- Ngươi nói thứ đồ chơi này chính là cái loại vũ khí có thể làm nứt núi đấy à?
Nghe phù thuỷ băng giới thiệu đơn giản xong, Elena mở to hai mắt nhìn, giận dữ nói.
- Chẳng lẽ bọn họ không nghĩ tới lỡ như thứ này nổ tung trong bụng Fran thì sẽ thế nào à?
Thân hình của trùng thân mềm bên cạnh không khỏi hơi run lên.
- Chạm vào một chút là nổ mạnh, là sản phẩm dùng thử của phòng thí nghiệm.
Akesha tìm thấy một túi ống đồng từ trong hòm sắt rồi mở ra trước mặt đối phương.
- Không cắm thứ này vào trong thùng thuốc nổ thì chúng nó sẽ không có phản ứng với va chạm bình thường và bị đốt.
Những phù thuỷ thần phạt khác lập tức cảm thấy hứng thú. Các nàng đã nghe nói về chuyện diễn tập hỏa lực từ chỗ của Phyllis, cũng là chỗ của số bảy mươi sáu từ lâu. Sau khi dời đến khu vực phía tây Greyfort cũng lục tục thấy Đệ Nhất Quân chiến đầu chống đỡ tà thú xâm lấn khoảng một, hai lần. Nên cũng không xa lạ với thuốc nổ, nhưng đây vẫn là lần đầu tiên tiếp xúc với loại vũ khí này gần như vậy.
- Thật sự Là đặt trên lửa đốt cũng không có chuyện gì à? Âm thanh lúc nó nổ rõ ràng lớn như vậy, bình thường cũng nên rất dễ cháy mới đúng chứ.
- Nhìn không khác gì cục gạch…
- Cái này dùng thế nào? Cắm ống đồng vào là lập tức nổ à?
- Vậy ai mà dám sử dụng chứ.
Akesha cũng cảm thấy đau đầu, nàng cũng chỉ biết nguyên lí đại khái của mấy cái vũ khí do bệ hạ mân mê ra mà thôi. Thao tác cụ thể như nào cũng không rõ hơn nhóm đồng bào Taquila này bao nhiêu.
- Ký hiệu tô màu đỏ chính là ngòi nổ bật lửa, cần phải bật lửa mới sử dụng được.
Đúng lúc này, Lightning bỗng nhiên tới gần và nói như nắm rõ trong lòng bàn tay.
- Màu xanh là ngòi nổ kéo rút, chỉ cần rút sợi dây quấn quanh bên ngoài là có thể kích phát thuốc nổ. Còn có một loại đánh dấu màu vàng là có thể kíp nổ bằng dòng điện, nhưng mà hình như trong túi này không có.
Akesha kinh ngạc nói.
- Sao ngươi lại biết những chuyện này?
- Bởi vì ta là người thám hiểm chứ sao!
Tiểu cô nương sờ mũi.
- Khi Đệ Nhất Quân huấn luyện và thí nghiệm vũ khí mới, cơ bản ta đều sẽ tới hiện trường xem.
- Vậy cuối cùng chúng ta nên chôn thứ này ở đầu cửa động, tạo ra một con đường có thể chạy trốn, hay là vừa khiêng Fran lùi lại vừa ném mạnh thuốc nổ về phía sau?
Elena cân nhắc.
- Nếu nó có thể thay thế chúng ta ngăn cản sự truy kích của kẻ địch, mười phù thuỷ thần phạt hẳn là có thể khiêng được Fran.
- Để ta ở lại đây cũng không sao…
- Đừng nói nữa!
Elena ngắt lời nàng.
- Tuy chúng ta không sợ hy sinh, nhưng cũng sẽ không tuỳ ý từ bỏ đồng bọn, đừng quên lời dạy bảo của đại nhân Eleanor.
- Mỗi một phù thuỷ đều quan trọng như nhau.
Những người còn lại đều sôi nổi gật đầu nói.
- Nhưng mà… Chỉ sợ cả hai phương pháp này đều không được.
Lightning nhỏ giọng lẩm bẩm.
- Nếu đặt ở cửa động, với không gian nhỏ hẹp như này, cho dù chỉ đốt một túi thuốc nổ cũng đủ nổ chúng ta thành mảnh vụn. Nhưng đổi thành hang động trống trải thì uy lực của nó sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Tiểu cô nương nhìn thuổng sắt và cái xẻng trên mặt đất.
- Thứ này chắc là công cụ mà Đệ Nhất Quân dùng để nổ sơn động hoặc bịt thông đạo, cũng không xem như là một loại vũ khí chân chính. Nếu chỉ dựa vào ngọn lửa và khí lưu, phỏng chừng cũng chỉ có thể giết chết tà thú trong khoảng cách mười bước.
Mọi người không khỏi im lặng. Nếu thứ phải đối phó là dã thú bình thường, chỉ dựa vào tiếng nổ mạnh cũng đã có thể doạ chúng nó sợ hãi chạy trốn. Nhưng đàn tà thú rõ ràng là bị con quái vật khung đỉnh đó triệu hoán tới, nếu không giết chúng nó, chỉ sợ chúng nó sẽ không lui bước một cách dễ dàng.
- Có lẽ còn một cách.
Lightingale đột nhiên nói.
- Đó chính là xử lý kẻ cầm đầu của kẻ địch.
- Ngươi đang nói tới… Quái vật khung đỉnh sao?
Elena nhíu mày.
- Chúng ta cũng không biết bay.
- Cho dù biết bay cũng quá nguy hiểm.
Nhân lúc Lightning chưa nói, Akesha đã giành trước.
- Đây không phải là cuộc chiến bảo vệ tường thành, phía sau lúc nào cũng có người chi viện. Trong tà thú chủng hỗn hợp xuất hiện chủng có thể bay cũng không hiếm, nếu Lightning khiêng vật nặng thì tốc độ và độ cao đều sẽ giảm xuống nghiêm trọng. Một khi bị kẻ địch vây công, rất có thể ngay cả cơ hội tới gần quái vật nàng cũng sẽ không có!
- Ta không định để Lightining đi.
Lightingale nói từng câu từng chữ.
- Ta sẽ tự mình đưa túi thuốc nổ này vào trong miệng quái vật… Nếu nó có miệng.
- Ngươi?
Akesha ngây ngẩn.
- Đùa gì thế… Ngươi nên biết, năng lực sương mù căn bản không có bất cứ tác dụng gì trước mắt ma! Chỉ cần ngươi nhìn thấy nó, chắc chắn nó cũng có thể nhìn thấy ngươi.
- Nó có thể nhìn thấy ta, không có nghĩa là những tà thú đó có thể nhìn thấy. Cho dù nó dùng những tà thú đó để chặn đường ta, ta cũng có nắm chắc có thể phá được vòng vây.
Nàng hơi dừng lại.
- Đừng quên, sương mù không chỉ đơn thuần là năng lực dùng để ẩn nấp.
- Nhưng mà…
Akesha còn muốn nói thêm thì bỗng nhiên âm thanh két két ồn ào truyền tới từ trong tầng nham thạch, giống như tiếng vô số ve trùng đang gặm cắn lá cây, lại giống như tiếng cát sỏi nghiền nát lẫn nhau vậy.
- Đáng chết, quả nhiên chúng nó vận dụng trùng thân mềm cắn nuốt.
Khuôn mặt Elena trầm như nước nói.
- Kẻ địch tới, chuẩn bị nghênh chiến!
Một con vật dẫn trùng thân mềm thì không khó xử lý, nhưng một khi nơi ẩn nấp bị phát hiện, kế tiếp sẽ có vô số tà thú thông qua khoang bụng của trùng thân mềm lao về phía này như thuỷ triều.
- Đừng lo lắng, không có ai thích hợp làm chuyện này hơn ta. Trước khi gia nhập Hội Cộng Trợ, ngoại hiệu của ta đã từng vang danh toàn bộ khu vực trung bộ của vương quốc.
Nightingale cất bốn túi thuốc nô vào trong túi hành lý, buộc chặt vào sau lưng mình.
- …Khi đó bọn họ đều gọi ta là “Sát thủ bóng tối”.
- Đợi đã…
- Yên tâm, ta sẽ giải quyết thứ xấu xí kia trước khi trùng thân mềm đả thông nơi này.
Akesha còn chưa kịp ngăn cản thì đối phương đã biến mất không còn bóng dáng.
Thứ cuối cùng nàng nhìn thấy, là đối phương bật ngón cái lên.
…
Trong thế giới đen trắng, không quan trọng là từ trên xuống dưới hay là từ trái qua phải, chỉ cần Lightingale muốn, bất cứ phương hướng gì cũng có thể trở thành một vùng đất bằng phẳng.
Cái loại cảm giác này giống như vạn vật trên thế giới này đều quay xung quanh nàng vậy.
Sau khi xuyên qua lớp vụn đá sụp xuống, nàng lập tức nhảy lên vách đá và chạy về phía khung đỉnh huyện động.
Trong chớp mắt đó, cảnh trượng trong tầm mắt đột nhiên lật úp chín mươi độ, quái vật vốn đang treo trên đỉnh đầu biến thành mục tiêu phía trước, sông ngầm mãnh liệt giống như dải lụa khảm trên vách núi đá, mà ao hồ rộng lớn cũng bay lên giống như một cái cửa sổ thật lớn vậy.
Nàng nhìn thấy quái vật, hoặc là nói quái vật nhìn thấy nàng.
Lightingale không lảng tránh tầm mắt của chính mình.
Nàng nhìn chằm chằm vào những đôi mắt giống như sao trời, dưới chân không ngừng tăng tốc… ánh sáng rực rõ mà luồng khí xoáy ma lực khổng lồ phát ra giống như là một vòng Hồng Nguyệt, che đi ánh sáng rậm rạp xung quanh.
Đây tuyệt đối không phải là tà thú chủng hỗn hợp, nàng nghĩ thầm.
Trước ma lực cuồn cuộn này, cho dù là Anna cũng có hơi không kịp.
Trong chớp mắt, Lightingale cảm thấy ý thức của nàng và suy nghĩ của đối phương kết nối với nhau.
Đó là một loại cảm giác hỗn loạn khó có thể hình dung, nàng hoàn toàn không có cách nào dùng ngôn ngữ phân tích ý tứ trong đó. Nhưng có một điểm không thể nghi ngờ là, cho dù quái vật hay là nàng, thì đều thể hiện sát ý trần trụi.
Khóe miệng nàng cong lên.
Quái vật cũng nâng xúc tu lên.
Theo một tiếng gầm nặng nề, tà thú trong hang động đều lao về phía nàng.