Nhớ lại chuyện xảy ra lúc sáng, Roland cảm thấy có hơi lạ lùng.
Ngươi nói rằng một người xuyên không bình thường như hắn, làm thế nào mà lại trở thành người trời chọn khâm định rồi? Có phải là vào lúc như thế này nên đọc hai câu thơ để bày tỏ sự ngạc nhiên của mình không?
Sáng sớm tinh mơ khi vừa thức dậy, lúc Akesha báo cáo kết quả quan sát đánh giá cho hắn, hắn còn cho là mình đã nghe nhầm. Nhưng dưới sự chứng minh của đông đảo phù thủy, hắn cũng chỉ có thể nhận trước cho xong. Cùng lúc đó, Roland biết kết quả này chắc chắn sẽ nằm ngoài sự dự đoán của di dân Taquila, để tăng cường tính độ tin cậy của việc trao đổi, hắn dứt khoát đề nghị đối phương tới tham quan mình ngủ trưa vào buổi trưa.
Cũng không biết là do tố chất tâm lý đã tăng lên sau khi trở thành quốc vương, hay chỉ là đơn giản là do lười biếng... Sau khi cầm một cuốn sách và nằm trên chiếc ghế dài trong phòng làm việc xem không lâu mà lại thật sự đã ngủ quên mất tiêu. Cảnh tượng nhìn thấy đầu tiên sau khi tỉnh dậy là bóng lưng của Nightingale rút súng phòng bị cùng với Phyllis đang ngất xỉu.
Tuy nhiên, Roland cũng không cho rằng cái gọi là “người trời chọn” là người trời chọn ra. Đó chỉ là những di dân Taquila đặt quá nhiều hy vọng vào những gì họ tìm thấy đến mức họ coi phù thủy người cứu thế có thể kích hoạt được nó.
Không nghi ngờ gì nữa, có thể làm cho Tam tịch Hội Liên Hợp đối đầu nhau trong lúc nguy cấp, tất nhiên những thứ trong phế tích không thể coi thường, nhưng nếu nói nó có sức mạnh sánh ngang với Thần minh và có thể tiêu diệt ma quỷ chỉ trong một lần, điểm này cần phải xem xét. Dẫu sao thì nó thật sự giống như tạo vật Thần Minh, vậy làm sao người tạo ra nó lại có thể không lấy một tiếng động mà biến mất trong mê cung Styx?
Tất nhiên, nếu muốn tìm hiểu cụ thể câu chuyện bên trong thì còn phải trao đổi thêm với những người sống sót mới được.
Ngoài ra, kết quả quan sát được của những giấc mơ mặt khác cũng chứng minh cho phỏng đoán của hắn - thế giới trong mơ này thực sự không phải hoàn toàn do ý thức của hắn xây dựng. Các chi tiết quá phong phú và đã vượt xa khả năng nên có của bộ não, hắn đã cung cấp rất nhiều tài liệu, nhưng ghép nó lại với nhau thì lại là người khác.
Trước đây hắn đã từng suy đoán phù thủy chính là phần cuối của quá trình chuyển biến ma lực, bây giờ xem ra vẫn còn có một trạm kiểm soát giữa phần cuối và ma lực. Chính cửa ải này đã mang đến cho ma lực một sự thay đổi kỳ diệu, nó giống như một cái hộp đen không rõ nguyên lý, chỉ cần phù thủy phát lệnh thì hộp đen có thể trả lại kết quả. Nói cách khác thì là năng lực hiện thực hóa quá trình của phù thủy không khác gì thế giới trong mơ, điểm khác duy nhất chính là hắn không có ma lực để hiện thực hóa giấc mơ.
Điều này làm Roland nhớ lại mối quan hệ giữa pháp sư và ma võng. Pháp sư thông qua động tác tay, chú ngữ và tài liệu thi pháp để kết nối với ma võng, từ đó có được sức mạnh mình cần. Nếu xem cửa ải là ma võng, thì trái lại có một số điểm tương đồng.
Mà sau khi đánh bại Angela, hắn vô tình có được khả năng kết nối các trạm kiểm soát, thế nhưng tất cả cũng chỉ có vậy. Độ phức tạp của mệnh lệnh phần lớn liên quan đến độ khó thực hiện, chứ không liên quan đến sức mạnh và khả năng sử dụng. Ngược lại, năng lực càng gần với bản chất của ma lực thì khả năng chuyển hóa của nó càng dễ dàng hơn mới đúng - ví dụ như khi trực tiếp chuyển hóa ma lực thành ánh sáng và nhiệt chắc chắn sẽ dễ dàng hơn nhiều so với việc tạo ra vật chất, nhưng sức mạnh thì chắc chắn kinh thiên động địa.
Đây cũng là một trong những lý do chính làm Roland rất quan tâm đến khu di tích. Dù nhìn thế nào thì cột sáng được ma thạch năm màu chiếu rọi cũng trông giống như một phương thức “gửi mệnh lệnh” đặc biệt. Thay thế phù thủy bằng các vật thể nhân tạo, cố gắng giả mạo mệnh lệnh... Nghiên cứu về sức mạnh ma thuật có thể đi sâu tới bước này hoàn toàn đã vượt xa trình độ của Hội Liên Hợp. Ngoài những danh hiệu mang đầy hàm ý chắc nịch như người trời chọn và dụng cụ thiên khiển, có thể nó còn có ý nghĩa là sự nảy mầm của những công nghệ mới.
Chỉ vậy thôi, hắn đã phải liên hệ với phù thủy Taquila.
Nghĩ tới điều đó có thể giáng cho đối phương một đòn nặng nề và thậm chí còn làm mất đi sự tự tin của họ trong việc chiến đấu với ma quỷ, thế nên Roland quyết định để Phyllis đến tham quan sức mạnh của thời đại mới trước khi bắt đầu đàm phán sâu hơn.
Để đạt được hiệu quả “thuyết phục” tốt hơn, hắn gọi Iron Axe vào phòng làm việc.
- Gần đây tình trạng ẩn hiện của tà thú như thế nào?
- Bẩm báo bệ hạ, tất cả đều là quấy rối rải rác, đội tuần tra trên tường thành có thể giải quyết.
Người Sand đáp sau khi chào theo tiêu chuẩn của quân đội.
- Rất tốt, ta dự định tổ chức một cuộc tập trận pháo binh ở khu vực tường thành trong mấy ngày gần đây. Nó cần phải có hình thức thanh thế lẫy lừng mà cũng phải giảm thiểu lãng phí nhất có thể.
Tổng chỉ huy Đệ Nhất Quân trầm tư một hồi lâu:
- Ý của ngươi là... làm giả?
Roland không thể nhịn được cười, có vẻ như sự hiểu biết của Iron Axe về thuốc súng ngày càng trở nên rõ ràng hơn:
- Chính xác mà nói, nó là sự pha trộn giữa thật và giả. Khi thể hiện bắn ra chính xác, hãy nạp đạn thật; khi thể hiện tầm bao quát của hỏa lực thì sử dụng thuốc súng đen chôn sẵn, ngươi có hiểu ý của ta không?
- Đã hiểu, thưa bệ hạ.
Iron Axe lập tức gật đầu trả lời.
Đạn giấy được sử dụng phổ biến trong các cuộc diễn tập, nếu đã là dùng để dọa người thì không cần phải đem lựu pháo quý giá vẩy ra như nước, kích nổ thuốc súng chôn sẵn bằng cách dùng dây điện cũng có thể đạt tới hiệu quả gây chấn động, hơn nữa còn rất tốt.
Roland đại khái kể lại kế hoạch mà hắn đã hình thành trong đầu:
- Ta hy vọng vụ nổ cuối cùng sẽ đủ để thu hút, thế nên ngươi có thể chuẩn bị thêm chút thuốc súng đen cho việc này.
- Bệ hạ, chuyện này có thể ảnh hưởng đến tác chiến của tiểu đoàn pháo binh…
Hắn lắc đầu.
- Không sao cả, thật ra ta dự định loại bỏ dần những vũ khí dùng thuốc súng đen, chẳng hạn như pháo dã chiến mười hai pound đã không còn phù hợp cho các trận chiến trong tương lai nữa.
Thân pháo nặng, tốc độ bắn chậm và uy lực của đạn đặc ruột cũng hạn chế việc tiếp tục sử dụng. Trận chiến dưới Coldwind Ridge đã cho thấy rõ đầy đủ rằng khả năng sát thương của súng trường là rất hạn chế, đặc biệt là khi đối mặt với những kẻ địch tấn công rải rác và di chuyển nhanh thì nó lại càng trở nên chật vật hơn. Hầu hết quần quần thần phạt đều gục ngã dưới súng máy và pháo cứ điểm, chỉ có khoảng một trăm người không may mắn bị những viên đạn bắn trúng.
Thêm với việc khó vận chuyển, khó để tấn công phối hợp với bộ binh, khó tiến hành các cuộc tác chiến trong thành thị, công dụng ngày càng hạn hẹp. Súng trường ổ quay vẫn có thể sử dụng được một thời gian, thế nhưng việc tiêu hao thuốc súng của viên đạn nhỏ hơn rất nhiều, cho dù tiêu hao mất một nửa lượng tồn kho cũng không bị ảnh hưởng.
Với sự giúp đỡ của thế giới trong mơ, kế hoạch cải cách công nghiệp hóa chất mới của Roland đang được chuẩn bị, sự gia tăng ổn định của sản lượng thuốc súng cơ bản kép đã mang lại cho hắn vốn để loại bỏ vũ khí dùng thuốc súng đen.
- Ngươi đã thiết kế một vũ khí thay thế mới rồi?
Đôi mắt của Iron Axe đột nhiên sáng lên.
Roland mỉm cười, lấy từ trong ngăn kéo ra một bản vẽ và trải ra trước bàn:
- Một loại hỏa lực khúc xạ có thể điều chỉnh xa hoặc gần, có thể tách ra vài người mang theo, uy lực lớn, cấu tạo đơn giản, khi thao tác cũng không quá khó khăn. Ngươi thấy như thế nào?
Iron Axe cúi xuống nhìn bức vẽ một lúc:
- Ối... xin lỗi bệ hạ, ta chỉ có thể xem bề ngoài... Nó giống như một cái ống sắt. Với một cái vách mỏng như vậy, thật sự có thể bắn ra đạn pháo được sao?
- Tất nhiên, quan trọng hơn hết là loại đạn chuyên dụng, nhưng chế tạo nó vẫn đơn giản hơn nhiều so với lựu đạn pháo một trăm năm mươi hai milimet.
- Vũ khí mới đã có tên gì chưa ạ?
- Ngươi có thể gọi nó là pháo cối.
Roland trả lời.