- Ngươi là Roland, đúng không?
Khi Roland đang nhìn Erosion trầm tư thì Lam tự dưng lên tiếng.
- A… là ta.
Lúc này hắn mới thoát ra khỏi dòng suy nghĩ nặng nề của mình, hoàn hồn lại, trong đầu hắn tự dưng hiện lên câu nói của Garcia… Đợi đã, không phải là đối phương muốn tính sổ vì chuyện hắn cho người ta leo cây đó chứ?
- Ta nghe Garcia nhắc đến ngươi mấy lần rồi.
Nàng không nhìn về phía Roland, cũng không thấy được biểu cảm của nàng.
- Nàng nói ngươi là một trong ít Người thức tỉnh không bị ảnh hưởng đến tư tưởng độc lập, điều này rất hiếm có đối với người bình thường. Ngươi đồng ý gia nhập vào hiệp hội, nàng thấy rất vui.
- Ờm… vậy sao?
Roland cố tỏ ra bình thường, nói.
Sự độc lập trong lời của đối phương chắc có nghĩa là giữ được bản chất. Nhưng mà hắn nhớ vào buổi tối mình đồng ý gia nhập, Garcia bảo hắn điền vào tờ đơn xin gia nhập với gương mặt gần như không có biểu cảm gì mà, đâu ra mà vui chứ.
- Tuy rằng ta rất ghét người không đúng giờ nhưng đây là căn bệnh chung của rất nhiều người. Dù sao thì các ngươi cũng không cảm nhận được thời gian trôi đi, không nghe được nó đang kêu tích tắc. Vậy nên với một vài người đặc biết, đây không phải một khuyết điểm không thể chấp nhận được.
Tự dưng Roland thấy khi người đệ tử đầu này nói, hắn có vẻ gì đó đang cảm khái.
- Thế nhưng có một điều người phải biết, người đặc biệt cho dù không nhiều nhưng số lượng thì cũng không gọi là ít đâu, nếu không biết trân trọng điểm đặc biệt của mình, đồng thời phát huy điều đó hết mức vậy thì sớm muộn gì cũng sẽ bị đào thải thôi.
Hắn đang cảnh cáo mình phải dốc hết sức để làm việc cho hiệp hội chứ không được gây chuyện như những Nguời thức tỉnh nguyên thủy khác sao? Trong lòng Roland có hơi khó chịu, hắn thực sự không thích kiểu cảnh cáo dạy đời như vậy. Lúc trước có lẽ hắn không để ý lắm, nhưng sau khi hắn trở thành vua của Greyfort, cảm nhận của hắn đương nhiên là có khác so với lúc trước rồi.
- Xem xong thì xuống dưới thôi.
Lam lúc này mới quay người lại, nói rất chậm rãi:
- Nghe thật kỹ những điều ta nói sau đây nhé, có lẽ nó sẽ có tác dụng đất. Vị tiếp theo.
Roland mím miệng, hắn không để tâm về cuộc trò chuyện ngắn vừa rồi lắm.
Bây giờ một điều mơ hồ đang bao trùm lấy hắn.
Còn về Hiệp hội Võ Đạo Gia có thể đánh bại Erosion hay không, giải cứu thế giới được hay không thì hắn chẳng thèm quan tâm.
Sau khi về chỗ ngồi, hắn vẫn cau mày rất chặt.
Rốt cuộc là Gods đang nghĩ gì thế?
Theo tài liệu nghiên cứu của văn minh Chthonic, trăng đỏ là yếu tố quan trọng để chuyển hóa ma lực, cũng là cơ sở để Dream tồn tại. Về một phương diện nào đó, nó tương đương với kẻ đứng sau thao túng, là sự tồn tại tương đương với điều kiện tiên quyết. Cho dù muốn nuốt trọn cả Thế giới trong mơ thì cũng hoàn toàn không cần thể hiện dáng vẻ lúc trước làm gì cả.
Phù thủy có thể nhìn thấy chân thân của trăng đỏ, là vì bên đó là thế giới hiện thực, thế nhưng bên này thì lại là lĩnh vực được hư cấu dựa theo ký ức của nàng và Angela. Điều này không phải chẳng khác gì với người ta cắm một cái ống sau não để nhìn thấy đường dây vận hành đằng sau thế giới sao?
Hoặc có thể nói, suy đoán lúc này là sai, có phải mình đã hiểu sai thông tin gì nên dẫn đến việc bản thân đoán sai phương hướng không?
- Sao, bây giờ ngươi tin rồi chứ?
Garcia lườm hắn một cái.
- Đó chắc chắn không phải thứ có thể tồn tại trong hiện thực đâu.
- Ta vốn không nghi ngờ ngươi mà.
Angela lắc đầu, tạm thời chèn ép tạp niệm trong lòng xuống.
- Ngược lại, sư phụ ngươi ấy, hắn không đáng sợ như ngươi nói đâu.
- Sư phụ sao cơ?
Nàng hơi ngơ ra.
- Hắn nói với ta rất nhiều thứ, về những người đặc biệt, về việc được hiệp hội coi trọng vô cùng.
Sau đó, Roland nói:
- Đúng rồi... nàng còn nói ngươi rất vui vì chuyện ta đồng ý gia nhập hiệp hội, là thật sao? Ta không nhìn ra chút nào luôn ấy.
Nói đến đây, hắn quay sang nhìn tam vương nữ khi xưa, muốn xem xem biểu cảm của nàng sẽ như thế nào, rốt cuộc là sẽ lỡ miệng thừa nhận hay là vội vàng chối bỏ? Cho dù là gì thì chắc cũng thú vị lắm.
Thế nhưng hắn không ngờ được đối phương lại thể hiện biểu cảm kiểu “ngươi quả nhiên là một tên ngốc”.
- Ngươi đang nói gì thế?
Garcia trợn tròn mắt lên.
- Lúc ngươi đứng trên sân khấu, sư phụ không hề mở miệng, ngươi coi ta là người mù à?
Roland tự dưng đơ ra.
- Khoảng cách này với người bình thường thì có lẽ là hơi xa, nhưng ta là Võ Đạo Gia, ngươi đứng trên sân khấu, có mấy cọng râu ta cùng nhìn thấy rất rõ. Muốn lừa ta sao? Ngươi còn non lắm.
Nàng nói với vẻ bất cần.
Không… nói gì sao?
Khi hắn đang định hỏi thêm vài câu thì Lam đã đóng vali pha lê đó lại rồi, vỗ vỗ tay để thu hút sự chú ý của mọi người lại trên sân khấu. Lần này, tiếng nói chuyện trong sảnh đã nhỏ đi rất nhiều.
- Thế giới của chúng ta không nằm trên một mặt bằng mà nằm trên một lớp màng. Điều này một vài người hiểu được, còn có một vai người thì lại không hiểu được. Thế nhưng không sao cả, chỉ cần nghe ta nói là được rồi.
Nàng quay người lại, màn hình dằng sau lưng hiển thị mọi nội dung mà nàng chuẩn bị nói.
- Tấm màn này có đường cong, nói một cách đơn giản thì là nó tạo thành một hình vòng cung. Ở một nơi nào đó, sự biến đổi sẽ rõ rệt hơn. Nếu bên ngoài thế giới này còn có những thế giới khác tồn tại thì sẽ có một khả năng, đó là hai thế giới còn có thể có liên quan đến nhau. Sự liên quan này chính là Erosion.
- Đương nhiên rồi, đây chỉ là một suy đoán thôi, thế nhưng suy đoán này cũng có thể giải thích cho những hiện tượng dị thường mà chúng ta nhìn thấy. Từ khi Erosion được phát hiện, các nước chưa bao giờ ngừng nghiên cứu về nó. Thế nhưng điều đáng tiếc là bất cứ một cách thăm dò nào cũng không có tác dụng. Thậm chí là đến cả vật chất bên này, sau khi vượt qua biên giới còn không giữ được sự ổn định. Mọi người cũng nhìn thấy rồi, cây gậy sắt đó chính là minh chứng tốt nhất.
- Cái này thì liên quan gì đến Kẻ đọa ma?
Có người hỏi.
- Đương nhiên là có rồi, sức mạnh mà bọn họ nhận được chính là đến từ một lớp màng khác. Điều này cũng là lý do tại sao Kẻ đọa ma không sợ những vũ khí bình thường. Lớp màng giao thoa lại với nhau khiến hai thế giới tạm thời kết nối lại với nhau. Ta không rõ việc này có ảnh hưởng gì đến thế giới bên kia hay không. Thế nhưng đối với chúng ta, quy tắc vẫn có tác dụng: Năng lượng truyền từ nơi cao, lan ra khắp mọi nơi, tạo thành rất nhiều những hiện tượng dị thường.
Lam nâng cao giọng lên.
- Nói một cách chính xác thì không chỉ có Kẻ đọa ma, bất cứ một Người thức tỉnh nào cũng liên quand dến năng lượng này.”
- Ngươi nói... gì cơ?
- Sức mạnh của ta chỉ thuộc về ta thôi. Liên quan quái gì đến cái màng khỉ gió đó?
- Hiệp hội Võ Đạo Gia lẽ nào cho rằng chúng ta không khác gì với những Kẻ đọa ma sao?
Sảnh lớn sôi lên sùng sục.
Lần này Lam không lên tiếng ngăn mọi người lại nữa, đến khi mọi người tự giác yên tĩnh lại thì nàng mới nói tiếp:
- Đương nhiên là có khác nhau, bọn ta có thể khống chế được nó, còn Kẻ đọa ma thì không làm được. Thế nhưng không thể không thừa nhận rằng về một phương diện nào đó, chúng ta rất giống với Kẻ đọa ma, đặc biệt là việc chống lại những vũ khí bình thường. Không biết các vị đã bao giờ suy nghĩ về một vấn đề, đó là sau khi tu luyện được sức mạnh tự nhiên, đến mức có thể khống chế tùy theo ý muốn thì sẽ có thể tránh được mọi điều có hại, tại sao Võ Đại Gia lại không làm chủ cả thế giới?
- Điều này...
Tiếng rủ ri, thì thầm của mọi người xuất hiện.
- Bởi vì Erosion sẽ không luôn luôn tồn tại.
Lam ngắt lời bọn họ luôn.
- Cùng với sự biến hóa của những đường cong, hai lớp màng giao thoa lại với nhau sẽ dần tách ra cho đến lần gặp lại tiếp theo. Chu kỳ này có thể ngắn cũng có thể dài, ngắn thì có thể chỉ diễn ra trong một ngày thôi, dài thì cũng có thể tính bằng trăm triệu năm. Chúng ta gặp phải Erosion khoảng hai ngàn năm rồi mà thời gian trùng lặp thì không đến một trăm năm. Một khí nó tác ra thì sức mạnh tự nhiên sẽ biến mất hoàn toàn. Vậy nên cho dù Người thức tỉnh có trở thành bá chủ thế giới, thống nhất thiên hạ thì thời gian tách biệt hơn hai nghìn năm cũng đủ để hóa đế quốc của hắn thành hư không.
- Ngàn năm, trăm năm, đến cả lịch sử bình thường cũng không nói rõ được. Xin hỏi làm sao mà ngươi biết đã có chuyện gì xảy ra trong quá khứ?
Cho rằng vẫn có người đặt ra câu hỏi đó nhưng thái độ của người đó chắc chắn cũng sẽ hòa nhã hơn rất nhiều.
- Ta không biết.
Đệ tử đầu nói rất thản nhiên.
- Đây chỉ là một giả thiết thôi, hai ngàn năm trước thậm chí còn không có cách quan sát khoa học và cách để ghi chép lại. Muốn kiếm chứng nó thì cũng chỉ có thể đợi đến hai ngàn năm sau thôi. Nhưng mọi người đừng quên, trong lịch sử luôn có những sự trùng hợp đến mức kinh ngạc, chỉ cần so sánh truyện ký, lịch sử của các khu vực thì sẽ phát hiện ra thời kỳ đó tạo ra rất nhiều anh hùng sử thi và truyền kỳ thôi. Mà trước đó nữa thì chính là thời đại thần thoại xuất hiện. Hơn nữa đại đa số thần thoại đều có liên quan đến ngày tận thế và cứu thế. Chúng ta có thể cho rằng Erosion chính là thứ tạo thành mọi điều này không?
Dưới sân khấu im phăng phắc, phải một lúc sau mới có người hỏi:
- Cho dù những anh hùng sử thi đó đều là Người thức tỉnh có sức mạnh tự nhiên thì liên quan gì đến chúng ta? Như ngươi nói thì cho dù không làm gì cả Erosion cũng sẽ tự kết thúc thôi. Vậy thì quý hiệp hội tuyên truyền đối đầu với Erosion là vì sao thế?
- Đừng quên ngoài chúng ta ra còn có Kẻ đọa ma nữa.
Lam bình tĩnh trả lời lại.
- Đây chính là những lời mà chúng ta nói lúc ban đầu đấy. Không có sức mạnh tà ác gì cả, năng lượng chỉ truyền đi theo quy tắc mà thôi. Nó không có ác ý nhưng không có nghĩa là không có ai bị ảnh hưởng xấu. Chúng ta đang trong thời kỳ đầu của giai đoạn giao thoa, những lỗ hổng như vậy sẽ liên tục xuất hiện thêm và còn mở rộng thêm nữa. Kẻ đọa ma cũng sẽ ngày càng nhiều thôi. Người thực sự có thể gây hại cho các ngươi chỉ có Võ Đạo Gia vì sử dụng năng lượng giống nhau thôi. Đây là một màn cạnh tranh để sinh tồn, chỉ có một phương được sống thôi. Nếu chúng ta không đánh bại Kẻ đọa ma thì không chỉ có những Người thức tỉnh đâu, đến cả thế giới loài người cũng sẽ bị bọn họ hủy hoại triệt để.