Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 512

Chương 512
Chương 512

Không hề nghi ngờ, vương đô là một cái bảo khố lớn.

Tuy nếu làm thành thị thì nó cực kỳ lạc hậu, những kiến trúc nhìn như to lớn tráng lệ ở trong mắt Roland lại không đáng giá nhắc tới, nhưng nó vẫn là viên minh châu rực rỡ nhất trong vương quốc Greyfort.

Về nhân khẩu, nó có số lượng quý tộc vượt xa những thành thị khác —— cho dù bất cứ quý tộc gia đạo sa sút, mất đi đất phong nào thì chuyện đầu tiên nghĩ đến chính là đến vương đô tìm cơ hội. Lại thêm kỵ sĩ và tước sĩ không có lãnh địa do vương tộc sắc phong, khiến cho tỉ lệ này càng ngày càng cao, ví dụ như là trong cư dân khu nội thành, quý tộc chiếm số lượng hai thành, mà bình thường bọn họ được giáo dục tiểu học, có thể đọc có thể viết, đối với Roland thì đều là quan viên dự bị đáng bồi dưỡng. Dù sao không có đất đai và gia nghiệp thì sẽ không quá mâu thuẫn với chính sách mới, bản thân có được kiến thức tốt cũng có thể nhanh tiếp nhận sự vật mới hơn bình dân.

Trong ngành nghề, vương đô cũng gộp hết lại, trừ thương nghiệp và công tượng, còn có được hiệp hội nhà giả kim quy mô lớn nhất và chiêm tinh gia độc nhất vô nhị. Mấy người này mới đều là đối tượng mà Roland mơ ước, gọi Barov và Kaymer Schuider tới cũng là vì cố gắng thu nạp bọn họ.

Cuối cùng là tài phú... trong vương cung cất giữ các loại vật tư đầy đủ bù đắp được mười công tước Llane, kim long, châu báu và vàng bạc, hàng mỹ nghệ chất đầy mấy cái nhà kho, lại thêm Deflick đồng loạt suy sụp trọng thần khác, chắc chắn thống kê cuối cùng sẽ là một con số kinh người. Nếu tịch biên toàn bộ gia sản của bọn họ, trong vòng hai ba năm tiếp theo Thành Neverwinter đều sẽ áo cơm không lo. Nhưng mà Roland cũng không tính quét sạch không chừa, không nói quá tốn thời gian, tiếp quản vương đô cũng cần chi tiêu lớn để duy trì ổn định. Tiền tài chồng chất ở trong hầm và vẫy ra ngoài một cách vô vị đều không có ý nghĩa, để nó luân chuyển bằng đúng giá trị của nó mới có ý nghĩa.

Nếu như có thể, Roland hi vọng có thể tốn nửa năm, tiêu hóa những gì đoạt được, chỉ là thời gian không đợi người, so với vương đô xa ở trung bộ, có thể hợp thành một thể với Tây cảnh là Fallendragon Ridge và cực nam quan trọng hơn.

Iron Axe rời đi không lâu sau, một thân vệ báo cáo: "Bệ hạ, bên ngoài hoàng cung có một thương nhân tự xưng là Margaret muốn gặp ngài."

Hai mắt Roland lập tức sáng lên: "Dẫn nàng tới gặp ta."

Khi nữ thương nhân đi vào đại điện, hắn cười từ vương tọa đứng dậy, cất bước nghênh đón: "Chúng ta lại gặp mặt."

"Ta không nghĩ tới khi gặp mặt lần nữa, địa điểm lại biến thành hoàng cung Greyfort." Margaret kéo mép váy, uốn gối hành lễ, nói: "Ngài luôn khiến cho ta bất ngờ, Roland điện hạ... không đúng, bây giờ phải gọi ngài bệ hạ."

"Không sao, dù sao còn chưa có cử hành điển lễ đăng cơ, ta cũng không tính là quốc vương chân chính." Roland khoát tay nói.

"Ngài cũng không nóng nảy một chút nào, không hổ là vương giả chi phong." Margaret che miệng nói: "Xem ra sau này vương đô sẽ trải rộng cơ hội buôn bán, nể tình làm ăn cũ, ngài phải quan tâm ta một chút."

"Đương nhiên, cho dù ngươi không tìm đến ta thì ta cũng sẽ đi tìm ngươi." Hắn thoải mái cười to nói: "Có thể ngươi còn không biết, Biên Thùy Trấn và cứ điểm Epic sát nhập thành một tòa thành lớn, nhà máy máy hơi nước lại mở ra thêm mấy dây chuyền sản xuất, sản lượng không sai biệt lắm có thể tăng lên gấp ba. Về sau còn sẽ có rất nhiều thương phẩm mới, ta cam đoan đều là đồ tốt độc nhất vô nhị trong bốn vương quốc lớn."

"Sức sáng tạo của ngài, ta đã nhìn thấy đủ nhiều, những chuyện này chúng ta có thể chậm rãi nói sau." Margaret gật gật đầu: "Nhưng mà hôm nay ta đến không phải là vì chuyện này mà là có chuyện khác muốn nhờ."

"Ồ?" Roland có chút hăng hái nói: "Nói nghe thử một chút."

"Có thể... chuyển qua nơi khác bàn không?" Nàng nhìn xung quanh, thấp giọng hỏi.

Dùng tài lực thương hội cũng không thể giải quyết, còn phải tránh tai mắt của người khác, chẳng lẽ đối phương gặp phiền phức lớn khó giải quyết gì thật? Vương tử suy nghĩ một hồi: "Vậy thì đi thư phòng của ta đi."

...

Thư phòng ở tầng cao nhất trong tháp vương miện vốn thuộc về Wimbledon Đệ Tam, cũng là chỗ mà tứ vương tử muốn đến nhất khi còn nhỏ —— chỉ có ở chỗ này hắn mới có thể nhìn thấy vị phụ thân trầm mặc ít nói của mình. Mà Roland chọn trúng nơi đây, thuần túy là vì địa thế đủ cao, không dễ thiết trí ám đạo, hơn nữa chỉ có một thềm đá hình khuyên thông lên đỉnh tháp, dễ thủ khó công.

"Bây giờ có thể nói rồi chứ?"

Trong phòng chỉ còn lại hắn và Margaret và Nightingale đã ẩn giấu thân hình.

"Xin lỗi, thưa bệ hạ, ta nhận ủy thác của người khác, chỉ có thể nói cho một mình ngài..." Nàng trịnh trọng khom người nói: "Đại nhân Thunder hi vọng có thể gặp mặt ngài một lần."

"Thunder?" Roland rất là kinh ngạc: "Chính là nhà thám hiểm kiệt xuất nhất Fiordland? Không phải hắn... đã táng thân trong một lần tai nạn trên biển sao?"

"Nhà thám hiểm chân chính mặc dù thờ phụng Tam Thần nhưng sẽ không dễ dàng trở về với sự ôm ấp của Tam Thần." Margaret lắc đầu: "Hắn không muốn tiết lộ hành tung của mình, đặc biệt là không muốn để cho Lightning biết, đây cũng là nguyên nhân vì sao ta muốn lén nói cho ngài. Đại nhân Thunder vốn định thông qua Tilly điện hạ liên hệ với ngài, nhưng không nghĩ tới ngài sẽ nhanh chóng chiếm cứ vương đô như thế, bởi vậy hắn tạm thời thay đổi quyết định." Nữ thương nhân dừng một chút: "Hắn còn nói, hắn phát hiện cảnh tượng không thể tưởng tượng nổi ở phía tây quần đảo Shadow, rất có thể có liên quan tới di tích mấy trăm năm trước, chắc chắn ngài sẽ có hứng thú."

"Chờ một chút... bây giờ hắn đang ở vương đô?"

"Vâng, hôm qua hắn vừa mới đến, sau khi gặp ta thì đưa ra quyết định này."

"Hình như ngươi không cảm thấy kinh ngạc với chuyện hắn khởi tử hoàn sinh." Roland kỳ quái nói: "Ngươi đã biết trước chuyện này?"

Margaret gật đầu.

"Nói như vậy, lần đầu tiên ngươi đến Biên Thùy Trấn hành thương cũng không phải là vì ta phái thân vệ ra mà là vì tìm kiếm Lightning?"

"Rất xin lỗi vì không có nói rõ với ngài ngay từ đầu." Nàng xoa ngực nói: "Trên người Lightning có đeo ma thạch, đại nhân Thunder thông qua phương pháp này xác nhận vị trí của nàng. Hắn phái ta qua chỉ là muốn xác nhận nàng có bình an hay không, biết được Lightning ở lại lãnh địa của ngài thì hắn quyết định ẩn giấu tin tức của mình, để con gái rời xa con đường nhà thám hiểm."

Thì ra là thế, Roland lập tức hiểu rõ tất cả —— lúc ấy hắn cũng không hỏi kỹ về cái chết của Thunder, mà đối phương trả lời, nói theo một ý nghĩa nào đó thì cũng đều là nói thật, bởi vậy Nightingale cũng chưa phát hiện kỳ quặc trong đó, chỉ kết luận nàng không có địch ý với phù thủy, hóa ra lần "xảo ngộ" này đều có nguyên nhân. Nếu như không có Lightning, sợ là con đương buôn bán máy hơi nước của mình cũng không được đả thông nhanh như vậy.

"Bây giờ vương đô vẫn ở vào trong vòng xoáy, cho nên có thể ta không thể rời khỏi hoàng cung." Roland suy tính một lát, trả lời: "Nếu như Thunder muốn gặp ta, ngươi dẫn hắn tới cung điện đi, ta có thể hứa không lộ ra tin tức liên quan tới hắn cho Lightning."

"Đa tạ ngài nhân hậu, bệ hạ." Margaret tỏ vẻ cảm kích, khom người lần nữa, nói: "Ta sẽ nhanh chóng báo lại cho hắn."

Sai người hầu đưa tiễn nữ thương nhân, Roland vừa trở lại đại điện thì lại nghe được thân vệ báo cáo: "Bệ hạ, ngoài hoàng cung có một tên quý tộc đến, tự xưng là bạn cũ của ngài, tranh cãi muốn xông vào hoàng cung."

Tin tức này khiến cho hắn cảm thấy ngoài ý muốn, quý tộc nhỏ không bị thế công mùa xuân lan đến gần thì sớm muộn gì cũng sẽ đến đây tìm hiểu tình huống, nhưng hắn không nghĩ tới lại nhanh như vậy. Theo lý mà nói, hẳn là bọn họ nên chờ một hồi để xem phương hướng trước, bây giờ Deflick còn chưa bị chém, không nên chủ động ra mặt vào lúc này mới đúng... hơn nữa vốn là vương tử, sao lại có quen biết với một quý tộc nhỏ như thế?

"Hắn tên là gì?"

"Tước sĩ Yorko, thưa bệ hạ."

Bình Luận (0)
Comment