Hai bên thành trì nhất thời bốc lên một làn khói dày xám đe, hai tiếng nổ một trước một sau khiến sàn nhà của chòi canh gác nhè nhẹ bắt đầu rung động. Sau khi tiếng oanh vang lên, phía dưới tường thành truyền đến một đợt hoan hô, hiển nhiên ra tay với kẻ địch trước là sự nâng cao không nhỏ đối với sĩ khí.
Chả qua trong lòng Willian hiểu rõ phát bắn đầu tiên cũng chỉ có như thế mà thôi.
Quả nhiên, sau một đoạn thời gian, giữa ruộng đồng dâng lên hai đoàn hoa bùn, không chỉ không đánh trúng kẻ địch trong một phát, điểm rơi được dự phong trong đợt thao luyện lúc trước cũng có sự sai lệch không nhỏ. Sau khi hỏa pháo rơi xuống đất tiếp đó lại bắn lên, lăn lộn về phía trước một khoảng cách, trên chiến trường lầy lồi đào ra một cái rãnh lớn khoảng ba trượng.
Ngày hôm nay không phải một ngày lặng gió, điều này có nghĩa là cự thạch pháo cần nhiều lần bắn thử hơn mới có thể bắn trúng mục tiêu.
Hắn hết sức rõ ràng, đại pháo mà Goldenear City đã tiêu tốn một khoản tiền lớn để chế tạo và pháo nòng dài Roland sử dụng kém rất xa, thậm chí so với khoảng cách giữa súng kíp còn to hơn.
Một điểm rất rõ ràng chính là, cự thạch pháo không thể tự do di động.
Để phòng ngừa thân pháo nổ tung, các công tượng gần như hòa tan tất cả những đồ dùng bằng thanh đồng trong thành thị, ngay cả chuông cổ trên tháp chuông cũng không buông tha, thành phần được chế tạo ra sau nhiều lần thực nghiệm đủ để áp đảo bất kỳ xe ngựa nào, nòng súng ước chừng độ dày của một canhs tay, chỉ có thể gắn lên pháo đài chuyên môn được xây bằng gạch đá, góc độ hướng xuống và hướng lên đều được khống chế bằng thòng lọng, mỗi lần bắn ra ít nhất cần một khắc để nhét vào.
Ngoài ra đạn pháo hình cầu mà nó bắn ra được mài thành bằng đá hoa cương, không có cách nào xảy ra sự nổ tung kịch liệt như khi Roland oanh kích vương đô. Willian cũng đã được nếm thử đạn pháo không tâm được bao bọc bằng bột tuyết, nhưng không nói đến việc cực kỳ không ổn định khi sử dụng nó, sản lượng cũng bởi vì vỏ ngoài bằng thiếp của nó mà trở nên cực kỳ thấp kém, hắn vẫn luôn không hiểu được, đến tột cùng là Roland lấy được nhiều nguyên liệu như vậy từ nơi nào.
Bởi vậy từ khi bắt đầu, kế sách phòng thủ của công tước chính là vẫn như trước có thể hạn chế sự phát huy của hỏa pháo của đối phương.
Chỉ cần ép kẻ địch phải tiếp cận thành trì tác chiến, như vậy cự thạch pháo của hắn sớm muộn cũng sẽ có thời điểm trúng đầu đối thủ.
Sau khi trải qua một vòng xạ kích, quân đội của Roland ngoài ý muốn dừng lại không tiến tới nữa, dường như bị sự công kích ngoài ý muốn dọa sợ, thế mà bắt đầu lùi về phía sau, cách điểm rơi của đạn pháo tầm một trăm bước mời dừng lại.
-Bọn họ này là đang làm gì vậy?
Glenna nghi ngờ hỏi.
Willian giơ kính viễn vọng lên, chú ý thấy chừng khoảng trăm ngươi đã cởi bỏ dụng cụ đeo ở đằng sau lưng, đào đất ngay tại chỗ, trong cái nhìn đầu tiên, bọn họ như là dự định dọn ra một khối đất bằng phẳng trong đồng ruộng.
-Đại khái là sợ rồi, muốn điều chỉnh đội ngũ, đánh một trận lâu dài đi.
Một tử tước cũng đang trên chòi canh gác vỗ tay nói,
-Nghe nói Roland Wimbledon hoàn toàn bỏ lại kỵ sĩ, trong quân đội toàn bộ là một đám thôn phu hương dã không có bao nhiêu kiến thức, trước dựa vào hỏa khí chất lượng tốt một đường thủ thắng, cơ bản chưa từng gặp qua sự ngăn trở nào. Hiện tại cần đối đầu với sự tiến công của chúng ta để cướp đoạt tường thành, trong lòng chắc cũng có chút do dự. Một chiêu biến đất thành bùn làm thật đẹp, đại nhân.
-Nhưng thu nhập và tùy tùng của chúng ta cũng ít đi rất nhiều.
Tên còn lại cau mày nói.
-Trăng máu năm nay không ít dân trốn đi, phân nửa phân xưởng đều đã bị hoang phế, nếu như có thể, vẫn là hoà đàm Roland Wimbledon khá ổn.
-Không có điều kiện ngang nhau, lấy đâu ra cơ sở đàm phán hòa bình, thế nào cũng phải thắng cuộc kế tiếp nữa.
-Tất cả im miệng cho ta.
Willian không vui nói.
-Ta tuyệt đối sẽ không đầu hàng với thí vương giả , nếu như các ngươi tình nguyện bỏ qua thân phận quý tộc cũng muốn phản bội Deflick bệ hạ, ta sẽ đi trước nhét các ngươi vào trong hầm, làm bạn với đám người bạo loạn đấy.
Hiện trường nhất thời tĩnh lặng.
Để chuẩn bị cho trận chiến phòng ngự này, Goldenear City đích xác đã phải bỏ ra một cái giá rất lớn, không chỉ từ trung tâm buôn bán biến thành một tòa cứ điểm, hắn còn thực hiện một số hành động bất đắc mà lúc đầu không muốn làm. Nhưng trong mắt công tước, tất cả những thứ này đều đáng giá. Nếu như ngay từ đầu tứ vương tử đã mượn hơi quý tộc khống chế Greyfort, như vậy hắn sớm nên thất bại, nhưng đối phương hết lần này tới lần khác lựa chọn một con đường đại nghịch bất đạo, đó chính là mưu toan phủ định toàn bộ hệ thống giai cấp quý tộc, độc chiếm tất cả các quyền lực.
Chỉ cần hắn có thể ngăn chặn sự tiến công Roland ở chỗ này, những người khác sẽ thay đổi tâm tính trước đó, ngược lại ủng hộ hắn tiếp tục chấp chưởng Đông cảnh, Greyfort cũng sẽ hiện ra càng nhiều người phản đối có thể nói, hắn vừa vì Deflick Bệ Hạ đối kháng Roland, cũng là chiến đấu vì giữ gìn hệ thống quý tộc truyền thống.
-Đại nhân, đã chuẩn bị xong cho cự thạch pháo!
Một người hầu báo cáo.
-Phải tiếp tục bắn sao?
Glenna hỏi.
-Không, chờ một chút... Trừ phi cho thêm bột phấn, bằng không chúng ta rất khó đánh tới cái vị trí kia.
Willian lắc đầu, hắn có chút hối hận nhanh như vậy đã hạ lệnh bắn, vốn nghĩ rằng nhanh chóng nổ súng có thể sớm một chút hoàn thành sự điều chỉnh, lại không ngờ tới đối phương lại bởi vì một đợt bắn ma không tiến tới nữa. Bây giờ nhìn nhóm người đó bận rộn không ngừng trong vũng đất bùn kia, trong lòng hắn mơ hồ nảy sinh một chút bất an.
Mặt đất được san bằng chỉ hai người có thể đứng thẳng trên đấy, không hề giống với việc chuẩn bị đóng quân, hơn trăm người phân thành mười tổ nhỏ, sau khi xử lý xong mặt đất, sau đó lại mang mấy cái thùng dài màu xanh tới.
Tròng kính viễn vọng, động tác của bọn họ có thể nhìn thấy rõ ràng thùng dài chỉ là một bộ phận, bên dưới của nó còn có một cái giá đỡ, phía đuôi còn chèn một tấn thiết lõm xuống, ngoài điều này, trên thân thùng cũng bị cắm vài cái gậy kỳ quái, những thứ này lúc trước đều được mọi người đặt trên lưng, đến lúc hợp lại thì chưa cần đến thời gian một khắc, đã đủ để thấy được sự tinh diệu của thiết kế.
Nhưng mà sau một khắc, công tước gần như không thể tin được hai mắt của mình!
Chỉ thấy đối phương đem một cái con thoi hình búa nhét vào trong ống, sau đó trên đỉnh thùng nhanh chóng phun ra một luồng khói trắng.
Chính vào lúc các quý tộc còn đang buồn bực tự hỏi thứ đồ này rót cuộc là cái gì, hơn mười hỏa cầu màu sắc ám đỏ đột nhiên bùng nổ ở bên trong và bên ngoài tường thành, tiếp đó là tiếng nổ liên hoàn vang lên như sấm.
Bởi vì những phòng ốc sát gần tường thành đều đã bị dỡ bỏ, chỉ còn lại đủ loại bẫy rập cùng lá chắn, bởi vậy không vì đó mà tạo thành thương vong quá lớn, nhưng cũng để lại sự chấn động cho Willian!
Trong thời khắc đó, trong đầu hắn chỉ còn lại một thanh âm.
Thế mà nó lại là pháo?
Nhưng nó tại sao có thể là pháo!?
Công tước tuy rằng cũng chưa từng tận mắt thấy bộ đội hỏa pháo của Roland, những đã nhiều lần nghe người ta miêu tả chúng được phân thành hai loại khác nhau theo pháo nòng dài, cái trước có thể lắp trên xe bốn bánh đi theo hành động của quân đội, cái sau thì phải do đội thuyền tới vận tải, cho dù là loại nào, đều không phải là lưng người có khả năng gánh vác.
Dốc hết tất cả công tượng cùng nguyên liệu của Goldenear City, tốn mất hai năm, mới đúc ra như vậy hai cái đại pháo miễn cưỡng đáng sử dụng, đây là sự yếu kém về tài nghệ cùng kinh nghiệm, mà trên nguyên lý không có sự khác biệt về bản chất với hỏa khí của Roland. Hắn tin tưởng rằng nếu cho những công tượng thêm một vài năm thời gian, nhất định có thể làm ra được loại vũ khí tương tự.
Nhưng một màn trước mắt này đã triệt để lật đổ suy nghĩ của hắn.
Nòng súng mỏng như vậy, làm sao lại có thể sinh ra áp lực cực lớn như khi sử dụng sự nổ tung của bọt tuyết?
Này căn bản không hợp với lẽ thường!
-Lấy ra đạn đá, lại thêm nửa túi bột tuyết!
Công tước xoay người hét lớn với người hầu,
-Sau khi chuẩn bị xong lập tức bắn, chỉ cần đánh trúng một người, ta sẽ thưởng hắn mười kim long!
Người sau mặt lộ vẻ chần chờ,
-Nửa túi? Đại nhân, như vậy có khả năng sẽ làm hư hại thân pháo
-Nếu như tùy ý bọn họ công kích tường thành như vậy, cự thạch pháo có giữ lại cũng vô ích!
Willian bắt lại cổ áo của hắn ra lệnh,
-Làm theo lời ta bảo, lập tức!
Mà trong thời gian hạ lệnh, trận địa đằng trước lại bay lên khói trắng lần trước!
Khoảng cách trước sau không đến mười hơi thở!
Lần này, Willian nghe được nhỏ nhẹ vù vù, như là chim hót, lại giống như tiếng vang của mũi tên phá không.
-Vù.
Một khác sau, trên đỉnh tường thành bốc lên mấy hỏa cầu chói mắt, sóng khí nóng rực xông đến lật đổ đống lửa cùng bồn dầu, trong nháy mắt, đầu tường biến thành một biển lửa.