Xuất chinh ngày thứ mười, trên sông Xích Thủy.
Roland đứng ở nơi nước cạn trước đầu chiến hạm, nhìn dòng sông trước mặt gợn sóng lăn tăn, tâm tình vô cùng khoang khoái.
Phía sau hắn là một hạm đội khổng lồ, mặc dù vào ba ngày trước đã có một bộ phận quay đầu đi về hướng đông cảnh, nhưng mười chiếc tàu thủy hơi nước di chuyển trên sông vẫn tạo thành một cảnh tượng hiếm gặp. Những ống khói sừng sững như những cánh rừng sắt được sơn màu trắng tuyết nổi bật, khói đen phun ra tạo thành một mảng “mây đen” trên mặt sông.
Sau khi tiến vào khu vực trung khu Greyfort, thuyền bè ít đi rất nhiều, đây là biểu hiện của việc trung tâm mua bán của vương quốc đang chuyển đến vùng tây cảnh. Chẳng qua ảnh hưởng của các thành phố lớn tại trung bộ vẫn còn, so với tây cảnh đông đảo thuyền nhỏ một buồm, nơi này thuyền buồm hoạt động không thể thiếu sự xinh đẹp tinh xảo.
Một đường đến đây, thương thuyền gặp dọc đường đi đều tránh sang một bên, bọn thủy thủ gan lớn thì sẽ nằm bên mạn thuyền, chỉ trỏ soái hạm được chế tạo như sắt thép, thán phục không thôi. Mà thuyền trưởng hoặc thương khách khi nhận ra hàm nghĩa của của lá cờ cao tháp trường thương sẽ phủ phục cúi đầu, cung kính thi lễ với đội thuyền bên này.
Ba năm có thể tích lũy được một phần gia sản như thế, Roland đã cảm thấy hết sức hài lòng, nhưng hắn càng vui hơn nữa là tòa thị sảnh có thể đào tạo ra được những quan chức trẻ tuổi kia.
Bọn họ không mang huyết thống trăm năm lâu đời, cũng không có xuất thân từ gia đình phú quý thế gia, họ chỉ được nhận nền giáo dục phổ thông ngắn hạn, gói gọn trong việc đọc được viết được mà thôi. Nếu như trong quá khứ, họ chỉ có thể làm một ít công việc văn thư tạp nham dưới tay quý tộc, nhưng ở thành Neverwinter bọn họ lại dần dần trở thành các bộ phận nồng cốt.
Bởi vì thiếu chỗ dựa vững chắc nên các quan viên thời đại mới mới toàn tâm toàn ý ủng hộ Roland----trừ hắn ra, sẽ không còn ai không để ý đến thân phận mà sử dụng thường dân.
Bởi vì chưa bao giờ đảm nhiệm qua chức quản lí, bọn họ sẽ luôn làm việc thật cẩn thận theo quy định, gặp phải bất cứ phiền phức gì cũng sẽ không ngại phiền xin phép cấp trên, cũng không dính dáng đến những quý tộc vênh váo, mắc bệnh tự phụ kia.
Bởi vì tuyển chọn thường dân, bọn họ làm việc luôn làm hết sức mình, quan viên bộ nông nghiệp dẫn dắt nông dân trồng trọt lúa mạch, quan viên bộ xây dựng hướng dẫn công nhân phân biệt đặc điểm của xi măng, đây đều là những cảnh tượng dễ dàng bắt gặp ở thành Neverwinter. Một chính phủ tập quyền mạnh mẽ phải có quyền khống chế tuyệt đối với người dân, như vậy mới có thể phát huy tiềm lực nhanh chóng và hiệu quả, hành động này vừa vặn đáp ứng được điểm này.
Đương nhiên, giai cấp thường dân đột nhiên trở thành quản lý cũng không thể không có chút khuyết điểm nào.
Giống như người nghèo không có gia sản đột nhiên nhận được một khoảng tiền từ trên trời rơi xuống, sẽ rất dễ rơi vào vào chiếc hố tham lam và tầm nhìn trở nên hạn hẹp hơn. Dựa vào giáo dục tài nghệ ở thành Neverwinter, càng không cần nhắc đến tư chất cá nhân và phẩm đức nghề nghiệp. Cũng may bên cạnh Roland còn có Nightingale, cục an ninh nội bộ thẩm tra có thể áp chế được xu thế này, người đã trải qua nghiêm khắc sàng lọc vẫn có thể ở lại tòa thị chính cơ bản đều biết ranh giới cuối cùng của quốc vương bệ hạ.
Hiện tại Roland không ngừng gia tăng quan chức trẻ tuổi để mở rộng thế lực đảm bảo cho bản thân, thậm chí có thể nói, kế hoạch giành lại vương quốc của hắn được đặt ra dựa vào số lượng quan viên có thể sử dụng.
Bây giờ, hắn cuối cùng cũng cơ sở nhất thống toàn quốc.
- Thông báo cho bộ tham mưu, tất cả đến phòng quan sát trên tầng họp hội nghị. Roland xoay người nói với Nightingale - Tiếp quản thành phố Xích Thủy như thế nào, bọn họ cũng nên đưa cho ta một phương án.
...
Trên thực tế, đội thuyền thành Neverwinter cũng không phải lần đầu đến thành phố Xích Thủy, trong hoạt động tác chiến vào hai năm trước, Đệ Nhất Quân đã từng đến thăm tòa thành trung bộ này.
Vì vậy chứng cứ bộ tham mưu đưa ra cũng coi như đúng lý hợp tình: -Bệ hạ, Xích Thủy coi như là thành thị đứng sau vương đô cũ, không chỉ lãnh địa rộng lớn mà quý tộc cũng không ít, sợ rằng không giống như thị trấn Lá Liễu một tuần trước, chỉ cần lãnh chúa giao ra quyền lực trong tay là xong.-
Cha của Dawnlight, Sir Sylt, tỉ mỉ nói thêm,
- Chưởng quản thành Xích Thủy, bá tước Delta không phải là một người có dã tâm, điểm này có thể nhìn ra khi thu thuế ở Cai thành, tọa lạc ở vùng đất đan chéo với nội địa sông, hắn hoàn toàn có thể yêu cầu nhiều hơn. Gia tộc Delta đời đời kinh doanh ở nơi này, cho dù không có quyền lực đất phong cũng sẽ không sa sút chút nào. So với loại chuyện dùng tính mạng mưu phản, bá tước đại nhân tất sẽ đưa ra sự lựa chọn sáng suốt.
- Nhưng điều này không đại biểu các quý tộc khác cũng sẽ làm theo, muốn bọn họ thống nhất ý kiến tuyệt đối không phải là một chuyện dễ dàng, đặc biệt là nhà Tririver và Panshiling, có tin đồn bản thân bọn họ và bá tước Delta không hợp nhau.- Hắn chỉ một vị trí trên bản đồ,-mà yêu cầu của ngài một khi chính thức tuyên bố rất có thể khiến những kẻ phản đối tụ tập lại thành một nhóm, giống như Tây cảnh đã từng. Vì vậy, chúng ta dự định tiếp theo Đệ Nhất Quân sẽ phải tiến hành chiến đấu, dùng võ lực ép bọn họ giao quyền lực ra.
-Dĩ nhiên chuyện này cũng không xấu, người tiêu diệt kẻ mưu phản có thể giảm thiểu phiền phức cho việc quản lý sau này, mà thực lực ngài mạnh mẽ ắt hẳn có thể trấn áp bọn người tâm hoài bất quỷ còn lại. Cho nên chúng ta kiến nghị ngài trước tiên đơn độc triệu kiến bá tước Delta, sau khi thuyết phục được hắn hãy công bố chánh lệnh —— tuy nói những quý tộc kia hẳn đã biết được ý đồ của ngài hoặc ít hoặc nhiều. Sau này nếu có người không phục thì có thể trực tiếp phái binh tiêu diệt.
Roland gật đầu một cái, yên lặng nhìn bản đồ không nói.
Hắn cũng không ngại sử dụng chân lý thuyết phục đối thủ, bản thân Đệ Nhất Quân chính là để dùng làm việc này, chỉ là câu nói kia của tước sĩ Eltek “Giống Tây cảnh trước kia như đúc” khiến hắn có đôi chút băn khoăn. Thời gian hao tổn để quét sạch năm đại gia tộc so với công hãm cứ điểm Epic và Vương đô còn dài hơn nhiều, nguyên nhân chính là do diện tích đất phong ở nơi này còn rộng hơn một tòa thành thị, đi một vòng cũng phải mất đến mấy ngày. Mà đất phong xung quanh thành Xích Thủy chỉ nhiều không ít, thật sự muốn diệt sạch toàn bộ, cộng với việc thực hiện các biện pháp trấn an sau này, sợ rằng không hai đến ba tuần là sẽ không kết thúc.
-Không có phương pháp nào nhanh hơn nữa sao?
-Ờ, bệ hạ, nhanh hơn là chỉ....
-Ta không hy vọng tốn quá nhiều thời gian tại nơi này, phía sau còn có mấy thành phố tốt, nếu như vẫn xử lý như vậy, lúc chúng ta đến Coldwind Ridge đoán rằng cũng đã qua hơn phân nửa mùa hè.
-Vậy… Mấy người tước sĩ không biết nói gì.
-Ngược lại cũng có cách nhưng sợ sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của ngài.
Edith bỗng nhiên mở miệng nói,
-Triệu tập bọn họ lại cùng một nơi sau đó tuyên bố tại chỗ là được.
-Ừ?
Roland nhìn nàng.
-Ngươi tiếp tục nói.
-Ta từng gặp qua vấn đề giống ngài, thậm chí còn tệ hại hơn.
Trân Châu bắc địa giản lược tóm tắt kể lại một lần chuyện bản thân vạch kế hoạch gia tộc Howth và gia tộc Leisath,
- Nếu dựa theo truyền thống của quý tộc, trước biểu hiện ý đồ rồi mới hành động, sợ là Bắc cảnh hiện tại vẫn nằm trong tay bọn họ.
Sau khi nghe xong phương án nàng đề ra, mọi người ở bộ tham mưu đều không khỏi hít một hơi khí lạnh.
-Bệ hạ, vậy...
-Không có minh chức thực tế, lời nói không thông qua xét xử, thật sự khó lòng tin phục được!
-Nếu như truyền ra ngoài, chỉ sợ sẽ dẫn đến sự nghi kỵ của các quý tộc khác.
- Các ngươi chẳng lẽ đã quên, Greyfort trừ bệ hạ ra, không nên tồn tại quý tộc khác sao?
Edith buông lỏng tay nói.
-Trước kia lúc quý tộc xử trí bình dân, có thể không cần xét xử.
Nói tới đây nàng nhìn qua Roland.
-Chẳng qua là có muốn làm vậy hay không, còn phải phụ thuộc vào quyết định của ngài, dẫu sao loại chuyện như danh vọng này….
-Chỉ có người thắng mới có tư cách soạn viết lịch sử,
Roland cắt đứt lời nàng.
-Nếu như ngươi không nói sẽ không có người biết ngươi từng làm qua chuyện như vậy. Ta phải cảm ơn ngươi đã tín nhiệm ta, ngoài ra chuyện này cũng sẽ không truyền ra ngoài. Còn về phương án tiếp quản thành phố Xích Thủy, cứ theo ý tưởng của ngươi mà làm.
Sau đó hắn nhìn thấy trong mắt đối phương hiện lên thần thái kỳ dị, trong nháy mắt đó, hô hấp của Bắc Địa Trân Châu đều tựa như dồn dập thêm mấy phần.
Chẳng qua nàng rất nhanh chóng che dấu đi vẻ mặt của mình, cúi đầu thật sâu.
-Như ngài mong muốn, bệ hạ.