Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 860

Chương 860
Chương 860

Khi phần cuối cùng của bảng thống được giao vào tay Barov, tổng quản thở ra một hơi dài, phất phất tay với thuộc hạ, -Đi xuống đi.

-Vâng.

Người phía sau cung kính cúi đầu hành lễ, lúc ra ngoài thuận tay đóng cửa phòng làm việc lại.

Trong phòng chỉ còn lại một mình lão tổng quản.

Hắn mở ngăn kéo, lấy ra hơn mười tờ danh sách từ bên trong tủ, bày bằng phẳng trên mặt bàn, sau đó lấy tờ mới nhất chồng lên trên, chỉnh tề xếp chồng lên nhau.

Như vậy, toàn bộ vật liệu bệ hạ cần khi xuất chinh tác chiến đều đã được chuẩn bị đầy đủ.

Barov nhẹ nhàng vuốt ve những tờ giấy, hắn tựa như đang vuốt ve làn da mịn màng của người con gái, từng hàng số trên mặt giấy khi người bình thường nhìn vào sẽ tưởng như những mật mã phức tạp, nhưng trong mắt hắn, đây lại là chương nhạc tuyệt vời.

Chỉ vẻn vẹn nửa tuần, thành Neverwinter đã hoàn tất việc điều động hậu cần với quy mô khổng lồ, cho dù là lương thực hay kim long đều vượt qua tất cả các lần xuất chinh trước đây. Thông qua sách kế hoạch và bảng thống kê, hắn có thể nhìn thấy một chiếc thuyền chở lúa mì xuôi theo nội hà tiến về phương bắc, nghe thấy âm thanh êm tai khi kim long va chạm vào nhau.

Hắn chìm đắm trong cái cảm giác này, khó lòng tự kiềm chế.

Nếu như đặt một cái tên cho bảng nhạc chương này, không nghi ngờ gì nữa chỉ có hai chữ “Lực lượng” là thích hợp nhất.

Mà bây giờ, phần lực lượng này đang nằm trong tay hắn, mặc hắn chơi đùa.

Trải qua ba năm tích lũy, thực lực thành Neverwinter tích cóp đã đến bước khó mà tin được, không đơn giản chỉ là một phần quân đội, các phương diện khác cũng đều giống vậy. Lúc hắn ở vương đô đã từng đảm nhận chức vụ trợ thủ kế toán đại thần nên cũng có hiểu biết nhất định về tình trạng tài chính ở các nơi, chính bởi vì có sự hiểu biết này, hắn mới biết rõ thành tựu của Roland Winbledon kinh người đến mức nào.

Tài nguyên hiện tại đổ vào thành Neverwinter, sợ rằng so với các thành thị Greyfort cộng lại cũng không phân cao thấp.

Chỉ tiếc rằng không có ai có thể chia sẽ niềm vui này với hắn.

Barov gỡ kính một mắt xuống, nhìn cái bàn trống rỗng ở đối diện.

Có thể hiểu được những chữ số này, đồng thời cảm nhận được sự an ủi từ nó, trong khắp cả tòa thị chính này phỏng đoán cũng chỉ có một vị Bắc Địa Trân Châu mà thôi. Đôi lúc hắn có thể cảm nhận được, đối phương là cùng một loại người với hắn.

Nhưng điểm tiếc nuối này chỉ thoáng qua liền biến mất hầu như không còn, so với việc độc hưởng quyền lực mà nói, không gì là không thể vứt bỏ.

Hắn đứng dậy, đi tới bên cửa sổ, từ trong lòng lấy ra một đồng tiền bằng kim loại, đặt ngay ngắn trong lòng bàn tay. Dưới ánh mặt trời cuối xuân chiếu xuống, bề mặt cứng rắn được chạm khắc hoa văn hình “Núi” phát sáng lấp lánh.

Đây chính là huy hiệu của Hội Cộng Trợ được tìm ra trong rừng rậm Tây cảnh vào ba năm trước.

Hắn len lén cất giữ nó, vốn nghĩ rằng đến khi Giáo hội tấn công vào Tây cảnh, đây được coi như chứng cứ lãnh chúa cấu kết với phù thủy để đổi lấy an toàn của bản thân. Nhưng hiện tại chiếc huy hiệu này lại trở thành phù may mắn của hắn.

Bệ hạ che chở phù thủy được coi là tà ác? Đương nhiên không, tà ác là những người bị bệ hạ đánh hạ, bọn họ không có lực lượng, nhưng nắm vị trí cao, đây mới là tội lớn nhất. Cho dù ma quỷ ở man hoang cũng không đáng ghét bằng bọn họ.

Cũng may tình huống như vậy cũng không diễn ra quá lâu.

Tuy rằng bệ hạ quyết định kế hoạch trước tiên tấn công Dawn Kingdom sẽ khiến khoảnh khắc hắn kỳ vọng đến chậm một chút, nhưng hắn đã chờ đợi hơn hai mươi năm, chờ thêm một năm nữa thì có sao đâu?

Greyfort hẳn sẽ giao cho người có năng lực tới quản lý.

Khi bệ hạ nhất thống vương quốc, ngày lên ngôi làm vua đó, hắn cũng sẽ bước lên đỉnh cao quyền lực.

Barov sờ râu, không nhịn được bật cười.

-Khảo sát hôm nay cứ đến đây thôi, hành lý của ngươi thu xếp xong hết chưa?

Akesha vừa sửa sang lại tài liệu thí nghiệm vừa nói.

-Ngày mai sẽ lên đường, đừng quên đồ đạc lại.

-Ta không có bao nhiêu quần áo, cũng không cần mang theo vật phẩm gì.

Isabella lắc đầu, bình tĩnh trả lời. Cuộc sống thành Neverwinter đơn giản hơn nàng tưởng tượng, ngoài việc thường xuyên phải thi triển năng lực với thần thạch để phù thủy băng ghi chép ra, thời gian khác nàng đều có thể tự mình khống chế, chỉ cần không ra khỏi cao ốc ngoại giao là được. Không quấy rầy cũng sẽ không bị làm nhục, quan hệ giữa phù thủy và người thuần khiết có thể nói là hoàn toàn bất đồng, có đôi khi nàng cảm thấy, thái độ của Akesha đối xử với nàng giống hệt với các phù thủy khác, dường như không có gì khác nhau.

-Đúng rồi.

ói hết rồi nàng lại bổ sung thêm một câu,

-Chuyện lần trước, cảm ơn ngươi đã nói cho ta.

-Chuyện tin tức của giáo hội sao?

Akesha nhún nhún vai nói:

-Nếu như là ta, chí ít cũng sẽ muốn quay lại xem một chút, bất kể là tạm biệt hay chấm dứt. Chẳng qua giờ đừng nói mấy chuyện này nữa, dáng vẻ này của người không thể lên đường...Coi như là sơ sót của ta, ta không phát hiện ra ngươi luôn chỉ mặc cùng một bộ quần áo.

Nàng buông bản ghi chép xuống, cau mày đi đến bên cạnh Isabella, sờ sờ tay áo nói:

-Chỗ này cũng đã bạc màu, hơn nữa còn là quần áo màu đông, đợi đến khi trời nóng lên ngươi có định chết ngộp ở bên trong luôn không?

-Đây thì có là gì đâu.

Isabella vốn định nói bản thân từng trải qua huấn luyện càng nghiêm khắc hơn thế nữa, nhưng suy đi nghĩ lại, vẫn là nuốt vào nữa câu sau.

-Lần xuất chinh này cũng không phải là chuyện của một hai tháng, đầu tiên không nói đến chuyện trên đường có điều kiện cho ngươi ngày ngày giặt quần áo hay không, người đi cùng cũng sẽ chịu không nổi.

Akesha không để kịp phân bày đã quyết định

-Thừa dịp còn có thời gian, ta dẫn ngươi đến thị trường tiện dân một chuyến, chọn vài món quần áo vừa người nhé.

Từ đồng đội thoát ra từ miệng đối phương khiến nàng có chút sững sờ, không tự chủ được yên lặng trong chốc lát mới lên tiếng đáp lời.

-Nhưng...ta không có tiền.

Nàng mang tội trong người, đương nhiên sẽ không giống với các thành viên trong Liên minh Phù Thủy, một tháng có thể lãnh được một phần tiền lương.

-Ta có là được rồi.

Akesha không để ý nói:

-Coi như ta cho ngươi mượn.

-Nhưng phải năm năm sau ta mới...

-So với mấy trăm năm chờ đợi của Taquila, năm năm là một khoảng thời gian rất ngắn ngủi, không phải sao?

Phù thủy băng ngắt lời nàng.

- Trận chiến Thần ý sau này chỉ sợ sẽ không dễ dàng kết thúc như vậy, ngươi sẽ không mãi như thế này đâu, trừ khi chính bản thân ngươi muốn thế.

Nói đến đây nàng chìa tay ra.

-Cho nên ngươi đang do dự cái gì?

Isabella không trả lời, nàng đột nhiên cảm thấy ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu đến hơi nhức mắt.

Trong ánh nắng chiều vàng, thân hình Akesha dần dần nhạt nhòa đi, chỉ còn lại một tay đưa đến kia.

Nàng cúi đầu xuống, nắm lấy bàn tay của đối phương.

Trong chốc lát, ánh mặt trời và nàng tựa như hợp lại thành một thể.

-Ta đi theo ngươi, thật sẽ không sao sao?

Anna nằm trên khuỷu tay Roland, chớp chớp đôi mắt xanh tựa hồ nước trong xanh hỏi.

Trước trận chiến hắn luôn bận việc bố trí thần phạt phù thủy, thế giới hai người như hiện tại đã lâu không được hưởng thụ qua. Bời vậy, đêm đã về khuya rất lâu, bọn họ vẫn mãi thì thầm to nhỏ, dường như muốn bù đắp lại toàn bộ những lời trước đây vẫn còn thiếu.

-Chuẩn bị lâu như vậy rồi, nghĩ ngơi một chút cũng không nhằm nhò gì.

Roland vuốt ve sống lưng bóng mượt của nàng.

-Còn nữa, lần xuất chinh này cũng không hoàn toàn chỉ vì tác chiến, tuyên truyền cũng là một việc rất quan trọng, tỷ như lăn lộn cho quen mặt, lúc tham gia yến hội, bên cạnh không có một cô gái ưu tú cũng không tốt lắm.

Anna khẽ lên tiếng, sau đó liền ngại ngùng cúi đầu, mượn ánh trăng sáng trong, Roland thấy được một rặng mây hồng trên gương mặt nàng.

Với sự thông minh của nàng, tất nhiên hiểu được hàm nghĩa trong lời nói này.

Được làm bạn gái của quốc vương xuất hiện tại trường hợp chính thức, bản thân sẽ có thể diện lớn vô cùng.

-Ta đã từng nói qua, một ngày nào đó tất cả thần dân Greyfort sẽ biết đến tên của ngươi, cho dù ngươi là phù thủy cũng không ngoại lệ.

Hắn nghiêm túc nói.

Anna không hỏi các loại câu hỏi như “Làm vậy có tốt hay không tốt” hoặc “Nếu mọi người phản đối thì phải làm thế nào”, mà yên lặng một lát sau đó dùng giọng điệu nghiêm túc trả lời hắn, -Cho dù ta là phù thủy, cũng muốn ở bên cạnh ngươi, bất kể tương lai sẽ gặp chuyện gì.

Roland nhếch mép cười, câu trả lời này quả giống như phong cách trước sau như một của nàng.

-Ừ, nói rõ rồi nhé.

...

Ngày hôm sau, bên bến tàu của thành Neverwinter đông đúc nhốn nháo, thuyền xi măng chở Đệ Nhất Quân và vật liệu chiến bị xếp thành một hàng tiểu đoàn, chậm rãi rời khỏi bến sông Bích Thủy.

Dẫn đầu đoàn tàu là The Roland, trên đỉnh tàu chiến chỉ huy treo lá cờ tượng trưng cho vương thất Greyfort đang giơ cao ngọn giáo theo gió tung bay, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Thành Neverwinter môi người đều biết, khi lãnh chúa của bọn họ lẫn nữa trở về, sẽ trở thành vương duy nhất của cả một vùng đất.

Không biết kẻ nào hô lên tiếng vạn tuế đầu tiên, sau đó nhiều tiếng hô giống nhau vang dội khắp bến tàu.

Như tiếng sấm xẹt ngang chân trời, cũng như kèn hiệu vang lên...

Trong tiếng hô vạn tuế của mọi người, chiến tranh bắt đầu.

Bình Luận (0)
Comment