Dựa theo quy hoạch xây dựng, Roland xây dựng một phòng thiết bị ở mỗi giếng đốt, chứa toàn bộ trang bị cần thiết cho tam thông trong đó, dễ quản lý.
Trọn bộ thiết bị bao gồm một cái máy hơi nước, một cái động cơ điện, một thiết bị cấp điện, một cái nồi hơi và hai cái hồ trữ nước. Cộng thêm tháp nước ngoài phòng thì tạo thành toàn bộ hệ thống tam thông.
Trong đó, máy hơi nước phụ trách rút nước giếng đến tháp nước và hồ trữ, cái trước chủ yếu cung cấp nước sinh hoạt cho nơi ở, cái sau thì là cung cấp hơi nước cho nồi hơi ấm. Hồ trữ nước cấp một cách mặt đất tương đối cao, bên trong có đá vôi và đá giặt, dùng để lắng đọng Magiê, ion canxi trong nước, có tác dụng làm mềm nước. Nước được làm mềm xong sẽ chảy xuống hồ trữ nước cấp hai thấp hơn một chút, lúc nãy, những vật phù du trong nước sẽ bị lưới lọc mà Soria đặc chế lọc lại.
Mà cung cấp nước cho nồi hơi thì do động cơ điện hoàn thành, nếu nước trong đó thấp quá thì sẽ kéo chốt hạ xuống, mở động cơ điện cấp nước, cho đến khi mực nước khôi phục bình thường, quá trình này ổn định hơn nhân công hoặc là máy hơi nước chuyển nước vào nhiều, cũng tránh được phiền phức cần có người ở bên cạnh canh chừng.
Bởi vì cung cấp nước và cung cấp hơi ấm đã có kinh nghiệm xây dựng rồi, lần này xây dựng sẽ không có khó khăn gì, mấu chốt ở chỗ hệ thống cung cấp điện, đối với thị trấn thì vẫn là lần đầu tiên. Chắc chắn cho dù Carl hay là thành viên khác của Hội Thạch Tượng đều nhất khiếu bất thông về điện, cho nên Roland định làm một cái mô hình nhỏ ở trong sân, sau khi thành công lại tiến hành giảng giải cho Bộ xây dựng —— dù sao hắn cũng không hiểu nhiều về phương diện này, tri thức mạch điện chỉ dừng lại ở trình độ cấp ba.
Có nguồn điện ổn định, bước đầu tiên hẳn là tạo ra một cái thiết bị điện phù hợp, cũng chính là bóng đèn.
Nghĩ như vậy, Roland khoác áo khoác dày, khởi hành đi tới nhà ở sườn núi phía bắc.
Đi trong sương mù của Nightingale, lộ trình vốn cần tốn một khắc, giờ chỉ dùng ba bốn phút là tới.
Đẩy cửa gỗ ra, Anna và Lucia lập tức chú ý tới hắn, nhưng mà người trước vì vội vàng công việc trên tay nên chỉ khẽ gật đầu với hắn, người sau thì vui sướng chạy tới: "Điện hạ, buổi sáng tốt lành."
"Buổi sáng tốt lành." Roland cười gật gật đầu, sau đó đi đến bên người Anna: "Đang bận cái gì đó?"
"Nòng súng mới và cơ cấu khóa." Nàng nghiêm túc chỉ chỉ vài cái ống thép dài trên bàn: "Bản vẽ của ngươi có chút không hợp lý lắm, ta cảm thấy thay đổi một chút như thế này sẽ tốt hơn."
Lợi hại, Roland không nhịn được đưa tay muốn sờ đầu đối phương nhưng lại bị lắc tới lắc lui từ chối, ừm... hình như đã từng thấy hình ảnh này ở đâu, hắn ho khan hai tiếng, thu tâm tình trêu cợt lại: "Ừm, làm theo ý của ngươi đi."
Roland cũng không ngại nàng chất vấn thiết kế của mình, bản thân bản vẽ súng ống chính là hắn căn cứ nguyên lý tự hành suy đoán ra, có chỗ sơ suất và chỗ trống để cải tiến thì không thể bình thường hơn được, huống chi bản thân Anna có thiên phú học tập và năng lực lĩnh ngộ đều vượt xa mình, hắn cảm thấy một ngày nào đó, nàng sẽ có học thức đạt tới một độ cao mà mình không thể nào sánh bằng được.
Qua một hồi lâu, Anna mới bỏ linh kiện đã chế tạo xong trong tay xuống, đi đến bên cạnh Roland, hơi cúi đầu xuống.
Ách... Roland không khỏi khẽ giật mình, đây là muốn bổ sung vuốt ve trước đó sao?
Hắn thử vuốt vuốt mái tóc mềm mại của nàng, Anna mới hài lòng ngẩng đầu lên: "Ngươi muốn chế tạo thử thứ gì mới sao?"
"A... không sai." Vương tử quay qua nhìn Lucia: "Các ngươi tách rời đống khoáng thạch loạn cào cào trong quặng mỏ như thế nào rồi?"
"Gần như hoàn thành, kết quả đều ở đây." Người sau để một chồng vở vào trong tay hắn: "Nhưng mà kiểm tra tính dung hợp với vật liệu thép thì cần phải có một thời gian dài, bởi vì đơn nguyên tố được tách ra quá nhiều."
"Có thể làm đến bước này thì đã rất tốt." Roland tán thưởng.
Đây cũng là một phần của kế hoạch cải tiến vật liệu, so với khống chế hàm lượng cacbon và loại bỏ tạp chất để đạt được tỷ lệ thép chất lượng cao trước đó, bây giờ các nguyên tố liên quan đã mở rộng sang các nguồn tài nguyên mà toàn bộ mỏ ở sườn núi phía bắc có thể cung cấp. Chuyện này không có đường tắt, chỉ có thể làm từ chút một.
Roland mở vở ra, xem xét kiểm tra đặc tính của nhiều loại khoáng chất chưa biết trong sân, nhanh chóng tìm được nguyên tố có điểm nóng chảy cao nhất. Hắn chỉ cột có đánh dấu là vật thí nghiệm số mười hai: "Khoáng thạch này ở đâu?"
Lucia lập tức lật tìm hàng mẫu thí nghiệm —— bọn chúng được cất ở trong một cái túi sơn phủ trong suốt, là một mảnh đá thô và một gói các hạt nguyên tố đã được phân giải.
Mà mảnh đá thô đen nhánh đó, Roland cảm thấy hình như mình đã gặp ở đâu đó rồi.
Khoan đã, không phải nó giống như hòn đá màu đen được đưa vào phòng làm việc của mình trước đó sao? Từ khi giao nó cho nhà giả kim xử lý, mình cũng ném việc này ra sau ót, không còn có chú ý tới tin tức của nó.
Kết quả nó lại là khoáng thạch có điểm nóng chảy cao nhất trong sườn núi phía bắc?
Trên ghi chép, Anna không thể đánh dấu chính xác điểm nóng chảy, bởi vậy chỉ có thể dùng lời nói hình dung, trong một đống bình thường, cao và tương đối cao, chỉ có một mình nó được viết là cực cao trong cột đặc tính.
Về phần gói các hạt tròn đó thì giống như đa số nguyên tố kim loại, đều có màu trắng bạc, nhìn không ra có gì khác biệt.
Chẳng lẽ cái đồ chơi này là vonfram?
Nhưng mà không cần biết nó là gì, chỉ cần khó nóng chảy là được.
Roland kêu Anna gia công nó thành tơ kim loại cực nhỏ, sau đó vặn vẹo thành hình dạng xoắn ốc, cố định trên kệ pha lê, lại đặt giá đỡ vào trong kệ pha lê, bộ phận chủ yếu của đèn điện xem như hoàn thành.
Đương nhiên muốn để nó phát sáng ổn định thì còn có hai bước phải làm nữa —— mà đây cũng là bước khó xử lý nhất của công nghệ bóng đèn: Một cái là rút chân không, ngăn oxy phản ứng với dây tóc, hai là bịt kín, bảo đảm không khí sẽ không chui vào bên trong bóng đèn.
Không hề nghi ngờ, hai bước này chỉ có phù thủy mới làm được.
Roland tìm Akesha.
Rút chân không chủ yếu là vì ở nhiệt độ cao, dây tóc sẽ trở nên cực kì hoạt bát, rất dễ xảy ra phản ứng oxi hoá, tạo ra vật chất oxi hoá mới, kết quả chính là cắt kim loại. Nhưng muốn đạt tới cái hiệu quả này, bơm khí thể không phản ứng vào cũng được, thậm chí hiệu quả càng tốt hơn.
Mà khí nitơ tinh khiết chính là khí bổ sung cực tốt.
Lợi dụng nguyên lý khí nitơ nhẹ hơn không khí, khai thác đơn giản, chỉ cần để nó xuống dưới tháp thoát khí thì có thể dễ dàng bơm đầy khí nitơ vào trong bóng đèn, còn đơn giản hơn rút chân không. Khi khí nitơ ở một đầu khác cũng cạn thì Soria sẽ phụ trách bịt kín, một cái đèn chân không giản dị coi như đại công cáo thành.
Nhìn đèn điện lớn chừng bàn tay trong tay, trong lòng Roland bùi ngùi mãi thôi, một thứ đã bị loại bỏ ở đời sau, bây giờ lại là vật chứng cho trình độ chế tạo cao nhất ở thị trấn.
Trước lúc trời tối, hắn triệu tập toàn bộ thành viên của Tòa thị chính đến sân trước thành bảo, đồng thời mệnh lệnh thân vệ dập tắt bó đuốc trong sân.
Trong đêm tuyết trắng, khi hoàng hôn bao phủ mọi thứ, Roland mở chốt mạch điện.
Trong chốc lát, chính giữa sân nhà có một luồng sáng màu vàng cam sáng lên, nó không giống ngọn nến le lói rồi vụt tắt trong gió lạnh, cũng không sáng tối chập chờn như lửa. Phạm vi chiếu sáng không lớn, chỉ có khoảng mấy mét nhưng ánh sáng có thể chiếu sáng ổn định trong gió thì là cảnh tượng trước giờ mọi người chưa từng thấy.
Bây giờ, không cần giải thích gì nữa.
Mọi người nhìn không chớp mắt và sự yên tĩnh ở đây đã nói lên tất cả.
Hắn mang điện tới thế giới này.