Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 853

Chương 853
Chương 853

Sau một đêm ngủ say, ba người lại khởi hành lần nữa vào ngày hôm sau. Trải qua nửa ngày bay, Lorga rốt cuộc cũng nhìn thấy bóng dáng của "Thành phố bỏ hoang".

Nàng không tự chủ được nín thở.

Thành phố này cũng lớn quá đi!

Từ trên không trung nhìn xuống, mặt đất dưới chân hiện ra một mảng lớn màu xanh biếc, tưa như mênh mông vô tận, mà tường nâu xám và vách tường đổ liền xen lẫn giữa cánh đồng xanh lá. Theo cách nói của Lightning thì có lẽ thành phố đã bị bỏ hoang từ bốn trăm năm trước, nhưng cho đến bây giờ vẫn có thể nhận thấy được đường nét tàn khuyết của tường thành không hoàn chỉnh.

Nếu như dựa theo phạm vi di tích mà tính toán thì thành phố này còn lớn hơn so với năm, sáu thành Ironsand cộng lại, nơi này có khả năng chứa chỉ sợ là trên mười vạn nhân số, cho dù hiện tại đã thành một đống đổ nát thì nàng cũng vẫn có thể cảm nhận được sự to lớn vốn có của thành phố. Nếu lấy tỷ lệ 1:10 để suy đoán dân cư trấn nhỏ, thôn xóm xung quanh cung cấp cho thành phố, chẳng phải có nghĩa là trên vùng hoang dã này đã từng tụ tập gần trăm vạn người sao?

Điều này cũng quá khó tin đi!

Có thể xây dựng một vương quốc thành lớn như vậy, thế mà lại thua ma quỷ?

Lorga không khỏi nhớ tới những lời bệ hạ nói — “Trận Chiến Thần Ý không phải là trò đùa trẻ con giữa hai bộ tộc, mà là quyết định hai nền văn minh ai có thể tiếp tục kéo dài chiến tranh toàn diện”, lúc bắt đầu nàng còn hơi phẫn hận căm phẫn, giờ phút này lại bỗng nhiên hiểu ra một chút. Mà bây giờ nghĩ lại câu “Ta không muốn để ngươi đi tìm đường chết” cũng không còn ý tứ cố ý đe dọa như lúc trước nữa.

Không biết vì sao, trong lòng lang nữ đột nhiên thoải mái hơn rất nhiều. Lightning ra hiệu, ba người hạ độ cao xuống, cuối cùng rơi trên một đoạn tường thành coi như còn hoàn chỉnh.

Đỉnh tường loang lổ rộng khoảng hai mươi bước, đủ để chứa được hai chiếc xe ngựa bốn bánh song song tiến lên. Trên tường phủ đầy rêu xanh và dây leo, còn có thể mơ hồ nhìn thấy mấy chỗ đục lỗ hình tròn, cũng không biết đến tột cùng là cần bao nhiêu lực đạo mới có thể lưu lại tổn hại như vậy trên cự thạch.

- Có lẽ ngươi cũng đã biết rồi.

Tiểu cô nương đi tới nói:

- Nơi này vốn thuộc về phòng tuyến cuối cùng của đế quốc phù thủy, đáng tiếc là các nàng không thể ngăn cản được đợt tấn công của ma quỷ.

Nói cách khác, Ashes từng nhắc tới, phù thủy có thể sống hơn bốn trăm năm, vĩnh viễn sẽ không bao giờ chết, trên thực tế chính là thành viên may mắn còn sống sót của đế quốc phù thủy? Chính là bởi vì các nàng bị diệt, mới có tứ đại vương quốc hiện giờ, cùng với Giáo hội coi phù thủy là dị giáo?

Lang nữ cũng không có nói ra những lời trong lòng muốn hỏi, nếu chưa bao giờ nghe thương nhân du lịch kể lại đoạn lịch sử này, ngay cả cư dân thành Neverwinter cũng hoàn toàn không biết gì về chuyện này, chỉ có thể là do người biết nó không hy vọng truyền những tin tức này ra ngoài. Nàng luôn nhớ rõ mình không phải là một thành viên của Liên minh Phù Thủy, có một số việc không cần phải biết quá nhiều.

Nàng lấy từ trong ngực ra tấm bản đồ mà hôm qua Lightning đưa cho nàng, mở ra trước mắt.

- Taquila chính là khu vực biên giới mà các ngươi bình thường điều tra? Nếu ma quỷ muốn tiến vào thành Neverwinter, thường sẽ đến từ hướng nào?

- Phía tây của di tích đều có khả năng, có điều muốn xâm nhập vào vùng đất man hoang sẽ trở nên rất nguy hiểm, cho dù ở trên không trung cũng chưa chắc đã an toàn.

- Vì sao?

Nàng hỏi.

- Bởi vì sương mù.

Macy ồn ào nói:

- Đôi khi trời sẽ nhuộm thành màu đỏ cô!

- Đó là... Cái gì?

Lorga nhíu mày.

- Những thứ cần thiết cho sự sống của ma quỷ, giống như không khí chúng ta hít thở.

Lightning nhìn về phía tây bắc.

- Thời tiết hôm nay rất đẹp, vậy nên thoạt nhìn bầu trời rất xanh, nhưng có đôi khi gặp thời tiết mưa phùn, đặc biệt là khi mây đen dày đặc, bay lên cao sẽ có thể nhìn thấy mép đường chân trời tràn ngập sương đỏ. Thứ này có kịch độc đối với phù thủy, cho dù không hít vào trong cơ thể, nhưng chỉ cần đụng chạm cũng có thể tạo thành tổn thương nghiêm trọng. Vì không biết chính xác nó tột cùng có thể trôi dạt bao xa, cho nên bọn tôi rất hiếm khi vượt qua dòng Taquila.

Sau đó, tiểu cô nương thuật lại đại khái điểm yếu của ma quỷ một lần.

- Thì ra là vậy.

Lang nữ run rẩy lỗ tai.

- Chỉ cần rút ống phía sau chúng ra, ma quỷ chỉ có thể mặc người tàn sát.

- Nhưng mà cũng không dễ dàng làm được điều này, hơn nữa ma quỷ cao giai như ta nói tối hôm qua, toàn thân dường như không có sơ hở.

Lightning dặn dò:

- Nếu thật sự gặp phải kẻ địch, tốt nhất là lập tức rút lui, cũng báo tin tức cho bệ hạ Roland.

Lorga vỗ vỗ ngực, tràn đầy ý chí chiến đấu nói:

- Yên tâm, ta tự có chừng mực.

Quả thật đối thủ rất đáng sợ, nhưng chính vì như vậy mới có giá trị khiêu chiến, hơn nữa sự mạnh mẽ của nhóm dân tộc không có nghĩa là cá nhân cũng không thể chiến thắng. Nàng tin rằng chỉ cần tìm đúng cơ hội, luôn có thể săn bắn đến mục tiêu đơn độc. Cho dù ma quỷ tạm thời sẽ không xuất hiện, nàng còn có thể dùng chủng hỗn hợp tà thú làm thay thế — lúc trước khi ngồi trên lưng Macy bay, nàng đã nhìn thấy bóng dáng của mấy con tà thú cỡ lớn trong rừng rậm.

Nhìn vùng hoang dã không dấu chân người này, Lorga cảm thấy mình lại tìm lại cảm giác tiến lên.

Rêu xanh thay thế cát vàng, con đường kia ngày càng rõ ràng và bắt đầu kéo dài ra xa hơn.

Nàng nghĩ tiếp theo sẽ ở lại đây trong một thời gian dài.

...

Từ sau khi mệnh lệnh xuất chinh được đưa ra, Roland dường như mỗi ngày đều phải tổ chức một hai cuộc họp, bất kể là phương lược tác chiến hay là điều tiết hậu cần, đều cần hắn gật đầu đồng ý. Ngay từ đầu hắn còn hết sức hưởng thụ loại cảm giác nắm giữ quyền lực này, nhưng theo nội dung đi sâu và phức tạp, hắn cảm thấy có chút ăn không tiêu .

Thành Neverwinter phát triển đến bây giờ, phạm vi khống chế sớm đã không còn là một thành phố, kế hoạch và báo cáo mà một người có thể hoàn thành trước đó cũng biến thành một đội ngũ khổng lồ phụ trách. Đối mặt với những nội dung nhỏ nhặt này, Roland dần dần có chút hiểu và đồng tình với tâm lý "hôn quân" không thích xử lý chính vụ trong lịch sử — nghĩ mà xem, mỗi ngày đều phải nghe người lải nhải rất lâu cơ bản không nhớ được, báo cáo không rõ ràng, lâu dần tự nhiên sẽ sinh ra sự mâu thuẫn. Nếu như không phải còn có Scroll thay hắn tích hợp, sàng lọc số lượng phương án, hắn đoán rằng cũng sẽ nghĩ đến việc sử dụng quyền lực trong tay, ném toàn bộ những thứ này cho cấp dưới xử lý.

Dù sao trước khi hắn xuyên qua chỉ là một kỹ sư cơ khí mà thôi.

So với công tác hậu cần phức tạp, Roland quan tâm nhiều hơn đến phương pháp tác chiến do bộ phòng vệ vạch ra.

Không thể nghi ngờ phương hướng chủ công của Đệ Nhất Quân là Thánh Thành Hermes tường cao dày, không chỉ có đủ pháo và đạn dược, mà hình thức của nó cũng là căn cứ vào kinh nghiệm tích lũy được từ thám hiểm Great Snow, do quân đội, phù thủy cùng tàn dư Taquila thống nhất hành động.

Không thể không nói, đã cho thấy tài hoa của nàng, trong chiến lược này, nàng nhắc tới quan niệm phối hợp tác chiến, ví dụ như lợi dụng năng lực của phù thủy và tàn dư Taquila, có thể phát động đột kích bất ngờ từ các phương hướng, làm cho kẻ địch ở đầu và cuối không thể nhìn thấy nhau, đặt bầu trời và dưới mặt đất vào phạm vi tiến công — tuy rằng rất nhiều ý tưởng còn chưa hoàn thiện, nhưng đối với thời đại này, có thể có ánh mắt như vậy đã có thể gọi là bất phàm.

Có vẻ như đưa nàng vào bộ phòng vệ quả thật là một lựa chọn đúng đắn. Đương nhiên, muốn để cho những kế hoạch này được thuận lợi thực hiện, mấu chốt chính là phải bảo đảm phù thủy thần phạt Taquila nguyện ý nghe theo chỉ huy, chứ không phải khi nhận được mệnh lệnh vẫn làm theo ý mình.

Tất cả mọi người đều đang bận rộn chuẩn bị cho chiến tranh, điều mà Roland phải giải quyết trước tiên chính là vấn đề này.

Mà phương pháp cũng đặc biệt đơn giản rõ ràng.

Ví dụ như, để tất cả những tàn dư tham gia vào trận chiến tiến vào Thế giới trong mơ một lần.

Bình Luận (0)
Comment