Roland sững sờ:
- Có vấn đề gì sao?
- Là như vậy…
Phyllis do dự một hồi:
- Nghe nói trong lãnh địa của ngươi, năm vừa rồi chỉ một phù thuỷ thức tỉnh?
Hắn lấy một tờ danh sách từ trong ngăn kéo ra… Đó là của Wendy thống kê cho hắn, phía trên ghi chép lại ngày thức tỉnh và ngày trưởng thành của mỗi một phù thuỷ, để tránh việc hắn lỡ mất sự ra đời lần thứ hai của các phù thuỷ.
- Chắc không sai đâu.
Roland tìm đọc danh sách lại một lần, gật đầu nói:
- Tuy năm ngoái trăng máu mới thêm vào hai phù thuỷ, nhưng ba năm trước thì White Paper sớm đã thức tỉnh, chỉ một mình Asha được tính là thức tỉnh vào năm đó… Hơn nữa ngày thức tỉnh của nàng trùng hợp là ngày trưởng thành.
- Điều này không hẳn, bệ hạ.
Phyllis cau mày lại:
- Năm ngoái thành phố của ngươi có bao nhiêu người? Hai mươi nghìn hay ba mươi nghìn?
- Chắc có năm mươi nghìn nhỉ.
Roland nói tới dân số, không cầm được có hơi đắc ý:
- Năm nay số người của thành Neverwinter đã vượt qua một trăm nghìn rồi.
- Một trăm nghìn thì không kém tháp Anlie thời kỳ sớm bao nhiêu, cho đến trước khi lui khỏi bình nguyên màu mỡ, Taquila cũng chẳng qua khoảng chừng hai trăm lăm mươi nghìn, nhưng… Ngươi biết mỗi năm số người thức tỉnh của hai Thánh Thành này là bao nhiêu không?
Phyllis trầm giọng nói:
- Dù là thời kỳ ma lực thiếu hụt nhất, tháp Anlie cũng không thấp hơn mười người, còn Taquila thì gần gấp ba lần con số này.
- Thời kỳ… ma lực thiếu hụt?
- Đúng vậy, ma lực tràn đầy trong thế giới này là có lên xuống mà, cũng giống như thủy triều.
Akesha giải thích:
- Hai năm sau khi Hồng Nguyệt giáng lâm kia cũng là khoảnh khắc ma lực dồi dào nhất, hầu như mỗi ngày đều sẽ xuất hiện phù thuỷ mới. Tiếp đó ma lực rời rạc sẽ từ từ yếu đi, tới quãng thời gian giữa hai lần Hồng Nguyệt này, có thể xem là thời kỳ túng thiếu, gần như chỉ có chờ tới Tà Ma Chi Nguyệt mới sẽ xuất hiện người thức tỉnh.
Trước đây Roland cũng từng nghe Akesha nhắc về chuyện ma lực càng dồi dào, thì phù thuỷ càng dễ dàng thức tỉnh này. Chẳng qua hắn vốn tưởng rằng mỗi một năm ma lực đều sẽ đón lấy một lần đỉnh cao, không ngờ nó còn lấy vài trăm năm làm chu kỳ xuất hiện chấn động biên độ lớn.
- Nhưng chúng ta cách Trận Chiến Thần Ý lần thứ ba không bao xa nữa.
- Đây mới là vấn đề khiến người ta lo lắng nhất.
Trên mặt Phyllis lộ ra vẻ lo âu:
- Sự xuất hiện của Địa Ngục Khủng Thú có nghĩa là Hồng Nguyệt sắp tới, chiều hướng ma lực nên càng thêm sôi nổi, mà dựa vào kiểm tra của Celine, sự thật cũng quả thực như thế. Nhưng tại sao số lượng phù thuỷ thức tỉnh lại thấp tới mức này? Cho dù trong thành phố không ai thức tỉnh, thành trấn vùng ngoại ô, làng mạc cũng nên có không ít phù thuỷ ra đời mới phải… Ví dụ như ở thời kỳ Taquila, phù thuỷ do lãnh địa xung quanh cung cấp thì nhiều hơn Thánh Thành. Bình thường, tổng dân số càng lớn thì phù thuỷ càng nhiều, đây là quy luật được Hội Liên Hợp tổng kết mấy trăm năm ra mà.
- Ban đầu ta tưởng rằng khi thành Neverwinter mời chào dân số cố tình vứt bỏ con gái, sau này lại cho rằng sự ảnh hưởng của Giáo hội khiến phù thuỷ mới xuất hiện không dám tuỳ tiện để lộ thân phận, dẫn đến bọn họ chưa lập tức gia nhập thành Neverwinter… Kết quả xem ra không phải như vậy.
Akesha chậm rãi nói:
- Bên Pasha cũng đã tiến hành bàn bạc, kết luận cuối cùng suy ra là: Có lẽ có nhân tố gì đó ảnh hưởng phù thuỷ mới thức tỉnh, hơn nữa có xu hướng dần dần lan rộng.
Roland suy nghĩ một lúc mới mở miệng nói:
- Giả dụ suy đoán này là chính xác, các ngươi có cách tìm ra rốt cuộc là nhân tố gì tạo thành điều này không?
Hai người đưa mắt nhìn nhau, đồng đều lắc đầu.
- Nếu không thể giải quyết, thì xem như Gods tạm thời nghỉ ngơi trước đi.
Hắn xua tay nói:
- Dù sao mặc kệ xác suất thức tỉnh thay đổi như thế nào, chúng ta cũng phải đuổi ma quỷ ra khỏi Dawning Realm, không phải sao?
Cũng may một khi công nghiệp hoá sinh sản đặt được nền móng, thì nhu cầu của phù thuỷ không mãnh liệt như quân thần phạt hoặc kế hoạch thiên tuyển giả, bằng không đây đúng là một tin tức chết người.
- Ngươi nói… Xác thực không sai.
Phyllis đại khái không ngờ lòng tin chống đối ma quỷ của Roland không hề bị ảnh hưởng, ngẩn người một lát mới lấy lại tinh thần:
- Cho dù như thế nào, chúng ta đều phải đánh bại ma quỷ.
- Chính là thế.
Roland mỉm cười:
- À, đúng rồi… Trước kia ta tìm các ngươi đến đây là muốn hỏi một chuyện.
Hắn kể lại một lần nỗi lo của mình về việc khi phù thuỷ thức tỉnh có thể gây nên nguy hại:
- Tại thời kỳ Taquila, Hội Liên Hợp xử lý những chuyện này như thế nào?
- Rất đơn giản, bệ hạ.
Dễ nhận thấy giọng điệu của Phyllis tôn kính hơn một ít, nàng không nhìn thẳng Roland nữa, mà là hơi cúi đầu xuống:
- Mọi người của thời đại đó đều hiểu quy tắc nửa khắc.
- Quy tắc nửa khắc?
- Vâng, phù thuỷ thức tỉnh cũng không phải hoàn toàn không triệu chứng, ma lực từ trạng thái rời rạc tới hội tụ bên trong cơ thể người thức tỉnh, quá trình này ước chừng sẽ duy trì tầm nửa khắc.
Phyllis trả lời:
- Trước tiên là phần bụng nảy sinh cơn nhói đau và nóng bỏng âm ỷ, sau đó càng thêm dữ dội, cho tới lần đầu tiên xuất hiện phản phệ… Mức đau cụ thể của mỗi người sẽ khác nhau, thậm chí người thân thể mạnh khỏe sẽ không chịu ảnh hưởng quá nhiều, nhưng vẫn phát giác được cảm giác nhói đau nhỏ.
Nàng khựng lại:
- Còn quy tắc nửa khắc chính là: Chỉ cần trong khoảng thời gian này phù thuỷ lớn tiếng tuyên bố mình sắp thức tỉnh, những người xung quanh chắc chắn phải lập tức rời khỏi bên cạnh nàng, nếu không áp dụng biện pháp né tránh mà tạo thành thương vong, người phàm không được đòi Hội Liên Hợp bồi thường; giả sử gây nên tổn thất với nơi chốn cố định, thì do Hội Liên Hợp đền trả.
Roland thầm nghĩ, đây lại là một cách làm mới mẻ, điều kiện trước tiên là người nào người nấy đều hết sức quen thuộc với phù thuỷ, nhất là con gái chưa thành niên… Khi gặp phải cơn đau nhói bất chợt, phản ứng đầu tiên là tuyên bố, chứ không phải nghi ngờ bản thân ăn bậy đau bụng.
- Nếu người bị thương cùng là phù thuỷ thì sao?
- Không tuyên bố trước, người thức tỉnh mới sẽ đối mặt trừng trị… Quất roi hoặc tiền bạc, định theo hậu quả gây nên. Nếu đã tuyên bố trước, Hội Liên Hợp sẽ chịu hết trách nhiệm. Nhưng hiếm khi thấy tình hình như vậy, dù sao bản thân phù thuỷ chiến đấu đã ít, mà thức tỉnh sơ kỳ liền có năng lực gây thương hại thì càng ít.
Nói cách khác, ở thời kỳ Taquila, nếu người phàm không kịp né tránh, thì chỉ đành tự nhận gặp xui. Tại niên đại đặc biệt phù thuỷ cao hơn người khác một bậc đó, bọn họ làm vậy cũng không gì đáng trách. Dễ nhận thấy Roland không thể nào rập khuôn phương pháp này, nhưng có thể tiến hành lấy làm gương trên một mức độ nhất định.
Hoàn toàn không nghi vấn gì, vứt bỏ phần trừng phạt, quy tắc nửa khắc có một điểm tiên tiến của nó: Ít ra nó tuyên truyền được một quan niệm, khiến mọi người đều hiểu ra phù thuỷ ra đời từ nội bộ loài người, mặc cho chấp nhận hay không, mỗi một nữ giới chưa thành niên đều có thể thức tỉnh làm phù thuỷ. Điều này cũng như đèn đỏ dừng, đèn xanh chạy của đời sau, việc mà mọi người có thể làm chỉ có tuân thủ quy tắc, để tránh thương tổn.
Đương nhiên hoàn toàn miễn trách là không thể nào đâu, Roland suy tính, nếu lui thêm một bước trên quy tắc này, đối xử phù thuỷ và người bình thường như nhau, với lại giao cho toà thị chính vạch mặt tổn thương sau khi phát ra tuyên bố, còn người không tiến hành tuyên bố, lại tạo thành hậu quả nghiêm trọng thì xét xử theo sơ suất làm người khác bị thương… Hoặc riêng biệt lập ra một bộ luật pháp quy định hành vi phù thuỷ, giống như luật lệ giao thông của đời sau, có lẽ có thể xoa dịu sự mâu thuẫn này trên một mức độ nào đó.