Sau khi rời khỏi giấc mơ, Roland không còn chút buồn ngủ nào. Hắn kích động xoay người xuống giường rồi trực tiếp khoác áo khoác đi vào trong văn phòng. Sau đó, hắn rút ra mấy tờ giấy trắng, bắt đầu ghi lại một vài kiến thức còn sót lại của hóa học sơ cấp và bảng tuần hoàn các nguyên tố hóa học.
Hai lần đi vào giấc mơ cũng làm hắn nhận ra một vài quy luật. Đầu tiên, thời gian trong giấc mơ trôi đi không ngang bằng với thời gian ở thế giới thực. Điểm này rất dễ hiểu, ngày thường hơi buồn ngủ cũng có thể mơ được một chuỗi nội dung rất dài… Có lẽ là khi thị giác, thính giác, xúc giác và các cảm giác khác được cung cấp từ bên trong, thì bộ não có thể đạt tới một tốc độ phản ứng rất cao.
Ví dụ như hắn ở trong giấc mơ hoạt động tám tiếng, mãi cho đến khoảng ba giờ chiều, nhân cơ hội Angela chưa về nhà nên đã lợi dụng một chiếc thang xếp ở trong phòng ngủ để rời khỏi giấc mơ. Mà bên này vẫn cứ là đêm khuya, ánh trăng treo cao trên đỉnh đầu, chỉ sợ phải bốn đến sáu tiếng nữa mới có thể nhìn thấy mặt trời mọc.
Thứ hai là trình độ sinh động của bộ não. Có lẽ là do giấc mơ quá chân thật, nên Roland phát hiện ra hành động của mình trong giấc mơ không tương đương với trạng thái nghỉ ngơi khi đang ngủ… Vậy sẽ sinh ra một vấn đề rất khó giải quyết chính là ban ngày xử lý chính vụ, buổi tối còn phải kiếm tiền nuôi gia đình, một ngày bận rộn hai mươi tư tiếng đồng hồ. Hắn bỗng nhiên cảm thấy như mình sắp trở thành chiến si thi đua của thành Neverwinter… Còn là người chăm chỉ nhất nữa chứ.
Nhưng Roland vẫn chưa thử xem ngủ trong giấc mơ là thế nào. Nếu có thể lợi dụng chênh lệch thời gian hai bên để nghỉ ngơi trong giấc mơ, chắc chắn sẽ có thể nâng cao hiệu suất làm việc.
Thứ ba là bản thân giấc mơ.
Nó hoàn toàn khác so với giấc mơ bình thường… Nó rõ ràng, vững chắc, có một quy tắc riêng. Chắc chắn bộ phận này là do Angela dẫn tới, nàng làm giấc mơ trở thành một thế giới mới, mà sự hiểu biết của Roland với nó chỉ ở bề ngoài mà thôi.
Đến cùng nó có biên giới không? Dung hợp những đoạn ngắn này lại có thể tìm thấy bao nhiêu tin tức bị chôn giấu, thậm chí là bị lãng quên ở trong đó?
Thật vất vả chờ đến lúc trời hửng sáng, sau khi ăn sáng xong, Roland lại triệu tập tất cả người phụ trách các bộ môn của toà thị chính tới phòng tiếp khách trong lâu đài.
Trừ việc yêu cầu nắm bắt những thay đổi và phát triển của thành phố này hơn một tháng qua, hắn còn có một mục đích rất quan trọng, đó là lập ra mục tiêu chiến lược cho giai đoạn tiếp theo.
Trước mắt, uy hiếp của Giáo hội đã được giải trừ. Chuyện quan trọng nhất tiếp theo không thể nghi ngờ chính là làm tốt công tác chuẩn bị đón đánh ma quỷ, dồn toàn lực ứng phó vào trong Trận Chiến Thần Ý sắp mở ra.
Roland đặt ánh mắt vào các vương quốc khác.
- Ặc… ngươi muốn nói, không đơn giản chỉ nhận người từ các lãnh địa Greyfort, mà còn muốn cướp đoạt dân cư từ Everwinter và Wolfheart sao?
Barov lau trán.
- Bệ hạ, đây là một công trình lớn đó.
- Tin tức Giáo hội bị thương nặng tất sẽ truyền khắp cả đại lục, và không biết Thánh Thành Hermes có thể duy trì quyền kiểm soát với thành Everwinter, Wolfheart và các thành khác đến bao giờ. Mặt khác, những quý tộc gia nhập vào Giáo hội đó, khi tình hình xảy ra thay đổi, sẽ hung hăng cắn trộm cũng chẳng có gì lạ.
Roland trầm giọng nói:
- Đây là một cơ hội tốt cho chúng ta, dù là dùng kim long dụ hoặc hay là dùng vũ lực ép buộc, chỉ cần kéo những người này tới Greyfort là được.
Ở cái thời đại chủ nghĩa dân tộc chưa thức tỉnh này, ép buộc kéo người dường như không có bất cứ tai họa về sau nào… Chỉ cần có thể kéo được cả gia đình thì phần lớn người cũng không để ý mình đang làm việc cho ai.
- Chờ tới mùa xuân năm sau, hải cảng thành Neverwinter có thể mở ra, công tác chủ yếu mà ngươi phải thực hiện là lập ra kế hoạch tuyển người, thuê thuyền biển của thương nhân hàng hải Fiordland cùng với thu xếp dân cư chuyển tới một cách hợp lí.
Hắn tiếp tục bàn giao công việc.
- Ta biết thực thi những chính sách này sẽ phải dùng rất nhiều kim long. Nhưng dù thế nào đi chăng nữa, tòa thị chính đều phải cắn răng hoàn thành… Các vị đang ngồi cũng đều biết, Giáo hội không phải là kẻ địch cuối xùng của vương quốc.
Phương án nhanh chóng mở rộng dân cư này nhìn thì phức tạp khổng lồ, nhưng rất nhiều bộ phận chi tiết trong đó đã được tòa thị chính “diễn thử” trọn vẹn từ sớm.
Ví dụ như hành động tuyển người đối với đoàn sứ giả của tòa thị chính đã nhiều lần đi tới Nam cảnh và Đông cảnh kéo người mà nói, cũng không phải là chuyện khó khăn gì.
Mà bộ phận thu xếp dân cư lại càng có được điều lệ hoàn chỉnh và kinh nghiệm phong phú
Tòa thị chính của thành Neverwinter ngày hôm nay, đã trở thành một cơ cấu hành chính vừa trưởng thành vừa đáng tin.
Bộ phận vận tải biển, bộ phận duy nhất chưa từng thực hiện những việc tương tự, hắn định sẽ liên hệ Thunder và thương hội Margaret tới giúp đỡ mình hoàn thành.
- Đúng rồi, vì để giảm bớt gánh nặng cho ngươi, ta sẽ chính thức thuê tiểu thư Edith Kant gia nhập toà thị chính, đảm nhiệm vị trí phó quan của ngươi.
Roland hơi dừng lại.
- Dù là trước đây vạch kế hoạch cho trận chiến Coldwind Ridge, hay là biểu hiện ở bộ tham mưu, năng lực của nàng đều không thể chê. Ta tin rằng có sự giúp đỡ của nàng, ngươi sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều.”
- Bệ hạ, cảm ơn sự quan ái của ngươi.
Barov vội vàng la lên.
- Nhưng một mình ta cũng có thể làm được những…
- Ta đã quyết định rồi.
Roland cắt ngang lời nói của tổng quản.
- Cứ theo lời ta nói mà làm.
Sau đó hắn nhìn về phía Scroll.
- Công tác giáo dục cũng là trọng điểm trong giai đoạn tiếp theo. Không biết tiến triển của việc bồi dưỡng giáo viên trung cấp thế nào rồi?
- Đến nay chỉ có một mình Ferlin thông qua bài kiểm tra đánh giá trung cấp.
Scroll lắc đầu.
- Bệ hạ, chỉ sợ phương pháp này không thực hiện được.
- Ta hiểu rồi.
Roland cũng không cảm thấy ngoài ý muốn về sự thất bại của bộ giáo dục. Ban đầu, giáo viên sơ cấp đều đến từ chính giai tầng kỵ sĩ, nội dung truyền dạy cũng giới hạn trong việc phổ cập đọc và viết. Dưới sự thống nhất trong việc biên soạn giáo án và Scroll tự chỉ đạo, cũng coi như hoàn thành nhiệm vụ một cách thuận lợi.
Nhưng khi bộ giáo dục muốn tiếp tục tăng mạnh tài nguyên giáo viên, muốn bồi dưỡng kỵ sĩ thành giáo viên trung cấp thì vấn đề lại xuất hiện… Nguyên nhân duy nhất mà những quý tộc này có thể biết chữ là do bọn họ có điều kiện tiếp xúc với thứ này, mà không phải là bọn họ giỏi trong học tập.
Mà bài kiểm tra đánh giá trung cấp đề cập tới ba môn học lớn là toán học, vật lý, hóa học, không phải tùy tiện học là có thể hiểu.
- Nếu không thể thực hiện được, vậy giáo viên trung cấp mới sẽ do học sinh lựa chọn.
Hắn đánh nhịp nói.
- Vì đảm bảo cho học sinh có thể tiếp tục học tập, hãy thêm chế độ học bổng vào kế hoạch tài chính của năm tới.
- Thưởng… Học bổng?
Scroll ngẩn người.
- Ngươi là nói mở rộng chế độ khen thưởng ở từng Cứ điểm Epic sao?
- Hoàn toàn không giống nhau. Khi đó khen thưởng là để hấp dẫn càng nhiều người tham gia học tập, mà học bổng chỉ khen thưởng cho học sinh đứng đầu.
Roland giải thích.
- Tôn chỉ của nó là mức khen thưởng mà người ưu tú có thể nhận được trong giai đoạn học tập có thể so sánh với thù lao của người làm việc. Như vậy, bọn họ mới có thể bằng lòng tiếp tục ở lại trường học.
Đạo lý rất đơn giản, phần lớn người sau khi thông qua bài kiểm tra đánh giá phổ cập giáo dục và lấy được bằng tốt nghiệp, đều sẽ không suy xét tiến thêm một bước đào tạo sâu, mà là nhanh chóng tìm một công việc nuôi gia đình sống tạm. Bởi vậy, hắn cần phải thiết lập một phần trợ cấp đặc thù - - cũng chính là học bổng, để làm người giỏi về học tập có thể có được sự đào tạo tốt hơn.
- Ban đầu ngươi có thể đặt mức khen thưởng hơi cao một chút. Vậy thì học sinh được chọn lọc chắc sẽ là khoảng từ hai mươi đến ba mươi người. Những người đó sẽ do ngươi và Ferlin dạy, tốc độ học tập của bọn họ hẳn là sẽ nhanh hơn kỵ sĩ nhiều. Sau đó thông qua sẽ bài kiểm tra đánh giá trung cấp trở thành giáo viên trung cấp, bắt đầu bằng mỗi tháng 50 miếng ngân lang. Người không thông qua cũng sẽ không có tổn thất gì, vẫn có thể xin làm những công việc khác.
Mà sau khi có đội giáo viên trung cấp đầu tiên, lại hạ thấp mức khen thưởng. Như vậy là có thể tiếp tục từng bước nâng cao trình độ học thức.