Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 254

Chương 254
Chương 254

Thời tiết ở Fiordland rất kỳ lạ, hôm qua trời trong xanh không một gợn mây, nắng đẹp, hôm nay trời u ám, có gió và sấm sét, mắt thấy là một hồi mưa to sắp xảy ra.

Ashes vuốt lại lọn tóc đã bị thổi rối của mình, bước vào nhà Tilly, đảo mắt một cái đã nhìn thấy một con bồ câu khổng lồ ngồi trên đầu vai của nàng.

"Macy?"

“Groo!” Chim bồ câu ngẩng đầu, hai mắt sáng lên, giương cánh bay về phía cửa, Ashes đưa tay ra dễ dàng ngăn cản đối phương: “Biến thành hình người rồi lại nói.”

"Woo... groo." Macy bay xuống đất, rút bộ lông vũ đi, lộ ra diện mạo vốn có, nhếch miệng nói: "Ngươi ghét chim bồ câu sao?"

"Ta luôn nghĩ rằng thật kỳ lạ khi một con chim lớn có thể nói được." Ashes mỉm cười và kéo cô gái đang ngồi dưới đất lên: "Ngươi về khi nào ấy?"

"Cách đây không lâu, ta còn sợ là sẽ gặp bão, vỗ muốn gãy cả cánh đấy." Nàng vỗ ngực: "May mắn thay ta đã bay được đến Đảo Trầm Thụy trước khi mưa tới!”

"Ngươi… bay về như vậy?" Ashes ôm trán: "Tại sao không biến thành hải yến, như vậy không phải sẽ nhanh hơn rất nhiều sao?”

"A..." Macy bừng tỉnh đại ngộ, mở to hai mắt: "Ta quên, groo."

Tilly không khỏi bật cười, đặt tờ giấy viết thư trong tay xuống: "Cám ơn ngươi đã vất vả, ta đã biết tin tức bên kia, ngươi đi tìm Lian và Moriel chơi đi, chờ ta nghĩ ra sẽ trả lời như thế nào thì sẽ gọi ngươi.”

“Được rồi!” Macy hành lễ xong nhảy chân sáo ra ngoài.

“Roland Wimbledon nói gì?” Khi chỉ còn hai người trong phòng, Ashes bước đến chỗ Tilly và ngồi xuống, bày một tấm bản đồ ra trước mặt nàng, nhìn kỹ lại thì có vẻ như đó là địa hình gần Biên Thùy Trấn.

“Đây là thư hắn gửi.” Tilly đưa cho nàng một mảnh giấy: “Không thể không nói rằng phù thủy mà hắn chọn được thực sự… đặc biệt.”

Ashes nhanh chóng đọc xong bức thư, không khỏi cau mày: “Hắn chọn Sylvia thật? Điều này chứng tỏ hắn đã không thèm để ý tới chuyện bị vạch trần thân phận sao?”

"Ta không biết." Tilly nói một cách lãnh đạm: "Có lẽ là do ta ghi chú năng lực quá mơ hồ nên hắn hoàn toàn không có xem kỹ? Hoặc là hắn cũng không ngại để lộ thân phận với chúng ta, để biểu hiện ra sự chân thành muốn hợp tác? Tất nhiên, còn có một khả năng khác... "

"Hắn đúng là ca ca của ngươi…" Ashes tiếp tục: "Vì vậy hắn không quan tâm đến năng lực của Sylvia chút nào."

"Nhưng khả năng này là rất nhỏ." Nàng cười tự giễu: "Ca ca ta là ai, không ai biết rõ hơn ta.” Nếu là Roland Wimbledon thật thì chắc chắn hắn sẽ không bảo vệ phù thủy mà chọn trở thành kẻ thù của giáo hội. Từ nhỏ đến lớn, hắn là người giỏi nhất trong việc tránh né, cho dù là đối mặt với thử thách hay khó khăn... ngay cả khi được chuyển đến vùng biên giới theo tranh vương lệnh thì hắn cũng chưa bao giờ phản đối phụ thân mình, cho dù chỉ là tượng trưng.”

Ashes nhướng mày: "Nói tóm lại, hắn chủ động chọn Sylvia là chuyện tốt đối với chúng ta, như vậy cũng không cần kiếm cớ phái thêm một phù thủy khác tới, nhưng mà mấy phù thủy đó… lẽ nào người đồng ý với hắn thật sao?”

"Tại sao không?"

"Lian là một trong những phù thủy quan trọng nhất trên Đảo Trầm Thụy. Nếu nàng mất đi thì ai sẽ sửa chữa những ngôi nhà bằng bùn bị hỏng? Nếu như muốn xây dựng một chút gì đó hoặc biến đổi địa hình của hòn đảo thì sẽ vô cùng bất tiện khi không có năng lực định hình lại địa hình. Dù sao chúng ta còn chưa sử dụng đến ba mươi phần trăm Đảo Trầm Thụy, có nhiều nơi có thể cải tạo." Nàng bẻ khớp ngón tay, nói: “Honey cũng thế, có thể sử dụng chim ưng biển đi câu cá cho mọi người và mọi người có thể thưởng thức các món súp cá ngon mỗi ngày đều là nhờ vào công lao của nàng. Về phần Candlelight và Evelyn, không có quá nhiều vấn đề... ngươi không thể từ chối yêu cầu của hắn và đổi thành hai phù thủy không có nhiều tác dụng khác sao?”

"Cái gì hữu dụng và cái gì vô dụng? Ta gửi các nàng đến Biên Thùy Trấn là hy vọng có thể kết minh với họ chứ không phải là muốn vứt bỏ các nàng." Tilly có vẻ hơi nghiêm túc: "Cho dù khả năng lực của nàng như thế nào, đã đến đây thì đều là phù thủy. Muốn xây dựng Đảo Trầm Thụy thành ngôi nhà của phù thủy thì sao có thể dùng năng lực để đánh giá tính hữu dụng của họ?"

Ashes đã từng thấy ánh mắt này của nàng trong cung đình, đó là khi ngũ vương nữ hoàn toàn tức giận, nàng không tụ chủ được thay đổi xưng hô: “Điện hạ, xin lỗi, ta chỉ là…”

Tilly thở dài và chậm rãi nói: "Hơn nữa, rất khó đo lường năng lực của mọi người theo một tiêu chuẩn nhất định. Roland đã chọn năm người này từ hơn một trăm phù thủy, bao gồm cả Candlelight và Evelyn không có tác dụng lớn mà ngươi nói. Chẳng lẽ các nàng thật sự vô dụng? Có lẽ thông qua lần liên lạc này, chúng ta có thể tìm ra liệu mục đích của hắn khi chọn hai người này là do ngẫu nhiên hay là do hắn nhìn thấy điều gì đó mà chúng ta không nhận ra." Nàng dừng một chút: “Cho dù nói như thế nào thì chúng ta chỉ là một bộ phận rất ít, bất kỳ một phù thủy nào cũng là đối tượng đáng để tranh thủ, các nàng không phải là công cụ để xây dựng nhà mà là những đồng bạn có chung mục tiêu với chúng ta, từ này về sau không được nói như vậy nữa.”

“Vâng, thưa điện hạ.” Ashes cúi đầu.

Đúng lúc này, một tia sét cắt ngang qua các đám mây và rơi thẳng xuống biển. Giống như hiệu lệnh của một vị thần, sấm sét chói tai theo sát, nổ tung phía trên Đảo Trầm Thụy, mưa từ trên trời rơi xuống, đầu tiên là những tiếng tí tách thưa thớt, sau đó biến thành tiếng vang liên tục không ngừng. Màn mưa dày đặc phủ lên khung cảnh ngoài cửa sổ một tầng sương mù trắng xóa, thậm chí tiếng mưa to đến mức lấn át cả cuộc trò chuyện giữa hai người.

Ashes đứng dậy và đóng các cửa sổ để tránh mưa tạt vào phòng. Nhìn lại, nàng thấy Tilly run rẩy hai lần, vẻ mặt hơi phờ phạc.

"Ngày hôm qua ngươi lại thức đêm?"

"Ừm." Tilly ngáp: "Những cuốn sách mang về từ di tích đều được viết bằng cùng một ngôn ngữ, và ta đã tìm ra điểm chung giữa chúng, chỉ một thời gian nữa là ta có thể phiên dịch hết chúng ra.”

"Ừ, đúng vậy, đợi một thời gian... dù sao thì chúng ta cũng đã thoát khỏi sự dây dưa của giáo hội, còn nhiều thời gian, rất nhiều, ngươi hoàn toàn không cần nghiên cứu nó cả đêm." Ashes cau mày: "Ảnh hưởng rất lớn đến sức khỏe của ngươi."

“Đừng lo lắng, ta là một phù thủy siêu phàm, và cơ thể của ta không dễ dàng suy sụp như vậy.” Ngũ vương nữ hít một hơi thật sâu: “Và ta có một linh cảm xấu mơ hồ, cảnh tượng nhìn thấy trong đống đổ nát khiến ta cảm thấy bất an. Tốt nhất là phải giải mã nội dung của những cuốn sách này càng nhanh càng tố... nhân tiện, khi các phù thủy đến Biên Thùy Trấn lần này, hãy để họ cũng mang theo một cuốn sách cổ."

"Nếu ngươi còn không hiểu được, phù thủy của Hội Cộng Trợ lại càng không thể."

"Thử thời vận thôi." Tilly nói: "Ta nghe nói cũng có một tàn tích cổ đại trong rừng rậm Đông cảnh, mà khởi nguyên của Hội Cộng Trợ vừa khéo cũng hở Quận Hải Phong, gần như ở ngay cạnh rừng, nói không chừng một người trong số họ đã nhìn thấy loại văn tự này, nếu có thể chứng minh rằng văn tự của hai nơi là giống nhau thì có nghĩa là những di tích này đều do cùng một nhóm người làm ra."

“Vâng, ta hiểu rồi.” Ashes trả lời.

"Ngoài ra, lúc nãy ta cũng không có ý trách ngươi, những gì ngươi nói cũng có một phần đúng nhưng không phải là phần nói về tác dụng lớn hay nhỏ của năng lực." Nàng đưa tay ra ngăn chặn những gì Ashes muốn nói: "Ta đã đạt được thỏa thuận với Thương hội Crescent Bay, mùa xuân năm sau bọn họ sẽ chuyển một bộ phận người bình thường đến Đảo Trầm Thụy, nếu Lian rời đi quá lâu thì đúng là nó sẽ ảnh hưởng đến việc xây dựng hòn đảo sau này, vì vậy ta sẽ yêu cầu họ trở lại Fiordland trước khi mùa đông đến."

Ashes thở phào nhẹ nhõm: "Vậy là tốt rồi."

“Nhưng để tránh hiểu lầm, ta cũng sẽ gửi một vài phù thủy chiến đấu thay thế họ đến Biên Thùy Trấn để giúp Hội Cộng Trợ chống lại Tà Ma Chi Nguyệt.” Tilly cười ranh mãnh: “Đến lúc đó ngươi có muốn đi với ta không?”

Ashes sững người trong giây lát, cuối cùng bất lực đáp: "Đương nhiên, thưa điện hạ."

………………………………………………………………………………...

Bình Luận (0)
Comment