Một ngày sau khi Macy rời đi, Roland dẫn các phù thủy vào sân và bắt đầu lắp ráp một thế hệ khinh khí cầu mới.
Bởi vì khu vườn sau và ký túc xá phù thủy đang được mở rộng thêm cho nên Foliage đã dọn các cây ra sân trước. Các loại dây leo phủ kín các bức tường, khung gỗ và hành lang trông khá giống một khu rừng thời tiền sử, tác dụng che nắng cũng rất rõ ràng, ánh nắng chỉ có thể xuyên qua lớp lá xanh rậm rạp và để lại các quầng sáng rải rác trên mặt đất. .
Roland đưa cho các phù thủy một xấp giấy trắng, để họ trải ra thành một tờ giấy vẽ lớn, sau đó Soraya vẽ một lớp sơn phủ màu xanh da trời nhạt lên đó. So với sự kết hợp giữa màng ruột bò và vải bạt được sử dụng trong thế hệ khinh khí cầu đầu tiên, loại vải sơn phủ này hoàn toàn nhẹ hơn rất nhiều và có độ dẻo dai tuyệt vời, không có vết khâu ở các khớp nối và dù kích thước lớn đến đâu cũng sẽ không sợ bị bung ra trên không.
“Nghe Lightning nói sẽ có phù thủy từ bên Fiordland qua đây?” Wendy tò mò hỏi.
"Nếu mọi chuyện suôn sẻ." Roland lặp lại nội dung trong thư trả lời của ngũ vương nữ: "Tình hình cụ thể phải chờ câu trả lời của Tilly Wimbledon."
"Có vẻ như Ashes và những người khác đã thành công." Nàng trầm ngâm nghĩ: "Có rất nhiều phù thủy tụ tập trên Đảo Trầm Thụy."
“Đúng vậy, sợ là Tilly đã lên kế hoạch cho việc di dời này không chỉ một hai năm.” Roland nói: “Không chỉ Greyfort mà ba vương quốc khác cũng đã cử các phù thủy bí mật liên lạc. Lẽ ra Hội Cộng Trợ cũng nhận được lời mời của nàng. Ta đoán đây là lý do tại sao đám thân vệ đã tung tin đồn bấy lâu nay nhưng lâu lắm rồi vẫn không thấy một phù thủy nào tìm tới tận cửa - dù sao thì cũng chậm hơn Tilly một bước."
“Nhưng Hacara chưa bao giờ nhắc đến chuyện đó với chúng ta.” Wendy xoa vai.
"Nếu nàng nói với ngươi chuyện lời mời của Tilly thì có lẽ ngươi sẽ không một mực đi tìm Thánh Sơn nữa?"
"Đúng là có thể như thế, nếu không như vậy thì chúng ta cũng sẽ không gặp nhau ở Biên Thùy Trấn.” Nàng lắc đầu cười: "Vậy... cũng là một chuyện tốt."
“Ta cũng nghĩ vậy.” Lightning giơ tay.
“Chậc chậc, có lẽ đi đến Fiordland thì tốt hơn.” Lily cong môi: “Rốt cuộc thì ở đó cũng có phù thủy, không cần phải chú ý cẩn thận khi dạo chơi trong thị trấn.”
“Đã tốt hơn nhiều so với trước đây.” Anna nghiêm túc nói: “Lúc đó thậm chí ta còn không dám ra ngoài.”
"Đúng vậy, một số người luôn như vậy, rõ ràng là lần trước khi Ashes mời thì đã từ chối nhưng giờ còn làm bộ làm tịch.” Mystery Moon lẩm bẩm: "Còn nói mình không phải là phản đồ!"
"Ngươi ..." Lily trợn to hai mắt: "Đồ ngốc!"
"Phản đồ!"
Các phù thủy khác không thể nhịn được cười.
“Tôi cũng nghĩ vậy.” Roland đột nhiên cảm thấy thành tựu trào dâng trong lòng. Cho dù hắn không thông minh và nhanh nhẹn như ngũ vương nữ, hắn cũng không mạnh mẽ và dứt khoát như Deflick và Garcia, nhưng ít nhất hắn có thể mang lại cho những phù thủy này một môi trường sống tự do và thoải mái, cũng có thể mang lại cuộc sống tốt đẹp hơn cho những người dân dưới hắn quyền cai trị.
"Chiếc khinh khí cầu này... ta e rằng nó lớn hơn cái trước gấp mấy lần." Nightingale nhìn vào phần mà Soraya đã vẽ: “Ngươi định dùng nó để vận chuyển phù thủy?”
Hắn gật đầu: "Chỉ có như vậy thì chúng ta mới có thể tránh được thành phố hải cảnh và trực tiếp đi vào trong lãnh thổ từ bờ biển ở phía nam của thị trấn. Ngoài việc đưa đón những vị khách mới tới, cũng có thể xem như một lần thử mới.”
Sau khi giấy được sơn phủ cả hai mặt, nó trở thành một tấm vải nhiều lớp, mỗi lớp có chiều dài và chiều rộng gần sáu mét, nếu là vải bạt hoặc vải lanh thông thường thì rất khó để kéo bằng một tay nhưng đối với lớp phủ nhẹ, sức nặng của nó gần như bằng với một chồng giấy. Nối hơn một chục mảnh vải lại với nhau, sau đó dùng lớp phủ dán lại, tạo thành một túi khí khổng lồ với thể tích kinh người.
Điều Roland muốn kiểm tra là khả năng bám dính của lớp phủ của Soraya. Ít nhất khi lần đầu tiên hắn nhìn thấy khả năng mới của nàng thì "vỏ cây dày" mới vẽ được một nửa trên bàn làm cho hắn khắc sâu ấn tượng. Cả hai được liên kết chắc chắn với nhau, thậm chí có thể cầm lấy vỏ cây kéo cả chiếc bàn vuông lên. Hắn muốn biết lớp sơn có thể bám chặt vào lớp nền đến mức nào và liệu nó có thể hỗ trợ một túi khí khổng lồ duy trì độ bền và kín khí của nó sau khi được bơm căng lên không.
Trước mặt khinh khí cầu vẫn cần được Anna thổi căng, mà khinh khí cầu thì bất cứ ai cũng có thể điều khiển, bây giờ đã có động cơ điện một chiều có thể tạo ra hydro bằng cách điện phân nước, khinh khí cầu Zeppelin nổi tiếng trong lịch sử dường như không còn xa xôi với hắn. Chỉ cần tìm được vật liệu làm khung xương nhẹ phù hợp thì con quái vật khổng lồ có thể bay ở độ cao hai đến ba ngàn mét này hầu như không có kẻ thù tự nhiên, và độ khó kỹ thuật cũng thấp hơn nhiều so với máy bay.
Mặc dù tỷ lệ ném bom trúng mục tiêu ở độ cao ngàn mét trên không rất thấp nhưng kẻ địch lại chỉ có thể bị động bị đánh mà không thể đánh trả, mỗi ngày bay một vòng trên lãnh địa của kẻ địch thì sợ là bất cứ đối thủ nào cũng sẽ điên.
Thiết tưởng, tương lai khi xuất chinh đến Thánh Thành của giáo hội, trên bầu trời có bốn hoặc năm khinh khí cầu lơ lửng, bom rơi như mưa, dưới sông có những pháo hạm hạng nặng bắn phá cổng thành và thành trì của đối phương. Ngoài ra, bộ binh được trang bị súng kíp sẵn sàng đón đánh quân địch ở hậu phương, hải – lục – không, ba quân đồng thời phối hợp tác chiến, chỉ tưởng tượng thôi thì đã thấy kích động rồi.
“Điện hạ, ngài lại cười gì đó?” Anna thở dài, vươn tay che khóe miệng, không nhịn được cười ra tiếng.
"Có lẽ là đang nghĩ về những phù thủy mới." Lily liếc mắt. “Đàn ông mà..."
Khi túi khí khổng lồ được kết nối với cái giỏ bằng dây thừng, khinh khí cầu thế hệ mới đã hoàn thành. Khối lượng lớn hơn gần bốn lần so với đời đầu, số lượng thành viên được mở rộng lên mười người, phía trên giỏ treo còn có mái hiên để tránh ánh nắng trực tiếp. Tất nhiên, cần phải để lại một lỗ ở phía trên để Anna bổ sung khí nóng cho khinh khí cầu.
Roland đặt tên cho khinh khí cầu là The Looking, sau khi hoàn thành bài kiểm tra tải trọng nặng ở khu vực thoáng đãng của khu vườn, chuyến đi đầu tiên chính thức được thực hiện vào ngày hôm sau. Ngoài năm phù thủy, bao gồm Anna và Wendy, trong phi hành đoàn còn có vương tử.
Toàn bộ chuyến đi diễn ra suôn sẻ. Các phù thủy không ngừng nói chuyện phiếm trên không trung, than thở về khung cảnh tuyệt đẹp từ góc nhìn của một con chim từ trên không so với lần quan sát tại điểm cố định lần trước, lúc này, quan sát phong cảnh dịch chuyển không ngừng dưới chân mới khiến cho mọi người hứng thú hơn. Dưới làn gió ổn định của Wendy, The Looking đi về phía nam, giữa trưa thì đến được khu vực đồi núi, vượt qua đỉnh núi có cờ, cuối cùng bay lượn trên đường bờ biển.
Sau khi bay quanh các bãi cạn, cả nhóm ngồi The Looking quay trở lại tòa thành. Roland nhận thấy Wendy, người chịu trách nhiệm điều khiển phương hướng thỉnh thoảng đấm đấm vào vai mình, có vẻ như rất mệt mỏi.
Hắn từng nghe nói phụ nữ ngực lớn dễ bị đau vai, áo lót ra đời để giải quyết vấn đề này, tuy câu nói này chưa được kiểm chứng nhưng thử một lần cũng không sao. Hơn nữa, theo số tuổi dần tăng, cơ thể của Anna sẽ dần phát triển, Roland quyết định làm một món quà nhỏ cho mỗi phù thủy trưởng thành.