Rốt cục Otto cũng gặp được tứ vương tử Greyfort trong truyền thuyết.
Xác nhận mình đúng là quý tộc của Dawn Kingdom, hắn được Carter dẫn vào thành bảo, sau đó người hầu bưng đồ rửa mặt, quần áo mới và đồ ăn nóng hổi tới, cùng lúc đó, Carter còn lục soát toàn thân hắn một lần.
Đây đại khái là phương thức tiếp đãi vô lễ nhất mà Otto từng thấy.
Tứ vương tử ở trong một căn phòng xoay mặt qua hướng bắc ở lầu ba thành bảo, đẩy cửa ra thì đập vào mắt chính là một cái cửa sổ chạm sàn chiếm một nửa tường, cảnh tuyết phía sau làm cho trong phòng cực kỳ sáng sủa, rõ ràng không có đốt lò sưởi trong tường nhưng trong phòng lại cực kỳ ấm áp.
Vương tử ngồi trước một cái bàn gỗ tử đàn, liếc nhìn quyển sổ đen trong tay —— Otto phát hiện, đó đúng là cuốn sổ của mình. Mặt khác, công văn đại sứ và con dấu gia tộc cũng được bày ở một bên, xem ra khách sạn mình ở đã bị điều tra một cách triệt để.
Màu tóc của hắn giống như Deflick, gương mặt cũng có chút tương tự, nhưng mà cảm giác mang tới cho người ta lại một trời một vực. Cho dù là tư thế ngồi hay là thần sắc thì hắn đều lộ ra mười phần tùy ý, cái này cũng có chút giống như lời đồn đại tứ vương tử thích làm theo ý mình.
Nhìn thấy mình xuất hiện, hắn khép vở lại, nở một nụ cười nói: "Ngươi chính là sứ giả đến từ Dawn Kingdom? Mời ngồi."
Otto dựa theo lễ tiết quý tộc, khom mình hành lễ, cho dù đối phương có làm việc hỏng bét tới mức nào thì hắn vẫn phải tuân thủ —— dù sao tứ vương tử bị coi như trò cười cũng không quan trọng, nhưng mà hắn lại đại biểu cho bộ mặt vương thất Dawn Kingdom.
"Những gì ngươi viết ta đã xem." Vương tử cười nói: "Một số phương diện ghi chép đúng là rất kỹ càng, bị người ta hiểu lầm cũng không kỳ quái. Hơn nữa lĩnh dân của ta lại không biết ngươi đến từ chỗ nào, bọn họ nhiệt tình báo cáo cũng là bởi vì mệnh lệnh của ta. Ở đây, ta rất áy náy vì chuyện đó."
Bị lĩnh dân... báo cáo? Otto khẽ chau mày, nhưng mà có giải thích nhiều cũng không thể giải vây cho chuyện một tên quý tộc bị vô lễ xâm phạm, huống chi đối phương còn là một người không có tước vị. Nếu như không phải vai gánh trách nhiệm nặng nề, nhất định hắn sẽ yêu cầu điện hạ xử lý tên dám ẩu đả quý tộc đó. Hắn kềm chế cảm giác khó chịu nơi đáy lòng: "Không, điện hạ, ngài cũng vì lãnh địa an ổn mới làm như thế, chỉ là... hành động lần này có thể sẽ thương tổn đến những kẻ ngoại lai vô tội, sợ là đa số mọi người đều không thể lấy ra văn thư chứng minh thân phận của mình giống như ta."
"Chuyện ấy ngươi không cần lo lắng, Bộ tư pháp lấy chứng không có liên quan đến văn thư chứng minh thân phận, chúng ta có vô số biện pháp có thể cam đoan người vô tội trong sạch." Tứ vương tử khoát khoát tay: "Nói thế nào đây, chúng ta không oan uổng người tốt, cũng không buông tha người xấu." Nói đến chỗ này, hắn nhếch miệng: "Quá trình ngươi bị bắt ta cũng nghe nói, nếu dựa theo yêu cầu của bọn họ, thật ra ngươi sẽ không bị bất cứ thương tổn gì. Quá trình có chút thô bạo cũng là hành động bất đắc dĩ, phải biết một chút kẻ cùng hung cực ác có thể móc ra hung khí mưu toan phản kích bất cứ lúc nào, từ mùa đông đến nay, Biên Thùy Trấn đã có hai cảnh sát bị thương khi bắt người."
Cảnh sát... đại khái là chỉ những thành viên đội tuần tra đó. Bộ tư pháp lại là cái gì, cơ cấu quản lý đội tuần tra? Hắn dằn nghi ngờ trong lòng xuống: "Chuyện như vậy thường xuyên xảy ra sao?"
"Một tháng sẽ có một hai lên như vậy." Vương tử điện hạ giang tay nói: "Đại khái là trong trời đông giá rét không bờ bến này, Deflick cũng buồn bực đến hoảng."
Hắn không che giấu địch ý của mình với tân vương chút nào, Otto nhận ra được, mâu thuẫn hai bên đã không thể điều hòa, hắn do dự một lát: "Khi ta đi qua vương đô thì nghe được một chút lời đồn trong dân gian... ngài định đẩy Deflick xuống vương vị thật?"
"Có phải lời đồn nói là bảo tọa của tân vương đã tràn ngập nguy hiểm?" Đối phương nói thẳng: "Deflick vốn không nên nhúng chàm vương vị, vì soán lấy quyền hành, hắn mưu sát phụ vương, hãm hại đại ca, còn đuổi tam tỷ ra khỏi Greyfort, toàn bộ Nam cảnh bị hủy bởi chiến hỏa, nhân dân trôi dạt khắp nơi, đây đều tội ác hắn phạm. Chỉ có lật đổ hắn thì Greyfort mới có thể khôi phục phồn vinh trước kia."
Otto hơi cứng lại, phản ứng của Roland Wimbledon còn mạnh hơn tân vương, ít nhất ở quyết tâm chiến đấu, Deflick còn lâu mới tích cực được như vậy... địa vị và khí thế của cả hai giống như đảo ngược.
Hắn hắng giọng, sau đó tiếp lời đối phương: "Nếu như vậy, Dawn Kingdom là lân bang hữu hảo, hi vọng Greyfort có thể khôi phục ổn định sớm. Lần này ta đến đây chính là vì đem minh ước của quốc vương Dawn Kingdom, Digen Moore bệ hạ."
"Ờ?" Vương tử có chút hăng hái nói: "Ở đâu?"
"Vì tránh để lộ tin tức, ta cũng không có mang theo văn hàm, nhưng mà bệ hạ trao tặng cho ta quyền tự ký kết." Otto lặp lại một lần hiệp nghị đồng minh công thủ của quốc vương Dawn Kingdom: "Nếu như hai nước có thể hỗ trợ lẫn nhau thì có thể hữu hiệu kiềm chế lại thế công của giáo hội, phòng ngừa dẫm vào vết xe đổ của Everwinter và Wolfheart."
"Cứ như vậy?"
Vương tử điện hạ đáp lại khiến cho hắn không khỏi khẽ giật mình, cái gì là cứ như vậy? Rõ ràng mình đã nói rất rõ. Hắn định lập lại một lần nữa thì đối phương lắc đầu nói: "Phương án này rất có thể không tạo nên được tác dụng gì, quyết tâm muốn chiếm đoạt bốn vương quốc lớn của giáo hội còn lớn hơn ngươi tưởng tượng nhiều. Lại thêm quân thần phạt và phù thủy sức chiến đấu xuất chúng, cái mà ngươi nói là mấy chi bộ đội đóng quân ở biên cảnh, rất có thể trước khi xuất phát thì đã bị địch nhân vây quanh tiêu diệt."
"Quân thần phạt và... phù thủy?" Otto kinh ngạc nói.
"Xem ra các ngươi hoàn toàn không biết gì về dã tâm của giáo hội cả." Tứ vương tử uống hớp trà: "Ta sẽ nói cho ngươi biết toàn bộ tình báo ta nắm giữ, cũng hi vọng ngươi có thể đem những tin tức này về Dawn Kingdom, để quốc vương xem kỹ lại phần minh ước này. Muốn đánh bại giáo hội, cái cần làm không phải là uy hiếp mà là một kích toàn lực."
Hội đàm kéo dài cho đến lúc chạng vạng tối mới kết thúc, khi vương tử đặt ly trà xuống, vùng quê và rừng rậm phía sau đã trở nên đen kịt. Ánh sáng kỳ quái sáng lên trong phòng, còn sáng hơn ánh nến nhưng Otto đã hoàn toàn không có tâm tư chú ý cái này. Hắn cảm thấy mồ hôi lạnh sau lưng đã thấm ướt quần áo, trong lúc lơ đãng, tay đã nắm lại thành đấm, lòng bàn tay ướt nhẹp, trong đầu vẫn vang vọng lời điện hạ nói.
Lợi dụng phù thủy hoang dã sáng tạo ra võ sĩ siêu phàm, âm thầm bồi dưỡng người thuần khiết phù thủy chiến đấu... mà giáo hội không tiếc bất cứ giá nào tiêu diệt bốn vương quốc lớn, mục đích lại là để nghênh đón một trận chiến tận thế sắp đến! Những tin tức này cũng quá không thể tưởng tượng nổi!
Nhưng trong đó lại có rất nhiều chi tiết giống như tình báo mình tìm hiểu được, ví dụ như là thuốc viên cuồng hóa mà giáo hội dùng để suy yếu sức chống cự của vương quốc, xe ngựa liên tục không ngừng sưu tập nữ cô nhi đưa về Thánh Thành, còn có thái độ đối xử với quý tộc chiến bại của bọn họ —— nếu như là vì triệt để xóa đi ảnh hưởng của quý tộc, thực hiện hoàn toàn thống nhất vương quốc giáo hội, tất cả đều có thể giải thích được.
"Ta... ta không thể làm ra quyết định." Otto lắp bắp nói: "Những chuyện này quá trọng đại, ta phải báo cáo cho... cho bệ hạ mới được."
"Đương nhiên, chuyện này liên quan đến sinh tử hai nước." Vương tử bình tĩnh nói: "Có thận trọng như thế nào đi nữa cũng không quá đáng, nhưng đứng quên, thời gian cho chúng ta không còn lại bao nhiêu."
...
Khi chuẩn bị rời đi, Otto đi tới cửa, chần chờ quay đầu lại nói: "Điện hạ, nghe nói Biên Thùy Trấn chiêu mộ một đám phù thủy... không biết ngài có nghe tới cái tên Andrea không."
"A, nàng vốn là một quý tộc ở Dawn Kingdom, sau này bất hạnh lưu lạc đến Greyfort." Vương tử nhíu mày: "Thế nào, ngươi biết nàng?"
"Phải!" Otto giật thót một cái: "Ngài... có thể để cho ta gặp nàng một lần không?"
Vương tử gật gật đầu: "Ta có thể giúp ngươi sắp xếp nhưng nàng có gặp ngươi hay không thì còn phải xem nàng quyết định như thế nào."
"Chẳng lẽ Andrea không phải là..."
Hắn cười lắc đầu: "Phù thủy chỉ là nhân dân nương thân ở đây mà không phải là tôi tớ của ta, ta cũng không thể chi phối suy nghĩ của các nàng.”