Thả Nữ Phù Thủy Kia Ra (Bản Dịch Full)

Chương 879

Chương 879
Chương 879

Tại sao Dort Somy lại nhắc tới chuyện này?

Lúc đó, trong Silverlight City đúng là đã bùng nổ một trận bạo động nghiêm trọng, các tai nạn khai thác mỏ liên tiếp dẫn đến mấy trăm người nghỉ làm tử vong, mà chủ thuê chỉ muốn bồi thường tổn thất cho dân tự do, còn với những người trong tầng lớp lưu dân được chúng thuê về với giá rẻ thì lại có thái độ làm như không thấy khiến cho người nhà của nạn nhân phẫn nộ. Những lưu dân không muốn chờ chết lũ lượt rời khỏi khu khai thác mỏ, thiêu giết cướp bóc dọc đường, cuối cùng phải dựa vào sự trấn áp của kỵ sĩ đoàn Vương Đô mới khôi phục lại trật tự.

Cha mẹ cũng vào ngày đấy mà đi mãi không về, mãi cho đến lúc tỷ đệ hai người bị người ta đưa đến nhà Garan, Nightingale mới biết được nguyên nhân cái chết của cha mẹ mình từ trong miệng đối phương.

Nhưng theo ý trong lời của Tử Tước thì hình như sự việc lại không phải như vậy?

Nàng không ngờ rằng một việc ngoài ý muốn đã trôi qua hơn mười năm vẫn còn khả năng lật lại. Nếu đúng như đối phương nói thì những việc phải điều tra lần này sẽ không chỉ là quan hệ giữa Hyde với gia tộc Somy rồi.

Nightingale lặng yên không tiếng động lui ra khỏi phòng, xuyên qua từng tầng lầu, đi vào tầng hầm ở tầng thấp nhất, sau đó khởi động Ấn Phù Lắng Nghe mang theo trong người.

Đây vốn là đồ vật nàng chuẩn bị để cho Roland có thể gọi nàng về bất cứ lúc nào, nhưng không ngờ tới nó sẽ phát huy tác dụng theo cách này.

- Đúng là rất khả nghi.

Sau khi Roland ở đầu bên kia Ấn Phù nghe xong câu chuyện thì trả lời:

- Cho nên ngươi muốn ở lại trong phủ đệ thêm một thời gian nữa?

- Vâng, ta định chờ đến tối rồi đi tìm Hyde chính miệng hỏi một chút… Có lẽ hắn sẽ biết một chút gì đó.

Nightingale do dự một chút.

- Thật xin lỗi, bệ hạ, ta…

- Không có gì phải xin lỗi hết.

Roland nhanh chóng cắt ngang lời nàng.

- Trước tiên cứ chờ ngươi điều tra xong đi, ta sẽ ở trong nơi đóng quân chờ ngươi. Yên tâm, ở đây rất an toàn, chỉ cần ta không ra ngoài thì sẽ không coi như là trái với ước định. Ngược lại là người đấy, phải chú ý an toàn của mình, đừng quá vọng động, không cần biết tình hình thế nào, cứ cách hai giờ phải báo cáo với ta một lần.

Đáy lòng Nightingale dâng lên một dòng nước ấm, nàng trầm mặc một hồi lâu mới nhẹ nhàng đáp lại:

- Vâng, ta biết rồi.

Mãi cho đến khi ánh trăng ngoài cửa số biến mất, Nightingale mới rời khỏi tầng hầm, đi đến gian phòng Hyed ở -- Trước đó, nàng đã xác định được vị trí của đệ đệ. Ánh trăng chìm dần về phía Tây cũng có nghĩa là đã gần đến 3h đêm, đa phần mọi người đã chìm vào mộng đẹp, cho dù là thị vệ gác đêm cũng khó tránh khỏi ngủ gật liên mien. Bởi vậy đây chính la thời gian thích hợp nhất để nàng hành động.

Phòng ngủ của Hyde ở tầng một của phủ, gần với hậu hoa viên. Bình thường chỉ có người hầu cùng với khách không quá quan trọng mới thu xếp cho ở chỗ này. Điều này đã xác nhận những lời hai gã thị vệ kia nói -- Tử Tước Dort không quá coi trọng người thừa kế của gia tộc Garan, đồng thời làm cho Nightingale ý thức được sự thân mật của nhà Somy hồi nhỏ chỉ sợ cũng chỉ là giả vờ thôi.

Nhưng mà thái độ khinh thường của đối phương lại làm cho nàng buông lỏng rất nhiều, toàn bộ lối đi ở đại sảnh đều không có người canh gác. Như vậy cho dù có phát sinh chuyện gì ngoài ý muốn, nàng cũng sẽ có đủ thời gian thoát thân.

Sau khi tiến vào phòng ngủ, Nightingale trực tiếp lôi đệ đệ từ trong chăn ra. Lúc hắn bừng tỉnh từ trong mộng, vào lúc còn chưa hoàn toàn hồi phục tinh thần, một chiếc chủy thủ lóe hàn quang kề sát cổ hắn.

- La hét, cầu cứu hay khóc thút thít đều sẽ chết, hiểu chưa?

Nàng đứng sau lưng Hyde thấp giọng nói.

Người kai cuống quít gật đầu.

- Rất tốt, bây giờ xoay người lại, nhìn xem ta là ai?

Hyde nhanh chóng làm theo, nhưng khi hắn mượn ánh trăng ảm đạm nhìn rõ vẻ mặt của người kia, con ngươi đột nhiên trừng lớn! Nếu như không phải thanh chủy thủ trên cổ kia, hắn suýt chút nữa đã gào lên thành tiếng rồi.

Nhưng cuối cùng hắn vẫn rất cố gắng nhịn xuống được.

Sau khi xác định cảm xúc của đối phương có chút ổn định lại, Nightingale chậm rãi thu hồi chủy thủ.

- Ngươi… Tại sai ngươi lại ở chỗ này?

Hyde đè nén giọng nói run rẩy, nói:

- Không phải ngươi đã sớm chết rồi sao?

Trong nháy mắt khi nghe hắn mở miệng nói, ký ức bị phủ đầy tro bụi trong quá khứ lập tức ùa về trong đầu. Trong giây phút kia, dường như Nightingale trở lại ngôi nhà Garan cũ, sự thống khổ khi bị đệ đệ ruột phản bội, sự đau đớn đến mức muốn chết mà không chết được khi bị họ hàng xa bóc lột, đem nàng ra sử dụng, ngay có ý thức cũng có chút hoảng hốt.

Chính người trước mặt này, tự tay xé rách mặt yếu ớt nhất của nàng, bóc trần nó trước mặt những người ngoài có rắp tâm không tốt.

- Tại sao lại nói như vậy?

Nàng cắn chặt đầu lưỡi, để cho vị rỉ sắt cuốn trôi những tạp niệm trong đầu.

- Bởi vì, bởi vì…

Hyde nuốt nước miếng một cái.

- Deflick lục soát Vương Đô cùng với các thành phố xung quanh mấy lần, cũng tuyên bố tất cả phù thủy đều bị hắn xử tử. Không, nhưng mà, Veronica, ta nói là, tỷ tỷ… Ta cũng không phải là muốn ngươi chết, lúc ấy khi nghe được tin tức này ra đã vô cùng khiếp sợ, cũng nghĩ đến nếu như ngươi không tự ý bỏ đi, có lẽ sẽ không có việc gì.

Veronica… Lâu lắm rồi nàng không nghe được cái tên này, chỉ có điều xa cách nhiều năm, nàng đã không còn dễ dàng tin tưởng đối phương như trước.

Như ma lực lay động như dây đàn đã nói cho nàng biết đáp án -- nửa câu sau tất cả đều là nói dối.

- Sao ngươi lại ở cùng một chỗ với Tử Tước Dort Somy?

- Ách… Cái này.

Hắn hơi khựng lại.

- Sau khi lão Garan chết, gia tộc thường xuyên không ngừng cãi vã, tình huống cụ thể thì ta cũng không rõ lắm, chỉ biết là đền khi ta kế thừa tước vị, hầu như trong phủ không còn chút tích góp nào. Đúng vào lúc này, Tử Tước đại nhân tìm tới, mà ta cũng không còn lựa chọn nào khác. “Nói dối”

- Hắn buộc ngươi phải gia nhập vào gia tộc Somy.

- Đúng, hắn nói nếu như ta không đồng ý sẽ diệt trừ ta… “Nói dối”

- Vậy hiện tại ngươi đang làm gì cho hắn?

Nightingale bất động thanh sắc hỏi:

- Cứu tế dân nghèo sao?

- Không.

Hyde cắn răng nói:

- Hắn chỉ lợi dụng ta để ngụy trang thôi, thực tế là đang buôn bán Aquadream! Những con chuột thay hắn vận chuyển hàng kia sẽ lẫn trong đám người, ta cũng mới phát hiện ra quỷ kế của hắn gần đây!

Nửa câu đầu ma lực không có phản ứng, nhưng nửa câu sau lại vẫn là nói dối.

Nightingale phát hiện mình hoàn toàn không tức giận, thậm chí còn hơi có chút nhẹ nhõm… Đúng rồi, chính là loại cảm giác này, đây mới là trạng thái bình thường lúc nói chuyện. Không ngừng nói dối, nửa thật nửa giả… Chung quy lại lòng người luôn thay đổi thất thường, cho dù là huyết mạch tương liên cũng không cách nào nghe được tiếng lòng thật sự của đối phương. Từ sau khi năng lực thức tỉnh, nàng đã sớm quan với những tình huống như vậy, cho dù đối mặt với những lời nói dối không chút đổi sắc, hay là vạch trần chân tướng trong tầng tầng lớp lớp lời nói dối.

Ngược lại là loại người như Roland nói chuyện rất ít khi phát hiện ra được ma lực đập mới làm cho nàng khó có thể thích ứng được trong thời gian ngắn.

Vào lúc này, tên sát thủ Shadow ẩn núp trong bóng tối, khiến giới quý tộc khu trung bộ run sợ đã trở lại.

- Tiếp theo ngươi có ý định gì?

Nghe được câu này, Hyde đột nhiên ngã nhào xuống đất, âm thanh buồn bã cầu khẩn:

- Tỷ, cầu xin ngươi giúp ta một chút!

- Giúp ngươi?

Hắn bò lên phía trước hai bước:

- Ta biết trước kia ta không tốt… Nhưng ta là đệ đệ ruột của ngươi mà! Tử Tước đại nhân hoàn toàn không coi ta là quý tộc mà đối xử, ngươi cũng thấy rồi đấy, hắn lại để phòng ở của người hầu cho ta dùng, sửa chữa lại tòa phủ đệ này chỉ vì che dấu tai mắt thôi, nếu tiếp tục ở lại đây, sớm muộn gì cũng có ngày hắn hạ thủ với ta!

- Cho nên ngươi hy vọng ta mang ngươi đi?

- Đi? Như vậy thì cái gì cũng không có?

Hyde kinh hoàng lắc đầu, sau đó căm hận nói:

- Lão Garan là do ngươi giết đúng chứ? Cho dù không biết dùng năng lực gì nhưng ngươi có thể dễ dàng tiến vào nơi này, cũng nhất định có thể đi vào trong phòng ngủ của hắn. Tỷ Tỷ, giết hắn đi! Chỉ cần hắn chết, ta sẽ có cơ hội trở thành quý tộc Somy thật sự! Sau đó, sau đó ngươi sẽ diệt trừ hết tất cả người thừa kế khác, khối lãnh địa này… Còn có toàn bộ sản nghiệp của gia tộc Somy, tất cả sẽ thuộc về chúng ta!

Nightingale nhìn chằm chằm vài đôi mắt hắn, rất lâu sau cũng không hề đáp lại, mãi cho đến khi Hyde bất an cúi đầu thêm lần nữa, nàng mới mở miệng nói:

- Trước đó, ra muốn hỏi trước ngươi một vấn đề.

- Được, được…

Đệ đệ vội vàng đáp.

- Năm đó, tại sao ngươi lại phản bội ta?

Nightingale hỏi từng câu từng chữ.

Bình Luận (0)
Comment