Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 803

Chương 803
Chương 803

Zimbardi vốn tưởng rằng đó chỉ là một câu nói đe dọa, nhưng không ngờ đối phương lại nghiêm túc.

Khi các võ sĩ của Osha bắt đầu chấp hành mệnh lệnh này, một cuộc xung đột cũng theo đó nổ ra, hơn năm mươi người rời đi trước không muốn chấp nhận sự sắp xếp vô lý như vậy, nên đã kết thành băng đảng với những kẻ bắt giữ.

Tuy nhiên, không có vũ khí, họ nhanh chóng bị đánh bại bởi gậy và khiên của Osha, ai nấy đều bị lột sạch quần áo và bị đè xuống đất cát.

Thuram đích thân thực hiện roi hình.

Nhìn thấy tộc người phải chịu khổ như vậy, một số thị tộc khác rục rà rục rịch, nhưng đã phải dừng bước trước vũ khí ống sắt của người Greyfort.

Mọi người đều đã nghe nói về trường hợp chó canh giữ ốc đảo bị đánh bại chỉ sau một đêm.

Ngay cả những đoàn kỵ binh đến và đi như gió cũng không thể chọc thủng được hàng phòng tuyến của người dân Greyfort.

Thứ họ dựa vào chính là vũ khí sắt xám tinh xảo trong tay.

Một lúc, tiếng la hét từ bên bờ liên tiếp vang lên.

Cũng may, Osha không có ý định để người chịu phạt chết, sau khi thị chúng, vùng lưng bị đánh nát bấy được thoa thuốc lên, sau đó dùng băng gạc quấn lấy thật chặt- Tà Nguyệt lạnh lẽo không phải là thời kỳ cao điểm của dịch ác, miễn là cơ thể của bọn họ đủ mạnh khỏe, muốn sống sót cũng không phải vấn đề gì lớn.

Biểu cảm của Carlone và hầu hết những người trong tộc người đều rất khó coi, chỉ có khuôn mặt của Muri vẫn tràn đầy niềm vui.

Mọi người trong lòng vẫn còn sợ hãi sau khi xem xong cuộc hành hình, dưới sự chỉ dẫn của tiếng còi, mọi người chia thành hai cánh quân và tiến sâu hơn vào vùng đất cát.

Trong khoảng thời gian này, Thuram không nói một lời, nhưng mọi người đều tự giác giữ gìn trật tự của đội.

Khi đến gần tháp sắt, Zimbardi nhìn thấy một ốc đảo đang biến mất, hoặc phải nói là một cái ao- đó có lẽ là nơi ăn uống của bộ đội tiên phong mà Thuram có nói trước đó. Xung quanh ao không còn cây cối che phủ, chỉ còn lại vài khóm cây khô héo úa vàng, đáy ao cực kỳ nông, chỉ cao ngang một người. Có lẽ nhiều thập kỷ trước, nó vẫn còn là một ốc đảo sôi động, nhưng khi mạch nước sông Silver ngày càng cạn kiệt, kết cục cuối cùng của nó chỉ còn là một số ít cát vàng.

Cái ao này đừng nói là giúp cho bộ tộc có thể sinh sôi phát triển, cho dù cho mấy trăm người tới đây làm việc sử dụng, cũng rất bất đắc dĩ. Bây giờ vẫn có thể nhìn thấy nước tích tụ, nhưng đó là vì chỉ còn lại một con suối dưới mạch nước ngầm, khi mùa hè đến, nước thấm ra còn không đủ cho mặt trời hong... Dù chỉ để nó vậy mà không uống, nó cũng sẽ nhanh chóng bốc hơi thành một đáy vực khô khan nứt nẻ.

Zimbardi đã từng chứng kiến ​​rất nhiều tàn tích ốc đảo như vậy.

Nói cách khác, nếu người dân Greyfort không thể tìm thấy nguồn nước mới trong hai hoặc ba tháng tới, họ sẽ phải rút lui khỏi vùng đất này, đừng nói đến việc xây dựng một thị trấn mới.

Thuram không giấu giếm điều này, hắn đi đến bên cạnh đội và hét lớn:

- Có nhìn thấy cái ao này không? Trong vài ngày tới, tất cả nước chúng ta muốn uống sẽ được lấy từ đây, ai muốn đi tiểu thì lo cút xa cho ta, hiểu cả chưa?

- Vậy... ăn thì sao?

Ai đó hỏi.

- Sẽ có người mang đến, nếu không đủ, vẫn có thể đi câu cá.

Thuram trả lời.

Sau khi tạm thời không phải lo lắng về đồ ăn thức uống, tất cả các tộc cũng đã ổn định hơn rất nhiều, mọi người chia nhau tản ra theo từng nhóm, dựng lều theo yêu cầu của quản lý Osha.

Tháo và lắp lều nhanh chóng là kỹ năng sinh tồn mà người dân vùng đất cát nào cũng phải thành thạo, một chiếc lều da cừu chịu được gió lạnh có thể chứa từ ba đến sáu người, các bộ phận bắt buộc thường do một người gánh vác. Thị tộc Fishbone chỉ có bốn người phụ nữ xin vào làm việc, nên họ dựng một cái lều hình tam giác đơn giản nhất, tức là ba cái lều xếp thành hình tam giác, dùng dây thừng cố định lại với nhau, cửa hướng ra ngoài, có thể làm cảnh giới cho nhau.

Đến chiều, tiếng còi lại vang lên, Thuram tập hợp mọi người lại và đưa họ đến một nơi sát bờ biển.

Zimbardi đã rất ngạc nhiên khi biết rằng nơi này đã từng bị người phương bắc lục lọi qua.

Chỉ thấy những chiếc cọc gỗ ngắn dựng đứng khắp nơi trên nền đất cát phẳng lì, chính giữa cọc được buộc những sợi dây trắng, quây thành những ô vuông dài khổng lồ, giống như phân chia lãnh thổ, mỗi ô vuông dài rộng cả trăm bước, hoặc thậm chí dài hơn.

Điều đáng kinh ngạc nhất là những hình vuông này dường như có kích thước gần như bằng nhau, và góc nào cũng chỉnh tề, không ai biết chúng đồng nhất trong khoảng cách một trăm bước như thế nào.

Hắn đếm đại khái, có tới năm mươi hoặc sáu mươi hình vuông được vẽ bởi sợi dây màu trắng, những người Hôi Bảo cầm theo dụng cụ kỳ lạ khoa tay qua lại, không ngừng chọc vào những cọc gỗ, giống như định kéo thẳng chúng tới tận điểm cuối cùng.

- Cuối cùng thì các ngươi cũng đến rồi.

Một người đàn ông cao lớn trong đó bước đến trước mặt Thuram:

- Ta tên là Conkreiter, là thành viên của nguyên vương đô hội Thạch Tượng... À, có lẽ ngươi chưa từng nghe qua cái tên này, dù sao thì số người Greyfort biết đến hội Thạch Tượng cũng không còn nhiều nữa. May thay bệ hạ nhân từ, sẵn lòng thu nhận bọn ta, nếu không mọi người cũng không biết phải dừng chân ở vùng nào... ờ, không đúng, những chuyện này có thể để sau này hẵng nói.

Hắn tằng hắng hai tiếng, vươn tay vỗ vỗ vai đối phương:

- Nói tóm lại, ta sẽ phụ trách dự án xây dựng mũi đất Endless, ngươi chắc là người quản lý do tiểu thư Echo chỉ định, phải không?

Echo? Đó không phải là biệt danh của đại nhân Drow-Silvermoon sao? Zimbardi thầm kinh ngạc, người Greyfort tự xưng là Conkreiter này thực sự ngang hàng với tộc trưởng?

Nụ cười Thuram có chút cứng ngắc, có lẽ là bởi vì không quen với sự lải nhải và lễ tiết của đối phương, hắn lùi lại một bước, cúi đầu hành lễ nói:

- Ngài có thể gọi ta là Thuram, còn về đám tiểu tử này, ngài muốn làm gì cứ nói với ta là được. Nếu ai dám lười biếng, ta nhất định sẽ trừng trị nghiêm khắc.

Rõ ràng là hắn đã nhận được chỉ thị từ trước từ tộc trưởng Osha, thái độ của hắn đối với Conkreiter có vẻ khá tôn trọng, nhưng Zimbardi biết rõ chính những chiến sĩ người Greyfort đang nhìn chằm chằm vào nơi này mới khiến đối phương biểu hiện như vậy.

- Rất tốt.

Conkreiter nói, vươn rộng hai tay.

- Các nhóc, ở đây vừa không có quán rượu vừa không có phụ nữ- khụ, ý ta là loại phụ nữ đó đó, vì vậy hãy dồn hết tâm sức vào việc xây dựng cảng mới nhé! Nhiệm vụ đầu tiên giao cho các ngươi rất đơn giản, đó là đào hố! Nhìn thấy những cái hồ màu trắng kia không? Chỉ cần đào cát bên trong ra rồi bỏ nó sang một bên là được, còn về độ sâu mỗi hố cần đào, không quá đầu gối các ngươi là ổn!

Không có ai đáp lại lời kêu gọi của hắn, khung cảnh nhất thời có chút yên tĩnh.

- Tất cả các ngươi đều điếc hết rồi sao!

Thuram nhướng mày hét lớn.

- Còn không mau đi làm việc cho ta!

Mặc dù giọng điệu của hắn có vẻ cáu kỉnh, nhưng trong mắt lại hiện lên đôi chút tự hào.

- Chờ đã…

Conkreiter giơ tay ngăn cản.

- Không cần gấp, ta vẫn chưa giải thích cho bọn họ biết tại sao ta lại phải đào cái hố này.

- Đại nhân, ngài không cần phải giải thích với họ...

- Không, không, bệ hạ Roland đã từng nói một câu mà ta rất tán đồng, đó là chủ quan... Đúng vậy, tính năng động chủ quan!

Conkreiter vỗ tay thật mạnh.

- Đại ý là chỉ một khi mọi người biết tại sao họ làm việc, thì hiệu quả công việc của họ sẽ được cải thiện rất nhiều. Vì vậy, nghe kĩ đây... những cái hố này liên quan đến việc liệu chúng ta có thể cắm cọc ở đây trong tương lai hay không! Những hố này... hắn dừng lại, là chìa khóa để biến nước biển thành nước ngọt!

Nghe những lời này, đám đông đột nhiên trở nên vội vàng.

- Đạo lí rất đơn giản, không khác gì đun nước sôi, nhưng chỉ có bệ ha Roland mới nghĩ đến- dẫn nước biển vào trong hố, dùng sức nóng của mặt trời nung nóng thành hơi nước, sau đó thu chúng lại, là đã có thể có được nguồn nước sạch sẽ để sử dụng.

Conkreiter phấn khởi khoa tay.

- Không hiểu cũng không sao, các ngươi chỉ cần biết nước biển là nước có trộn lẫn với muối là được, nên nó vừa đắng vừa chát, chỉ cần tách muối ra, toàn bộ biển nước xoáy có thể cung cấp cho chúng ta sử dụng!

Điều này, điều này có khả thi không? Zimbardi sững sờ tại chỗ, trước tiên không nói đến việc đoạn kết luận nửa sau có đúng hay không, thứ mờ mịt như hơi nước thì phải làm sao mới có thể thu lại đây?

- Tất nhiên, sản lượng của nó rất hạn chế, một khu vực đơn lẻ chỉ có thể đáp ứng nhu cầu của hơn mười người, vì vậy chúng ta cần xây dựng một số lượng lớn lều chuyển hóa để cung cấp cho hàng trăm công nhân đang đóng ở đây!

Conkreiter nói chắc nịch:

- Các ngươi phải cảm thấy may mắn mới phải! Bệ hạ đặc biệt quan tâm đến kế hoạch xây dựng mũi đất Endless, đây cũng là thị trấn thứ hai do đích thân người đặt tên ngoài thành Neverwinter! Để kỷ niệm ngày thống nhất biên giới phía nam, bệ hạ đã ban cho nó cái tên “Đại Khánh”- còn các ngươi chính là người xây dựng cảng Đại Khánh, cũng là những cư dân đầu tiên của nó!

Bình Luận (0)
Comment