Là lãnh chúa Tây cảnh, đương nhiên Roland không cần tự mình làm, chỉ cần vẽ một bức vẽ thô sơ trên giấy, sau đó giải thích rõ ràng cho thợ may được tuyển dụng tới là được.
Mặc dù hắn chưa bao giờ tận tay sờ vào áo ngực nhưng hắn thấy qua quá nhiều các loại quảng cáo, chương trình truyền hình và phim ảnh, trong mấy loại kiểu cách thì hắn chọn loại thường thấy nhất, có nút gài sau lưng, nút gài có ba mức độ, có thể nới lỏng hoặc siết chặt lại.
Bởi vì loại này cần phải mặc ôm sát cơ thể mới có thể đáp ứng yêu cầu nâng ngực, Roland còn gọi hầu gái trong lâu đài đến để thợ may đo kích cỡ, mà đối phương làm thợ may quần áo nhiều năm, kinh nghiệm cực kỳ phong phú, sau khi nghe vương tử giải thích xong thì nàng hiểu ngay vai trò của áo ngực, chia kích cỡ áo ngực thành nhiều hạng theo kết quả đo thực tế, sau đó mỗi một cấp bậc lại được chia ra nhiều cỡ nữa.
Trên thực tế thì nguyên mẫu của áo ngực đã xuất hiện trong thời đại này - đó là áo nịt ngực. Nhưng nó không phải để làm cho phụ nữ thoải mái hơn mà là để thắt chặt eo càng nhiều càng tốt, cũng nâng cao ngực, để hình thể như đồng hồ cát. Những bộ váy quý phái lộng lẫy đó cũng được thiết kế theo kiểu eo thon, nếu không có áo nịt hỗ trợ thì e rằng những người phụ nữ bình thường khó có thể mặc những bộ váy có eo nhỏ như vậy. Quá nhiều áp lực lên thắt lưng mang lại cảm giác cực kỳ khó chịu, trong trường hợp nghiêm trọng, thậm chí nó còn có thể ảnh hưởng đến lưu thông máu và khiến cho ngất xỉu.
Ngoài tác dụng nâng đỡ ngực thì áo ngực còn có tác dụng cố định và giảm rung lắc, mặc hàng ngày sẽ khiến cho phụ nữ càng dễ chịu hơn.
Chỉ trong hai ngày, thợ may già đã cắt ra hai mươi chiếc áo ngực. Chất liệu được sử dụng là lụa và bông mịn do Roland cung cấp, vừa đẹp, vừa thoáng, tay nghề cũng đặc biệt tốt.
Nhưng Roland còn chưa kịp trao món quà này cho phù thủy thì thương đội từ vương đô đã đến Biên Thùy Trấn.
So với kế hoạch đến bến của tháng trước, đội thuyền lần này không chỉ trễ hơn mà còn ít hơn lần trước, khi thuyền buồm cập bến tàu được xây dựng mở rộng của thị trấn, thậm chí còn khiến cho người ta cảm thấy thưa thớt.
“Điện hạ, chúng ta lại gặp nhau.” Margaret mỉm cười.
"Hoan nghênh ngươi, chuyện vận chuyển đào dân đã gây vất vả cho ngươi rồi." Roland nhìn về phía đội thuyền ở bờ sông: "Hình như lần này thuyền buồm ít đi rất nhiều?"
"Bởi vì... một ít nguyên nhân bất ngờ." Nàng lau mồ hôi trên trán: "Không phiền thì ra phòng khách nói chuyện đi, ở đây nóng quá."
"Ta cũng nghĩ vậy." Hogg thì thầm: "Ta là một công dân Greyfort chính cống, thời tiết quỷ quái này có thể giết chết ta. Nếu không phải vì động cơ hơi nước thứ nhất thì ta cũng sẽ không ra khỏi nhà.”
Roland gật đầu và dẫn nhóm người quay trở lại tòa thành. Khi bước vào hội trường, một cảm giác mát lạnh lập tức đập vào mặt, Hogg thở ra: "Cảm ơn các vị thần đã cho chúng ta khám phá ra một điều tuyệt đẹp như thế này... nếu ta không được tận mắt chứng kiến quy trình sản xuất băng phiến thì ta cũng không thể tin là nó lại được làm từ nước, ừm, còn nước đá nữa, điện hạ, ta có thể uống không..."
"Tất nhiên." Roland ra hiệu mời, sau đó ngồi trở lại ghế chính và hỏi nữ thương nhân: "Vậy thì điều bất ngờ gì đã khiến cho hàng hóa của tháng này - chủ yếu là quặng kali nitrat giảm mạnh?”
Theo hợp đồng, mỗi tháng nàng phải cung cấp ít nhất ba chiếc thuyền chở quặng kali nitrat cho Biên Thùy Trấn, nhưng bây giờ, chỉ có một chiếc thuyền buồm chở quặng kali nitrat.
"Bởi vì Hiệp Hội Luyện Kim ở vương đô, gần đây bọn họ đã thu mua quặng kali nitrat. Giá không cao nhưng lại có sự ủng hộ của ngự tiền thủ tướng Walker hầu tước, cho nên đây cũng không phải là một giao dịch thuần túy, các thương nhân có muốn không bán cũng không được..." Margaret dang tay và nói: “Ta đoán đó là ý của Deflick, dù sao thì hắn và thủ tướng gần như có cùng một ý nghĩ đen tối như nhau.”
“Deflick?” Roland nghi ngờ hỏi: “Không phải hắn đi Nam cảnh rồi sao?”
“Đúng là như thế.” Nàng gật đầu: “Có vẻ như Tassa đã báo tin cho ngươi rồi. Ta nghe nói hắn đã mang theo rất nhiều người và quân nhu trước khi rời vương đô, tám chính phần mười là đi gây sự với Garcia nữa, mà sau khi hắn rời đi không lâu thì Hiệp Hội Luyện Kim trắng trợn mua quặng kali nitrat. "
Roland biết nhiều hơn về chuyện này, rõ ràng là việc hắn đưa Tassa đến vương đô làm việc có hiệu quả, lúc đầu chỉ lấy được tin tức Deflick triệu hồi mấy ‘con chuột’ ngầm, vì phòng đối phương tấn công bất ngờ, hắn cũng cố ý yêu cầu Pelor tăng mạnh công tác cảnh giới ở cứ điểm. Tuy nhiên, mật thư tiếp theo của của thân vệ gửi về khiến cho Roland có chút nhẹ nhõm, Deflick đi thẳng tới Nam cảnh, rõ ràng đợt chiêu mộ lần này không phải nhắm vào hắn.
Về công dụng của những ‘con chuột’ này, Roland và thân vệ đều có cái nhìn nhất trí, chúng hoàn toàn không thích hợp để chiến đấu trực diện, và kỷ luật của chúng thậm chí còn không bằng dân thường và nông nô. Vì vậy, chắc chắn Deflick dùng chúng giống như lần trước, dùng thuốc khiến cho bọn chúng nghiện, sau đó ép chúng lao tới và giết chết kẻ thù. Chiến thuật liên tục tiêu hao sức mạnh của đối thủ bằng cách dựa vào bia đỡ đạn là một chiến lược an toàn đối với vị tân vương mới sở hữu hai phần ba lãnh thổ của Grayfort.
Nhưng tại sao Hiệp Hội Luyện Kim lại đột nhiên muốn mua một lượng lớn quặng kali nitrat? Ban đầu, bột tuyết vốn là một trong những sản phẩm chủ lực của họ, nhưng tỷ lệ sai khiến nó chỉ được sử dụng để tạo âm thanh cho mấy thùng quà. Bây giờ, rốt cuộc là bọn họ đã có công thức chính xác của thuốc súng, định sản xuất hàng loạt hay là định thông qua thí nghiệm nhiều lần để xác định tỉ lệ tốt nhất?
Roland lắc đầu và gạt những câu hỏi nảy ra trong đầu sang một bên, suy đoán mấy chuyện này cũng không có ý nghĩa gì, sớm ngày hoàn thành sản xuất công nghiệp hóa acid II ba zơ, nghiên cứu ra thuốc súng tiên tiến hơn mới là chuyện quan trọng nhất.
"Vậy thì tiếp theo, không thể cam đoan cung ứng được quặng kali nitrat với số lượng ba thuyền nữa đúng không?"
"Cái này... ta không biết." Maragert nói thẳng, mặc dù trông nàng có vẻ hơi ngượng ngùng: "Ta đã tốn rất nhiều công sức để đưa một thuyền này đến Tây cảnh, mua từ Silver City. Bây giờ đang là thời điểm nóng bức nhất của mùa hè, nhu cầu quặng kali nitrat rất lớn, cho nên có thể mua được bao nhiêu ta cũng không xác định được. Nếu là những mùa khác thì ta có thể bảo đảm ba thuyền.”
“Ta hiểu rồi.” Roland nhấp một ngụm nước đá: “Vậy tháng sau hãy cố gắng hết sức. Nếu không có thì không cần miễn cưỡng, ta lại muốn mua một loại hàng hóa mới từ ngươi.”
"Ồ?" Maragret có vẻ nhẹ nhõm: "Cái gì? Vẫn là quặng sao?"
"Một loại đá dùng để giặt quần áo." Hắn trả lời: "Trông giống như những viên đá vụn hoặc cột đá màu trắng đục. Ngâm trong nước sẽ có cảm giác nhờn dính, thứ này cũng không hiếm gặp trong khách sạn ở vương đô.”
"Quả nhiên... lại là quặng nữa." Nữ thương nhân mỉm cười bất lực: "Rõ ràng là có một mỏ lớn trong lãnh địa của ngài, nhưng thương phẩm mua vào đều là quặng, đúng là khiến cho người ta khó mà hiểu được. Được rồi, đúng là thứ này có rất nhiều, giá cả không đắt, ngươi định dùng nó để làm gì?”
“Đương nhiên là dùng để hỗ trợ giặt quần áo dễ dàng hơn.” Roland cười.
Đá gột rửa là thứ mà hắn tìm được trong ký ức của tứ vương tử. Thực chất nó là một loại ba zơ tự nhiên, thành phần chính là natri bicacbonat, có tác dụng tẩy độc mạnh nên được gọi là ba loại công cụ tẩy rửa cổ đại cùng với tro than và lá lách. Trong trường hợp không có màng trao đổi ion, hiệu suất của quá trình điện phân nước muối để thu natri hydroxit là cực kỳ thấp, chưa kể muối ăn cũng không có rẻ như cải trắng. Vì vậy, hắn định mua ba zơ tự nhiên để làm Natrium hydroxid. Có đủ lượng Natrium hydroxid thì có thể sản xuất xà phòng với quy mô lớn... và sản phẩm phụ của xà phòng là glixerin.
………………………………………………………………………………...