Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 771

Chương 771
Chương 771

- Đại tù trưởng... Là cái gì?

- Nghe như thể là tộc trưởng của tất cả các thị tộc...

- Vậy thì khác gì là sứ giả Tam Thần chứ?

Phía dưới đài cao vang lên rất nhiều âm thanh nghị luận, đúng lúc này, tộc trưởng thị tộc Blackwater đã tụt xuống vị trí thứ tư nhảy lên đài cao, lớn tiếng chất vấn:

- Roland Wimbledon mà ngươi nói là vua của Bắc Quốc, hắn không phải là người Mojin, sao hắn có thể thống lĩnh cả sa mạc được?

Thực sự đến, Ashes nghĩ thầm, đây là một trong những vấn đề quan trọng phải đối mặt khi muốn đưa cực Nam cảnh vào Greyfort, tiếp theo phải nhìn cách đáp trả của Echo.

Echo liếc nhìn đối phương rồi bình tĩnh hỏi:

- Vậy thì những sứ giả Tam Thần đã từng thống lĩnh sa mạc... Cũng là người Mojin sao?

Giọng nói của nàng không lớn, nhưng lại vang vọng bên tai mọi người dưới sự lan truyền bằng ma lực, tộc trưởng Blackwater cũng không ngoại lệ, không khỏi sửng sốt:

- Cái, cái đó...

- Chúng ta đều biết câu trả lời là không.

Echo thấy hắn yên lặng một lúc thì một lần nữa hướng ánh mắt xuống dưới võ đài:

- Sứ giả Tam Thần là những người khổng lồ có thật, theo truyền thuyết, bọn họ không hề có ngoại hình cố định, có bốn chân ba tay, có nhiều đầu, nhưng chắc chắn rằng bọn họ không phải là người Mojin!

Nói đến đây, giọng nói của nàng đột nhiên cất cao:

- Và vài từ mà sứ giả để lại đã trở thành quy tắc chung mà bất kỳ người Mojin nào cũng tuân thủ - những luật ngôn được khắc trên phiến đá đó đúng lúc có những ghi chép về người thống trị sa mạc, người đầu tiên nhận được chúc phúc đến từ Tam Thần, người thứ hai mở ra một ốc đảo rộng lớn, khiến tất cả tộc nhân có thể tránh xa đói khát và cái chết. Chỉ cần làm được một trong hai điều trên thì đều có thể trở thành chủ nhân của cực Nam cảnh!

Âm thanh trao đổi lắng xuống ngay lập tức, không ai ở vùng đất Lửa lại đi phản đối những luật ngôn mà sứ giả Tam Thần để lại. Trên thực tế, đến cả quyết đấu thần thánh vốn cũng là phương thức phân bố quyền lực trong luật ngôn.

- Nhưng sứ giả Tam Thần thực sự đã khiến sa mạc trở nên xanh tươi.

Tộc trưởng Blackwater không muốn bị bỏ qua, chỉ tay vào Echo và hét lên:

- Nghe nói hàng ngàn năm trước, nơi này là một vùng ốc đảo! Không lẽ quốc vương Greyfort trong miệng ngươi cũng có thể làm được điều này? Đừng để bị che mắt bởi những lợi ích giả tạo, có sức mạnh như thế thì chẳng khác nào Thần Minh cả!

- Vì thế chỉ cần hắn có thể mang đến ốc đảo mới cho người Sand, ngươi sẽ công nhận tư cách thống trị cực nam cảnh của bệ hạ, cũng kính hắn làm vương, đúng không?

Echo nhếch khóe miệng.

- Đúng thế. Hơn nữa không chỉ riêng ta, e rằng những tộc nhân khác cũng nghĩ như vậy! Tộc trưởng Blackwater im lặng không nhắc đến điều kiện đầu tiên, và trói ý kiến của phần lớn người Sand đang có mặt ở đây vào mình.

- Quả thực bệ hạ Roland không thể biến cực nam cảnh thành vùng đất xanh, nhưng hắn sẵn sàng nhận chúng ta vào Greyfort, để chúng ta sống bên hồ và rừng, không bao giờ bị đe dọa bởi cơn khát và bão cát!

Echo bước tới trước sân đấu và nói từng chữ:

- Đây là lời hứa của bệ hạ đưa ra, hắn sẽ mang đến một ốc đảo mới - và phía bắc Volvo, là mảnh đất Vô Biên Lục Châu không bao giờ nhạt màu!

Mọi người đồng loạt hít một ngụm khí lạnh, khó có thể tin vào tai mình.

Thuram cũng ngạc nhiên không kém.

Hóa ra đây là mục đích thực sự của thị tộc Osha!

Đây mới là ý nghĩa sâu xa của ốc đảo mới và trật tự mới trong miệng Iron Axe!

Giấc mơ của tất cả người Mojin là được sở hữu một vùng đất có màu xanh vĩnh cửu, và với những thị tộc nhỏ không có năng lực tranh đoạt thành Ironsand thì sự cám dỗ này càng không thể tưởng tượng nổi. Dù các thị tộc lớn có do dự không muốn chứng kiến trật tự ở cực Nam cảnh triệt để thay đổi, nhưng bọn họ không thể cản được sự lan truyền của tin tức - e rằng trong nửa tháng nữa, tộc nhân của các ốc đảo sông Silver sẽ truyền tin tức chấn động này khắp cả sa mạc!

- Không, đây chỉ là vô nghĩa, dối trá, lừa gạt!

Thị tộc Blackwater hét lớn:

- Không lẽ các ngươi đã quên bi kịch của thị tộc Blackbone và thị tộc Sandstone rồi sao? Chính vì bọn họ cả tin vào trong lời nói của nữ vương Greenwater, Garcia, nên mới rơi vào kết cục bị diệt tộc! Cho ốc đảo và nguồn nước? Người Bắc Quốc giả dối sẽ không làm điều này, bọn họ chỉ cho các ngươi một hồ nước, một lãnh địa to bằng lòng bàn tay, khiến các ngươi không ngừng tranh giành như ở cực Nam cảnh, còn phải bán mạng cho bọn họ!

Thuram không thể không thở dài, nếu là trước khi quyết đấu thần thánh bắt đầu, những lời bàn luận này quả thực có thể có tác dụng răn đe tuyệt vời, nhưng bây giờ mới nói thì đã quá muộn.

Năm trận quyết chiến, không có ai tử vong, hình tượng nhân từ của thị tộc Osha đã đã lan rộng khắp các ốc đảo nhỏ, chỉ cần hướng dẫn một chút, rất dễ để khiến mọi người hình thành ấn tượng nhân từ tương tự về quân vương của Bắc Quốc - và hiển nhiên người nhân từ sẽ không bóc lột người Sand như nữ vương Greenwater.

Hơn nữa, những người khiêu chiến như Blackbone và Sandstone đều sẵn sàng bán mình cho Garcia với giá rẻ đã đủ giải thích sức hấp dẫn của nơi sinh sống. Ngay cả khi biết rõ đó là cạm bẫy, vẫn sẽ có người đi đến đó với tâm thái thử một lần, nếu vua của Greyfort chân thành muốn đưa cực nam cảnh vào phạm vi quyền hạn của mình, nhóm những người đi trước mở đường này sẽ trở thành tấm gương cho nhiều thị tộc khác. Chỉ cần có sự mở đầu này, cuộc di cư lên phía bắc gần như là một sự kiện đã định.

Từ việc tạo dựng thanh thế để thu hút sự chú ý của nhiều thị tộc, đến việc không giết ai tạo ra hình tượng nhân từ; trở thành thị tộc đứng đầu quyết đấu thần thánh không thể tranh cãi, đồng thời khiến các thị tộc lớn đã được khoan hồng không thể bất hoàn với Osha dưới sự chú ý của mọi người, cách tiếp cận từng bước này hiển nhiên là đã được lập kế hoạch rõ ràng từ trước.

Ban đầu hắn cho rằng bản thân sẽ đóng vai trò hết sức quan trọng trong việc thị tộc Osha định cư ở thành Ironsand, nhưng kết quả là, đến tận lúc này hắn mới nhận ra, hắn chỉ cung cấp tộc nhân mà Osha cần, cùng với tình hình thực tế về các thị tộc lớn của thành Ironsand. Đối với kế hoạch thật sự, hắn hoàn toàn không biết gì - đối phương hoàn toàn không coi việc vào sống trong thành Ironsand là một chuyện quan trọng, việc trả thù cũng chỉ là dễ như trở bàn tay, cảm giác này phải nói là có chút mất mát.

Nhưng mất mát chỉ chốc lát, rất nhanh Thuram đã phấn chấn trở lại, nếu mọi chuyện đúng như lời chủ nhân mới nói, Osha chắc chắn sẽ trở thành tồn tại vượt xa thị tộc đứng đầu. Như vậy, với tư cách là một thành viên của Osha, hắn rõ ràng có thể được hưởng lợi rất nhiều từ điều đó, so với tương lai tươi sáng thì sự mất mát nhỏ nhoi này chẳng là gì cả.

Quả nhiên, Echo khẽ lắc đầu:

- Ngươi sai rồi, tộc trưởng đại nhân, Garcia cần lính đánh thuê mà không cần con dân, đây là điểm khác biệt lớn nhất giữa nàng và bệ hạ Roland. Chính vì điều này mà nàng chọn mang đi Blackbone và Sandstone có sức chiến đấu mạnh mẽ, nhưng bệ hạ thì khác, hắn coi tất cả người Mojin là người dân của mình, nên bất kỳ thị tộc nào cũng có thể đến Vương quốc Greyfort. Không liên quan đến chuyện bộ tộc có bao nhiêu nam tử thanh tráng, không liên quan đến chuyện sức mạnh có lớn hay không. Hắn cũng không cần người Sand bán mạng cho hắn - không một vị vua nhân từ nào sẽ ngồi yên nhìn thần dân của mình chết một cách vô vị!

- Nhưng cái giá là gì? Bất kể thế nào thì chúng ta cũng phải trả giá đúng không?

Tộc trưởng Wildflame, Guelz đứng lên:

- Hắn không thể giúp người Sand vô duyên vô cớ được, ta cũng không tin trên đời này có chuyện tặng quà mà không mong đền đáp!

Hắn nghiến răng:

- Ngươi nói ra đi, ta bằng lòng chấp nhận!

- Mong muốn của bệ hạ Roland rất đơn giản, đó là làm việc!

Echo bình thản nói:

- Giống như hàng vạn người dân khác của hắn, làm việc cho vương quốc, làm việc cho chính mình! Được trả lương, cải thiện cuộc sống, được học hành, nuôi dưỡng và dạy dỗ thế hệ sau... Đây là tất cả những gì hắn muốn thấy.

- Chỉ là... Như vậy?

Guelz không khỏi giật mình.​

- Đúng thế, một con đường sống mà không cần chém giết và đấu tranh!

Giọng điệu của Echo lại cao lên:

- Mọi người đều biết rằng ốc đảo sông Silver đã càng ngày càng ít... Khi ta còn là đứa trẻ, ngẫu nhiên cũng có thể thấy được dấu vết của ốc đảogần đầu phía nam của mũi đất Endless. Nhưng hiện tại, đất hoang màu trắng của vùng tây bắc không ngừng mở rộng, và từng mảnh ốc đảo cũng hóa thành cát, ngay cả những ốc đảo nhỏ xung quanh thành Ironsand cũng nhỏ hơn trước rất nhiều. Chẳng lẽ người Mojin vẫn luôn nghĩ đến chuyện dựa vào chém giết và chiến đấu để tranh giành nơi sinh tồn, không ngừng đổ máu vào cát vàng, rồi cuối cùng biến mất cùng ốc đảo ở cực Nam cảnh sao? Nói cho ta biết, các ngươi bằng lòng với kết cục đó sao!

- Không, đại nhân!

- Ta muốn đi với ngài, đại nhân Silvermoon!

- Xin ngài dẫn ta đi!

Những âm thanh ồn ào vang lên trong đám đông, giống như những làn sóng, lan từ trung tâm của bục cao ra xung quanh.​

Nhìn nữ tử tuyệt mỹ trên đài cao thu hút sự chú ý của phần lớn thị tộc, Iron Axe không khỏi quỳ một chân xuống, một hàng nước mắt trào ra.

Cảnh này đã xuất hiện trong giấc mơ của hắn vô số lần, đặc biệt là vào đêm khi Osha trở thành người khiêu chiến. Nhưng sau khi tỉnh khỏi giấc mơ, thị tộc đã không còn tồn tại, công chúa cũng đã biến thành nô lệ, hắn cứ nghĩ rằng mình sẽ không bao giờ nhìn đến ngày này.

Và hiện tại, những gì Echo đang thực hiện còn gần hơn cảnh trong mơ một bước, cảm giác này tuy làm đôi mắt hắn cay cay, nhưng trong lòng lại thấy vô cùng mãn nguyện và tự hào.​

Cuối cùng Osha cũng được Tam Thần thiên vị.

- Ta biết vẫn còn những người băn khoăn trong lòng, nhưng sự thật sẽ chứng minh tất cả.

Echo giơ cánh tay phải lên, hét lớn:

- Thị tộc sẵn lòng cùng ta đi đến nam cảnh Greyfort, hiện tại có thể mang theo hành trang, khởi hành đến ốc đảo nhỏ tập trung. Những người đến sau không cần lo lắng, ta sẽ để lại người ở ốc đảo, dẫn dắt bất kỳ thị tộc nào muốn đến Bắc Quốc tìm nơi sinh sống. Miễn là các ngươi tuân thủ luật pháp của Greyfort, thì sẽ là con dân nhận được sự bảo hộ của bệ hạ, Greyfort sẽ luôn mở cửa với các ngươi!

Không ai biết ai là người phát ra tiếng hoan hô đầu tiên, nhưng nó giống như giọt mực rơi vào trong nước, gợn sóng nhanh chóng xuất hiện, nhanh chóng lan ra toàn bộ vùng đất Lửa.

Các thị tộc lớn vẫn im lặng, so với những người khác ở dưới bục cao, có vẻ như bọn họ không hề để tâm đến chuyện này.

Lần đầu tiên, tiếng nói của bộ tộc đến từ vùng ngõ ngách sông Silver áp đảo thành Ironsand.

Trật tự nguyên thủy và cũ kỹ xuất hiện vết nứt.

Và trật tự mới đang hình thành hình thức ban đầu trong tiếng ồn ào của đám đông.

Nó nhìn con non nớt và nhỏ bé nhưng lại toát lên sức sống vô hạn.

Mọi người quỳ xuống, ca ngợi thị tộc đứng đầu mới, cũng cúi đầu trước sự ra đời của đại tù trưởng - không phải ai cũng có đủ can đảm để trở thành người đi đầu, nhưng luôn có một số người đã cống hiến tất cả cho vùng đất luôn xanh tươi trong trái tim họ.

Ngày hôm đó, tiếng reo hò của mọi người vang lên không ngớt trên vùng đất Lửa.

Ngày đó, sa mạc đã có chủ nhân mới.

Bình Luận (0)
Comment