Cơn mưa xối xả đến nhanh rồi đi cũng nhanh.
Thời gian đoàn người xuất phát là ngày thứ hai sau khi mưa tạnh, và con thuyền chịu trách nhiệm đưa họ đến Greyfort là Pretty Beauty.
Sylvia dựa vào rào chắn ở mép thuyền, lấy một miếng thị bò khô từ trong túi vải ra, giờ lên cao quá đỉnh đầu.
"Ou ———— Ou ———"
Một con hải âu to lớn từ trên trời lao xuống kèm theo tiếng kêu to, luồng không khí do đôi cánh phát ra khiến nàng phải nheo mắt, miếng thịt khô trên tay bị tha đi, khi ngẩng đầu lên thì con hải âu đã quay trở lại phía trước của con thuyền buồm và tiếp tục dẫn dắt phương hướng trong đại dương bao la.
Đây là chuyện mà Macy nhờ nàng làm, bởi vì khi nàng biến thành một con chim thì nàng không thể tự mình lấy thịt khô ra ăn.
Mặc dù lúc này ngoại hình của nàng ấy không khác gì những con hải âu bình thường (ngoại trừ hình dạng cơ thể) nhưng Sylvia có thể nhìn thấy sức mạnh ma lực và hình dạng thực sự đang trào dâng trong cơ thể đối phương, nếu như nhìn kỹ kỹ thì còn có thể nhìn thấy ma lực từ bốn phương tám hướng hội tụ đến, sau đó lại hóa thành từng vết lốm đốm tan biến trong vô hình.
“Ta nghe nói rằng nàng không chỉ có thể biến hình thành những loài chim khác nhau mà còn có được những năng lực tương ứng?” Ai đó đứng đằng sau nàng chậc lưỡi hiếu kỳ nói: “Theo như ta biết, những con hải âu sẽ không bao giờ bị lạc đường trên biển và thậm chí chúng có thể cảm nhận được bão trước khi đến."
“Đó là sự thật, thuyền trưởng.” Sylvia biết người đến là ai ngay cả khi không quay đầu lại: “Nếu không chúng ta sẽ không dám chọn một con đường mới, vượt qua Endless Cape, lên đất liền ở hướng tây nam Greyfort.”
Năng lực của nàng không chỉ là có thể quan sát dòng chảy và sự thay đổi của ma lực mà còn cho nàng tầm nhìn rộng không có điểm mù, có thể quan sát chuyển động xung quanh bản thân bất cứ lúc nào, các chướng ngại vật không thể cản trở việc mở rộng tầm nhìn của nàng, thậm chí nàng còn có thể nhìn thấy thủy thủ lười biếng ngủ dưới boong thuyền và đàn cá bơi qua đáy thuyền.
“Chỗ đó cũng có cảng sao?” Thuyền trưởng Jack thở ra một hơi khói: “Ta nhớ từng có nhà thám hiểm đã đến phía tây Endless Cape, nhưng chẳng có gì ở đó ngoại trừ những vách đá và vực cạn.”
“Không có gì là tốt nhất.” Sylvia hờ hững nói: “Như vậy mọi người có thể theo đường cũ mà về.”
“Vậy không phải là đi một chuyến tay không sao?” Thuyền trưởng run tẩu thuốc: “Ta rất chờ mong chuyến hành trình này sẽ gặp được thứ gì đó không bình thường.”
Chuyến đi này được đại nhân Tilly nhờ vả, đi một chỗ tập trung phù thủy khác để liên lạc và giúp đỡ lẫn nhau. Ngoài năm phù thủy được chọn trên thuyền thì còn có Ashes và Moriel nhưng họ không lên bờ, họ ở đây chỉ để đảm bảo rằng chuyến đi được an toàn. Những người hầu ma thuật của Moriel có thể giúp con thuyền biển chống chọi với cơn bão, và Ashes có thể khiến những tên cướp biển có đến mà không có về.
Và nàng cũng gánh một trọng trách khác, đó là xác định danh tính thực sự của Roland Wimbledon cho đại nhân Tilly.
Trước khi đi ra, Tilly giải thích chi tiết cho nàng nguyên nhân của vấn đề và cũng dặn dò nàng phương pháp đối phó với từng kết quả, nói một cách đơn giản thì cố hết sức đạt thành hiệp nghị với lãnh tụ của Hội Cộng Trợ, đổi lại người thật của Roland. Nhưng thật lòng mà nói, Sylvia luôn cảm thấy nhiệm vụ này không dễ dàng hoàn thành như vậy, Hội Cộng Trợ không đồng ý thì sao, nếu không muốn tin tức lộ ra ngoài mà giam cầm mình và bốn người còn lại thì sao?
Nhìn qua bức tường cabin, nhìn Lian, Evelyn và những người khác đang vui vẻ chơi đùa với các người hầu ma thuật, nàng không khỏi thở dài.
Hy vọng những phù thủy của Hội Cộng Trợ cũng nhiệt tình và thân thiện như Macy đã nói.
...
Sau khi đi trên biển gần một tuần, cuối cùng Sylvia đã nhìn thấy đường bờ biển xám xịt.
“Chúng ta sắp đến rồi.” Honey nằm trên mạn tàu hét lên, bên cạnh nàng, hải yến, ưng biển và hải âu đang đứng thành hàng cũng kêu lên.
"Rốt cuộc đến rồi sao ..." Candlelight vẻ mặt phờ phạc bám vào mạn tàu: "Ta cảm thấy ta sắp không chịu được nữa."
"Đây chỉ là hiện tượng nhất thời thôi, đứa nhỏ, chỉ cần lên bờ thì ngươi sẽ sớm trở lại như trước." Jack nâng kính lên, nhìn bằng một con mắt, cười to, nói: “Ta đi biển nhiều năm như vậy, chưa từng thấy ai vì xóc nảy mà chết trên thuyền.”
“Macy đâu?” Honey hỏi.
"Nàng đã bay đến Biên Thùy Trấn trước để liên lạc với các phù thủy của Hội Cộng Trợ." Ashes trả lời nàng: "Ta tin rằng sẽ có người đến đón ngươi sớm thôi."
"Ashes tỷ, ngươi không đi với chúng ta sao?”
“Tilly cần sự giúp đỡ của ta hơn.” Ashes cười: “Đừng lo lắng, các phù thủy của Hội Cộng Trợ sẽ coi hai ngươi như tỷ muội… nếu có khó khăn gì thì hãy tìm Wendy, chắc chắn nàng sẽ giúp các ngươi giải quyết.”
Wendy? Sylvia thầm nhớ cái tên đó.
"Đúng rồi, còn một điều nữa." Ashes vỗ trán: "Nhất định phải nhớ tránh xa lãnh chúa Roland Wimbledon, đừng có ở một mình với hắn.”
“Tại sao, hắn không phải là ca ca của đại nhân Tilly sao?” Evelyn bối rối hỏi.
"Đúng là hắn." Ashes nói một cách nghiêm túc: "Nhưng điều này cũng không cản được sở thích sờ mông phù thủy của hắn!”
Mọi người hít sâu một hơi.
Cuối cùng, thuyền buồm dừng lại ở vị trí cách chỗ cạn khoảng nửa dặm, dù sao ở đây không có hải đồ ghi chép chi tiết, cũng không ai biết độ sâu của nước là bao nhiêu. Cách vào bờ rất đơn giản, thậm chí không cần dùng tới thuyền nhỏ, Moriel trực tiếp sai người hầu ma thuật quấn lấy năm người, tính cả mình luôn, cùng trôi vào bờ.
Bãi cạn này rõ ràng là phần mở rộng của núi và nó đã trở thành một bãi cát mềm dưới sự cọ rửa liên tục của biển. Cách đó không xa là những ngọn núi cao chót vót ngăn cách hoàn toàn phần đất liền của Greyfort với bờ biển. Những ngọn núi dài vô tận, càng lên cao về phía tây, trong tầm mắt, chúng gần như phát triển thành những đỉnh núi khổng lồ tương tự như Dãy Núi Tuyệt Cảnh.
Sau khi chờ đợi gần một giờ, Sylvia chú ý tới một bóng đen kỳ dị đang bay tới đây.
Kích thước của nó rất lớn, gần tương đương với Pretty Beauty, và đường viền tròn trịa của nó rõ ràng không giống như tự nhiên. Theo lý thuyết thì một vật thể khổng lồ như vậy phải cực kỳ nặng nhưng quỹ đạo của nó khá trơn, như thể đang lơ lửng trên không. Cách những ngọn núi và rừng cây, nàng không nhìn rõ lắm, nhưng quả thật có thứ đang đang bay tới, sắp vượt qua những ngọn núi.
Trong chốc lát, nó lộ ra bộ mặt thật từ sau vỏ bọc.
“Trời ơi, cái gì vậy?” Lian ngạc nhiên nhìn bầu trời và hỏi với vẻ không tin.
“Ashes tỷ, ngươi đã từng thấy thứ này chưa?” Evelyn kéo cánh tay nàng.
"Không ..." Ashes cũng có chút kinh ngạc: "Đây cũng là lần đầu tiên ta nhìn thấy thứ này.”
“Có vẻ như đây là cách mà Hội Cộng Trợ chào đón chúng ta.” Sylvia xúc động nói.
Chỉ thấy một vật thể hình cầu hình cầu có kích thước đáng kinh ngạc bay lơ lửng trên không, bên dưới treo một cái giỏ làm bằng dây leo. Macy và phù thủy khác một trái một phải bay bên cạnh giỏ treo. Điều khiến cho người ta chú ý là có một tấm bạt dài màu vàng treo dưới đáy giỏ, trên đó viết mấy chữ cực lớn.
- "Chào mừng đến với Biên Thùy Trấn."
………………………………………………………………………………...