Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 475

Chương 475
Chương 475

"Đây là một khẩu súng máy hạng nặng. Đạn được sử dụng giống hệt như súng trường bắn bu lông. Chỉ cần đạn được rút ra khỏi đai vải thì có thể dùng súng trường mới bắn ra." Vương tử điện hạ vỗ vỗ bộ súng đạn tráng kiện này: “Về cơ chế của nó phức tạp hơn nhiều so với súng trường, nói các ngươi cũng không thể hiểu được nó, vì vậy ta sẽ không nhắc lại ở đây. Ta đặt tên nó là súng máy hạng nặng Mark I, tiếp theo, ta sẽ biểu diễn một lần.”

Khi hắn ngồi sau báng súng và bấm cò, Iron Axe gần như khó có thể tin vào mắt mình!

Chỉ thấy ngọn lửa liên tục phun ra từ họng súng, và những luồng khí phun ra làm rung chuyển lớp bông tuyết, những viên đạn như bị một thứ gì đó kéo lại, lần lượt lao về phía thân súng, trong khi đầu bên kia, vỏ đạn đang bốc khói nghi ngút lần lượt bắn ra, trong chớp mắt đã có mấy chụt viên rơi xuống đất!

Rõ ràng trước mắt chỉ có một khẩu súng đang bắn nhưng thanh thế lại còn kinh người hơn một tiểu tổ súng kíp liên xạ, tiếng súng vang lên nối liền thành một chuổi, trước sau hoàn toàn không nghe ra được khoảng cách. Vương tử không có nhắm chuẩn bia ngắm xa xa mà là nhắm đất tuyết ngay phía trước cách đó không xa, đạn bao phủ dày đặc làm cho cột tuyết bốc lên, cả mặt đất như sôi trào, một cột tuyết còn chưa đáp xuống, cột tuyết khác đã bay vút lên, như thể những viên đạn đan vào nhau thành một mạng lưới chết chóc trong khu vực đó, bất cứ ai đi qua sẽ bị đập tan thành từng mảnh.

"Cái này. . . Cũng quá kinh người.” Thủ tịch kỵ sĩ lẩm bẩm nói.

Không chỉ là Carter, Iron Axe dùng ánh mắt đảo qua mấy người khác, ngoại trừ sắc mặt đại nhân Nightingale vẫn luôn canh giữ ở bên cạnh Roland không có quá nhiều thay đổi, phù thủy còn lại đều trợn mắt há hốc mồm. Mà cô gái tóc đen người cõng cự kiếm Ashes đón thì có vẻ mặt càng phức tạp hơn, có chấn kinh, có mê mang, còn có mất mác.

Iron Axe không khỏi sinh ra một tia cảm động lây, hắn có thể trở thành trưởng thị vệ của tộc Cát, dựa vào là chính là thuật bắn cung và đao pháp khổ luyện từ nhỏ. Mà những người vũ dũng, thiên phú trác tuyệt, mãi không bại trong trường giác đấu của tộc thì là đối tượng các vị tộc trưởng tranh nhau lôi kéo. Nhưng dù phản ứng lại nhạy cảm, thân thủ lại thoăn thoắt cũng không thể tránh đi đạn hoàn toàn nhìn không thấy, ngay cả khuyết điểm cần đổi đạn của súng kíp cũng không tồn tại ở Mark I, có thể tưởng tượng được, nếu như Đệ Nhất Quân có thể trang bị mười đến hai mươi khẩu súng máy hạng nặng, kỹ xảo chém giết kẻ địch khổ luyện hơn mười năm đều biến thành trò cười.

Tất nhiên là cảm giác này sẽ không dễ chịu.

... Cũng may hắn đã tìm được con đường mới.

Foliage nhanh chóng di chuyển ở các chạc cây, xua đuổi ta thú xâm nhập rừng rậm Dodge tới hướng tường thành.

Bây giờ khu vực nàng có thể khống chế đã tiếp cận diện tích thị trấn, những thực vật này tương đương với con mắt và tứ chi của nàng, không chỉ có thể dựa theo ý chí của nàng mà sinh trưởng mà còn có thể hình thành phòng tuyến đối kháng kẻ ngoại lai. Chỉ là điện hạ liên tục nhấn mạnh, không cần nàng ra mặt ứng phó kẻ địch, gặp được tà thú mạnh mẽ hoặc ma quỷ thì thông báo cho quân phòng giữ thị trấn là được. Đặc biệt là cái sau —— lỡ như bị phát hiện mánh khóe, khiến cho ma quỷ phá hủy cả cánh rừng, tổn thất sẽ càng lớn, sau này còn phải dựa vào nàng cung cấp dự cảnh, hơn nữa có thể theo nhu cầu mà điều chỉnh vật tư trong rừng rậm cũng là một bút tài phú cực lớn.

Vì thế, Foliage khai thác một khu vực đất trống ở gần thị trấn, định đợi tà nguyệt kết thúc thì bắt đầu trồng một nhóm lúa mì"Hoàng kim số một" mới, lần này có Trái Tim Của Rừng làm nguồn cung cấp ma lực cho nàng, có thể làm cho hạt giống lúa mạch gần như có thể mọc lên cuồn cuộn không dứt, coi như cung cấp cho toàn bộ nông phu Tây cảnh cũng không thành vấn đề.

Nhưng vào lúc này, nàng cảm nhận được có một đám sói hợp chủng vào biên giới rừng rậm.

Trong nháy mắt, Foliage đưa mắt nhìn về phía nhóm xâm nhập này, chỉ thấy tám con tà thú to lớn đang chạy trốn vào chỗ sâu trong rừng rậm, ngay khi nàng định lợi dụng chim đưa thư đưa tin tức cho Đệ Nhất Quân, sau đó đuổi chúng nó chạy về phía tường thành thì bỗng nhiên nhận ra có cái gì không đúng.

Bọn chúng hoàn toàn không có hung ác như ngày xưa, giống như là bị cái gì xua đuổi, hốt hoảng chạy trốn, nhánh cây và dây leo liên tiếp duỗi ra cũng không thể ngăn cản bước chân vội vã của bọn chúng.

Chẳng lẽ... ma quỷ lại tới?

Foliage nhíu mày, ngay lúc nàng chuẩn bị mở rộng phạm vi quan sát, trên đỉnh đầu xuất hiện cảm giác ấm áp.

Nàng chợt ngẩng đầu, chỉ thấy mây đen dày đặc trên bầu trời lộ ra mấy vết nứt, ánh sáng vàng kim lộng lẫy từ mây chui ra, chiếu xuống đất đai trắng phao ở Tây cảnh ——

"Nơi này nên xử lý như thế nào?" Tilly chỉ vào một biểu thức số học trên sách.

"Ừm... ở đây, ngươi nên thay thế phương trình bốn, kết hợp nó thành một phương trình mới, sau đó tính đạo hàm để có công thức trong sách." Anna nhanh chóng viết ra quy trình tính đạo hàm trên giấy nháp: "Đại khái là như vậy."

"Thì ra là thế.” Tilly vỗ tay nói: “Nếu như sử dụng biến này thì kết quả của nó hẳn là gần bằng một."

"Ngươi thật lợi hại, vậy mà có thể tính nhẩm ra kết quả này." Anna tán thưởng.

"Hắc hắc.” Ngũ vương nữ ngượng ngùng cười nói: “Đây là năng lực của ta... ngươi mới lợi hại, có thể học được giáo trình mới mà hắn biên soạn nhanh như vậy."

Anna nở một nụ cười hiền hòa —— nụ cười này chỉ xuất hiện khi nhắc tới Roland Wimbledon.

Mỗi khi như vậy, Tilly sẽ kìm lòng không được mà cảm khái, cho dù Roland có phải tứ vương tử trước kia hay không, có thể để cho Anna thuần phác hiền lành thích như thế thì không thể nào kẻ tà ác được. Trên thực tế, càng ở chung lâu với hắn thì càng có thể cảm nhận được mị lực đặc biệt đó —— Roland khác đến mức giống như khách đến từ thiên ngoại, không giống như tất cả quý tộc ở thế giới này, nhưng lại khiến cho người ta cảm thấy yên tâm khó hiểu. Nhìn bầu trời mờ mịt tối tăm ngoài cửa sổ, có khi thậm chí Tilly sẽ không nhịn được nghĩ, nếu tà nguyệt có thể kéo dài mãi thì tốt. Khi nàng học được tất cả tri thức của đối phương, coi như Roland im miệng không nói thì mình cũng có thể hiểu rõ hắn chứ?

Lắc đầu, không suy nghĩ nữa, đang lúc nàng chuẩn bị hỏi vấn đề tiếp theo, ngón tay chỉ hướng trang sách đột nhiên sáng lên.

Hai người không hẹn mà cùng nhìn ra ngoài cửa sổ, chỉ thấy bầu trời trước đó còn có bông tuyết rải rác đã xuất hiện từng tia sáng từ lúc nào, ánh nắng xa cách đã lâu nhuộm cho đám mây xuất hiện một cái viền vàng. Mà đám người bận rộn trong trấn cũng đã nhận ra sự thay đổi này, không lâu sau, người đi ra đầu đường càng ngày càng nhiều, mọi người cùng hoan hô.

Tilly kinh ngạc nhìn về phía chân trời, tâm tình hỗn tạp ——

Tiếng súng ngừng lại, bên chân vương tử điện hạ chất đầy vỏ đạn, nòng súng bốc lên từng đợt khí trắng, thậm chí còn có thể nhìn thấy màu đỏ sậm ở phía trước.

Hiện trường lặng ngắt như tờ, không có người phát biểu cái nhìn, cũng không cần đánh giá —— từ vẻ mặt của mọi người cũng có thể thấy được, rung động mà vũ khí mới mang đến.

Rốt cuộc Iron Axe kìm nén không được tâm tình kích động, dùng phương thức của tộc Cát quỳ xuống.

"Thế giới này là của ngài, điện hạ."

Đây cũng là con đường mới mà hắn tìm được —— đi theo sau lưng Roland điện hạ, suất lĩnh Đệ Nhất Quân được trang bị súng đạn hoàn toàn mới, khai cương thác thổ cho hắn.

Một cái tay đưa tới trước mặt Iron Axe.

Đỡ hắn lên, vương tử điện hạ cũng không có tự đắc như hắn tưởng tượng mà là nhìn về phía dãy núi tuyệt cảnh, trầm giọng nói: "Nhưng kẻ địch chân chính của chúng ta... là ma quỷ."

Dù vậy, ta cũng sẽ chinh chiến vì ngài đến cùng. Iron Axe còn chưa kịp nói ra thì một luồng hào quang chói sáng bỗng nhiên rẽ bầu trời ra, rơi xuống đại địa. Phù thủy sau lưng lên tiếng sợ hãi thán phục, Roland cũng ngẩng đầu lên, nở một nụ cười. Ánh sáng càng ngày càng nhiều, không lâu sau đã trở nên không thể nhìn thẳng, mây đen như là băng tuyết gặp liệt hỏa, lặng lẽ tiêu tán, thái dương lại xuất hiện trước mặt mọi người.

Tà Ma Chi Nguyệt kết thúc.

Bình Luận (0)
Comment