Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 749

Chương 749
Chương 749

Rubraca Bloodwhip vừa rời giường liền nghe thấy tin tức ốc đảo nhỏ ở Tây Bắc đã đổi chủ.

- Vậy sao?

Hắn khẽ chau mày, mặc dù tối qua nhìn thấy ốc đảo đó bùng lên ánh lửa nhưng không ngờ thị tộc Roaring lại không kiên trì được dù chỉ một đêm. Gần đây trong sông Silver từng xuất hiện thị tộc mới với thực lực dũng mãnh như vậy sao? Tại sao hắn không có bất cứ ấn tượng nào cả?

Rubraca vỗ nhẹ sủng cơ nằm bên cạnh sau khi bảo nàng bọc tấm thảm đi ra ngoài mới nhìn thuộc hạ

- Nói tỉ mỉ

- Vâng, theo như báo cáo của những tên chạy trốn trở về, ngọn lửa lớn trên ốc đảo không phải do những người khiêu chiến sau khi thâm nhập vào phóng mà là thiên hỏa của phụ thần.

- Đánh rắm!

Hắn phun nước bọt.

- Đám người hèn nhát, hễ gặp chuyện không giải quyết được đều đẩy lên người Tam Thần, ta phải treo cổ hết bọn chúng trước cổng thành Ironsand!

- Nhưng mà…

Người thuộc hạ do dự một lúc

- Sáng sớm hôm nay người của ta đã đến doanh địa của ốc đảo nhỏ một chuyến thì phát hiện cảnh tượng ở nơi đó quả thật có chút giống với những điều bọn họ diễn tả… Trên mặt đất có những hố to đen kịt, xác chết và mảnh vỡ nhà cửa trải khắp nơi không giống như phóng hỏa bình thường có thể làm được.

- Mảnh vỡ?

- Đúng vậy, giống như một con sao biển khổng lồ hoặc là bọ cạp từ dưới đất chui lên nghiền nát doanh địa, xé bọn họ ra tan tành.

Thuộc hạ cân nhắc cách dùng từ

- Những người đợi trong doanh địa phần lớn xui xẻo, trái lại những tên ở bên ngoài tìm thú vui tổ chức phản kích… chỉ là ngay cả đối thủ bọn họ cũng chưa gặp được thì đã bị đánh tan tác rồi.

- Nói cách khác đám ngu xuẩn đó đã trúng mai phục, sau đó còn chưa tiếp cận được đối thủ thì đã hốt hoảng bỏ chạy hết rồi?

Rubraca bắt đầu nghi ngờ bản thân có phải đã quá nhân từ với chó giữ cửa rồi không, tốn nhiều công sức lôi kéo bọn họ kết quả chỉ có trình độ thế này? Hay là cuộc sống yên ổn lâu ngày đối với sự biến chất của thực lực còn nghiêm trọng hơn so với hắn dự đoán?

- Sau đó thì sao? Đến thời điểm hiện tại thậm chí bọn họ vẫn chưa biết thị tộc nào đã chiếm lấy ốc đảo nhỏ?

- Người của ta đang nghe ngóng, có lẽ sẽ nhanh chóng lấy được tin tức.

Thuộc hạ nói đến đây thì dừng lại một chút, thoáng ngập ngừng nói

- Chỉ là một vài người dân chạy trốn nói bọn họ nhìn thấy bóng dáng của rất nhiều người phương Bắc.

- Người phương Bắc…

Tin tức này khiến cho Rubraca trở nên nghiêm túc.

Hắn cả người trần truồng đi đến bên cửa sổ nhìn về hướng Tây Bắc, ngọn lửa đã dập tắc từ lâu chỉ còn lại mấy làn khói đen loáng thoáng có thể nhìn thấy.

Cho dù thị tộc Roaring là chó giữ cửa do Ironwhip hợp tác với Bone Cutting lôi kéo về, nhưng hắn cũng không để ý đến sự sống chết của đối phương lắm. Quy chế người khiêu chiến với bọn họ nói là kiểm tra tư cách không bằng nói là một tấm tường bảo vệ do lục đại thị tộc thiết lập nên cho mình, sau khi hắn định cư ở thành Ironsand mới hiểu rõ đạo lý này.

Quyết đấu thần thánh chỉ là một cuộc chém giết quy mô nhỏ, người khiêu chiến tranh giành ốc đảo nhỏ lại là chiến tranh toàn diện giữa hai thị tộc. Cho dù hai bên chém giết đến máu chảy thành sông cũng không phải chuyện hiếm lạ gì, dù sao thì cho dù tiến vào thành Ironsand, ốc đảo cũng là một vùng đất buộc phải tranh giành của từng thị tộc muốn tìm kiếm sự lớn mạnh. Cho dù bên nào thắng thì cũng phải trả một cái giá rất nặng nề, cần phải có một khoảng thời gian rất dài để liếm láp vết thương.

Khoảng thời gian này đại thị tộc chỉ cần tăng thêm đe dọa dụ dỗ không hề khó để khiến người khiêu chiến trở thành chó giữ cửa, đặc biệt là các thị tộc cho rằng thỏa hiệp chỉ là tạm thời, đợi đến sau khi khôi phục lại hoàn toàn sớm muộn gì cũng phát động quyết chiến, về cơ bản đến cuối cùng chẳng có thể gõ vang chuông thánh của thành Ironsand.

Bởi vì lúc đó sẽ có người khiêu chiến mới xuất hiện, loại bỏ chó giữ cửa.

Đại thị tộc đang thông qua cách này, từ đầu đến cuối vẫn duy trì để bản thân không lâm vào khốn cảnh đầu rơi máu chảy.

Hiện tại Ironwhip đã leo lên vị trí thứ tư cho dù người khiêu chiến phát động quyết đấu ngay lập tức có lẽ cũng sẽ không tìm hắn, do đó ốc đảo nhỏ đổi chủ cũng không phải chuyện nghiêm trọng gì.

Nhưng xuất hiện người phương Bắc thì khác.

Ví dụ nữ vương Greenwater trước đây gây ra không ít hỗn loạn cho thành Ironsand – cho dù là nô lệ và côn đồ thật sự cũng có rất nhiều người đến vùng đất Evergreen phía Bắc này. Hai kẻ nương nhờ lẩn giấu trong người khiêu chiến khiến cho ốc đảo nhỏ thoáng chốc trở nên trống rỗng dẫn đến người đời sau dễ dàng nổi dậy khiêu chiến với thần thánh, cũng chính là nhân lúc hỗn loạn này Rubraca nắm bắt cơ hội thuận lợi trở thành đại thị tộc đứng thứ tư.

Bây giờ bọn họ lại muốn giở trò gì?

- Đi giám sát đám người đó, điều tra rõ sự việc này.

Hắn quay người lại căn dặn thuộc hạ.

- Người phương Bắc đến từ thành phố đó, có bao nhiêu người, mang theo vũ khí gì, có ý định gì – ta đều muốn biết!

- Vâng, tộc trưởng đại nhân!

Có lẽ hắn nên thương lượng một chút với các đại thị tộc khác.

Quy tắc của Cực Nam cảnh quyết không để cho người ngoài nhúng tay vào!

Đến chiều thuộc hạ mang lại một tin tức khiến Rubraca Bloodwhip không dám tin.

- Ngươi nói cái gì? Thị tộc Osha?

- Bọn họ quả thực tuyên bố như vậy, các lá cờ trong ốc đảo nhỏ đều đã đổi thành chiến văn của Osha, ta còn nhìn thấy công chúa Osha được coi là nô lệ buôn bán kia! Nàng đã trở thành thần nữ đang triệu tập tộc người mới, người hưởng ứng dường như không ít!

Sao…Sao có thể vậy được?

Rubraca không phải hoàn toàn không biết gì về vương quốc phía Bắc, trong mắt người Greyfort thần nữ hoàn toàn được coi là sự tà ác, nếu kết cục của nữ nô lệ người Sand đã coi như đủ thê thảm rồi, vậy một thần nữ nô lệ càng không có bất cứ khả năng trở mình nào. Nhưng hiện tại nàng làm sao nhận được sự ủng hộ của người phía Bắc, trái lại còn dẫn theo bọn họ quay trở lại Cực Nam cảnh bằng thái độ của người báo thù?

Hắn cảm thấy một sự hoang đường khó mà nói rõ được cùng với sự hoảng sợ mơ hồ.

Người Mojin vẫn bị áp chế trong sa mạc, không phải bọn họ thích sa mạc mà vì từ đầu đến cuối bọn họ không thể chống lại chính diện với Greyfort. Nếu như đối phương muốn gây bất lợi cho Ironsand, các tộc có lẽ sẽ đoàn kết lại chống đối với người ngoài, nhưng lỡ như thị tộc Osha nhận được sự ủng hộ của người phương Bắc chỉ muốn nhằm vào tộc mình, các thị tộc khác còn gắn bó chặt chẽ với Ironwhip không?

Đây gần như là một câu hỏi cần phải trả lời.

Đáng chết!

Hắn dùng sức gạt ly rượu trên bàn xuống đất rồi lại dùng chân giẫm mạnh lên, khiến cho nó trở thành một đống thủy tinh vỡ vụn.

Nếu như ngươi muốn thông qua quyết đấu thần thánh để báo thù giết cha năm ấy thì cứ đến đi! Rubraca suy nghĩ hung ác, có lẽ người phương Bắc vũ khí tốt, dân số đông, nhưng trong cuộc quyết chiến người Sand Mojin mới là những võ sĩ dũng mãnh nhất! Ta sẽ cho ngươi biết được cái gì gọi là mùi vị của sự tuyệt vọng!

Trong lúc này lại có một tên thuộc hạ đi vào phòng khách của hắn

- Tộc trưởng đại nhân, thị tộc Osha phái người đưa đến một phần lễ vật.

- Cái gì?

Rubraca cảm thấy gân xanh trên đầu luôn giật

- Lễ vật?

- Vâng, đang đặt trong vườn hoa bên ngoài.

- Đưa ta đi xem.

Hắn nghiến răng nghiến lợi nói.

Đó là một cái hòm gỗ cực lớn dài khoảng bằng một người, rộng bằng nửa người giống như được ghép lại bằng mấy tấm gỗ thông thường vậy, bốn gốc đóng đinh sắt nhìn bề ngoài chẳng có gì khác thường.

- Người đưa đến đâu?

Rubraca hỏi.

- Đã đi rồi.

- Đến mấy người?

- Ực…Chỉ có một người.

- Một người?

Hắn nhướn nhướn mày, đi lên phía trước đá vào cái hòm một cái, cái hòm gỗ lập tức lăn mấy vòng cũng không hề phát ra âm thanh va chạm loảng xoảng – bên trong dường như có chứa thêm thứ gì đó. Chỉ là dựa theo trọng lượng này thì lại giống như rỗng ruột vậy.

- Chuyển vào trong lâu đài đá.

Rubraca lạnh lùng nói.

- Ngược lại ta muốn xem bọn họ muốn giở trò gì.

Bình Luận (0)
Comment