"Phốc —— khụ khụ." Roland suýt chút bị nước bọt sặc, một người thể hình hơi mập, tóc quăn chải ngược lên, sắc mặt trắng nõn, ngón tay ngắn mập mạp lập tức hiện ra trong đầu. Hắn gần như sắp quên cái tên này, nhưng vừa nghe đến tên thì đối phương lập tức sẽ xuất hiện trong trí nhớ, dáng vẻ rõ ràng đến giống như mới chia tay hôm qua.
Cũng khó trách như thế, dù sao đúng là tứ vương tử có quan hệ mật thiết với Yorko —— từ đầu đến cuối đều không thể dung nhập vòng trong của ba người Gaulon, Deflick và Garcia, lại bị Tilly phản kháng một phen, tâm thái tứ vương tử triệt để mất cân bằng, trở nên cam chịu. Mà Yorko xuất hiện có thể nói cứu vãn hắn, không chỉ dẫn hắn ra vào bụi hoa, để hắn nếm được quý tộc hưởng lạc, còn kết nạp một đống hồ bằng cẩu hữu cho hắn kêu đến kêu đi, cảm nhận được uy phong mà vĩnh viễn không thể trải nghiệm được trong vương cung. Không nói những chuyện này chính xác bao nhiêu, ít nhất lúc ấy tứ vương tử coi hắn thành bạn tốt nhất.
Roland vốn định cự từ chối tước sĩ Yorko nhưng những đoạn hồi ức ngắn khiến cho hắn nhận ra được, nếu đúng là tứ vương tử thì chắc chắn sẽ không làm như thế. Hơn nữa giờ phút này hắn cũng cần có người có thể đứng ra, hấp dẫn quý tộc nhỏ còn lại hiệu lực cho mình. Trầm tư một lát, cuối cùng hắn vẫn quyết định gặp vị "Ma thủ" vang dội vương đô này một lần.
"Đưa tước sĩ đến thư phòng của ta đi." Hắn dặn dò: "Nhớ tịch thu Thần Phạt Chi Thạch của hắn."
...
Trở lại tháp vương miện lần nữa, Roland nhanh chóng gặp được người "bạn cũ" này.
"A, trời ạ, bệ hạ của ta... ta thật sự không nghĩ tới ngài sẽ trở về nhanh như vậy, còn nhẹ nhõm đánh bại lão ca ma quỷ của ngài!" Trước kia tứ vương tử luôn luôn xem mấy vị huynh muội của mình là ma quỷ nhất tộc, đến mức khi ở chỗ không có ai thì Yorko cũng sẽ hùa theo cách nói này. Hình tượng của đối phương không kém dáng vẻ trong trí nhớ bao nhiêu, vừa đẩy cửa đi vào thư phòng thì hắn đã bước nhanh về phía trước, ôm Roland một cái ôm nhiệt tình.
Người sau bất đắc dĩ vỗ vỗ lưng của hắn như trước đây: "Ta cũng không nghĩ tới ngươi lại tìm tới cửa nhanh như vậy."
Tuy bề ngoài Yorko thường thường, rất khó liên kết với danh xưng hoa hoa công tử nhưng cái cằm tròn vo luôn có thể khiến cho người ta cảm thấy thân thiết khó hiểu, lại thêm râu được cạo sạch, quần áo sạch sẽ, mùi nước hoa vừa đủ với kỹ nghệ thủ pháp cao siêu trong truyền thuyết, không khó trách có thể bắt được phương tâm của không ít phu nhân.
"Ta không giống như bọn họ! Đám hèn nhát đó còn đang cố kỵ dư uy của Deflick, mà ta biết chắc chắn ngài sẽ không bỏ qua cho hắn!" Đối phương nhếch miệng cười nói: "Đã trở về, nếu không đêm nay đi Kim Sa Phường uống một chén? Ngài muốn ta hẹn phu nhân Rosser hay là tiểu thư Jadeite? Từ lần trước khi được ân mưa móc, các nàng vẫn rất nhớ ngài —— "
Roland bỗng nhiên cảm thấy sau lưng lạnh lẽo, ánh mắt lạnh như băng xuyên thấu thân thể của hắn, vọt thẳng đến Yorko.
Mà tước sĩ cũng không có tốt hơn chỗ nào, giọng của hắn im bặt, không rõ ràng cho lắm, ngắm nhìn bốn phía: "Sao chỗ của ngài lại… đột nhiên lạnh như thế?"
"Cái gì gọi là ân mưa móc, ta với các nàng không có chuyện gì cả." Roland tranh thủ bác bỏ: "Hai người đó nghĩ như thế nào không liên quan gì đến ta!"
Cho dù có liên quan thì cũng là với tứ vương tử... đối với "mình" thì hoàn toàn là hai chuyện khác nhau, cho nên câu phủ nhận này cũng là phát ra từ nội tâm, hẳn là Nightingale nhìn không ra sự khác biệt trong đó.
Quả nhiên, sau khi trả lời, trong nháy mắt ý lạnh giảm bớt không ít.
"A? Phải không..." Yorko sờ lên cái cằm: "Nhưng rõ ràng ngài ở chung với các nàng một đêm."
"Lúc ấy đã đến thời gian cấm đi lại ban đêm, ta cũng không về được hoàng cung, chẳng lẽ lại ngủ ngoài đường sao?" Roland nhấm mạnh: "Tóm lại, đêm hôm đó ta chẳng hề làm gì, rõ chưa?"
Trên mặt đối phương lộ ra một tia nghi hoặc, nhưng mà lại nhanh chóng khôi phục lại nụ cười ban sơ: "Được rồi, vậy thì không quan tâm đến các nàng nữa, hôm nay đổi mấy người mới. Ngài không biết, đối diện Kim Sa Phường mở một kỹ viện càng xa hoa hơn, nghe người ta nói phẩm chất đều sắp theo kịp quý tộc tư tàng, hơn nữa cần thư mời mới có thể đi vào, ta cũng chưa có cơ hội đi trải nghiệm. Nếu như là ngài thì chắc chắn không có vấn đề?"
"Không, ban đêm ta sẽ ở trong vương cung, cũng không đi đâu cả."
"Úc, ta đã hiểu!" Yorko nhíu mày nói: "Thị nữ trong cung điện cũng có tư sắc tuyệt vời, đương nhiên phải hảo hảo hưởng thụ một phen trước. Đã như vậy thì ta sẽ truyền thụ tuyệt kỹ thành danh của ta cho ngài, cam đoan các nàng đều không quên được ngài..." Nói đến chỗ này, hắn cảm khái nói: "Trước kia ngài luôn lôi kéo ta muốn học nhưng ta lại cảm thấy ngài nắm giữ thì tác dụng cũng không lớn. Bây giờ ngài sắp trở thành quốc vương bệ hạ, sợ rằng tình nhân sẽ còn nhiều gấp bội ta, cho nên môn tuyệt kỹ này hẳn là cũng có thể có được tác dụng lớn, dù sao tinh lực của một người có hạn mà —— "
"Dừng lại." Roland suýt chút nhịn không được đưa tay đi che miệng của đối phương, hắn cũng không dám để cho Yorko nói tiếp, cái tên này đúng là bách khoa toàn thư về lịch sử đen tối của hắn, những chuyện cặn bã mà tứ vương tử làm, hắn không muốn gánh, đặc biệt là trước mặt Nightingale: "Nghe cho kỹ... ta bây giờ không giống như trước kia.”
Yorko ngẩn người: "Đương nhiên, bây giờ ngài là quốc vương bệ hạ —— "
"Ta không nói cái này!" Roland ngắt lời hắn: “Nhưng ngươi hiểu như thế cũng được. Thân là quân vương một nước, đương nhiên không thể chỉ biết ăn chơi giống như trước kia, hiểu không?" Hắn nhớ lại phong cách trò chuyện thân mật của tứ vương tử, câu cổ đối phương: "Nói trở lại, ngươi tìm đến ta cũng không phải là chỉ vì muốn lôi kéo ta đi chứ, có chuyện gì thì nói thẳng ra, ở trước mặt ta, có cái gì mà phải giấu diếm."
Quả nhiên Yorko cười hắc hắc nói: "Vậy... ta nói thẳng, bệ hạ, ngài có thể phong cho ta một chức quan không?"
"Cái gì?"
"Để cho ta làm đại thần của ngài được không, không cần chức vị mấu chốt như đại thần tài vụ hoặc đại thần pháp vụ, quản lý đội tuần tra gì đó là được, giống như là kỵ sĩ Cương Tâm ấy!" Hắn vỗ vỗ bụng to: "Ta cam đoan có thể giúp ngài quản lý đám chuột đó ngoan ngoãn."
Trong lòng Roland không khỏi bất ngờ, cái tên này can đảm lắm. Nếu quả thật giao vị trí đại thần cho hắn thì thanh danh của vương đô sẽ xong đời —— dẫn theo đội tuần tra trêu hoa ghẹo nguyệt, xung đột với hoa hoa công tử khác thì trực tiếp gọi thủ hạ ẩu đả đối phương, cảnh tượng như vậy ngẫm lại đều cảm thấy đáng sợ.
Nhưng mà nếu có thể cho hắn một ghế thích hợp thì cũng có thể có hiệu quả tuyên truyền không tệ —— chỉ cần chịu hiệu lực cho mình thì có thể lấy được cơ hội tấn thăng trong trận chuyển giao vương vị này. Hơn nữa Yorko cũng coi là người có gia thế trong sạch, ngoại trừ không khống chế được nửa người dưới của mình thì gần như không có ham mê không tốt khác. Mấu chốt ở chỗ rốt cuộc thì vị trí nào mới thích hợp với người như hắn.
Roland suy tính một lát, mới mở miệng nói: "Ta biết, chỉ một chức quan cũng không có vấn đề gì, nhưng mà cụ thể ta còn phải thương thảo với Tòa thị chính một phen, dù sao cũng là công tác chính thức." Hắn vỗ vỗ bả vai"bạn cũ": "Chờ ta quyết định xong sẽ phái người thông báo cho ngươi."