Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 855

Chương 855
Chương 855

Sau khi bàn giao lại tất cả mọi chuyện, Roland nhanh chóng trở về nhà ngang, lại phát hiện ra mình vẫn xem nhẹ sự cảnh giác của Garcia.

Chỉ thấy một bóng hình quen thuộc đang dựa vào hành lang cạnh cửa 0825, người nọ vừa nói chuyện điện thoại vừa quan sát từng người đang bận rộn dưới tầng.

Nàng mặc một chiếc áo thun màu xám trắng đan xen, nửa người dưới lại là một chiếc quần đen rộng thùng thình và giày thể thao cao cổ, nhìn qua trẻ trung lại tràn đầy sức sống. Nếu không phải đã biết thân phận thật sự của đối phương, Roland nhất định sẽ coi nàng như một cô gái nhà bên vừa hoạt bát vừa cởi mở thường xuất hiện trong TV vậy.

Cho dù lúc này hắn có thể nhìn thấy sự tức giận trên khuôn mặt nàng, nhưng đã không còn cảm giác lạnh lẽo và cay nghiệt như trong trí nhớ. Phải nói là sau khi cởi bỏ bộ trường bào gấm vóc hoa lệ kia, thì cách ăn mặc thể thao thoải mái, đơn giản này lại phù hợp với Tam vương nữ Wimbledon, nữ vương Greenwater trước một cách ngoài ý muốn.

Khi sắp tới cửa phòng, Garcia cũng chú ý tới Roland.

- Cứ như vậy đi, ta còn có việc nên cúp máy trước. Nếu sau này chỉ muốn khuyên bảo ta thì đừng gọi.

- Nhà Mitsuha lại nhắc tới chuyện phá bỏ và di dời à?

Roland giả vờ như không có việc gì hỏi.

- Không liên quan đến ngươi.

Nàng cất điện thoại đi, khuôn mặt lộ ra vẻ nghi ngờ.

- Ngươi đi đâu? Không phải nói là muốn đi tắm à?

- Ngươi biết có bao nhiêu cách làm mùi lạ biến mất không? Cách thứ nhất là rửa sạch, cách còn lại là dùng một mùi khác che đi.

Hắn bình tĩnh nói.

- Vì tâm đầu gửi ở nhà ta phải đi học nên phải dùng phòng vệ sinh, ta cũng không thể tranh với nàng đúng không? Vì thế bèn nghĩ đi xuống chạy hai vòng đổ mồ hôi cũng được. Cuối cùng không ngờ thân thể này lại không đổ mồ hôi, khó trách Võ Đạo Gia lúc nào trông cũng sạch sẽ. Những chuyện này đều không quan trọng, quan trọng là ta cũng không muốn chuồn êm, mà đang đứng trước mặt ngươi, không phải thế sao?

- …

Garcia nhìn hắn chằm chằm một lúc lâu rồi mới nói.

- Ta không muốn can thiệp vào cuộc sống cá nhân của ngươi, nhưng phóng túng bản thân mình quá mức cũng không phải là chuyện tốt. Huống hồ… Trong đó còn vấn đề giáo dục nữa.

- Gì?

Roland không khỏi sửng sốt.

- Những cô gái đó đó.

Garcia nhíu mày nói.

- Những người đi ra ngoài từ nhà của ngươi đó… Ngươi không thể giải quyết xong ở bên ngoài à? Sao cứ phải đưa về nhà? Ta còn tưởng rằng ngươi quên mất trong phòng mình còn có một cô bé vị thành niên cơ.

Suýt nữa thì Roland bị sặc vì lời nói của nàng. Vì giấu diếm Angela, hắn đã cố ý né thời gian, chờ cô bé đi tới trường rồi mới làm phù thuỷ Taquila tách ý thức ra và tiến vào giấc mơ, còn chuyện những người khác nhìn thấy hay không cũng không quan trọng. Nhưng từ trong miệng Garcia thốt ra lại hoàn toàn thay đổi ý nghĩa khác.

- Thật sự có vài Võ Đạo Gia sau khi thành danh sẽ trở nên không kiểm điểm, tiền và danh luôn làm người ta mê muội một cách dễ dàng. Nhưng đừng quên, chúng ta là người chiến đấu vì thế giới này, chúng ta cần phải đề cao ý chí chiến đất trong bất cứ lúc nào, vĩnh viễn không được lười biếng. Mà trầm mê trong đó chỉ làm thân thủ của ngươi trở nên chậm chạp…

- Khụ khụ, ta hiểu rồi.

Roland thấy đối phương chuẩn bị triển khai, thực hiện việc giáo dục phẩm đức nên vội vàng cắt ngang lời nói của nàng.

- Những chuyện này có thể nói sau, có thể để ta thay quần áo trước được không? Đừng chậm trễ thời gian xuất phát.

Garcia không vui ngậm miệng lại, lườm hắn một cái.

- … Đi nhanh lên.

Sau khi xử lý một phen, Roland cố ý mặc bộ đồ âu mới mua và đi ra ngoài cửa trong ánh mắt ngạc nhiên của Angela. Trước khi đi, hắn còn không quên cất miếng trứng rán mà tâm đầu rán xong vào trong túi giữ tươi, chuẩn bị hưởng dụng trên đường đi.

- Ngươi…

Garcia đang đứng canh ngoài cửa khẽ chớp mắt.

- Lần đầu tiên tới tổng bộ tất nhiên là phải ăn mặc chỉn chu một chút chứ.

Roland nhún vai nói.

- Đây cũng coi như là bước vào trong thể chế, tuỳ tiện quá thì có vẻ hơi không tôn trọng, ngươi cảm thấy sao?

- Ha… Tuỳ ngươi.

Nàng dắt.

- Nhưng ta không ngờ ngươi ăn mặc như vậy, thế mà lại… Cũng rất không tệ.

Đó là đương nhiên, tiền nào của nấy mà, Roland thầm nghĩ trong lòng. Bộ quần áo đặt làm này tiêu không ít “phí đánh cướp” của hắn đâu. Dù gì người dựa y trang, chỉ cần không phải xấu tới mức không còn thuốc chữa thì trang điểm chải chuốt một lượt, lại khoác lên một bộ quần áo phẳng phiu cũng sẽ lập tức có ra dáng ra hình ngay. Huống hồ khung xương của thân thể này vốn đã rất cân đối, kết hợp với mái tóc dài màu xám, đổi sang thế giới ban đầu của hắn nói là hoàng tử tinh linh còn có người tin.

Hai người đi xuống tầng và đi thêm một đoạn, sau khi đứng ở ven đường một lát, một chiếc xe buýt cỡ lớn đã dừng lại trước mặt bọn họ. Roland chú ý tới, chiếc xe này không treo biển số xe, cửa sổ cũng bị rèm màu đe che khuất, hoàn toàn không nhìn thấy tình hình bên trong.

- Lên xe đi.

Garcia thấp giọng nói, không biết có phải là ảo giác không nhưng khuôn mặt của nàng nghiêm túc hơn rất nhiều.

Lúc lên xe, Roland giả vờ lơ đãng liếc về phía phố dài, chỉ thấy Phyllis đã duỗi tay cản lại một chiếc taxi.

Sau khi cửa xe được đóng lại, xe buýt cũng không tối tăm không có ánh sáng như trong tưởng tượng của hắn. Đèn của lối đi nhỏ giữa hai bên đều sáng lên, trên chỗ ngồi vậy mà lại rải rác ngồi không ít người.

Tạo hình của bọn họ phần lớn đều hoa hòe lòe loẹt, nhìn qua quả thật giống như một nhóm nghệ thuật gia. Số ít người bình thường cũng đều cúi đầu làm chuyện của chính mình, không có ai chào hỏi Garcia. Nhưng thật ra Roland nhạy bén chú ý tới từ sau khi lên xe, có mấy người nhắm ngay ánh mắt về phía hắn, cảm giác không có ý tốt này rất là rõ ràng.

Garcia cũng không nhiều lời, nàng khác thường kéo tay Roland dẫn hắn đi thẳng về hàng ghế phía sau.

- Những người này không phải đồng nghiệp của ngươi à?

Sau khi ngồi xuống hắn mới nhỏ giọng hỏi.

- Hiệp hội Võ Đạo Gia lại không phải công ty.

Garcia lườm hắn.

- Phần lớn người trên xe đều là người thức tỉnh mới nhập môn giống như ngươi, đây cũng là lần đầu tiên ta gặp họ.

- Nhiều vậy à?

Roland hơi ngạc nhiên, hắn đếm được trong xe có khoảng hai mươi người ngồi.

- Đúng là hơi nhiều, lần trước ta tới hiệp hội chỉ có năm, sáu người… Nhưng cũng không có gì kì lạ.

Garcia trả lời.

- Cứ việc người thường hoàn toàn không biết gì về sự thay đổi của thế giới, nhưng người thức tỉnh nắm giữ sức mạnh tự nhiên vẫn có thể nhận ra sự khác thường. Ngươi nhớ những gì lần trước ta nói không? Không phải tất cả người thức tỉnh đều đứng về phía chúng ta, phe trung gian cũng không ít hơn Hiệp hội Võ Đạo Gia bao nhiêu. Mà hiện giờ Erosion tăng lên, Kẻ đọa ma xuất hiện càng ngày càng nhiều cũng làm cho tình cảnh của bọn họ càng nguy hiểm hơn. Sau này, người đứng về phía hiệp hội tất nhiên sẽ càng ngày càng nhiều.

- Vậy nên phần lớn người trên xe đều là võ đạo gia tự do, hoặc có thể nói là tán tu à?

- Hình dung rất chính xác.

Garcia nhếch môi.

- Ta đoán phải có mười người, nhưng ngươi và ta nói thầm với nhau là được, không nên nói như thế trước mặt bọn họ. Những người này không muốn gia nhập vào hiệp hội cũng là bởi vì không muốn bị trói buộc. Sau khi một người bình thường có được sức mạnh, nếu tâm thái không chính xác sẽ rất dễ sinh ra một loại kiêu ngạo không căn cứ, cho rằng chính mình mới là người không tâm thường. Điều này không chỉ trở ngại sự tiến bộ của bọn họ, mà còn làm cho tính cách của bọn họ trở nên vô cùng kì lạ.

- Điểm cuối cùng ta đã cảm nhận được rồi.

Roland không quan tâm nói.

- Lúc trước đã từng xảy ra xung đột như vậy, võ đạo gia… Tự do gia nhập hiệp hội đã giết chết vài thành viên hiệp hội đi cùng trong một lần làm nhiệm vụ săn giết, ảnh hưởng cực kì ác liệt. Cuối cùng, “Guard” ra mặt mới tiêu diệt người đó. Vậy nên nếu bọn họ có hành động khiêu khích, ngươi cứ coi như không nhìn thấy là được. Hiệp hội sẽ nghiêm trị không tha loại hành vi này.

- Người thức tỉnh tự do mạnh như vậy à?

- Những người này thường xuyên bị Kẻ đọa ma tập kích nên kinh nghiệm chiến đấu và phán đoán khẩn cấp sẽ mạnh hơn người mới thức tỉnh không ít. Nhưng chỉ cần ngươi chăm chỉ tập luyện, ít trầm mê vào những chuyện kia, tốc độc trưởng thành sẽ nhanh hơn bọn họ nhiều. Dù gì bọn họ bị chuyện nhân gian lấy đi quá nhiều tinh lực.

Nói tới đây, Garcia khẽ thở dài.

- Sức mạnh tự nhiên là phương pháp tự bảo vệ mình mà Thần Minh giao cho chúng ta, mà không phải là công cụ để cướp đoạt đồ vật của người khác. Nếu không thể ngăn cản Erosionthì toàn bộ thế giới có thể sẽ không còn tồn tại nữa. Rất nhiều người đang hưởng thụ sự vui sướng mà sức mạnh mang tới, cùng lúc đó, lại quên đi trách nhiệm của chính mình.

Hình như hắn đã từng nghe thấy câu nói này ở đâu đó… Roland nghĩ nghĩ. Có lẽ là hơn tám trăm năm trước, những phù thủy ý thức được sự nguy hại của ma quỷ, cũng thành lập Hội Liên Hiệp dưới tâm trạng đó đúng không?

Không biết chạy bao lâu, ngoài cửa sổ bỗng nhiên trở nên yên tĩnh, tiếng bánh xe cọ xát với mặt đất trở nên vang vọng, giống như chỉ có một chiếc xe chạy trong đường hầm trống vắng vậy.

Lại qua một nửa đường vòng, cuối cùng xe buýt cũng dừng lại.

Ngay khi Roland cho rằng đã tới nơi, thân xe lại khẽ run rẩy, tiếp đó là cảm giác không trọng lượng rõ ràng dâng lên từ trong lòng.

Chiếc xe giống như chìm xuống dưới mặt đất.

Bình Luận (0)
Comment