tuần vận hành thử nghiệm, việc sản xuất hàng loạt loại đạn thế hệ mới hiện đã bắt đầu tiến hành.
Dây chuyền lắp ráp do Roland thiết kế không thể làm được toàn bộ sản xuất đều cơ giới hóa, cho dù là mồi súng, thuốc súng hay đầu đạn thì đều phải dựa vào nhân lực. Dụng cụ gia công chính là hai chiếc máy đột dập cơ khí, một chiếc có thể dập tấm đồng do Anna cắt thành hình vỏ sò, chiếc còn lại dùng để đụt lỗ vỏ đạn.
Các chiến sĩ chỉ cần để Thủy ngân(II) Fulminat cho đều vào giữa hai miếng giấy mỏng, dán chặt tờ giấy, kẹp vào đáy vỏ đạn, cuối cùng để đáy vỏ đạn vào rãnh hình khuyên ở cuối vỏ là được. Về quy trình nạp thuốc súng đen và nén chặt đầu đạn hoàn toàn giống với các bài tập nạp đạn trước.
Nhà máy có số lượng người ít, chỉ khoảng bốn mươi người, và hầu như mỗi ngày nó đều có thể sản xuất hơn năm trăm viên đạn. Roland dự định biến bốn mươi người này thành nhân viên chuyên gia công, duy trì hoạt động của nhà máy đạn.
Kế đó, Roland dự định bổ sung một nhà máy sản xuất xà phòng và một nhà máy sản xuất nước hoa - nhà máy đầu tiên là một phần cực kỳ quan trọng của ngành công nghiệp quân sự, và nhà máy thứ hai có thể mở ra một kênh kinh doanh mới cho thị trấn. Về phần nhà máy sản xuất xe đạp thì có thể kéo dài thêm một chút, miễn là nó được đưa vào sản xuất trước khi Đại lộ Vương quốc được xây dựng xong là được.
"Điện hạ." Nightingale mở cửa: "Macy và Lightning đã đến."
Hai người đi ngang qua bên cạnh Nightingale, chạy tới trước bàn thò đầu ra: "Ngài tìm chúng ta có chuyện gì không?”
“Ngày mai là tháng cuối hè.” Roland rút lá thư trả lời đã viết sẵn từ ngăn kéo ra và đưa cho Macy: “Khi ngươi về Fiordland thì nhớ thay ta đưa nó cho Tilly.”
“Ah…” Nàng sửng sosots một lúc, chớp mắt mấy cái mới cầm lấy phong thư, cẩn thận nhét vào túi: “Không thành vấn đề, cô!”
Nhìn vẻ mặt bừng tỉnh đại ngộ của hắn, sợ là nàng cũng không nhớ chuyện mỗi tháng mình phải về báo tin một lần, Roland nhịn không được cười thầm trong lòng, xem ra thị trấn nhỏ có sức hấp dẫn rất lớn.
“Ngươi quên ngày mai là tháng mới rồi sao?” Lightning vỗ trán: “Như vậy không phải là lại có một thời gian không được gặp nhau rồi hay sao?”
"Lần trước là do kế hoạch thanh trừng của đại nhân Tilly đã làm lãng phí thời gian, lần này ta sẽ quay lại càng sớm càng tốt." Macy rũ mái tóc dài bạc trắng sắp chạm xuống đất: "Tổ ưng đó phải chờ tôi trở lại mưới được đi thám hiểm... Goo! "
"Ta biết rồi." Cô gái nhỏ cong môi: "Quyết định như vậy đi."
“Ngươi cũng có một nhiệm vụ.” Roland trải bản thiết kế khu vực phía nam của thị trấn ra: “Đây là bản đồ do chính ngươi vẽ. Ngươi có nhớ vị trí của một bãi cạn theo hướng núi ven biển không?”
"Nhớ." Lightning chỉ chỉ: “Có lẽ là ở ngay đây.”
"Tốt lắm, lát nữa ngươi sẽ đưa Macy bay một lượt, rồi cắm hai lá cờ ở ngã ba vùng cạn và núi, đồng thời đánh dấu chúng trên bản đồ." Hắn dặn dò xong thì quay qua nhìn: "Nếu Tilly đồng ý phái phù thủy ra thì ngươi sẽ dẫn thuyền buồm đến bãi cạn này, ta sẽ đón các ngươi trên đỉnh núi!”
“Phái phù thủy?” Lightning tò mò hỏi: “Sắp có tỷ muội mới đến Biên Thùy Trấn?”
"Ta vẫn chưa biết." Roland mỉm cười, nói: "Còn tùy thuộc vào câu trả lời của Tilly... nhưng ta nghĩ nàng sẽ đồng ý."
………………………………………………………………………………...