Lightning không nói được lời nào.
Nàng biết Edith nói không sai, nếu như hố thật sự sâu như vậy, có thể nghĩ đến kết cục của việc ngã xuống đó; nếu đáp án là vế sau, là ma lực bị thứ gì đó quấy nhiễu, như vậy tình huống sẽ càng thêm phức tạp, đáy hố chỉ vừa đúng tồn tại viên đá thần phạt cỡ lớn còn tốt, lỡ như là cạm bẫy do kẻ địch bố trí, vậy sẽ quá mức nguy hiểm cho người cứu viện.
Những dị thú liêm đao đi lại không bóng dáng cùng với vật dẫn trùng thân mềm của thạch tháp ma quỷ này đều có thể ẩn mình trong ngọn núi Great Snow này. Mất đi cảnh báo trước của Nightingale và Sylvia, cùng với che chắn của Đệ Nhất Quân, cho dù là phù thủy thần phạt đều không thể thuận lợi mang Fran về.
Tiểu cô nương hít một hơi thật sâu.
Nhưng mà chính bản thân thám hiểm đã tràn ngập nguy hiểm rồi.
Một nhà thám hiểm đủ tư cách sẽ không thể thấy đồng đội chết mà không cứu được.
- Để ta đi xuống thử xem.
Nàng đi tới trước mặt hai bên đang tranh chấp:
- Cho dù tiếp theo định làm như thế nào, phải xác minh tình huống dưới đáy động trước đã.
- Năng lực của ngươi là…
Tên nam tử tóc vàng kia quay đầu hỏi. Lightning nhớ được tên của đối phương hình như là Elena, cho dù thân hình là giới nam, nhưng linh hồn lại là một vị nữ phù thủy Taquila không hơn không kém.
- Bay lượn.
Nàng gõ lên kính mắt trên đỉnh đầu:
- Dưới tình huống này, ta đi thăm dò cũng có ưu thế hơn các ngươi.
- Đây không phải là vấn đề có tiện hay không.
Akesha cau mày nói:
- Lỡ như dưới đáy động không cách nào sử dụng năng lực thì ngươi trở về như thế nào? Bệ hạ đã nói rồi, lần tìm kiếm này nhất quyết không cho phép hành động một mình, cho dù là Liên minh Phù Thủy hay là Taquila, nhất định phải vững bước tiến lên dưới phối hợp của Đệ Nhất Quân mới được.
- Cột lên hông ta một sợi dây thừng là được rồi.
Lightning nói ra suy nghĩ của mình:
- Nếu quả thật là khu cấm ma do viên đá thần phạt tạo ra, ta sẽ không có trở ngại gì cả. Chỉ cần các ngươi phát hiện dây thừng đập vào vách động, trực tiếp kéo ta lên là được.
Nhà thám hiểm không buông tay đồng đội không có nghĩa là làm việc lỗ mãng, từ nhỏ nàng đã từng nghe phụ thân kể lại rất nhiều chuyện bất ngờ chấn động lòng người, chỉ cần xử lý thích đáng, phần lớn ngoài ý muốn đều có thể hóa nguy thành an.
Cho dù không có ma lực, nàng vẫn là nhà thám hiểm xuất chúng nhất.
- Để ta đi cùng đi.
Nightingale nói xen vào:
- Trong Fog World không phân biệt trên dưới, ta có thể thoải mái đi trên vách đá, cho dù kẻ địch có xuất hiện thì ta vẫn có thể che chở cho nàng mà quay về.
- Cái đó có khác gì hành động một mình đâu?
Wendy lắc đầu liên tục:
- Lỡ như dưới đó là cạm bẫy, hai người các ngươi vốn không chú ý tới được, đừng quên trên thế giới này còn có kẻ địch cường đại như ma quỷ cao cấp!
- Chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ mặc Fran, nếu các ngươi không đi, bản thân chúng ta sẽ đi!
Elena trầm giọng nói.
- Thời gian bốn trăm năm khiến cho ngươi quên mất sự quan trọng của phục tùng mệnh lệnh rồi sao?
Giọng Akesha cũng trở nên nghiêm túc:
- Ta lấy danh nghĩa phù thủy Taquila cao cấp, yêu cầu ngươi không được tự tiện hành động!
“…” Nghe được câu này, tất cả phù thủy thần phạt đều trầm mặc xuống, Elena cắn cắn môi, cuối cùng vẫn lui về sau hai bước, đặt tay lên ngực hành lễ.
- Các ngươi không cần tranh cãi chuyện này nữa.
Edith đột nhiên mở miệng nói:
- Dựa theo căn dặn của bệ hạ, hành động thăm dò cần ba bên hợp tác tiến hành, cho nên chỉ cần đưa Đệ Nhất Quân đi xuống cùng là được, không phải sao?
- Ngươi tìm được đường đi xuống?
Người phụ trách Đệ Nhất Quân Brian sững sờ nói.
- Ta không tìm được đường, nhưng ta tìm được cái này.
Nàng chỉ lên trên vách đá chỗ cửa động, dưới cây đuốc chiếu rọi, trên vách đá xuất hiện điểm sáng lóe lên đó là gợn sóng lăn tăn do dòng chảy chiếu ra.
- Trên chiếc thuyền xi măng dùng để hầm cháo kia có một thiết bị lên xuống, ta thường xuyên nhìn thấy bọn họ trực tiếp treo đồ ăn chuyển qua lại từ trên tàu tiếp tế khác, mà không phải dựa vào sức người khuân vác.
- À, ngươi nói là hệ thống giỏ treo kia.
Brian gật đầu nói:
- Nó thật sự có thể khuân vác lượng lớn hàng hóa, nhưng mà phải dựa vào hơi nước đến điều khiển…
- Cho nên nói, chúng ta chỉ cần chuyển máy móc trên thuyền đến đây thì có thể đồng thời vận chuyển hai đội súng máy, phối hợp với phù thủy cùng tiến vào trong hố sâu này.
Edith gằn từng tiếng nói:
- Độ dài của dây thừng có thể thông qua nối lại kéo dài thêm, máy móc nặng nề chắc không thành vấn đề đối với phù thủy trời phạt. Nơi này có nước, có thể luôn luôn bảo đảm nó vận chuyển, cũng có thể thỏa mãn đường lui mà bệ hạ muốn. Vấn đề duy nhất là dỡ nó xuống như thế nào, chắc Đệ Nhất Quân có ai đó có thể làm được điểm này đi?
Brian do dự:
- Nếu chỉ dỡ xuống thôi ngược lại không thành vấn đề, nhưng nếu định lắp lại thì…
- Đó chính là sẽ tổn thất một thuyền và một bộ máy hơi nước mà thôi.
Edith nhíu mày nói:
- Cộng lại chẳng qua chỉ là năm sáu trăm miếng kim long thôi, ngươi cảm thấy bệ hạ sẽ lựa chọn như thế nào?
Năm sáu trăm… Lightning không khỏi giật giật khóe miệng, đây đã không tính là một con số nhỏ ý hả?
Brian không suy nghĩ lâu lắm, đã nhanh chóng gật đầu nói:
- Ta hiểu rồi, các ngươi sẽ lập tức có được một bộ máy hơi nước.
…
Sau nửa canh giờ, bên hầm đã nhiều thêm một bộ máy móc ầm ầm, sau khi cánh tay treo của hệ thống giỏ treo được chuyển qua lại phát hiện khó có thể cố định trong nham thạch, nên đành phải bỏ qua bộ phận thiết bị này, chỉ lấy ròng rọc làm công cụ kéo thả. Ổ líp của máy hơi nước kéo theo ròng rọc nặng nề vận chuyển lên lên xuống xuống, liên tiếp thả dây thừng vào trong hố to. Vì tránh cho vách đá ma sát làm đứt dây thừng, Akesha triệu hồi ra băng cứng bao bọc lấy cửa động, khiến dây thừng có thể có thể vận chuyển trên xuống suôn sẻ.
Phía dưới dây thừng được cột vào một cái giỏ sắt cực lớn, đủ để vận chuyển sáu đến tám người và hai khẩu súng máy Mark I hạng nặng nhất, lỡ như phù thủy mất đi sức chiến đấu, tổ súng máy vẫn có thể cung cấp hỏa lực cường đại để yểm trợ.
Nhóm đầu tiên được chọn ngồi vào trong giỏ gồm Akesha, Elena với sáu tên lính Đệ Nhất Quân, Lightning và Nightingale đi theo hành động.
Sau khi trang bị lên xuống điều chỉnh thử xong, mọi người chậm rãi chìm vào trong hố sâu, ánh lửa trên đỉnh đầu dần tối tăm đi.
Lightning được cột dây thừng, bay trong hang động ở vị trí phía dưới, để dẫn đường cho người phía sau. Macy không ở bên cạnh khiến cho nàng không thích ứng được lắm, nhưng mà ngoài núi Snow dù sao vẫn phải lưu lại người trông coi, so với việc theo dõi động tĩnh của tà thú, nàng vẫn thích tìm ra lời giải bí ẩn của di tích dưới lòng đất hơn.
Mỗi lần hạ xuống hơn mười thước, nàng sẽ nhìn lại phía sau.
Đống lửa của trạm gác gần như đã bị bóng tối che khuất, điểm sáng duy nhất là hai viên ma thạch phát sáng trong giỏ treo, ánh sáng nhu hòa mà ổn định chiếu rọi ra một dải “Ruy băng” màu vàng nhạt, đó là một đường tầng băng Akesha đã lưu lại từ trên mỏm núi đá xuống tận dưới. Băng cứng bù trừ vào núi đá gập ghềnh uốn lượn biến vách núi thành một tấm gương bằng phẳng, chỉ có như vậy mới có thể cam đoan đoàn người vững vàng rơi xuống.
Sau khi bay tầm gần trăm thước, trái tim Lightning dần dần chìm xuống đáy.
Người bình thường từ độ cao này ngã xuống dưới có tỷ lệ sống sót cực kỳ bé nhỏ, có hy vọng duy nhất chỉ có trùng thân mềm cắn nuốt có sinh mệnh lực đặc biệt ngoan cường một chút.
Đúng lúc này, nàng chú ý đến dưới chân xuất hiện một mảnh phản quang khác thường.
Ánh sáng vô cùng ảm đạm, giống như màn tối mở ra ánh mắt của nó vậy, giống như một khe hở hẹp lóe lên. Lightning lợi dụng ma thạch phát sáng đánh hai tín hiệu lên trên, nín thở tăng tốc hạ xuống, sau đó dẫm lên trên một tảng đá cứng rắn trơn trượt.
Nàng khom người, nhẹ nhàng chạm đến “Mặt đất”, bề ngoài tảng đá ngăm đen bóng mượt như tinh thể, trong phản xạ ánh sáng đen xen lẫn một chút màu đỏ đậm không tan được.
Nàng đã từng gặp thứ này.
Đó là tháp Blackrock khổng lồ trong nơi đóng quân ma quỷ.