Thông qua Ấn Phù Lắng Nghe, trưa hôm đó, Roland đã nhận được kết quả của quyết đấu thần thánh cuối cùng cùng với tất cả mọi chuyện xảy ra ở vùng đất Lửa.
Hắn trước tiên gọi Macy, Nightning và Nanawa vào trong văn phòng.
- Thành Ironsand có một vị phù thủy bị thương nặng cần các ngươi cứu chữa.
Roland nhìn ba cô gái nhỏ đang ngẩng cao đâì trước mắt… Không đúng, là hai cô gái nhỏ và một cô gái nhỏ hợp pháp rồi nói.
- Đêm nay các ngươi chuẩn bị đồ đạc để ngày mai lập tức xuất phát, không cần bay quá nhanh, chỉ cần tới Fallendragon Ridge trước khi trời tối, ngày hôm sau tới thành Ironsand là được, Ashes sẽ ở đó tiếp ứng các ngươi.
- Hai người bọn ta cũng phải đi sao?
Nightning chỉ vào mình và Macy.
- Không sai, hai người các ngươi ở bên nhau ta mới yên tâm.
Hắn gật đầu.
- Hơn nữa chỉ dựa vào một mình Macy cũng không thể trói Nanawa lên trên lưng đúng không? Nhớ mặc nhiều quần áo một chút, bay trong loại thời tiết này cũng không phải là một việc nhẹ nhàng đâu.
Nanawa nhìn bông tuyết bay ngoài cửa sổ, nàng không nhịn được mà run lập cập.
- Hiểu rồi, nhất định đưa tới đúng giờ, cục cục!
Macy nhấc tay nói.
- Thật ra bay qua đó không có vấn đề gì…
Nightning bĩu môi nói.
- Nhưng nếu là thăm dò núi Snow, ngươi nhất định phải chờ ta trở lại rồi mới bắt đầu đó! Nếu bỏ lỡ một cuộc thám hiểm vĩ đại như vậy, ta sẽ khóc đó.
Hừm, dáng vẻ khóc nhè của nhà thám hiểm vĩ đại nhất à… Đó chính là hình ảnh đáng được ghi lại. Roland nhìn ánh mắt nghiêm túc của cô gái nhỏ, hắn không nhịn được mà nở nụ cười. Hắn biết, sau khi tin trong núi Great Snow có thể tồn tại di tích lan truyền, Nightning đã mong chờ rất lâu.
- Đương nhiên, các ngươi là thành viên không thể thiếu của đội thám hiểm, điểm này ta có thể đảm bảo.
- Quyết định như vậy nhé.
Nàng yên tâm, vỗ ngực và nói.
- Chị em bị thương cứ giao cho bọn ta!
- Có thể thuận đường chữa trị cho những người Sand khác một chút, nhưng đừng dừng lại quá lâu.
Cuối cùng Roland ra lệnh.
- Sau khi Nanawa dùng xong ma lực, cùng ngày lập tức khởi hành quay về, con đường giống như lúc đi, hiểu chưa?
Việc di chuyển của di dân Taquila đã sắp kết thúc, hành trình thăm dò núi Snow cũng sắp triển khai. Nhưng nếu Nanawa không ở thành Neverwinter, hắn đúng là không dám làm nhiều phù thùy đi tới mảnh đất vẫn chưa biết đó một cách tùy tiện.
- Vâng thưa bệ hạ!
- Được rồi.
- Cục cục!
Ba người cùng trả lời.
Sau khi các nàng rời đi, hắn mới dựa lưng vào ghế thở dài.
- Như vậy là coi như thành công thống lĩnh Cực Nam cảnh rồi sao?
Nightingale ló đầu ra từ sau lưng.
- Chỉ có thể nói là bước ra bước đầu tiên.
Roland cười cười.
- Những chuyện phải làm phía sau còn có rất nhiều.
Đến tận bây giờ, trải qua hơn một tháng chiến đấu, hành động sa mạc cuối cùng cũng hạ màn một cách tốt đẹp.
Nhưng việc di chuyển tiếp theo mới là vở kịch lớn.
Hắn mở một góc bản đồ trên bàn dài gỗ đỏ ra, đặt ánh mắt trên vị trí Nam cảnh Greyfort… Hắn đã dặn dò toàn bộ chuyện tìm kiếm ốc đảo mới cho người Sand thần phục với Iron Axe trước khi xuất phát từ sớm, mà vị trí lựa chọn đầu tiên chính là biên cảnh mất đi lãnh chúa và một lượng lớn dân cư. Sau khi nơi đó trải qua cuộc nội chiến liên miên không dứt của Deflick và Garcia, cảng Greenwater, Eagle City và các thành phố quan trọng khác đều hóa thành phế tích, các trấn nhỏ và đồng ruộng đông đảo xung quanh cũng bị phá hủy.
Từ việc dân chạy nạn không ngừng đi vào thành Neverwinter, đất đai hoang phế ở Nam cảnh cũng càng ngày càng nhiều. Để ở đó làm nó mọc cỏ, không bằng đưa người Sand tới Nam cảnh khai hoang, triển khai dọc theo sa mạc và nơi xanh hóa giao nhau, hơn nữa còn có thể xây dựng lại cảng Greenwater.
Kể từ đó, công nhân khai thác Blackwater có thể xuất phát từ cảng Greenwater… Căn cứ vào báo cáo của Iron Axe, phần lớn Styx dưới lòng đất đều ở phía Nam vùng đất Lửa, mà thường thấy nhất là ở khu vực mũi đất Endless. Ở nơi đó, có một nhánh sông Blakcwater chảy gần mặt đất, lại cách bờ biển cực gần. Mà so với đường bộ vô cùng nguy hiểm, thì đi dọc theo đường bờ biển hiển nhiên ổn thỏa hơn rất nhiều. Đối với kỹ thuật hiện nay của thành Neverwinter mà nói, không thể nghi ngờ là địa điểm thu thập thích hợp nhất.
Chờ tin tức ở Cực Nam cảnh lên men có lẽ cần một khoảng thời gian dài, thị tộc biết được tin tức này cũng không nhất định sẽ lập tức tới Nam cảnh, nhưng đây cũng không phải là vấn đề lớn. Sức hút của ốc đảo với người Sand hầu như là không thể chống đỡ, chẳng sợ ban đầu chỉ có một đến hai thị tộc, hoặc là mấy trăm người đồng ý đi đều không sao. Đã có người mở đường, sớm hay muộn những người khác sẽ theo sát phía sau, trở thành người dân trong vùng đất mà hắn cai quản.
Làm như vậy có rất nhiều điểm tốt, ngoài việc có được bó lớn sức lao động, đất đai cũng không đến mức hoàn toàn hoang phế, khôi phục lại nơi cư trú mà còn có thể ngăn cản việc giặc cỏ lan tràn vào bên trong. Roland không cần phải điều động một lượng lớn nhân thủ của thành Neverwinter tới sa mạc làm việc nữa. Những người dân không muốn rời khỏi Nam cảnh cũng có thể tìm được một chỗ dung thân.
Đương nhiên cũng tồn tại tai họa ngầm.
Đó chính là vấn đề dung hợp của người dân vương quốc và người Mojin tộc Sand.
Nhưng Roland cũng không quá lo lắng về vấn đề này.
Đầu tiên, không nói tới chuyện chủ nghĩa dân tộc chưa thức tỉnh, chỉ là Thần Minh của thế giới này đều rất ý vị sâu xa, không có hơi thở tôn giáo nùng liệt mà càng giống như sùng bái thuần túy tự nhiên. Hai bên đều sử dụng cùng một ngôn ngữ, mà một vài tập tục sinh hoạt và văn hóa đặc biệt của người Sand, không bằng nói là những thay đổi không thể không làm để thích ứng với sa mạc. Iron Axe và Echo chính là ví dụ tốt nhất, hai người lưu lạc tới Biên Thùy Trấn cũng không có vẻ không thích hợp.
Bởi vậy chỉ cần tuân thủ nghiêm ngặt pháp luật, thưởng phạt rõ ràng, hắn tin rằng người Mojin cũng có thể cải tạo thành công nhân lao động đủ tư cách.
Cho dù xảy ra phản loạn, Đệ Nhất Quân đóng quân ở Nam cảnh và Fallendragon Ridge cũng không phải để trưng bày.
Trên thực tế, so với vấn đề dung hợp thì Roland càng để ý tới những truyền thuyết mà Iron Axe nhắc tới kia và tà thú chủng hỗn hợp đánh lén phù thủy khi quyết đấu hơn. Nếu cái trước không sai thì nghe giống như là một chuyện ngoài ý muốn không thể kháng cự dẫn tới Nam cảnh sa mạc hóa… Nhìn từ góc độ địa lý, một góc xông ra từ đại lục cách Greyfort không quá xa, theo lý không thể xảy ra thay đổi khác biệt như thế được. Chỉ tiếc bây giờ hắn thật sự không có người để tới Nam cảnh tiến hành thăm dò, chỉ đành đặt thắc mắc này sang một bên trước.
Mà hành động của chủng hỗn hợp càng không thể tưởng tượng nổi… Roland đã nhận thức loại sinh mệnh thể dị dạng có được trí tuệ nhất định này từ lâu, nhưng cuối cùng cái gì làm nó mặc kệ nguy hiểm cũng phải tấn công phù thủy? Nếu tà thú trên đất liền sôi nổi tấn công thành phố loài người bởi chịu ảnh hưởng của dị vật Thần Minh, vậy thì đại bàng bốn cánh đơn độc tấn công phù thủy hiển nhiên không phải bởi lí do này.
Trong lúc Roland đang vắt óc suy nghĩ, Wendy vào Phyllis gõ cửa đi đến.
- Bệ hạ, lô phương tiện cuối cùng Taquila lập tức sẽ tới Biên Thùy Thành thứ ba, Pasha mời ngài tới tập trung dưới lòng đất trước.
Tinh thần hắn rung lên, thầm nghĩ cuối cùng cũng tới. Cái gọi là Biên Thùy Thành thứ ba chính là mảnh đất trống sáng lập ra dưới chân dãy núi Tuyệt Cảnh, công năng tương tự với tòa thành ẩn dưới lòng đất nào đó, bản chất là một tòa pháo đài ẩn nấp to lớn. Mà phương tiện cuối cùng lại là dụng cụ thiên phạt và di vật thần minh, vì bảo vệ chúng nó có thể đến một cách thuận lợi, Đệ Nhất Quân lưu thủ thành Neverwinter cũng tham dự lần vận chuyển này.
- Tà thú thì sao? Có động tĩnh gì không?
- Tạm thời vẫn chưa xuất hiện dấu hiệp tập kết với quy mô lớn.
- Vậy à?
Roland đứng lên nói.
- Vậy bây giờ chúng ta xuất phát thôi.