Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 864

Chương 864
Chương 864

George âm thầm đếm sơ, đối phương tổng cộng mười người, cũng không cao hơn sự phô trương bình thường của vương thất… Rất dễ nhận thấy sáu người trong số đó là thị vệ, mặc bào ngắn và quần da tiện cho hành động, sau khi bước vào sảnh lớn liền tách ra bốn phía, chia ra chiếm lấy mấy góc.

Dưới tay lãnh chúa có thị vệ nữ giới không lạ lùng, hắn có nuôi hai người trong phủ đệ, cũng không trông mong bọn họ lợi hại tới cỡ nào, mà là dùng để cải thiện khẩu vị, nhất là lúc đi săn ở dã ngoại… Mỗi khi cởi bỏ bộ áo giáp quyến rũ nhiều hơn phòng hộ đó, đè đối phương xuống bãi đất bùn, luôn có thể khiến hắn tràn trề hứng thú.

Nhưng dẫn bọn họ tới nơi chính thức như vậy thì lạ lắm đây.

Nữ giới có sự chênh lệch không thể vượt qua nam tử về mặt sức mạnh, điều này sinh ra thì đã được quyết định, cho nên những thị vệ và kỵ sĩ xuất sắc đó cơ bản đều là nam giới. Không ai sẽ còn dẫn theo các bình hoa này theo hầu ngoài thời gian tìm thú vui.

Huống chi trông vẻ ngoài của mấy người này… Quả thật khó mà nhìn thẳng.

Không phải George xoi mói, mà là câu lan có một ít đẳng cấp trong thành phố Xích Thuỷ đều sẽ không thả nữ nhân như thế vào trong.

Ngũ quan khó coi cũng thôi đi, ngay cả làn da cũng hết sức sần sùi, thoạt nhìn tuổi tác cũng ba bốn mươi tuổi, gần như nếp nhăn và đồi mồi do phơi gió phơi nắng để lại lan tràn từ trên trán tới cằm. Tuy rằng thân hình trải qua rèn luyện trong thời gian dài, lộ ra vẫn được xem là đều đặn, nhưng chỉ cần nhìn thấy mặt chính của bọn họ thì sẽ khiến người khác mất đi toàn bộ hứng thú.

Chẳng lẽ Roland Wimbledon yêu thích kiểu này?

Thế nhưng khi hắn đưa ánh mắt nhìn sang nữ tử mà bên cạnh quốc vương mới đang dắt theo lại lập tức gạt bỏ suy đoán của mình.

Đó là một nữ giới trẻ tuổi nhìn từ bất kỳ góc độ nào đều không thể bắt bẻ, đôi mắt màu xanh lam của nàng giống như đá quý trong veo, ánh mắt chạm tới liền khiến người ta khó rời khỏi tầm nhìn, hắn không hề nghi ngờ đó là đôi mắt xinh đẹp nhất mà mình từng thấy.

Sự có mặt của người này khiến trong sảnh lớn xuất hiện yên lặng ngắn ngủi, mặc cho là trân châu của Bắc địa Edith Kant cũng chưa từng tạo thành hiệu quả như thế, nếu không phải nàng quá thân thiết với quốc vương mới, e rằng phần lớn quý tộc đã tràn sang đó như ong vỡ tổ.

Còn hai người cuối cùng thì đeo mạng che mặt, có vẻ như không muốn để người khác biết dáng vẻ của mình.

Cách ăn mặc như thế không phải không lễ phép, tuy nhiên vô cùng hiếm thấy trên buổi tiệc… Nếu không muốn để người ta trông thấy thì có thể lựa chọn không tham dự là được, ngược lại trang phục như vậy càng khiến người khác để ý.

- Muốn uống một ly không?

Lúc này Guye cầm hai ly rượu nho đi qua đó.

- Cảm ơn.

Hắn nhận lấy ly rượu, đi tới một góc của sảnh lớn theo đối phương:

- Có phát hiện mới gì không?

- Nữ tử bên cạnh Roland… Hơi kỳ lạ.

Bá tước Tririver khẽ nói:

- Ngươi không cảm thấy, trông nàng quá xuất chúng rồi sao?

- Ngươi cũng để ý được ư?

George xoa đá thần phạt ở lồng ngực, mặt không biến sắc nói:

- Ta đoán… Có thể nàng là phù thuỷ nhỉ.

- Ta cũng cho rằng như vậy, nếu là nữ tử trong thế gia lớn nào đó, không thể nào chưa hề nghe thấy tin đồn gì.

Sự việc Roland không e dè mời chào phù thuỷ cũng không phải tin tức bí mật, Từ Vương Đô tới Xích Thuỷ, đều từng lưu truyền tin tức tương tự. Ban đầu còn chỉ là mấy con chuột đang loan truyền, sau này chờ sau khi Vương Đô dịch chủ, giáo đường bị san bằng thì tin tức càng ngày càng dữ dội, đã không khác gì tuyên truyền một cách dứt khoát. Chuyện như hãm hại phù thuỷ cũng dần dần lắng lại, ai cũng không muốn vì việc này chọc giận quốc vương mới đang huênh hoang, nhưng cũng không có bao nhiêu quý tộc xem từ chiêu mộ ra gì.

Theo bọn họ, tác dụng của phù thuỷ cũng như thị vệ nữ giới, bình thường để ở bên cạnh nhìn ngắm, lúc cần còn có thể tuỳ ý hưởng dụng… Dù sao vẻ ngoài của phù thuỷ quá rõ ràng, dù là lúc Giáo hội và Deflick nghiêm ngặt tra khám, cũng có người không nhịn được bí quá hoá liều.

Tuy nhiên dẫn phù thuỷ đến buổi tiệc thì khiến người ta khó mà lý giải.

Rốt cuộc là một mực thắng lợi khiến quốc vương mới không đắn đo nữa, mặc cho tính khí hành sự ở mặt cuộc sống riêng tư, hay hắn đã thật sự xem nữ tử đó thành…

Suy nghĩ thứ hai vừa hiện lên thì bị George ném ra sau gáy.

Phù thuỷ không thể sinh đẻ, chỉ điểm này thì không thể nào trở thành vợ chính, dẫn phù thuỷ dự tiệc chắc chỉ là hứng thú nhất thời với đối phương mà thôi.

Song như vậy cũng tốt, đợi khi Roland lọt vào tay hắn, điều này không nghi ngờ gì lại là một chứng cứ phạm tội cực tốt.

Nói nhẹ là mặc kệ lễ tiết, xem truyền thống quý tộc như không, nói nặng chính là sỉ nhục gia quyến nữ khác được các quý tộc dẫn theo. Đương nhiên, lời chỉ trích này ảnh hưởng khá nhẹ tới thành viên vương thất, nhưng đối với phù thuỷ đó thì là tội nặng không thể thứ lỗi. Còn việc làm sao xử lý, tất nhiên do hắn định đoạt.

Dễ nhận thấy Bá tước Tririver cũng nhìn được ra suy nghĩ của hắn, toét miệng nở nụ cười:

- Ngươi không được độc hưởng một mình nha.

- Quên ai cũng không thể quên ngươi đâu, bạn già.

George nâng ly nói:

- Ta chắc chắn sẽ cho ngươi thoả chí trước.

Hai người nhìn nhau một lúc, không nhịn được bật cười to.

Buổi tiệc tiến hành một cách rất suôn sẻ, sau khi cụng ly với quốc vương mới thì là thời gian tự do hoạt động, các quý tộc dựa theo tước vị và giới tính tụ chung từng đám, đàn ông bàn tán săn bắt, thu hoạch và cuộc gặp gỡ ướt át gần đây, phụ nữ thì trao đổi tơ lụa của nhà nào mềm mượt nhất, trang sức nơi nào lộng lẫy nhất.

Cũng có không ít quý tộc vây quanh bên cạnh George Nery, ít ra trông thanh thế không hề yếu hơn lãnh chúa thành phố Xích Thuỷ, mà một số cỏ đầu tường cũng đang áp sát về phía hắn, rõ ràng là đã nghe thấy lời đồn quốc vương mới chuẩn bị động tay với thái ấp, điều này khiến phần chắc ăn trong lòng hắn lại tăng thêm khá nhiều, kể cả nỗi bất an vô cớ trước đó cũng giảm bớt đi vài phần.

Đúng vậy, thời gian đứng ở phía hắn.

Rốt cuộc Roland Wimbledon vẫn là người đến từ bên ngoài, muốn đưa ra bất cứ sự thay đổi nào đều phải trả ra tinh lực gấp đôi, mà gia tộc Rock đã tiếp diễn trăm mấy năm ở đây, thiên thời địa lợi đều hùng hậu hơn, mà sự khinh địch và cuồng vọng của đối phương lại làm điểm này trầm trọng hơn… Thậm chí hắn cảm thấy, bây giờ chỉ dựa vào hắn và người hầu do bá tước Tririver dẫn đến, cộng thêm nhóm người Levitan thì có thể trực tiếp bắt giữ quốc vương mới.

Tuy nhiên sau khi George suy nghĩ một hồi vẫn là từ bỏ ý nghĩ này, dù sao bốn phía sơn trang ven sông thông thấu, không lợi cho việc chiếm đóng, lỡ như khi chuyển dời xuất hiện bất ngờ rất dễ dẫn đến bao nhiêu công sức đổ sông đổ biển, vẫn là chờ đợi đối phương tiến vào thành bảo rồi ra tay thoả đáng hơn.

Chỉ cần đợi thêm hai ngày, vị vương quốc trẻ tuổi này sẽ là chim bị nhốt trong lồng.

- Mọi người hãy yên lặng.

Ngay lúc này, bỗng nhiên bá tước Delta vỗ tay, thu hút ánh nhìn của tất cả mọi người tập trung về phía chính giữa sảnh lớn:

- Bệ hạ Roland Wimbledon muốn nói một việc với mọi người.

Đây là định đọc lời phát biểu hạ mời sao? George không bận tâm cắt một miếng sườn eo non bỏ vào trong miệng, xem ra cuối cùng buổi tiệc cũng đã sắp kết thúc.

- Đầu tiên, ta phải cảm ơn bá tước thu xếp buổi tiệc thịnh soạn này, cũng rất vui khi nhìn thấy nhiều người như vậy có thể nhận lời mời tới dự.

Roland nhìn một vòng sảnh lớn, trên mặt mỉm cười nói:

- Nếu ta không nhớ lầm, hầu như quý tộc lớn nhỏ xung quanh thành phố Xích Thuỷ đều đã đến đủ đấy chứ?

George trông thấy nụ cười của đối phương, chợt trong lòng hắn khựng lại, nữa rồi… Nụ cười không có nét cười, rõ ràng khoé miệng giương lên, lại hoàn toàn không có cảm tình… Rốt cuộc hắn đang suy nghĩ những điều gì?

- Ngoài hai người cảm thấy không khỏe ra, những người nhận lời mời khác đều đã tới, thưa bệ hạ.

Delta gật đầu.

- Tốt lắm, nhân cơ hội này, ta cũng nói thẳng với các vị vậy.

Roland chắp hai tay sau lưng, không nhanh không chậm nói:

- Từ hôm nay bắt đầu, thành phố Xích Thuỷ… Và các lãnh địa xung quanh đều sẽ quy thuộc về quốc vương Greyfort… Cũng chính là ta, hơn nữa sau này cũng sẽ không phân phong ra ngoài nữa. Nói cách khác…

Hắn dừng một lát:

- Các vị có mặt tại hiện trường, các ngươi không còn là quý tộc của thế tập truyền thừa nữa.

Bình Luận (0)
Comment