Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 790

Chương 790
Chương 790

- Là kẻ đọa ma! Chạy nhanh đi!

- Hắn mới vừa biến dị, mau gọi điện thoại báo cảnh sát!

- Giúp, giúp ta… chân của ta bị trật rồi…

- Hắn đã tới, cẩn thận!

- A!

Roland đi theo đám người ra khỏi cửa hàng mới phát hiện ra cửa hàng bên cạnh đã hoàn toàn hỗn loạn rồi, người dùng cơm chen chúc nhau muốn thoát ra khỏi hiện trường, lại bởi vì lối thoát hiểm có hạn nên bị chen chúc xô đẩy. Quần chúng gần đó vừa nghe được tin tức có kẻ đọa ma xuất hiện thì lập tức xoay người bỏ chạy, một phần vừa lui về phía sau vừa không quên cầm lấy điện thoại để quay chụp hiện trường, chỉ có một số ít tình nguyện kiên trì ở lại tại chỗ, chạy tới chạy lui đỡ những người vô ý té ngã hoặc sợ đến mức không cách nào nhúc nhích được rời khỏi nơi nguy hiểm.

- Ợ… không phải ngươi đã nói rằng trình độ trị an ở thời đại này rất cao sao?

Phyllis sờ cái bụng hơi phình lên, trên mặt tràn đầy cảm giác hạnh phúc, có vẻ không phù hợp với cảnh tượng kinh hãi chung quanh đây.

- Khụ khụ, đây chỉ là một lần ngoài ý muốn, đừng để ý.

Roland không khỏi cảm thấy gò má hơi nóng, đã nói là chúa tể thế giới, kết quả đi ra ăn một bữa cơm lại có thể gặp phải chuyện tập kích, không khỏi quá không nể mặt đi.

Mặt khác “Kẻ đọa ma” ở trong miệng người bị tập kích cũng thu hút sự chú ý của hắn. Không biết có phải do ảo giác hay không, gần đây nhìn thấy tin tức tương tự như vậy ở trên báo chí và trong bảng tin càng ngày càng nhiều, giống như người có sức mạnh tự nhiên thức tỉnh trong thế giới trong mơ càng ngày càng tăng lên, nhưng phần lớn đã thành quái vật không cách nào khống chế được.

Liên tưởng đến “Xâm thực đến từ bên ngoài” theo lời Garcia vào hai tháng trước, hắn âm thầm nhíu mày.

- Kẻ địch là ai vậy?

Phyllis hỏi:

- Có cần ta đi giải quyết hắn không? Hay qua công viên tìm Angela trước vậy?

Roland liếc mắt nhìn ra đằng sau, lắc đầu nói:

- Hiện giờ bên chỗ công viên là nơi an toàn, chúng ta xử lý gia hỏa này trước đã.

Nhớ tới lần đầu tiên khi gặp người đàn ông mặt cháy sém này, đối phương đã từng lộ ra ý đồ cố ý dụ dỗ võ sĩ săn giết, bỏ qua nó không quan tâm rồi đi tìm Angela không phải là một lựa chọn ổn thỏa.

Thêm với hắn cũng rất để ý đến lốc xoáy ma lực của kẻ đọa ma khi tiêu tán sinh ra cảm giác phong phú kỳ diệu này… Giống như dòng nước ấm chảy xuôi trong cơ thể chiếm được thỏa mãn cực lớn vậy, tiếp theo thân thể trở nên thật có lực.

- Kẻ địch chắc là một kẻ đọa ma mới sinh, ngươi coi nó như một tà thú chủng hỗn hợp là được, nhưng mà sức mạnh tự nhiên bảo vệ nó không bị vũ khí bình thường làm bị thương được, nhất định phải sử dụng lực lượng tương tự vậy để khắc chế.

- Sức mạnh tự nhiên?

- Chính là ma lực của thế giới này, nhưng mà không hạn chế về giới tính.

Roland xoay người nhặt một viên đá lên, vận chuyển khí tức mênh mông trong cơ thể, nghiền viên đá thành một đống bột mịn:

- Giống như ta vậy.

Phyllis ngẩn ra:

- Ngươi… trở thành người thức tỉnh từ khi nào vậy?

- Vẫn là người thức tỉnh kiểu siêu phàm đó.

Trong lòng hắn thoáng đắc ý, trên mặt lại thản nhiên gật gật đầu:

- Đáng tiếc nó chỉ có tác dụng ở trong thế giới trong mơ thôi.

- Cho dù là thế giới nào thì ngươi đã không thể xem như là người bình thường rồi.

Phù thủy cổ đại cảm thán từ tận đáy lòng.

- Phía sau hai cửa hàng là bên trong trung tâm thương mại, chắc có hành lang nối sang, chúng ta tìm một chỗ kín đáo ra tay, chú ý đừng để cho những người khác nhìn thấy được.

Roland mang theo Phyllis quay trở lại cưa hàng đồ ăn nhanh, cũng từ khu nhân viên tìm được cửa sau nối thông sang chỗ trung tâm thương mại, đúng như hắn đã dự đoán, tiếng nổ mạnh kịch liệt đã dọa rất nhiều khách hàng bỏ đi rồi, tất cả các khu vực chỉ còn lại lộn xộn trên đất.

Hắn không hề đi tới chỗ cửa hàng McDonald’s bị tấn công, mà kêu Phyllis mở Blade Claws ra, phóng ra khí tức ma lực, nếu như nhớ không lầm, kẻ đọa ma có thể cảm nhận được lực lượng này, cũng bị hương vị này hấp dẫn. Người đàn ông mặt cháy sém thông qua phương thức này khiến võ sĩ ngộ nhận hắn thành đã mắc câu.

Quả nhiên không bao lâu, cửa sau của cửa hàng McDonald’s theo một tiếng nổ vang thật lớn đã bị chia năm xẻ bảy, một nam tử gầm thét lao ra khỏi phòng nhân viên theo bụi mù cuồn cuộn, không nói hai lời đã tấn công Phyllis.

Nhờ lực lượng thần kỳ này ban tặng, động thái thị lực và phản ứng của Roland đều có tăng lên một bước dài, hắn rõ ràng bắt giữ được dáng vẻ của mục tiêu và người đàn ông cháy sém này khác nhau, luồng khí xoáy màu đỏ thắm của kẻ đọa ma này ở trong lòng bàn tay trái, cho dù lớn nhỏ hay độ sáng đều không thể so sánh được với người đàn ông mặt cháy sém, cách nói biến dị mới vừa rồi chắc không giả. Mặt khác một điểm này cũng có thể nhìn ra được từ tần suất dòng nước ấm tuôn trào, cảm giác khát vọng mà hắn sinh ra không hề mãnh liệt giống như lần trước.

Dựa theo kế hoạch, hai người định kéo vào cửa hàng KFC rồi lại ra tay, nhưng vào lúc này, kẻ địch đột nhiên vươn cánh tay trái về phía Phyllis, bàn tay xòe ra.

Không khí trước mặt phù thủy Taquila trong phút chốc nhanh chóng bành trướng, thế mà lại sinh ra sóng xung kích có thể nhìn thấy bằng mắt thường, sau đó nổ tung giống như bom, đánh thẳng hai người vào phòng bếp sau cửa hàng, Roland đứng sau lưng phù thủy tự nhiên thành đệm thịt, không phải hắn không có cơ hội tránh đi, nhưng lo nghĩ đến Phyllis lúc này không có thân thể cường tráng giống như võ sĩ thần phạt, nên đỡ lấy đồng đội, cùng gánh vác lần va chạm này.

Dưới sóng khí đánh sâu vào, hai người xuyên qua vách tường do tường gỗ cách âm làm thành, nặng nề nện xuống trước quầy gà chiên.

Roland mặt mày xám tro ho khan hai tiếng, khẽ duỗi dưới lưng, phát hiện trừ bỏ hơi chết lặng ra thì không có gì không tốt cả. Xem ra không chỉ có lực lượng của mình, kể cả khả năng chịu đánh đều có tăng lên một bước dài.

Nhưng mà đây xem như là năng lực đặc thù của đối phương sao? Tà thú chủng hỗn hợp đều không hề có kỹ xảo công kích như vậy… Trong lòng hắn không khỏi kinh ngạc, vì sao người đàn ông mặt cháy sém rõ ràng càng cường đại hơn lại chưa hề thi triển năng lực tương tự như vậy?

- Ngươi có sao không?

Roland nhìn phù thủy đang nằm trong lòng.

- Xin lỗi… khinh thường rồi.

Phyllis cúi đầu chậm rãi đứng lên, trên tay áo ngắn giá rẻ xuất hiện mấy vết rách, một móng vuốt ở sau lưng cũng bị gãy mất một cái, hiển nhiên khoảnh khắc khi nỏ mạnh, chúng nó đảm nhận làm tấm chắn cho nàng:

- Nhưng mà xin yên tâm, chiến đấu sẽ nhanh chóng kết thúc.

Mới vừa nói không lâu, kẻ đọa ma đã thở hổn hển đi tới, nhìn thấy Phyllis, trên mặt hắn lộ ra nụ cười dữ tợn, lại một lần nữa chìa tay trái về phía nàng:

- Đi chết đi! Võ sĩ!

Nhưng mà hắn lại hoàn toàn không chú ý đến, móng gãy nằm dưới chân hắn lại không hề biến mất mà lại giống như vật còn sống nhảy lên khỏi mặt đất, chém thẳng vào cổ hắn.

Một đường u quang lóe lên, vẻ mặt của kẻ đọa ma dừng lại vào một khắc nhe răng cười kia, sau đó đầu chậm rãi trượt xuống, giống như túi vải rách nện xuống mặt đất, máu nóng chỗ cổ bị cắt bắn tung tóe lên thật cao.

Ngay sau đó Phyllis khống chế móng gãy chặt đứt tay trái của đối phương, đồng thời sử dụng một nhát cắt chính xác xé toác lốc xoáy ma lực kia.

Thi thể không đầu lập tức mềm nhũn ngã liệt xuống đất.

- Chỉ cần không vượt qua phạm vi mười bước, Blade Claws bị bóc ra ngược lại càng có uy hiếp, bởi vì phần lớn kẻ địch đều sẽ xem nhẹ một điểm này, từ đó dẫn đến tập kích trí mạng từ sau lưng.

Nàng cười cười, giao lốc xoáy màu đỏ thắm vào trong tay Roland:

- Đây là sức mạnh tự nhiên mà ngươi nói sao?

- Không sai, rất giống lốc xoáy ma lực, đúng không?

Roland chú ý tới sau khi lốc xoáy rời khỏi kẻ đọa ma thì hoàn toàn dừng vận chuyển, giống như một cục đá quý chói mắt, cho dù là khi Phyllis cầm lấy nó cũng như thế. Nhưng khi vào đến trong tay mình thì lốc xoáy lại cấp tốc xoay tròn, lại còn từ màu đỏ đậm chuyển sang màu xanh nhạt, cuối cùng hóa thành một đường quang mang lộng lẫy chiếu thẳng lên nóc nhà, giống như một sợi chỉ bạc chậm rãi tiêu tán trong không khí.

Dòng nước ấm trong cơ thể bình ổn lại, hắn lại một lần nữa cảm nhận được cảm giác thỏa mãn tràn đầy này.

Bình Luận (0)
Comment