Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 862

Chương 862
Chương 862

Tại phủ Rock Ridge, bá tước George Nery cuối cùng cũng chờ được người đưa tin đến từ Tây cảnh, hắn mở phong thư, sau khi nhanh chóng nhìn qua một lần, sắc mặt bộc lộ sự âm trầm.

- Trong thư nói gì?

Một tên Nam tước đứng ngồi không yên hỏi. Từ huy hiệu gia tộc Hà thần trên ngực người đặt câu hỏi có thể biết được hắn là một thành viên của gia tộc Levitan, lãnh thổ nơi này nằm ở ngã ba sông, ở nơi này cũng được xem là một thế gia có chút danh tiếng.

Quý tộc giống như hắn trong phòng còn có đến hai mươi vị.

Có thể nói, phân nửa quý tộc được phân đất phong hầu ở phụ cận thành Xích Thủy đều đang tập trung ở đây.

George lạnh lùng đánh giá đối phương, không ngay lập tức trả lời hắn mà đem thư giao cho bá tước Tririver.

- Guye Yurianne, chờ sau khi hắn đọc xong mới chậm rãi mở miệng nói,

- Roland Winbledon đã tước đoạt hết tất cả quyền lực của lãnh chúa thị trấn Lá Liễu, đồng thời đem lãnh thổ của hắn chiếm làm của riêng.

- Tân đế. . . Thật sự làm vậy?

- Quái lạ, vậy mục đích chuyến này của hắn thật sự giống như trong tin tức báo cáo trước đây, muốn thu hồi tước vị của chúng ta sao?

- Dựa vào cái gì? Đây là từ đời tổ phụ của ta truyền xuống!

- Thị trấn Lá Liễu cách cứ điểm quá gần, phạm vi cũng không lớn, không có nghĩa là thành phố Xích Thủy cũng sẽ như vậy?

Bỗng nhiên có người nói.

- Hắn trước đây không một ngụm nuốt sạch Vương đô, hẳn là nuốt không trôi, hay là chúng ta chờ thêm chút nữa.

Nghe được câu này George tức đến không kiềm được cười ra tiếng,

- Chẳng lẽ khoảng cách giữa thành phố Xích Thủy đến Tây cảnh còn xa hơn so với thành Evernight? Chẳng lẽ lãnh địa của các ngươi cộng lại còn rộng lớn hơn toàn bộ Bắc cảnh? Các ngươi là bị mù hay là ngu? Roland Winbledon muốn lấy lại quyền lực của tất cả quý tộc không phải chỉ là chuyện một hai ngày, phương bắc chính là một ví dụ đặt trước mắt các ngươi, tin tức bên thương nhân không ngừng lặp đi lặp lại chuyện này, bây giờ ngay cả thị trấn Lá Liễu cũng là bằng chứng sống sờ sờ, các ngươi còn ở đây xoắn xuýt xem mình có phải là kẻ xui xẻo kế tiếp hay không?

- Xin hãy chú ý lời nói của ngài, các hạ.

Lời nói vừa cay nghiệt vừa thất lễ khiến các quý tộc nhíu mày tới tấp.

- Để ta nói cho.

Bá tước Guye Rock khoát khoát tay,

- Thật ra trong lòng các vị chắc cũng rõ ràng, vị tân vương này của chúng ta tuyệt đối không phải là một người bình thường. Từ sau khi sung quân đến trấn biên thùy, việc làm của hắn thật vượt ngoài phạm vi tưởng tượng, dùng quy tắc và kinh nghiệm trước đây để cân nhắc đã không còn bất cứ ý nghĩa gì. Ta cũng đã phái người đến Tây cảnh thăm dò, Roland Winbledon căn bản không muốn che dấu ý định của mình, hắn không còn phân đất phong hầu, quý tộc chỉ giữ lại chức vị....Những thứ này cơ bản đã trở thành khẩu hiệu hắn kinh doanh lãnh địa, chính thức treo trên quảng trường trong thành.

Giọng điệu ôn hòa của hắn khiến ưu tư của mọi người hòa hoãn đi một ít,

- Các ngươi có thể sẽ nói, thành phố Xích Thủy không phải lãnh địa của hắn, nhưng cứ điểm Epic ban đầu cũng không thuộc về hắn, càng đừng nói đến Bắc cảnh. Roland Winbledon sớm muộn gì cũng trở thành vua của Greyfort, đến khi đó cho dù hắn có tuyên bố cả vương quốc đều là lãnh địa của hắn, chúng ta cũng chỉ có thể tiếp nhận —— mà một màn này hầu như có thể khẳng định…

Guye ngưng một chút.

- Nếu không có đất phong, mất đi quyền lãnh đạo dân, các vị còn có thể còn lại gì?

- Nhưng chúng ta còn có thể làm gì đây?

Khufu, người cùng là nam tước giống Levitan không kiên nhẫn nói,

- Bệ hạ Deflick bại rồi, Giáo hội cũng bại rồi, còn có ai có thê ngăn cản nhịp bước của hắn nữa? Lần trước lúc quân đội Tây cảnh tới thành phố Xích Thủy, mọi người cũng không phải là chưa thấy qua bọn họ chiến đấu như thế nào, trong vòng trăm bước tiếp xúc với phấn tuyết vũ khí ắt sẽ chết, kỵ sĩ trọng giáp cũng không thể đến gần, lực lượng như vậy chúng ta căn bản chống lại không nổi!

Lời này dẫn tới một trận tiếng phụ họa.

- Đương nhiên là có biện pháp, George lạnh lùng nói,

- Vũ khí tuyết phấn mặc dù mạnh mẽ, nhưng cũng không phải là không có chút nhược điểm nào —— nó cần có không gian rộng lớn mới có thể thi triển, không gian càng lớn, uy lực càng kinh người, nhưng nếu áp trong hoàn cảnh chật hẹp, tác dụng của nó liền bị giới hạn đi nhiều.

- Hoàn cảnh...chật hẹp?

- Ví như lâu đài của lãnh chúa

Hắn theo thứ tự liếc qua chỗ quý tộc, từng câu từng chữ nói,

- Khi Roland Winbledon đến thành phố Xích Thủy, tất nhiên sẽ vào trong lâu đài ở —— nơi đó không nhét lọt mấy tên thị vệ, chỉ cần chúng ta có thể nhét nhiều người vào hơn, thế cục sẽ có lợi với chúng ta.

- Delta đại nhân đồng ý hợp tác cùng ngài?

Levitan kinh ngạc hỏi.

- Theo tính tình của hắn làm sao có thể biết làm loại chuyện này, coi như lấy đao gác lên cổ hắn, đoán rằng hắn cũng sẽ không nghĩ đến chuyện phản kháng.

George khinh thường lắc đầu một cái.

- Bất quá tên nhóc này ngược lại giúp ta không ít việc —— trong lâu đài có không ít mật đạo liên thông với khu vực ngoại thành, chỉ cần phân tán nhân thủ ra, sau đó trước thời hạn an bày vào là được.

- Ngài làm sao có thể... Biết loại chuyện này?

- Nhờ phúc của bá tước Delta, nếu như không phải hắn thích đào tới đào lui trong thành, ta cũng không có cách nào mua được những tin tức này từ trong miệng những tên thợ mộc kia. Có câu nói thỏ đều có tới mấy ổ, ta cũng không biết nên khen hắn cẩn thận hay là nhát gan,

George cười lạnh nói.

- Chiêu này vốn là muốn đối phó với hắn, bây giờ dùng ở trên người bốn vương tử ngược lại cũng coi như không lãng phí.

- Nhưng như vậy là mưu phản đó…

Khufu lẩm bẩm nói.

- Hơn nữa nếu giết Roland Winbledon, quân đội của hắn cũng sẽ nghiền chúng ta thành bột vụn!

- Ai nói muốn giết hắn?

George không vui gõ bàn một cái nói,

- Chúng ta chỉ cần khống chế được cục diện, nắm Roland trong tay là được. Tân đế không chết, quân đội của hắn mới không dám tùy ý hành động, thậm chí có thể ép buộc đối phương rút quân. Một khi tin tức này truyền ra, những quý tộc kia không thể nghi ngờ sẽ lập tức đứng về phía chúng ta —— đừng quên, nơi hắn có thể thật sự khống chế được cũng chỉ có Tây cảnh mà thôi. Đến lúc tình thế đảo ngược, Công tước Bắc cảnh còn có thể đứng về phe hắn hay không vẫn còn là một dấu chấm hỏi.

- Nhưng cuối cùng hắn vẫn...

- Hắn vẫn chưa phải là quốc vương chân chính,

Nam tước Guye Yurianne ngắt lời nói,

- Hắn không có làm lễ đăng quang, cũng không chiêu cáo thiên hạ, chúng ta có thể tìm một tên mang huyết mạch Wimbledon khác —— một quý tộc đáng tin tưởng, con cháu vương thất tuân theo truyền thống cổ xưa đến làm quốc vương. Chỉ cần cẩn thận tìm kiếm ở vương đô, người như vậy nhất định có thể tìm được.

- Nếu thật sự đến lúc đó, nói không chừng không đợi chúng ta tìm cũng có người đứng ra rồi.

George trầm giọng xuống.

- Mà ắt hẳn các ngươi cũng đã biết, lợi ích có thể đạt được trong chuyện này lớn bao nhiêu. Hoặc là mất đi tất cả, hoặc là gia tộc huy hoàng, vậy còn cần phải do dự sao?

Trong nhóm quý tộc vang lên một trận xôn xao, có thể thấy được trong lòng bọn họ đã có lựa chọn đại khái.

Kết quả này cũng không ngoài dự đoán của George Nery, những quý tộc hắn tìm tới bản thân bọn họ vốn đã nghiêng về phía Deflick, cho dù Nhị vương tử đã không còn ở đây, bọn họ cũng sẽ không đầu quân làm trở ngại nghiêm trọng đến lợi ích của Tứ vương tử. Cộng thêm lợi ích cám dỗ, đủ cho đám quỷ nhát gan này biến thành lớn gan.

Chẳng qua bản lãnh của bọn họ trước sau có hạn, nếu như không có người lãnh đạo thì chỉ là một nắm cát vụn. Chỉ có bản thân hắn, mới thích hợp đảm nhiệm vị trí lãnh chúa của thành phố Xích Thủy, người được chọn quản lý khu vực trung bộ.

Chỉ chốc lát sau, đám người Levitan hình như đã hạ quyết tâm, - Chúng ta tiếp theo nên làm gì?

- Điều đến một số kỵ sĩ đáng tin cậy nghe ta chỉ huy, còn lại... tiếp tục chờ đợi. George tính toán trong lòng nói.

Bình Luận (0)
Comment