- Bệ hạ, mấy nhóm người trước làm như vậy thì không sao, nhưng sau đó thì sao… Chúng ta không cần nhiều giáo viên trung cấp như vậy đúng không?
Barov đặt câu hỏi. Tuy nhìn qua hắn có hơi mất mát, nhưng phần lớn lực chú ý vẫn tập trung ở đề tài đang thảo luận, loại biểu hiện trưởng thành này làm Roland rất hài lòng.
- Giáo viên trung cấp không phải là tương lai duy nhất của những người này. Ngoài việc tiếp thu một bậc giáo dục càng cao, những cương vị sản xuất khác cũng sẽ sắp xếp người nghiên cứu và nhân viên quản lý tương ứng… Bọn họ không đơn giản chỉ là biết sử dụng máy móc như thế nào, mà còn có thể tự bồi dưỡng công nhân, bảo dưỡng thiết bị, thậm chí là đưa ra ý kiến để cải tiến nó.
Roland bẻ ngón tay nói.
- Chỉ có nhiều dân cư là không có ý nghĩa, chuyện bộ giáo dục phải làm, là dùng hết khả nặng chuyển hóa bọn họ thành nhân viên sản xuất công nghiệp.
- Nhân viên sản xuất công nghiệp?
Scroll thấp giọng lặp lại vài lần.
- Là chỉ người sản xuất sao?
- Có thể hiểu như vậy.
Hắn nói ý tưởng đã suy nghĩ trong đầu từ rất lâu ra một cách kỹ càng và tỉ mỉ.
- Bất cứ người nào đã từng tiếp thu phổ cập giáo dục sơ cấp đều có thể đảm nhiệm vị trí công nhân, bọn hon chính là nhân viên sản xuất công nghiệp sơ cấp nhất. Bộ phận người này quyết định quy mô sản nghiệp của thành Neverwinter, nhân số càng nhiều thì quy mô càng lớn, và sẽ chỉ có cực kỳ không đủ… Tòa thị chính không quản lý được nhiều việc như vậy. Bởi vậy, sau này trong một trăm người hẳn là có hai đến ba người có được trình độ giáo dục trung cấp. Bọn họ không chỉ có thể làm công nhân, mà còn có thể nâng lên vị trí quản lý. Mà người nhận giáo dục cao cấp cũng giống như thế, cứ vậy mà suy ra, hình thành một đoàn thể có thể tự thay đổi, hơn nữa còn có thể làm việc theo mệnh lệnh của tòa thị chính.
Sở dĩ dân cư có thể trở thành tiền lãi, giáo dục là điểm mấu chốt ắt không thể thiếu. Trước mắt, tài nguyên mà thành Neverwinter có được cũng không đầy đủ, không có cách nào mở rộng việc giáo dục bắt buộc trung cấp và cao cấp một cách toàn diện. Roland cũng không có nhiều thời gian chờ nhân tài trưởng thành như vậy, cho nên dứt khoát dùng học bổng để tuyển chọn và bồi dưỡng một nhóm người có năng lực. Mà phần lớn người dân còn lại chỉ cần hoàn thành giáo dục sơ cấp, biết đọc biết viết là có thể trực tiếp phân phối vào trong các cương vị sản xuất, trở thành một chiếc đinh ốc trong sự phát triển với tốc độ cao của thành Neverwinter.
- Ta hiểu rồi.
Scroll trả lời.
- Còn nữa, hãy bổ sung giáo dục tư tưởng vào trong phổ cập giáo dục sơ cấp.
Roland nhẹ nhàng gõ mặt bàn, không nhịn được nhớ lại quyển sách giáo dục tư tưởng và đạo đức trong giấc mơ. Ở thời đại này, tác dụng của tư tưởng võ trang có lẽ không ít hơn máy chạy bằng hơi nước bao nhiêu.
- Nội dung cụ thể ta sẽ viết giáo án rồi đưa cho ngươi.
Thấy Scroll gật đầu, hắn mới đứng dậy nhìn mọi người đang ngồi xung quanh.
- Dù sao cũng phải nói, trong năm nay và năm sau, nhiệm vụ chủ yếu của tòa thị chính là mở rộng dân cư, phát triển giáo dục cùng với phát triển quy mô sản nghiệp…. Hai điều đầu tiên là quan trọng nhất và sẽ quyết định hạn mức phát triển cao nhất của thành Neverwinter, hay thậm chí là toàn bộ vương quốc. Ta hy vọng trước khi kẻ địch càng đáng sợ, cũng càng mạnh mẽ đến, tất cả mọi người có thể cố gắng hết sức để hoàn thành trách nhiệm của mình.
- Vì quốc vương bệ hạ!
Tất cả quan chức cùng đứng dậy và hô.
- Cũng vì chính các ngươi.
Roland thở ra một hơi.
- Hội nghị hôm nay kết thúc ở đây, đúng rồi…. Kaymer Schuider tới văn phòng của ta một chuyến.
…
Nhà giả kim thủ tịch đi theo Roland vào văn phòng, vừa mới đóng cửa lại đã hỏi một cách gọn gàng dứt khoát.
- Bệ hạ, ngươi có ý tưởng mới hoặc sản phẩm mới gì muốn sản xuất sao? Nếu không có, ta hu vọng có thể về phòng thí nghiệm làm việc.
- Ngươi vẫn nóng nảy như vậy.
Roland không nhịn được mà bật cười rồi nói.
- Ngồi xuống từ từ nói chuyện, ta có một thứ quan trọng muốn giao cho ngươi.
Chờ khi Kaymer ngồi xuống với vẻ mặt khó hiểu, hắn mới không nhanh không chậm mà uống một ngụm trà.
- Các nhà giả kim của vương đô gần đây thế nào?
- Không tốt cũng không xấu, trừ việc giao lưu trong thí nghiệm hóa học, ta cũng không nói chuyện với bọn họ nhiều lắm.
Nhà giả kim thủ tịch khẽ nhíu mày.
- So với hỏi ta, ngươi có thể hỏi thẳng bọn họ mà.
Điều này nói rõ Hiệp Hội Giả Kim Vương Đô vẫn cứ hình thành một nhóm nhỏ… Cho dù đông đảo học đồ mà bọn họ mang tới giúp đỡ cực kỳ lớn đối với việc sản xuất hóa chất, nhưng trên thanh thế cũng dễ dàng đè học viên bản địa xuống.
Roland không tiếng động mà đổi sang đề tài khác.
- Hiện giờ, việc sản xuất hai loại axit và bột không khói đã đạt tới một quy mô khả quan, hơn nữa sau đó còn mở rộng theo cấp số nhân. Ta định chính thức tách riêng ngành này thành một ngành độc lập, để một bộ môn mới quản lý nó.
Hắn dừng một lúc rồi tiếp tục nói.
- Ngươi có nghĩ tới việc đảm nhiệm Bộ trưởng Bộ Hóa chất không?
- Ta nhớ lúc trước ngươi từng nói với ta, nhưng… Xin lỗi bệ hạ, ta không thể bỏ lại phòng thí nghiệm và những chai lọ vại bình đó để làm những công việc vụn vặt của người quản lý được.
Kaymer từ chối không chút do dự.
- Vậy nên câu trả lời của ta vẫn giống như lúc trước.
- Đừng vội vàng từ chối.
Roland khẽ nhún vai.
- Ngươi dốc lòng với thí nghiệm hóa học đơn giản là muốn thăm dò sự huyền bí của nó, không muốn lãng phí thời gian ở những chuyện khác… Nếu ta có thể làm ngươi hiểu biết bản thân hóa học một cách càng trực quan hơn thì sao?
Kaymer Schuider không khỏi sửng sốt.
- Làm thế nào?
Roland lấy ra một tờ giấy trắng được vẽ đầy những ô vuông từ trong ngăn kéo, sau đó chậm rãi mở ra trước mặt hắn… Nó chính là bảng tuần hoàn nguyên tố mà tối hôm qua hắn sao chép lại.
- Đây, đây là…
Đôi mắt của nhà giả kim già lập tức thẳng tắp, hắn run rẩy mà vươn tay như là muốn cướp lấy tấm bảng này từ trong tay quốc vương, lại sợ hãi mình dùng sức quá mạnh mà xé nát nó.
- Không phải ngươi nói là… khoảng trống đã quên rồi sao?
- Gần đây ta lại nhớ ra không ít.
Roland thu bảng tuần hoàn lại, làm đối phương chỉ có thể nhìn từ xa.
- Bao gồm “Hóa học trung cấp” cũng như thế, lúc này hẳn là sẽ không phải là tàn quyển nữa.
- Bệ hạ, ta…
Kaymer kích động tới mức vừa nói được nửa câu đã lập tức ngậm miệng lại, hiển nhiên là hắn đã hiểu ý của quốc vương bệ hạ.
- Không sai, đảm nhiệm Bộ trưởng Bộ Hóa chất, thay ta quản lý tốt toàn bộ ngành hóa chất, thì tờ bảng tuần hoàn nguyên tố và “hóa học trung cấp” bản hoàn chỉnh sẽ thuộc về ngươi.
Roland khẽ nhếch khóe môi.
- Mà nói không chừng còn có thể nhìn thấy “Hóa học cao cấp”.
Tuy tình yêu của nhà giả kim thủ tịch với hóa học làm người khâm phục. Nhưng chịu giới hạn trong điều kiện và hoàn cảnh, dù hắn nghiên cứu thế nào thì thành tựu cũng sẽ không vượt qua trình độ hóa học cấp ba. Bây giờ có sách hóa học hoàn chỉnh, còn không bằng trực tiếp đưa kết quả tới trước mặt hắn. Vừa có thể tiết kiệm được rất nhiều thời gian để dạy dỗ càng nhiều người hơn, vừa có thể làm yếu ảnh hưởng của Hiệp Hội Giả Kim Vương Đô với toàn bộ ngành sản xuất.
Roland cũng không lo lắng Kaymer không biết gì về việc quản lý. Dù gì có thể trở thành người thủ tịch của Phường Giả Kim ở thành phố Xích Thủy, tổ chức cơ bản và năng lực phối hợp là ắt không thể thiếu. Chỉ là theo tính nết của hắn, ngày thường rất ít khi quan tâm tới những chuyện vặt này mà thôi.
- Ta… Hiểu rồi.
Kaymer do dự một lúc lâu, sau đó hắn cúi gập người xuống nói.
- Ta sẽ đảm nhiệm chức Bộ trưởng.
Không biết vì sao, nhưng so với dựa vào quyền lực mạnh mẽ đạt thành mục đích, Roland càng ngày càng thích cảm giác dùng lợi thế không thể từ chối làm người thay đổi thái độ, hay đây là hội chứng của người đứng đầu trong truyền thuyết?
Dù thế nào thì đây cũng sẽ là một lựa chọn song thắng.
- Ngươi dạy ra càng nhiều đệ tử thì những việc vặt cần phải xử lý sẽ càng ít.
Roland cuộn bảng tuần hoàn lại rồi đưa cho hắn.
- Đây là khen thưởng dự chi, làm cho tốt, trong lịch sử hóa học sẽ để lại tên của ngươi.