Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 510

Chương 510
Chương 510

...

Khi Hill Fox đi vào tầng hầm cung điện, cảm thấy lòng mình đều đang run rẩy —— không phải e ngại mà là hưng phấn. Hưng phấn khó mà ức chế.

Ánh sáng sáng tối chập chờn của bó đuốc đang nhảy múa vì hắn, mà tiếng vọng khi giẫm lên phiến đá thì đang tán tụng hắn.

Hắn chưa từng cảm thấy tầng hầm lờ mờ tĩnh mịch có thể tuyệt vời như thế.

Đến tầng dưới chót, Tassa kiểm tra toàn thân hắn một lần nữa, sau đó vỗ vỗ bờ vai của hắn, thấp giọng nói: "Đi thôi, đừng ở quá lâu."

Hill gật gật đầu, không kịp chờ đợi đi vào trong bóng đêm... xuyên qua một con đường đen nhánh, khi sắp đến bên cạnh lồng giam, hắn bước chậm lại. Đây là một khoảnh khắc đáng kỷ niệm, hắn muốn nhấm nháp tư vị trong đó.

Sau đó hắn thấy được hung thủ sát hại vợ mình.

Ngụy Vương Deflick Wimbledon.

Trong chốc lát, Hill che miệng lại, hai mắt lệ nóng doanh tròng... tất cả những gì hắn làm đều không có uổng phí, hơn nữa kết quả tới sớm hơn hắn tưởng tượng.

Nếu như thê tử có thể thấy cảnh này, hẳn là cũng sẽ nở một nụ cười tươi chứ?

"Là… ai?" Đối phương xoay người, vội vàng úp sấp qua một bên lan can: "Là ngươi sao, ma quỷ... ngươi đổi ý sao?"

Hill đi ra khỏi bóng đêm, từng bước thong thả đi đến bên cạnh lồng giam.

Deflick nao nao, sau đó lộ ra vẻ mặt cảnh giác, lùi về sau hai bước: "Ngươi là ai? Ai cho ngươi đi vào! Roland Wimbledon đâu? Ta muốn gặp hắn!"

Đây là quốc vương ngày thường cao cao tại thượng.

Hill chỉ đứng xa thấy dáng vẻ của Deflick ở đại điển đăng cơ, khi đó hắn mặc áo bào màu đỏ, cầm quyền trượng hoàng kim trong tay, đầu đội mũ miện lộng lẫy, dưới sự chen chúc của đoàn kỵ sĩ vương đô, từng bước trèo lên đài cao, lên ngôi. Hill đã từng ôm chờ mong, hi vọng hắn là một quốc vương tốt, có thể để cho mọi người sống ngày tháng bình an, nhưng sau đó lại là một đợt lùng bắt khiến cho đoàn xiếc và gia đình chia năm xẻ bảy, toàn bộ ước mơ về tương lai đều hóa thành bọt biển.

Mà bây giờ, rốt cục hắn cũng cảm nhận được hương vị báo thù —— khác với buồn vui lẫn lộn được miêu tả trong câu chuyện, bây giờ không có thương hại kẻ thù, cũng không có trống rỗng sau khi thành công. Hắn chỉ cảm thấy ngọt và vui sướng, cõi lòng khô cạn từ lâu nay lại được tưới nhuần... bất ngờ, hắn phát hiện mình lại thích cảm giác này.

"Ta là Hill Fox, bệ hạ!" Hill bái: "Thành viên của đoàn xiếc Chim bồ câu và chiếc mũ dạ, ngài không thể nhận ra ta, nhưng ta biết ngài."

"..." Deflick lạnh mặt, không nói lời nào.

Mà hắn không chút phật lòng, tiếp tục nói: "Đoàn xiếc vốn có bảy thành viên, nhưng mà bởi vì ngài, chúng ta đã mất đi một đồng bạn. Từ đó, sáu người còn lại không còn chuyên chú vào biểu diễn mà là trà trộn với ‘chuột’ trong tửu quán, nghe ngóng bất kỳ động tĩnh gì liên quan tới ngài, lại chỉnh lý tin tức, phân tích, sau đó gửi cho đại nhân Roland." Hắn dừng một chút: "Tiện thể nhắc lại, kế hoạch nghiên cứu chế tạo bột tuyết và cường chinh dân binh xâm chiếm Tây cảnh của ngài đều là tình báo chúng ta gửi đi. Mặt khác hai vùng khai thác đá tiêu ngoài thành đóng cửa chuyển đi cũng là ta làm."

"Ngươi muốn nói cái gì?" Deflick híp mắt nói: "Một tên nội tặc đắc chí vì những gì mình đã làm? Một phản đồ phản bội quân vương của hắn, dựa vào bán vinh dự đổi lấy lợi ích? Ta hoàn toàn không biết đoàn xiếc Chim bồ câu và chiếc mũ dạ gì cả, dẹp trò đó đi, dân đen!"

"Lợi ích? Phản đồ? Không... bệ hạ, ta chỉ làm theo bản tâm của mình." Hill bình tĩnh nói: "Đồng nghiệm đó là thê tử của ta. Nàng chết trong hành động lùng bắt phù thủy của ngài, ở trong lao, nàng bị tra tấn và làm nhục, mà cuối cùng, hung thủ chỉ bị phạt hai mươi lăm miếng ngân lang."

Ánh mắt Deflick lóe lên.

"Ngài nhớ lại?" Hắn giang hai tay ra: "Sau đó mặc dù Tòa thị chính phát thêm ba miếng kim long bồi thường nhưng vậy thì có tác dụng gì? Thê tử của ta sẽ vĩnh viễn không trở lại nữa. Nàng không phải phù thủy, lại vì ngài mà uổng mạng."

Qua một hồi lâu đối phương mới mở miệng nói: "Chuyện này không phải là ta làm."

Câu trả lời mềm yếu này ngọt ngào như mật, nếu như là bình thường thì sợ là chỉ là không them quan tâm và một nụ cười lạnh lùng: “Thì đã sao?”

"Lúc ấy, người chấp hành mệnh lệnh bắt chính là Lanley, tâm phúc của ngài, dù là kỵ sĩ Cương Tâm cũng không thể làm gì hắn. Ta chỉ muốn một phán quyết công chính nhưng Tòa Thẩm Phán và Tòa thị chính đều từ chối khiếu nại của ta, chắc chắn là do hành động này là vì có ngài đứng sau ra lệnh —— "

"Không, đủ rồi, dân đen!" Deflick không nhịn được gầm nhẹ: "Ngươi biết ngươi đang làm cái gì sao? Nếu như hành động bắt phù thủy chỉ là giết lầm thê tử ngươi, những gì ngươi làm lại là đang chôn vùi toàn bộ Greyfort! Đại nhân Roland? Ngu xuẩn, Roland Wimbledon đã chết lâu rồi! Chủ tử của ngươi là ma quỷ chân chính, mà ngươi lại vì một người phụ nữ mà quyết định làm việc cho ma quỷ?"

"... Phải không?" Hill nhếch khóe miệng lên: "Khi ta cầu xin thần linh nhưng không có đạt được đáp lại thì ta đã lập lời thề —— chỉ cần có thể báo thù, cho dù là ma quỷ thì ta cũng nguyện đi theo hắn đến Địa Ngục." Hắn xoa ngực hành lễ nói: "Tạm biệt, bệ hạ. Có thể thêm chút củi lửa cho quá trình hủy diệt ngài, ta cảm thấy vinh hạnh sâu sắc."

...

Đi đến lối vào tầng hầm, Tassa gật đầu hỏi hắn: "Thỏa mãn?"

Hill hít một hơi thật sâu: "Đúng vậy đại nhân, xin dẫn ta đi gặp Roland bệ hạ đi."

Leo lên cung điện ba tầng, rốt cục hắn cũng gặp được đối tượng mà mình làm việc trong nửa năm qua —— so với Deflick, vẻ mặt Roland Wimbledon bình dị gần gũi hơn nhiều, mặc dù cũng có tóc xám mắt xám nhưng cũng không có khí chất cao ngạo tránh xa người ngàn dặm. Hắn thậm chí... còn không giống như là một quý tộc vương thất.”

"Những ngày này phải tiềm phục ở vương đô, đúng là vất vả cho ngươi." Câu nói đầu tiên của đối phương khiến cho Hill cảm thấy kinh ngạc: "May mắn mà có tình báo của các ngươi, ta mới có thể chuẩn bị vạn toàn, dùng cái giá thấp nhất chiếm lấy vương đô."

"Không, đây chỉ là việc ta phải làm —— "

"Đương nhiên, ta biết ngươi là vì báo thù, chẳng mấy chốc Deflick sẽ nhận lấy phán quyết đáng lãnh, mục đích của ngươi đã được thực hiện, sau này có thể bắt đầu một cuộc sống mới, nhưng ta hi vọng sau này ngươi vẫn có thể tiếp tục làm việc cho ta." Roland đứng dậy đi đến trước người hắn, ánh mắt nhìn thẳng vào hắn: "Muốn làm cho thành thị khôi phục ổn định, thậm chí là quay về phồn hoa trước kia thì còn có rất nhiều chuyện phải làm. ‘Chuột’ phải bị khống chế, những quý tộc không an phận đó cũng phải có người nhìn chằm chằm, chỉ dựa vào một mình Tassa thì không chịu nổi. Ngươi cảm thấy thế nào? Ngươi và đoàn xiếc của ngươi đều có thể có được một công việc chính thức nhưng bí ẩn, vì ta mà bảo vệ nhân dân trong thành thị này, phòng ngừa bi kịch giống vậy xảy ra lần nữa."

"Ta đồng ý, thưa bệ hạ." Hill trịnh trọng quỳ xuống, nói: "Cho dù ngài không nói như vậy thì ta cũng đi theo ngài đến tận chân trời góc biển. Ngài thực hiện hứa hẹn trước đó, bây giờ đến phiên ta." Hắn nói to rõ từng chữ: "Hill Fox nguyện dâng cả đời còn lại cho ngài."

Rốt cuộc, bông hoa báo thù cũng trổ ra quả ngon của nó.

Bình Luận (0)
Comment