- Bệ hạ, đã thống kê ra kết quả cứu chữa sự cố.
Hai người Barov và Scroll cùng tiến vào phòng làm việc của Roland.
- Ồ?
Roland quan tâm hỏi:
- Tình hình như thế nào?
- May mắn trong rủi ro, không ai vì thế mà bị thương nặng khó dứt.
Câu trả lời của tổng quản toà thị chính khiến hắn thở phào:
- Ba người gãy xương, đều là không cẩn thận vấp té trong lúc chạy nạn, hai người mất đi thính giác, chắc do tiếng nổ gây nên; còn một người bị bỏng, nhưng sau khi được tiểu thư Nanawa điều trị, tất cả mọi người đã bình phục.
- Lúc bấy giờ, sau khi giáo viên nghỉ trưa ở phòng nghỉ ngơi nghe thấy tiếng nổ liền tổ chức rút lui, Fillin Hilt lên tiếng nói rằng Đệ Nhất Quân đang diễn tập, mô phỏng kẻ địch đột kích học viện, yêu cầu học sinh phối hợp hành động, đừng hoảng sợ. Cách nói này khiến trật tự hiện trường giữ được ổn định… Ngoài ban thứ sáu tận mắt thấy phù thuỷ thức tỉnh ra.
Scroll bổ sung:
- Đám người bị gãy xương, mất thính giác đều là học sinh chung một ban.
- Không hổ danh là Dawn.
Roland không nhịn được khen ngợi, lợi dụng danh vọng to lớn của Đệ Nhất Quân ở thành Neverwinter, vừa tiện khống chế trật tự, lại có thể giảm bớt khủng hoảng. Như vậy, cũng tương đương giảm sự ảnh hưởng xuống mức thấp nhất, chỉ cần biện pháp bổ cứu tiếp đó thoả đáng, phần lớn người đều sẽ không nhận ra được thật ra phù thuỷ thức tỉnh là quá trình vô cùng nguy hiểm.
Đương nhiên, người thức tỉnh kiểm soát năng lực trong một phạm vi cực nhỏ cũng là một điều hết sức quan trọng… Tiếng nổ to đến từ dòng điện xuyên thủng không khí, hình thành đường hồ quang điện với chốt cài kim loại trên cửa sổ, y hệt nguyên lý của tiếng sấm sét, thoạt nghe long trời lở đất, song tính nguy hại không dữ dội.
Còn về dập tắt hoả hoạn thì là vở kịch sở trường của Akesha, sau khi nàng tới hiện trường, chỉ dùng vài phút thì đã đóng băng nguồn lửa, khiến tòa nhà dạy học chính may mắn tránh khỏi tai nạn… Mặc dù Roland đã đang cân nhắc phải chăng đổi hết những phòng ốc này thành kết cấu gạch hỗn hợp, để tránh lần nữa xảy ra sự việc tương tự.
- Bệ hạ, ngươi định xử lý chuyện này như thế nào?
Barov hỏi.
- Các ngươi có suy nghĩ gì không?
Roland gõ bàn, không trực tiếp trả lời.
- Ta cảm thấy, nó nên tách ra hai việc để xem xét.
Tổng quản im lặng một hồi:
- Trẻ con đánh nhau không phải điều quan trọng, chủ yếu nằm ở sự xung đột nơi khác sau lưng nó. Dựa vào tình hình nắm được trước mắt, hai bên xung đột một phía đến từ Nam cảnh, một bên đến từ Đông cảnh, căn nguyên dẫn tới cũng vì tranh luận rốt cuộc Đông cảnh có phải là quê hương phản vương không… Ngươi biết, lãnh địa của Deflick trùng hợp chính là Goldenear City của Đông cảnh, mà cho đến hiện nay, nơi đó không có đầu hàng với ngươi. Cho nên…
Hắn ngập ngừng, ẩn đi nửa đoạn sau, đại khái là không muốn bàn tán tới vấn đề vương thất đấu tranh quá nhiều.
- Tóm lại, nếu không phải có đại nhân lên tiếng nói sau lưng, đám trẻ không thể nào biết được những sự việc này đâu. Nghiêm trị cha mẹ phía khởi xướng xung đột, và tuyên bố rõ ràng cấm thảo luận chuyện phản vương, thì có thể ngăn chặn tận gốc kiểu xung đột như vậy.
- Ừm… Ngươi hãy nói tiếp.
- Điều thứ hai chính là vấn đề phù thuỷ thức tỉnh có thể tạo thành nguy hại với dân chúng, ta đề nghị cho dù ngươi đưa ra phán xử nào, đều viết nó vào trong luật pháp, như thế có thể ngăn ngừa tranh chấp một cách hiệu quả.
Roland có vẻ hứng thú nhìn sang lão tổng quản, không tỏ rõ ý kiến.
Thật ra, để ý được nguyên nhân căn bản đằng sau đánh nhau thì đã chứng minh Barov sở hữu tầm nhìn tương đối rộng lớn, dễ nhận thấy điều này không phải trợ thủ đại thần tài vụ trước đó có thể phát giác tới đâu… Trong cuộc đời cầm quyền hơn hai năm nay, hắn cũng đã có sự tiến bộ nhảy vọt.
Song tính hạn chế của thời đại vẫn tồn tại trong tư tưởng của Barov, cho rằng chỉ cần viết ý chỉ vào luật pháp thì vạn sự đại cát. Nhưng luật pháp vẫn phải do con người đi chấp hành, nhất là trong việc đánh tan quyền lực quý tộc địa phương, thực thi chính thể của tập quyền trung ương. Dù sao quyền lực càng lớn, lỗi lầm phải gánh cũng càng to, nếu luật pháp xung đột với yêu cầu của phần lớn người, sớm muộn tai hoạ ngầm chôn giấu cũng sẽ bộc phát ra, khi đó mới xử lý thì không dễ dàng nữa rồi.
- Còn ngươi?
Roland nhìn về phía Scroll.
- Bệ hạ, ta có một số cách nhìn khác, hiện tại lãnh dân trong thành Neverwinter đến từ các nơi Greyfort, sẽ có đủ kiểu mâu thuẫn, nếu phát sinh một chuyện thì cấm một chuyện, e rằng luật pháp sẽ trở nên khá cồng kềnh. Ta kiến nghị chi bằng chỉ dẫn phương hướng bàn tán của bọn họ, nói rõ cho bọn họ biết điều gì là đúng, cái gì là sai, có lẽ thích hợp hơn cấm toàn bộ.
Scroll nói tới đây dừng lại một lát:
- Còn về điểm thứ hai, ta nghĩ ngươi có thể hỏi qua ý kiến của tiểu thư Akesha trước. Taquila sở hữu đông đảo người thức tỉnh, chắc bọn họ rất quen thuộc đối mặt tình hình như vậy mới đúng.
Roland cầm ly trà lên, chậm rãi uống một ngụm.
Xác thực, so với chính sách áp đặt, hắn nghiêng về phía dùng dư luận khống chế lòng người hơn… Chuyện này cũng không liên quan tới dân tộc hay vương quốc xung đột, thanh thản hơn thế cuộc rắc rối phức tạp do chủ nghĩa dân tộc đời sau dẫn đến rất nhiều. Cả Greyfort, thậm chí bốn vương quốc lớn đều thuộc về luận điệu tuyên truyền của cùng một loài người cũng không khó thực hiện, xung đột lần này chẳng qua là mâu thuẫn địa vực đơn giản nhất, hoàn toàn không cần thiết xem như điển hình đặt nặng xử lý.
Mọi người đều là cùng một loài người, người tạo phản chỉ là một nhúm nhỏ có ý đồ riêng, viết cách nói quần chúng đông đảo không nên vì điều này mà gánh vác trách nhiệm vào tài liệu dạy học, còn tốt hơn việc cấm mọi người thảo luận chuyện này, gia tăng ngăn cách giữa các địa vực.
Điểm khó nằm ở quan hệ giữa người bình thường và phù thuỷ.
Hắn không muốn để phù thuỷ đặc thù hoá, nhưng bản thân sự tồn tại của phù thuỷ thì rất đặc biệt, hai người này đang tồn tại tính không thể hoà giải một mức độ nhất định, cố hết sức xoa dịu mâu thuẫn này chẳng khác gì một nhiệm vụ vô cùng xa xôi, thậm chí rất có thể xuyên suốt tương lai của toàn thể nhân loại. Nếu đã hết cách giải quyết tức khắc, dứt khoát dựa theo lời nói của Scroll, tham khảo qua cách làm của Taquila trước, rồi mới từ từ điều chỉnh lại.
Cũng may chuyện này ảnh hưởng cực nhỏ, có thể dùng một cách xử lý nhẹ nhõm hơn để mở ra sự triển khai của chính sách hòa hợp.
Roland nghĩ vậy, dặn dò rằng:
- Việc này cứ xử lý theo đánh nhau bình thường đi, học sinh dùng ghế đánh thương phù thuỷ đó, bồi thường phí điều trị của hai người, và phê bình ngoài miệng; phí trị liệu của những người bị thương ban thứ sáu sẽ do Liên minh Phù Thuỷ phụ trách, giao cho toà thị chính sửa chữa nhà trường, nhanh chóng hồi phục lên lớp bình thường của học viện.
- Vâng, bệ hạ.
Hai người đồng thanh trả lời.
- Ngoài ra, biện pháp dự phòng tiếp theo cứ làm theo cách của Scroll, dốc sức lợi dụng dư luận để dẫn dắt lãnh dân, ta sẽ soạn bản dự thảo nội dung cụ thể giao cho các ngươi đi hoàn thiện thực thi.
Roland thở dài.
- Đúng rồi, phù thuỷ kia…
- Nàng tên Snowron, bệ hạ, ngươi muốn gặp nàng không?
Scroll hỏi.
- Không cần đâu, để nàng nghỉ ngơi thật tốt mấy ngày trước, bình phục lại tâm trạng. Nếu được, kêu Wendy đến kề cạnh nàng, nói một số tình hình cơ bản của Liên minh Phù Thuỷ với nàng.
- Ta hiểu rồi.
Sau khi hai người rời đi, Roland lại tiếp tục gọi Akesha và Phyllis vào phòng làm việc.
- Bệ hạ, đúng lúc ta cũng có một số việc muốn bàn với ngươi.
Akesha vẫn chưa ngồi xuống thì tỏ vẻ nghiêm túc mở miệng nói:
- Có vẻ như tình hình phù thuỷ thức tỉnh của thành Neverwinter không ổn lắm.